BẠN ĐÃ TỪNG GẶP PHẢI NHỮNG CHUYỆN TÂM LINH NÀO?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ 14274 likes]
Bố tôi là một công nhân sửa chữa và vừa qua đời vào tháng 5 năm nay trong một vụ tai nạn do bị ngã xuống từ giàn giáo. Ông ấy lặng lẽ ra đi mà không để lại cho chúng tôi bất cứ lời trăn trối nào. Ở chỗ xảy ra tai nạn đó cũng không có camera hay người nào nhìn thấy. Khi ông ấy còn sồng, lần cuối cùng tôi nói chuyện với bố, chúng tôi đã cãi nhau...và tôi luôn cảm thấy rất áy náy về chuyện đó.
Có rất nhiều đêm tôi đã khóc một mình. Vào tháng 8, có một lần tôi ngủ trưa cùng vợ và con gái. Tôi nằm mơ thấy bố tôi đến thăm tôi, ông ngồi ở phòng khách và nói chuyện với tôi. Tôi đã hỏi ông rằng hôm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Bố tôi nói lúc đó ông rất đau (bố tôi bị thấp khớp), đầu cũng đau, và lúc ấy vì cãi nhau với tôi nữa nên ông cũng rất buồn, thế là bị ngã xuống. Lúc đó tôi liền quỳ xuống trước mặt bố, nắm lấy tay ông, khóc và nói lời xin lỗi. Trong giấc mơ đó, tay của bố tôi thật chân thực. Bố tôi chỉ nói rằng “Con cũng chỉ còn có lần này để xin lỗi bố thôi”. Sau đó tôi bị vợ tôi gọi dậy, cô ấy nói rằng thấy tôi khóc rất nhiều và đã gọi rất lâu rồi mà tôi không dậy. Tôi luôn cảm thấy rằng bố tôi đã thực sự trở về, có lẽ ông ấy biết rằng tôi luôn cảm thấy áy náy, hoặc cũng có thể ông ấy nhớ cháu nội rồi.
Nhưng tôi vẫn muốn nói với bố rằng “bố ơi, con yêu bố và cảm ơn bố”.
________
[ 22791 likes]
Bạn gái tôi qua đời vì ung thư vào năm 2015. Lúc đó tinh thần của tôi rất không ổn. Có một đêm, khoảng 4 giờ sáng, đột nhiên tôi nhận được một cuộc điện thoại, mơ mơ hồ hồ nhìn thì là số của bố tôi, tôi nhận máy nhưng không có ai trả lời, mà chỉ nghe thấy tiếng gió thổi. Tôi tiếp tục hỏi, đối phương vẫn im lặng. Sau đó tôi nghe thấy tiếng khóc nhỏ của một cô gái hòa lẫn trong tiếng gió. Tôi cúp máy.
Ngày hôm sau tôi tìm lại cuộc gọi hôm qua thì không thấy có lịch sử cuộc gọi. Sau đó tôi nghĩ rằng liệu có phải do cô ấy không nỡ bỏ tôi đi không, vì chỗ ở của tôi hiện tại bạn gái tôi cũng đã từng đến. Và sau khi cô ấy qua đời, tôi vẫn giữ lại đôi dép đi trong nhà mà trước đây cô ấy đã từng đi và một cốc uống nước. Sau này khi tôi kể cho chị tôi nghe, chị tôi khuyên tôi hãy vứt hết những thứ đó đi. Lúc đó tôi không vứt mà phải rất lâu sau đó mới vứt đôi dép đi, nhưng cốc nước thì vẫn còn trong nhà tôi. Thế nhưng sau đó thì tôi không hề gặp phải bất cứ chuyện tâm linh nào nữa. Tôi nghĩ: có lẽ cô ấy đã chào tạm biệt tôi.
Đã 4 năm trôi qua rồi, nhưng tôi không hề muốn chuyển đi chỗ khác. Có rất nhiều người không hiểu tại sao, chỗ tôi ở vừa đắt vừa xa công ty mà tôi vẫn cứ cố ở đó. Nhưng tôi cũng chưa từng nói với họ lý do.
________
[ 9394 likes]
Năm 2016, bạn trai tôi qua đời vì bệnh ung thư. Trong tháng đầu kể từ khi anh ấy mất, cụ thể là ngày nào tôi cũng không nhớ rõ nữa rồi, chỉ có thể xác định là trong tháng đó. Có một đêm, tôi chưa ngủ thì nghe thấy tiếng cửa phòng tôi mở (cửa phòng tôi có chống trộm và rất nặng), tôi có thói quen vào nhà là sẽ đóng chặt cửa, lúc đó tôi khẳng định rằng đó không phải là người nhà tôi, vì bố mẹ tôi trước khi vào sẽ gọi tôi một tiếng trước, tôi sợ hãi, không dám thở mạnh, mắt nhắm chặt giả vờ ngủ và im lặng lắng nghe tiếng động xung quanh. Không hề có tiếng bước chân nhưng có thể cảm thấy rằng có thứ gì đó đang ngồi lên giường tôi, có thứ gì đó đang sờ vào đầu tôi, nhưng cảm giác đó không hề chân thực, sau đó lại cảm giác như có người ôm tôi, rất mông lung. Tôi đã rất sợ hãi trong suốt thời gian đó, không dám động đậy cũng không dám thở mạnh. Sau một hồi thì thứ đó biến mất, tôi ngồi dậy, không bật đèn và khóc to. Tôi khóc không phải vì sợ mà vì nhớ anh ấy. Tôi nhìn về phía cửa, nhưng cửa không hề mở, nhưng tôi khẳng định anh ấy đã về, có lẽ là để tạm biệt tôi lần cuối.
________
[ 5386 likes]
Đây là một câu chuyện có thực...
Bạn của chồng tôi là một người nghiện rượu và hay thức đêm. Có một hôm anh ta đột nhiên bị ngất. Sau khi đưa vào bệnh viện cấp cứu xong thì đã không nói được lời nào rồi, tiếp đó là hôn mê, lúc đó chúng tôi tưởng anh ta sẽ nằm liệt như vậy mãi, nhưng qua mấy tiếng sau, anh ta đột nhiên tỉnh lại, nói năng cũng bình thường trở lại.
Anh ta nói mình mơ một giấc mơ lạ, anh ta mơ thấy chú của mình (đã qua đời), chú anh ta nói “Đây là nơi cháu được đến đấy hả, mau về đi”. anh ta nói “chú đến được sao cháu lại không ?”. Chú ấy “ Cháu hãy mau chóng cút về ngay cho chú, không được đến đây nữa”. Chúng tôi đều cảm thấy thật khó tin. Sau đó mẹ anh ta nói đó là do anh ta được ông chú đó phù hộ. Còn tôi thì thấy thật thần kỳ....
_________________
Cảm ơn bài dịch của bạn Hanna Hanna trong group Weibo Việt Nam.
#weiboVietNam

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro