I love you more than words can say

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Này người tình hỡi,

SeokJin. Yoongi ước rằng mình có thể đem cái tên ấy bỏ vào chiếc hộp rồi khoá lại thật chặt, để khi kẻ nào dám cất lên tiếng gọi ấy sẽ khiến hoa ly trắng nở rộ nơi đầu lưỡi vì giờ đây, SeokJin đã là của riêng mình hắn.

SeokJin, danh xưng của tình yêu. SeokJin, câu thơ tình mà Yoongi vẫn hằng ôm lấy. SeokJin, thanh âm trong trẻo của ái tình, khắc lên Yoongi khúc ca đầy đau đớn và ngọt ngào.

Yêu, là chết ở trong lòng một ít. Yoongi đã luôn hiểu rõ điều ấy, nhưng trái tim vẫn nhói đau khi hai người chia xa. Khúc tình si mà Yoongi dành cho SeokJin, dẫu sao cũng chỉ là cánh hoa tàn giữa trời đông khắc nghiệt, dẫu sao cũng chỉ là dấu chân đã in lên mặt cát dần phai.

Yêu, nhưng mấy khi được yêu. Yoongi trồng vào tim mình nhành hoa ly trắng, để khi tình không còn cũng là lúc cây bật gốc mà đi. Trái tim Yoongi bởi tổn thương mà chẳng thể chữa lành, bởi tâm niệm mà cứ thế vấn vương.

Nếu gió biết nói hẳn sẽ thủ thỉ bên tai Yoongi rằng, hoa rồi cũng tàn, cớ sao tình lại tươi sắc? Người rồi cũng khác, cớ sao tim thì vẫn vậy? Gieo mầm vào tim thứ gọi là ái tình, nhưng lại hi vọng tình đừng đổi thay, phải chăng chỉ là người say nói mộng?

Yoongi có chăng cũng chỉ là kẻ say tình, ngủ quên trong mộng đẹp để khi thực tại gõ cửa, hắn đâu muốn tỉnh giấc rồi lại đớn đau. Đau vì tình là nỗi đau ngọt ngào, tựa như cánh bướm mang theo phấn hoa ngát hương đi vào giấc mộng.

Yoongi nào muốn tỉnh giấc, kẻ say cũng biết đau, nhưng say tình lại càng thêm thấm thía nỗi ấy. Đôi lúc, Yoongi đổ lỗi cho nhành hoa ly cứ thế mà vô tình bỏ đi, mà Yoongi cuối cùng vẫn chỉ biết đổ lỗi cho cơn say dai dẳng hoài chẳng dứt.

SeokJin. Vào một ngày đầy nắng và hồn đầy gió, chàng thanh thản tiến vào vườn địa đàng, bỏ lại sau lưng cậu trai trẻ với mảnh tình vắt ngang. Chàng đâu biết khi nhành hoa ly bật gốc vẫn còn sót lại phần rễ của mình, khiến trái tim kia hoài vấn vương trong chốn tình si.

"SeokJin, làm sao để tôi quên được anh?"

SeokJin, là ái tình, là đớn đau nhưng cũng là ngọt ngào mà suốt cả đời người Yoongi chẳng thể nào thoát khỏi.

" Này người tình hỡi,
Khúc tình si ta dành tặng cho người
Có nhiều hoa và hương đồng cỏ nội,
Ta lấy sao rắc lên trời đầy gió,
Để màn đêm thêm muôn vạn sắc màu.
Ta yêu người như gió thổi khắp nơi,
Như dòng sông hiền hoà đổ về biển.
Và hãy gọi đây là chút tình ta
Mang yêu thương rót tràn đầy tim người."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro