Chương 1: Weibo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thẩm Nguyên Gia!"

Một tiếng hét vang lên đánh tỉnh Thẩm Nguyên Gia. Tất cả ánh mắt của mọi người trong studio đều tập trung trên người cô. Hoặc là hả hê khi thấy người khác gặp họa, hoặc là liếc mắt qua một cái.

Cô đánh giá xung quanh một lượt, trên mặt đất có một người đàn ông đang nằm sấp.

Đạo diễn bên kia mắng to: "Cô chỉ là một người mẫu nhỏ bé, có cơ hội quay quảng cáo mà không nắm bắt, đã vậy còn dám đẩy ngã nam chính. Chưa thấy trời cao chưa sợ phải không!"

Thẩm Nguyên Gia gian nan chớp mắt một cái. Nếu cô nhớ không lầm thì đây là quảng cáo về thuốc trị nấm móng.

Cô nhận được quảng cáo lên hình năm giây. Điều duy nhất cô cần làm là trở thành một cặp với nam chính, kịch bản cũng là do đạo diễn cung cấp.

Nhưng ở thời điểm quay hình thì nam chính dám động tay động chân với cô đằng sau camera, ở nơi không ai để ý nên cô đã đẩy ngã anh ta xuống đất.

Công việc đương nhiên bị mất.

Đây không phải là điều xui xẻo nhất, các nhân viên trong studio đã lén quay lại video sau đó tung lên mạng.

Bấy giờ weibo chướng khí mù mịt, thứ mọi người quan tâm nhất bây giờ chính là chuyện này.

Video vừa được tung lên mạng đã lập tức leo lên hot search. Sau đó cũng có một đại V đá cô một cước, gán cho cô một cái tội danh 'không chuyên nghiệp'.

Ngày 'nổi tiếng' của Thẩm Nguyên Gia đã đến.

Mặt của người mẫu nam không tệ, nhân cơ hội này mà lên weibo nói ra những lời lí lẽ đầy hiểu biết. Hơn nữa thông qua video này mà có thêm nhiều người hâm mộ, tiếp tay cho quảng cáo.

Về phần Thẩm Nguyên Gia, ngày nào cũng có người đến tường nhà cô 'ân cần hỏi thăm', mắng luôn cả gia đình của cô. Thâm chí fan của người mẫu nam còn muốn làm thịt cô.

Thẩm Nguyên Gia lấy lại tinh thần, nhìn thấy người mẫu nam đã đứng dậy, cau mày xoa mông.

Cô nhớ rằng mới một giây trước cô còn đang ở nhà của mình và bị một tên xã hội đen đâm chết. Tại sao bây giờ lại xuất hiện trước máy quay vậy?

Đạo diễn thấy cô thờ ơ như vậy nên nhất thời nổi nóng: "Thẩm Nguyên Gia, cô không muốn làm việc nữa thì cút. Chỉ là một người mẫu nhỏ bé mà làm giá cái gì, cô xứng sao!?"

Ngữ khí của người mẫu nam cũng không tốt hơn là bao: "Chỉ là một cái quảng cáo thôi mà, cô có cần thiết phải làm vậy không? Nếu cô không muốn thì cứ nói."

Thẩm Nguyên Gia cúi đầu nhìn toàn thân mình không có vấn đề gì, vậy là cô đã chết đi sống lại hả?

Nhìn người xung quanh vui sướng khi thấy người khác gặp hoa như vậy, cô mỉm cười xinh đẹp: "Tôi đây không quay nữa."

Cô vốn có một vẻ ngoài ưa nhìn rạng rỡ. Cười lên một là cái mắt cong mày liễu, hấp dẫn hết sự chú ý của người khác.

Đạo diễn giận run cả tay, "Mau lăn đi!"

May là không ký hợp đồng, nếu không thì cô đã phải trả một khoản tiền lớn tiền vi phạm hợp đồng.

Thẩm Nguyên Gia nhìn xung quanh một vòng, nháy mắt đã thấy được một người trong đám đông đang cầm điện thoại của mình quay video. Nữ sinh kia đang cao hứng quay video thì thấy mình đã bị phát hiện nên vội vàng cất điện thoại lẩn trốn đằng sau.

Cô đi tới hỏi: "Vừa rồi cô quay cái gì?"

Nữ sinh cười gượng, "Tôi chỉ chụp vài tấm hình thôi. Vì nhìn cô trông rất xinh đẹp nên tôi thích, tôi lập tức xóa ngay."

Nữ sinh mở album ảnh rồi bấm vào mấy tấm ảnh quảng cáo trước đó. Nhìn Thẩm Nguyên Gia rất xinh đẹp.

"Thật không?" Thẩm Nguyên Gia lấy tay giựt điện thoại qua.

Nữ sinh kia hốt hoảng kêu lên: "Này cô làm gì vậy, tại sao lại lấy di động của tôi? Cô có bệnh hả?!"

Thẩm Nguyên Gia nhắm mắt làm ngơ, lướt lướt trong album ảnh. Quả nhiên thấy được một cái video clip cô đang cau mày.

Bấm phát video, cô thấy mình vừa mới đẩy người mẫu nam xuống đất.

Cái video này qua ngắn, dừng ở ngay lúc sắc mặt cô không được tốt, còn có tiếng kinh hô của mấy người xung quanh. Giống hệt như cái mà cô đã từng xem trước đây.

Nữ sinh thấy mình bị bại lộ, vội vàng lấy lại điện thoại. Thẩm Nguyên Gia nhanh tróng né qua một bên, trực tiếp xóa video rồi ném lại cho cô, "Thật ngại quá, tôi không thích bị người khác quay lén."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro