Chương 42: Nhũ Hoa và tiểu huyệt cùng anh gian dâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi chiều mùa thu, mặt trời tràn ngập ánh sáng ấm áp, đôi mắt Trình Nghị đỏ ngầu nhìn người dưới thân đang bị ƈôи ȶɦịt lớn của anh làm đến nỗi hai mảnh thịt trai lật lên, hai cánh môi trắng hồng bị sung huyết trở nên đỏ bừng.

Âm mao của cô thưa thớt, dính đầy ɖâʍ dịch sáng óng ánh, một nửa gậy thịt màu đỏ tía mà anh rút ra cũng dính đầy mật dịch của cô, khe nhỏ bên dưới hẹp như vậy mà lại có thể nuốt vật khổng lồ của anh vào.

Anh thúc mạnh, xương chậu va vào nhau, quy đầu chạm vào hoa tâm, ɖâʍ dịch tuôn ra xối xả tưới lên quy đầu, hai túi trứng lớn của anh cũng vỗ vào khe ʍôиɠ cô.

"Ưm... Trình Nghị... đừng làm ở đây... bị người khác nhìn thấy... phải tính sao..."

Chu Dao run lên, bụng dưới đau đớn không nói đên lời. Giữa bãi đất hoang chỉ toàn cỏ dại này, dang chân để anh cắm vào tiểu huyệt, cô không dám mở mắt nhìn người đàn ông đang đè lên người mình.

Anh lúc nào cũng làm theo ý mình, bóp lấy cằm cô, "Tiểu mỹ nhân rõ ràng rất sướиɠ mà, ɖâʍ huyệt còn ʍút̼ người anh em của ông đây chặt như vậy!"

Khuôn mặt Chu Dao phơn phớt màu đỏ của tình triều, sóng mắt lưu chuyển, đôi mắt dưới ánh mặt trời giống như hai viên ngọc lưu ly trong suốt, xấu hổ cắn chặt răng không nói lời nào.

Khóe miệng Trình Nghị nhếch lên một nụ cười xấu da, bên dưới hung hăng thúc vào một phát, tiểu ɖâʍ huyệt run rẩy chảy ra càng nhiều nước hơn, lỗ nhỏ còn chặt hơn bình thường mấy phần, ƈôи ȶɦịt của anh bị huyệt thịt của cô quấn lấy có hơi đau.

"Ngoài mặt trong sáng như vậy nhưng trong xương cốt lại là một con đĩ ɖâʍ đãng!"

Anh cúi người ɭϊếʍ láp khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, đầu lưỡi to ngậm lấy cái miệng nhỏ, Chu Dao ghét bỏ lắc đầu, nhưng bị bàn bàn tay to của anh kìm lại, cố ngước cổ lên, bị anh ɭϊếʍ đến nỗi mặt đầy nước bọt.

"Ưm a..."

Hôm nay cô mặc chiếc áo cài cúc, áo khoác khi nãy xuống xe không mang theo, Trình Nghị cởi ba cúc áo trước ngực cô, lộ ra áo ngực màu hồng viền ren bọc lấy hai bầu ngực sữa no đủ, có thể nhìn thấy quầng иɦũ ɦσα màu hồng nhạt.

Trình Nghị ɭϊếʍ dọc từ chiếc cổ mảnh mai của cô xuống đến bộ ngực thơm mềm, Chu Dao đang mê mẩn mở trừng mắt, bị cảm giác lạnh lẽo trước ngực khiến cho ý thức thanh tỉnh lại, kéo áo lên không để anh đạt được ý đồ.

"Hừm... anh đừng... đừng giở trò với ngực tôi..."

Trình Nghị kéo tay cô ra, dùng răng cắn chặt nhũ thịt, lôi quả anh đào lẩn trốn bên trong ra ngoài, nhũ thịt trắng đến chói mắt, hai núm иɦũ ɦσα màu hồng nhạt bị gió thổi run rẩy đứng thẳng lên.

Anh nghiêng người cắn một ngụm thật lớn vào đầu ngực cô, "Bộ ngực lẳng lơ của tiểu mỹ nhân to quá!"

Chu Dao xấu hổ đỏ bừng mặt, muốn đẩy đầu anh ra nhưng lại cũng muốn ôm chặt lấy đầu anh, cuối cùng hai tay lại ôm lấy bờ vai anh.

Nheo mắt nhìn lên bầu trời trong xanh thanh khiết, vài đám mây bay theo gió thu, thoảng chút hơi lạnh, nhưng Chu Dao lại không cảm thấy lạnh, chỉ cảm thấy toàn thân nóng rực, nhiệt độ trong người chạy tán loạn, muốn tìm một lối thoát ra.

Không chỉ có anh điên mà cô cũng điên rồi, để mặc anh làm loạn ở một nơi như vậy.

Trình Nghị cắn nuốt bầu ngực sữa trắng nõn từng ngụm từng ngụm, nhũ thịt mềm mại đẫy đà thơm ngon ngào ngạt, ngay cả cơn gió thoáng qua dường như cũng mang theo hương thơm dịu ngọt.

Bên dưới không ngừng run lên, nhiều lần đâm vào đến hoa tâm khiến cô run rẩy phun ra ɖâʍ dịch, giống như một đôi cẩu nam nữ, làʍ ȶìиɦ trong đám cỏ hoang này.

Khuôn mặt to chừng lòng bàn tay của cô như lê hoa đái vũ(*), cỏ khô dính lên trông vô cùng bẩn thỉu, cái miệng nhỏ mất hồn khẽ mở, yêu kiều thốt ra những từ ngữ vỡ vụn không thành câu, quần áo xộc xệch để lộ bộ ngực sữa, cô nằm dưới người Trình Nghị chịu đựng để anh cưỡng hϊế͙p͙.

(*) Lê hoa đái vũ [梨花带雨] : Giống như hoa lê dính hạt mưa. Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi. Sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái .

Ác tâm của Trình Nghị nổi lên, anh bế cô lên, trêu chọc, "Đúng lúc ông đây cũng không mang theo tiền, hay là ôm tiểu mỹ nhân ra lề đường, khoe bộ ngực sữa và ɖâʍ huyệt của em ra, để những chiếc xe đi qua nhìn thấy dáng vẻ ɖâʍ đãng này của em, cho bọn họ sờ thử cặp иɦũ ɦσα và lỗ nhỏ này của em, giúp ông kiếm ít tiền tiêu vặt."

Hai bắp đùi Chu Dao vòng qua cái eo cường tráng của anh, tiểu huyệt ăn ƈôи ȶɦịt lớn của anh, cái ʍôиɠ nhỏ bị anh cầm trong tay, bàn tay to mạnh mẽ ném cô lên xuống, gậy thịt lớn thô bạo ra vào bên trong cơ thể cô, bụng nhỏ ê ẩm, cảm giác đáng sợ giống như sắp bị anh đâm thủng bụng.

Anh đi đến bên đường, vừa đi vừa không ngừng ra vào, Chu Dao bị anh hất lên tóc bay tán loạn, bộ ngực sữa đong đưa, có thể nhìn thấy lẻ tẻ vài chiếc xe lao vùn vụt trêи đường cái cách đó không xa, xe của bọn họ đậu ven đường, đèn hậu của chiếc xe vẫn sáng nhấp nháy.

Chu Dao tưởng tượng ra cảnh tượng đó, bộ ngực sữa và hạ thể lộ ra của cô bị những người lái xe lui tới sờ mó, ɖâʍ ɖu͙ƈ hèn mọn không chịu nổi, cô sợ đến mức toàn thân run lên, ôm chặt lấy Trình Nghị ra sức lắc đầu nức nở.

"Hu hu... không muốn... hu hu... tôi không muốn..."

"Ồ, không muốn cũng không sao, ngoan ngoãn đi theo ông, làm tiểu mẫu cẩu của ông! Để ông bóp иɦũ ɦσα và đâm vào cái lỗ nhỏ của em! Bắn tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào trong đáy huyệt đói khát của em!"

Chu Dao ôm cổ Trình Nghị, vùi đầu vào ngực anh khóc nức nở, "Hu hu... được... em... em sẽ là tiểu mẫu cẩu của anh... huhu..."

Trình Nghị cười lớn, "Tiểu mỹ nhân quyễn rũ là tiểu mẫu cẩu của ông, sướиɠ chết ông rồi!"

Anh cố ý dụ dỗ cô nói ra những lời thô tục, "Cái bướm ɖâʍ đãng của tiểu mẫu cẩu bị cây hàng lớn của ông làm có sướиɠ không?"

Chu Dao ngoan ngoãn rúc vào trong ngực anh, trêи người anh vẫn còn xem như quần áo chỉnh tề, chỉ có quần là không kéo khóa, gậy thịt lớn co giật bên trong cơ thể cô.

Còn cô trêи dưới đều thất thủ, cúc áo trêи ngực bung ra hết, lộ ra hai con thỏ trắng nõn non mềm, chiếc váy bên dưới bị anh đẩy lên tới thắt lưng, lỗ nhỏ còn ngậm lấy thứ hung tợn xấu xa của anh.

Dòng điện kɧօáϊ cảm lẻn vào khắp toàn thân, thần trí mê loạn, giọng nói yếu ớt mang theo tiếng nức nở.

"Hu hu... sướиɠ quá... ɖâʍ huyệt của tiểu mẫu cậu bị gậy thịt lớn làm sướиɠ quá... a..."

Những lời thô tục này thốt ra từ miệng cô, vừa ɖâʍ lại ngây thơ, Trình Nghị không chịu nổi, ôm lấy cái ʍôиɠ nhỏ của cô mạnh mẽ thúc vào mấy chục cái, cái sau lại mạnh hơn cái trước, đâm tới miệng đáy huyệt của cô bắn ra.

Giọng nói tàn nhẫn, "Làm chết con đĩ ɖâʍ đãng này! Quá ɖâʍ! Tiểu mẫu cẩu!"

Tϊиɦ ɖϊƈh͙ đậm đặc nóng hổi, tưới lên đáy huyệt mềm mại và nhạy cảm của cô, Chu Dao vặn veo cái ʍôиɠ muốn né tránh, lại bị anh giữ chặt trong lòng bàn tay, buộc phải để anh rót tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào đáy huyệt của mình, cô chỉ có thể bất lực đạp chân run rẩy bắn ra.

Chu Dao mềm nhũn trong lòng anh, cơ thể vẫn không ngừng run rẩy, bụng nhỏ co lại, ɖâʍ dịch bên trong tiểu huyệt hòa lẫn với tϊиɦ ɖϊƈh͙ đậm đặc của anh, len qua chỗ giao hợp của hai người rơi tí tách xuống, sau đó thấm vào đất.

Trình Nghị bắn xong trong lòng vui sướиɠ, lập tức đặt cô xuống đất, để cô ɭϊếʍ sạch chất lỏng dinh dính trêи gậy thịt lớn của mình.

Anh xoa nhẹ hạt đậu nhỏ của cô, "Tiểu mẫu cẩu mau hầu hạ chủ nhân cho tốt."

Chu Dao vừa giận vừa xấu hổ trừng mắt nhìn anh, cái ʍôиɠ bị hòn đá nhỏ dưới đất cấn đau, cô dịch người ngồi lên chân anh.

Vật khổng lồ kia sau khi xuất tinh vẫn còn vô cùng phấn chấn, kiêu ngạo hướng về phía cô lắc lư, Chu Dao cắn môi, do dự đưa lưỡi ra ɭϊếʍ giúp anh.

Trình Nghị từ trêи cao nhìn xuống cô gái đang quỳ dưới chân anh, cầm lấy ƈôи ȶɦịt của anh ɭϊếʍ láp, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, anh thầm nghĩ, làm sao mình có thể nhặt được tiểu mỹ nhân như thế này, có lẽ nàng là tiểu yêu tinh chạy ra từ trong núi thẳm, chuyên hút máu đàn ông.

Nhưng anh bằng lòng, nuôi nàng, nâng niu nàng, để nàng hút khô tinh khí, cho dù không còn mạng sống cũng cam lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro