52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trình Nghị hôn tỉnh người đang ngủ say sưa trêи giường, vừa ló đầu ra râu trêи cằm đâm người đau cực kỳ, Chu Dao tức giận đập anh một cái, bất mãn lầm bầm, "Buồn ngủ..."

Trình Nghị bị vợ đập một cái cũng không giận, thấp giọng dỗ cô, "Vợ ngoan, về rồi ngủ tiếp, hôm nay là ngày lành tháng tốt của chúng ta!"

Lúc trước anh về nhà lấy sổ hộ khẩu còn nhờ mẹ Trình đi xem ngày nào đẹp để đăng ký, ai ngờ thời gian thích hợp đăng ký còn chưa tới, thằng nhãi con của anh tới trước.

Trình Nghị vuốt ve cái bụng bằng phẳng của Chu Dao, cũng đúng, năng lực sinh tồn của tϊиɦ ɖϊƈh͙ lão tử mạnh như thế, còn không phải sao, bơi vào tận đáy huyệt của vợ.

Chu Dao yếu ớt treo trêи người anh, Trình Nghị ôm cô hầu hạ cô đánh răng rửa mặt mặc quần áo, chế nhạo, "Được, bây giờ em là Hoàng thái hậu."

Chu Dao đưa tay để anh mặc quần áo, ngữ điệu bình thường nói, "Vậy anh có bằng lòng hầu hạ không."

Trình Nghị cười hì hì, "Mẹ nó lão tử chính là phạm tiện, vẫn rất vui lòng phục vụ."

Cười đùa cợt nhả nói, "Thái hậu nương nương, ban đêm còn đồng ý cho phép nô tài rót tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào cúc huyệt của ngài không?"

Tên này lại tới, miệng đầy lời nói thô tục, khuôn mặt nhỏ của Chu Dao đỏ bừng lên, thẹn thùng đến mức không dám nhìn anh, tuy rằng bây giờ còn chưa đầy ba tháng Trình Nghị không thể làm cô nhưng từ sau khi cho anh làm phía sau một lần, tối nào cũng rót tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng hổi đậm đặc của anh vào cúc hoa nho nhỏ kia.

Cúc hoa đáng thương vốn dĩ chỉ lớn bằng lỗ kim bị côn thịt lớn của anh làm cho không khép lại được, sau khi côn thịt anh rút cúc huyệt biến thành lỗ tròn nhỏ, nếp gấp màu hồng run lẩy bẩy chảy tϊиɦ ɖϊƈh͙ xuống dưới.

Tối hôm qua lại bị anh bất chấp làm cái miệng nhỏ phía sau, bây giờ Chu Dao cũng cảm thấy giống như còn sót lại cảm giác trướng căng của cây gậy lớn kia nhét vào trong bụng.

Hôm nay đến cục dân chính có hơi nhiều người, xếp hàng một hồi mới đến lượt bọn họ, hôm nay bọn họ đặc biệt mặc quần áo màu sắc gần giống nhau, Chu Dao khoác một cái áo khoác màu xám nhạt bên trong mặc váy dài, Trình Nghị mặc áo sơ mi màu xám, hiếm khi nghiêm túc một lần.

Nam cương nghị nữ mềm mại, nụ cười vui vẻ như nhau.

Chu Dao cầm tờ giấy đỏ vừa mới ra lò, xem xét cẩn thận ảnh chụp chung của họ, bên trong không chỉ có hai người họ mà còn có bảo bảo trong bụng cô.

Ngón tay chỉ vào mặt Trình Nghị trêи tấm hình, "Lão Trình, anh cười cũng quá cứng nhắc rồi."

Trình Nghị ho khan một cái lảng tránh, có trời mới biết vừa rồi anh khẩn trương thế nào, khóe miệng run rẩy giật giật, mẹ nó lão tử anh có bao giờ sợ hãi như thế.

Ban đêm có bữa tiệc Lý Minh Hiên tổ chức, chúc mừng Trình Nghị tuổi đã cao cuối cùng cũng thoát kiếp độc thân, không nghĩ ra Chu Dao mềm yếu lại có thể giam con sói Trình Nghị này lại.

Trình Nghị và Chu Dao đến nơi, nhìn thấy mỹ nữ từng gặp ở quán ăn tư nhân lúc trước cũng ở đây, Lý Minh Hiên xum xoe ngay bên cạnh cô, cô ấy cũng nhìn thấy Chu Dao, nở nụ cười thân thiết với cô, Chu Dao cũng cười đáp lại một tiếng.

Không biết sao mà mỹ nữ này mặc dù khí chất lạnh lùng cao ngạo nhưng Chu Dao lại không cảm thấy có khoảng cách, ngược lại cảm thấy đây mới là tính tình thật của cô ấy.

Thêm nữa cô ấy cũng quen biết Lý Minh Hiên trêи mạng qua website ân ái, việc này khiến cho Chu Dao càng vui lòng tiếp xúc với cô ấy hơn nữa, dù sao xem như từng trải qua việc giống nhau.

Trình Nghị bị anh em của mình bắt đi uống rượu, Lý Minh Hiên cầm đầu ầm ĩ hung hăng nhất, cầm một bình rượu đầy ồn ào, "Tới đây tới đây tới đây, tất cả mọi người dùng sức chúc mừng cậu ta!"

Chu Dao muốn ngăn cản cũng không ngăn cản được, đành phải tùy ý bọn họ chơi đùa, ngồi một bên ăn uống, có thể là do mang thai cô có thể ăn nhiều hơn trước kia, bụng luôn dễ đói.

Bên cạnh có giọng nữ dịu dàng vang lên, "Chào cô, tôi là Sầm Ý Mai."

Chu Dao ngẩng đầu, cười nói, "Chào cô, tôi là Chu Dao."

Sầm Ý Mai cười nói chúc mừng, "Nghe nói cô mang thai, chúc mừng cô."

Chu Dao cười nhẹ nhàng, "Cảm ơn."

Sầm Ý Mai nhấp môi dưới, đỏ mặt ấp úng hỏi, "Khi đó cô cũng quen Trình Nghị trêи trang web đúng không?"

Chu Dao nghe thấy câu hỏi của cô ấy cũng đỏ mặt, xấu hổ gật nhẹ đầu.

Trêи khuôn mặt lạnh lùng của Sầm Ý Mai cũng phủ đầy mây đỏ, "Tại sao cô bằng lòng phát triển với anh ấy ra hiện thực vậy?"

Chu Dao nhìn ra được cô ấy không phải không có cảm giác với Lý Minh Hiên mà chỉ là lo lắng giống như cô lúc đầu.

Liếc nhìn Trình Nghị uống rượu ở bên kia, anh cũng nhìn qua chỗ cô, ánh mắt hai người đan vào quấn quanh lẫn nhau.

Bây giờ ngược lại Chu Dao cảm thấy may mắn, hiếm khi mình dũng cảm lại gặp tên Trình Nghị kia da mặt dày, bọn họ mới có thể đi đến hiện tại còn kết hôn.

"Thật ra ban đầu tôi cũng giống như cô, kháng cự và lo lắng về chuyện phát triển ra hiện thực, nhưng cho mình một cơ hội thử một chút cũng tốt."

Sầm Ý Mai nghe xong như có điều suy nghĩ gật nhẹ đầu, trò chuyện đủ thứ với Chu Dao, hóa ra quán ăn tư nhân kia là cô ấy mở, chính tay cô ấy cầm muôi làm đầu bếp lại làm bà chủ.

Chu Dao ở đây không có bạn bè gì, trò chuyện với cô ấy rất vui vẻ, cuối cùng thêm bạn bè wechat với nhau.

Chu Dao đã mang thai đầy ba tháng, Trình Nghị ném hết chuyện công ty cho Lý Minh Hiên, mua một đống lớn quà tặng vội càng lái xe cùng Chu Dao trở về gặp bố mẹ cô, mặc kệ Lý Minh Hiên xù lông giậm chân bên tai, "Vợ tôi còn chưa giải quyết đâu!"

Quê Chu Dao lại cách không xa, lái xe chỉ cần đi đường năm tiếng, Chu Dao mơ mơ màng màng ngủ một giấc liền đến nơi.

Trình Nghị xem gương chiếu hậu nhìn thấy cô ngáp một cái hỏi, "Vợ đói bụng không?"

Chu Dao dụi mắt, "Không đói."

Đống đồ ăn trêи xe đều chuẩn bị cho cô, Trình Nghị chỉ lo lắng cô sẽ đói bụng, cô đâu có yếu ớt như thế.

Chu Dao chỉ đường cho Trình Nghị, thành phố nhỏ không lớn lắm, chỉ chốc lát sau liền đến nhà, Trình Nghị dừng xe xong, chuyển đồ trêи xe xuống, Chu Dao kéo góc áo anh người còn chút mê hoặc, Trình Nghị phủi phủi tóc rối trêи trán cô, cúi đầu hôn lên trán cô.

Ở tầng sáu, tòa nhà cũ không có thang máy, Chu Dao đã lâu không vận động đi lên mệt mỏi thở hồng hộc, Trình Nghị đi phía sau cô, một tay cầm quà, một tay khác chống eo cô thêm lực cho cô.

Hai người anh trong nhà đưa theo chị dâu và cháu trai cháu gái về, còn có bảy dì lớn tám dì cả thân thích nhà cha mẹ gì đều có cả, những người bạn nhỏ nghỉ đông cũng có mặt, phòng khách vốn cũng không lớn chen lấn chật ních.

Đương nhiên Trình Nghị sẽ không bị dọa, tự nhiên hào phóng chào hỏi với mọi người, thành thạo điêu luyện ứng phó các loại vấn đề của họ, Chu Dao ngồi bên cạnh anh chơi với con gái anh cả, anh thỉnh thoảng còn bận lòng gắp một ít thức ăn cho cô.

Có người hỏi, "Dao Dao con quen biết Trình Nghị thế nào?"

Cơ thể Chu Dao cứng đờ, vấn đề này trả lời thế nào mới ổn, chẳng lẽ nói bọn họ quen biết trêи trang web video ân ái, nói ra hù chết bọn họ.

Trình Nghị nhìn thấy khuôn mặt nhỏ quẫn bách của cô, "Bạn hai chúng cháu giới thiệu."

Quả thực cũng là bạn giới thiệu, tên Lý Minh Hiên kia giới thiệu anh lên trang web video ân ái, anh mới có thể gặp được Chu Dao cô nàng lẳng lơ này.

Chu Dao nhìn qua Trình Nghị, anh cũng nhìn cô cười chế nhạo, lông mày nhếch lên ám chỉ, tên lưu manh này cười xấu xa như vậy, Chu Dao âm thầm nhéo tay anh một cái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro