8.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





"chết m-"

bắt gặp em nhỏ dính vào khung hình, thượng long vội tắt live, vứt cái iphone 15 promax của thành an ở đâu đó trong bếp rồi chạy lại phía khang.

"khang ơi, sao thế em?"

"anh ơi... cho khang xin lỗi, lúc nãy khang lỡ làm gãy kính của anh. khang hong có cố ý làm như vậy đâu..."

mắt em rưng rưng nhưng chẳng dám khóc, người thì run hết cả lên, tay xinh xoè ra cái kính vivienne westwood bị gãy làm hai.

"c-cái này mắc lắm hả anh? khang đền cho anh cái khác nha?"

khang mím môi, đợi anh của em trả lời, mà thượng long không nói năng gì khiến bạn nhỏ càng sợ hơn. nó sẽ mắng em hả...?

em nhắm chặt mắt, chuẩn bị tinh thần chịu phạt nhưng không giống khang nghĩ lắm. má mềm bỗng nhiên bị hai ngón tay bóp nhẹ và kéo ra, em mở mắt nhìn người đối diện.

"khang khờ quá à."

thượng long thở phào, cứ tưởng em nhỏ bị gì làm nó lo muốn chết.

dù nó yêu mắt kính thật nhưng em yêu của thượng long phải quan trọng hơn chứ. còn dăm ba cái đồ quỷ này mua ở mấy thrift shop trên instagram dễ như ăn cháo, chỉ cần mai nó canh giờ săn là được cái mới ngay.



"em đừng xin lỗi nữa, cái kính này anh chôm của người ta nên không sao hết. lần sau em nhớ cẩn thận hơn là được rùi."

thượng long vừa dứt câu là tất cả sự mạnh mẽ còn sót lại trong bảo khang hạ xuống hết. em khóc oà lên, tay không ngừng lau đi nước mắt, giọng em lạc hẳn đi.

"khang xin lỗi... xin lỗi anh nhiều, khang thiệt sự không có cố ý."

"nè nè anh nói không sao rồi mà."

nó kéo nhẹ tay bạn nhỏ ra mà hôn lên mi mắt ướt. thương quá...


sau khi giải cứu kịp thời cái điện thoại, nghe tiếng bảo khang thút thít là tim gan phèo phổi thành an muốn nhảy ra ngoài, cậu lập tức chạy về phía hai người kia.

"trời ơi khang ơi, ai làm em khóc!?"

thành an không kiêng nể gì mà đẩy mạnh thượng long qua một bên làm nó suýt chổng đầu xuống nền đất. cậu vội vàng nhìn quanh người bảo khang xem có bị thương gì không.

nếu không có em nhỏ ở đây là xác định thượng long sẽ tặng thành an một đấm. thấy hiền quá cái làm tới hả?



khang vội che mặt xinh lại, không muốn để mọi người thấy mình yếu đuối như này được.

chẳng biết từ khi nào mà bảo khang đã bắt đầu cho rằng, nếu như em để bản thân mình khóc thì mọi chuyện sẽ càng tệ đi chứ không tốt đẹp gì hơn. và nó đã ăn sâu vào tiềm thức em có lẽ cũng rất lâu rồi.

em sợ,

sợ sẽ khiến người khác thấy em thật phiền phức,

sợ sẽ bị xem là một đứa nhóc vô dụng chỉ biết khóc và khóc,

sợ sẽ bị xem thường.

_____


"khang à."

cái chạm ấm áp từ từ kéo tay khang ra, thành an vỗ nhẹ lưng em, cậu cười hiền.

"nếu khang muốn khóc thì cứ khóc, sao phải che?"

"n-nhưng em là con trai, con trai mà khóc thì kì lắm."

"con trai là con người chứ có phải quỷ đâu mà không được khóc. khang thấy vậy có đúng hong?"

thành an áp tay vào má mềm, nhẹ lau đi nước mắt em. bảo khang giương mắt ướt nhìn cậu. chú an hôm nay khác mọi hôm quá.

mà quay lại hiện tại thì thành an vẫn chưa biết nguyên nhân vì sao khang lại khóc, cậu cố hỏi dữ lắm thì em mới chịu trả lời.

"em làm gãy kính của anh long."

"chỉ vậy thui hở?"

"dạ."

bảo khang khịt mũi. em nhìn xuống cái kính gãy trong tay mình, sau đó chuyển ánh nhìn sang thượng long.

thượng long đã im lặng quan sát em và thành an từ nãy giờ. nó cứ tưởng là thành an sẽ khóc chung với bảo khang luôn rồi cơ, nhưng khá bất ngờ rằng cậu đã làm ngoài sức tưởng tượng của nó. công nhận là thành an khá giỏi trong việc chơi với con nít nhỉ?



được một lúc thì bảo khang cũng đã ổn định trở lại, em không còn thút thít nữa nhưng có một vấn đề là em vẫn kiên quyết đền bù lại mắt kính cho bằng được. khang chu môi xinh ra, doạ thượng long rằng nếu nó không đồng ý cho em đền thì em sẽ cự tuyệt quan hệ với nó luôn.

"nhưng khang muốn đền cho anh."

"anh đã nói không sao rồi mà em."

thượng long thở dài, cố gắng thuyết phục em nhỏ đang ngồi trong lòng mình, nhưng rồi nó chợt nhận ra nếu như vậy cũng khá lời. đền gì cũng được mà đúng không?

"vậy có nghĩa là khang sẽ làm bất cứ thứ gì để đền bù cho anh đúng không?"

"dạ."

"bất chứ thứ gì luôn sao?"

nhận được cái gật đầu từ em, thượng long không kìm được mà nhếch mép cười. chả biết sao chứ người ta nhìn vào trông thượng long giống mấy cha thợ săn bé trai quá. đến cả thành an ngồi bên cạnh cũng đã soạn sẵn số 113 để phòng khi thượng long có ý xấu với em nhỏ thật.

nói gì nói chứ thành an vẫn thấy thượng long gian gian như nào ấy. lúc bảo khang còn ở hình dạng người lớn, cậu cũng không thấy yên tâm là bao khi cho em ở gần thượng long. chắc có thể tại giao diện của nó nhìn ba chấm quá.



"vậy thì khang phải hôn má anh 10 lần để đền bù."

thượng hạ thấp người xuống, má nó áp vào má mềm của em. bảo khang khựng lại một lúc, em cau mày.

"anh ơi, nhưng m-"

"khang làm hư đồ của anh nên giờ khang phải nghe lời anh chứ nhỉ?"

bảo khang bĩu môi. không phải là em không thích hôn nhưng làm cái này ngại lắm, bình thường toàn là mọi người hôn khang thôi chứ em chưa chủ động làm vậy với ai bao giờ, trừ mẹ yêu của em và mấy bạn mèo hoang gần nhà.

"nào, khang làm lẹ lên đi chứ."

thượng long dí sát má nó lại gần em. bảo khang nhắm chặt mắt, môi xinh chu lên và chụt, không chỉ một mà là mười cái liên tiếp nhé. khi đã hôn xong, em rụt rè thu người lại, gò má cũng đã ửng hồng cả lên. còn thượng long thì cảm giác như nào hả?

sướng vải lồn í. em nhỏ dễ dụ ghê, nói gì cũng làm hết.



bỗng thành an dúi cái iphone 15 promax của cậu vào tay bạn nhỏ, khang chưa kịp hiểu được gì thì thành an đã nói tiếp.

"khang chọi cái máy này xuống đất cho anh."

"chi vậy anh?"

"cứ nghe anh chọi đi, mạnh vào nhé."

sự thật là thành an cũng muốn được em nhỏ thơm má nên bất chấp cái điện thoại. hư thì mua cái mới, lo mẹ gì.

khi em nhỏ chuẩn bị làm thật thì đã bị thượng long ngăn lại. tưởng nó không biết thằng lùn kia có mưu đồ gì hả?



________



minh hiếu sau một buổi quay show mệt mỏi, tưởng đâu sắp nhập viện tới nơi thì cũng đã được về khách sạn nghỉ ngơi. cậu bật điện thoại lên, định xem gì đó để khuây khỏa đầu óc thì bắt gặp cái livestream của hai đứa khờ kia.

nhìn thấy em khang xuất hiện trong live mà suýt chút nữa minh hiếu vào hòm nằm luôn rồi, tất cả là nhờ cách giải quyết đi vào lòng đất của thượng long và thành an.

hai bạn thông minh quá, tôi chẳng biết nhận xét như nào nữa.


_________


điện thoại thành an bỗng rung lên liên hồi làm cậu phải lấy lại máy lại từ tay bảo khang. mẹ bà ai mà phiền thế?

ồ khoan, là tin nhắn của minh hiếu.

"hiếu nhắn nè anh, nhắn gì nhiều hơn mọi bữa vậy trời? hơn cả trăm tin."

"chắc nó nhớ mình."

"cũng có thể."

thành an vừa mở phần tin nhắn lên thì mặt mày đã sượng ngắt. minh hiếu đã gửi một loạt đường link dẫn đến các bài báo. và chốt hạ ván bằng dòng tin nhắn khiến cho thành an toát mồ hôi hột.


hieuthuhai
"lộ mặt con trai của rapper wean và negav."
hay quá ta
giờ cả nước biếc hếch r đó 😄
tao cho mỗi người 30 giây giải thích trước khi t cắt chim bọn bây

ilovemystagename
bạn ơi bình tĩnh...


end chap 8.

thông báo với mọi người là fic này sắp end rồi nha!

_____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro