Chương 8: Nỗ lực sắp đặt của sự điên rồ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Enid phấn khích nhảy ra khỏi xe của Yoko gần như trước khi nó dừng lại trước khi quay lại và vỗ tay một cách hào hứng. Người tiếp theo bước ra là Bianca từ ghế ngồi phía trước, đang ngáp dài và vươn vai. Họ phải đi qua ba thị trấn để làm việc này, nghĩa là mất hai giờ lái xe và các cô gái đã cứng đơ. Một điều đáng chú ý khiến em nói điều tương tự khi em nghe lần đầu tiên về nơi tổ chức buổi hòa nhạc. "Tớ ước điều này có thể xảy ra ở Jericho. Mặc dù vậy, họ sẽ không bao giờ có bất kỳ niềm vui nào như vậy."

Yoko là người thứ ba bước ra khi cô trượt ra khỏi ghế lái và đặt kính lên bảng điều khiển. Thật là nhẹ nhõm khi phải bảo vệ chúng khỏi ánh nắng mặt trời và cô luôn thích thú với việc những người bình thường phát hoảng vì cô có đôi mắt đỏ như máu. Tất nhiên, nếu họ thích điều đó, họ nên xem họ trông như thế nào khi em đang lấy đồ uống. Thật không may, đôi mắt xám bão tố của Bianca vẫn đẹp hơn. Ít nhất là theo ý kiến ​​​​của cô. "Có lần Weathervane đã có thứ gì đó rất tuyệt."

Bianca lườm bạn gái của mình một cái trước khi nói, "Chỉ có cậu nghĩ rằng điều đó thật tuyệt vì nó là một thứ tào lao kiểu hipster, nhạc dub-folk-step trộn lại với nhau. Nếu không phải vì cậu, tôi nghĩ rằng tôi đã nhét một cái thìa vào tai mình chỉ để làm cho nó dừng lại."

"Tôi sẽ trả tiền để chứng kiến điều đó. Tôi thậm chí sẽ giúp cậu bằng cách cắt tai của cậu trước."

Enid cười khúc khích trong khi Bianca cau có. Tất nhiên, không ai trong số họ mong nghĩ nàng sẽ ở đây. Wednesday dường như không phải là người dành cho thứ như một buổi hòa nhạc K-Pop ngớ ngẩn nào đó. Họ thực sự có hai vụ cá cược đang diễn ra, mặc dù chỉ có một vụ cá cược bao gồm Enid. Đầu tiên: Nàng sẽ kéo dài được bao lâu, mà Bianca khá chắc chắn là không quá câu rap, Yoko mong đợi toàn bộ sự việc chỉ để chọc tức họ và Enid thực sự đã cá trong vòng mười phút vì em không muốn Wednesday hành hạ bản thân quá nhiều. Thua cuộc? Phải giúp làm lại các mũi khâu của Thing vào cuối tuần. Họ thực sự vẫn không biết liệu Wednesday có đang lừa dối điều đó hay không nhưng rõ ràng nàng cần một người nào đó và Thing ngại về điều đó nên họ phải ở trong phòng ký túc xá. Nếu không, nàng đã hỏi Eugene.

Eugene cũng là người duy nhất có thể chơi với họ.

Vụ cá thứ hai? Tại sao. Yoko khá chắc chắn rằng đó chỉ là để tra tấn họ. Thật quá trớ trêu nếu tình cờ biến điều này thành một buổi hẹn hò đôi và không ai mỉa mai hơn Yoko. Bianca tin rằng đó phải là do Enid quá phấn khích vì điều này. Âm nhạc với giai điệu sôi động, sự sùng bái thần tượng, việc không thực sự là một giáo phái, tất cả sẽ khiến Wednesday chạy biến và nàng được cho là đã rất hào hứng khi đến lúc Enid báo tin cho họ. Bianca cũng sẵn sàng thực dụng về điều đó. Rốt cuộc thì Wednesday đã trả tiền cho đồ ăn nhẹ nên cô sẽ không phàn nàn.

Mặc dù vậy, cô cũng sẽ không lùi bước. "Ồ, vâng, cậu có thể cắt tai tôi ngay sau khi tôi cắt phăng của cậu! Tôi chắc chắn rằng một khi họ bắt đầu hát về tình yêu, cậu sẽ cảm ơn tôi."

Wednesday kéo chiếc mũ trùm đầu che mặt để giúp che đi khi ánh mắt chính bản thân đã phản bội nàng lúc nó liếc nhìn Enid. Nàng cần phải phơi khô chúng sau này để trả thù. Có lẽ ngay cả với một chiếc đèn sưởi khi chúng đang tinh tế nhìn chằm chằm vào bạn cùng phòng của nàng kể từ khi em mặc chiếc váy màu hồng và vàng. Có lẽ nếu bộ đồng phục Nevermore công bằng hơn với em, nàng sẽ không thấy mình quá mê mẩn khi Enid trở thành chính mình hơn. Trong khi đó, nàng thích sự thoải mái hơn là thời trang nên trong khi đi tất mạng nhện, nàng đang mặc một chiếc áo hoodie đen khá đơn giản.

Cái áo hoodie 'giết người' của nàng như nàng thích gọi nó như thế bởi vì bất kể nàng đang thử nghiệm thứ gì, sẽ không ai bao giờ nhìn thấy vết bẩn. Nói về giết người, "Bianca, cậu dành năm phút với bố mẹ tôi và cậu cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi với tình yêu."

Yoko nhếch mép một chút trước khi vươn tay và siết chặt tay Bianca. "Như thế này? Tôi biết điều đó là quá dâ-"

"Họ thường xuyên phải được nhắc nhở rằng có những đứa trẻ xung quanh vì như một trong hai bị giấy cắt vào ngón tay vậy bởi vì đối với cá mập, nó giống như máu trong nước. Đừng nói về 'quá dâm dục' với tôi."

Ba con quái vật chỉ nhìn chằm chằm vào nàng trước khi Enid phá vỡ sự im lặng khó chịu bằng cách nhảy tới và nắm lấy tay của Wednesday bằng cả hai tay của em. Sau đó, em cười rạng rỡ vào Wednesday khi nói, "Bên cạnh đó, đây là, nắm tay vẫn có thể dành cho bạn bè! Đặc biệt là những người bạn thân như chúng tớ."

Wednesday muốn ngất xỉu một cách đồng thời, giết một ai đó và nôn mửa vì sự tương phản giữa việc Enid nắm tay nàng như thế này và những gì em đang nói. Chẳng ích gì khi cặp đôi thực sự giữa họ vẫn nắm tay nhau và rằng dù cho tất cả những gì mà Wednesday khoác lác về cha mẹ nàng, họ dường như vẫn thường hành động như thể chỉ cái chạm tay nhỏ này cũng có ý nghĩa cả thế giới. Tại sao nó lại quan trọng hơn những nụ hôn và những cái ôm mà nàng khó có thể hiểu được nhưng trái tim nàng dường như đang che giấu một bí mật nào đó khi nó cố gắng nhảy ra khỏi lồng ngực. Nàng cũng ép mình không đỏ mặt, thay vào đó hít một hơi thật mạnh và nói, "Tôi thấy cậu đang cố chuẩn bị cho tôi đối mặt với sự tra tấn bên trong mình."

Điều đó khiến Enid bấu nhẹ vào một xíu, một hành động khiến Wednesday nhăn mặt vì đau đơn. Cô gái vui vẻ không nán lại lâu khi em lao về phía cốp xe và nói, "Thật ra, đề phòng trường hợp đó không phải là kiểu tra tấn mà cậu thích, tớ đã mang theo máy đánh chữ, một ít giấy và một cuốn sách! Vì vậy, cậu biết đấy, nếu cậu phải rời đi, cậu sẽ không cảm thấy buồn chán."

Điều đó khiến Enid bị Yoko trừng mắt. Họ đã đồng ý thử và không ảnh hưởng đến vụ cá cược. Tuy nhiên, Bianca tập trung hơn vào thứ khác. "Ồ, tôi tưởng cậu đến đây vì âm nhạc. Cuối cùng lại tự làm mình buồn chán bằng thứ gì đó phổ biến."

Wednesday liếc nhìn Bianca một chút trước khi lạnh lùng nói, "Tôi có. Tôi cũng ở đây vì đám đông. Rốt cuộc, Enid đảm bảo với tôi rằng tôi sẽ coi thường từng giây phút của nó và nếu không, tôi có thể nhuộm tóc cậu ấy thành màu đen."

Enid ngay lập tức hét lên, "Tạm thời! Trong một ngày!"

"Nếu cậu có thể lấy ra được chiếc máy mài nhanh như vậy."

Enid trắng bệch trong khi Yoko cười khúc khích và Bianca cố nén cười. Tuy nhiên, em tập trung hơn một chút vào thực tế là em đã thua cược và điều đó có nghĩa là để Yoko quyết định họ sẽ làm gì tối nay khi họ trở về phòng của em. Em chỉ hy vọng lần này Yoko sẽ không thử châm cứu với các hoạt động của họ.

Đó cũng là câu nói đùa cuối cùng của họ trước khi bắt đầu di chuyển đến sân vận động. BTS sẽ không đợi ba cô gái ré lên và cũng không bỏ tiền chỉ để mua vui. Bianca đã lưu ý rằng Enid có cam thảo đen trong khi Wednesday có kẹo bông gòn. Yoko không định coi đó là bằng chứng dưới bất kỳ hình thức nào. Xét cho cùng, vị giác không nhất thiết phải phù hợp với khẩu vị của chúng. Xem Wednesday trêu chọc Enid về cam thảo trước khi không đưa ra bình luận nào về lý do tại sao nàng lại chọn thứ gì đó ngọt ngào đến vậy đã khiến Bianca muốn sử dụng bài hát nhân ngư của mình mặc dù chỉ để cô có thể thôi không còn nghi vấn nữa.

Mặc dù vậy, cô tập trung nhiều hơn vào Yoko và buổi hòa nhạc. Rốt cuộc thì họ hiếm khi có thể đi xa đến mức này và họ sẽ tận hưởng cả đêm. Miễn là Wednesday không làm hỏng nó bằng cách nào đó, họ sẽ ổ-.

Năm phút hai mươi ba giây sau.

Toàn bộ cơ thể của Wednesday rùng mình khi cùng một tên ngốc chạm nàng lần thứ mười hai. Nàng đã cảnh báo hắn ta ba lần rồi khi cố gắng chỉ tập trung vào việc Enid đang thưởng thức thứ âm nhạc kinh khủng, mệt mỏi đến mức nào. Rốt cuộc, đó là lý do thực sự duy nhất khiến nàng ở đây vì nàng có thể bị đau thính giác ở nhà bằng cách để Enid nghe bất cứ thứ gì em muốn. Việc bỏng ngô của anh chàng làm đổ lên người nàng cũng là giọt nước tràn ly khi nàng quay lại và rít lên, "Làm điều đó một lần nữa và tôi đảm bảo với cậu rằng cậu sẽ về nhà trong một cái túi đựng xác."

Người đàn ông to lớn cau có trước khi dựa vào gần hơn một chút và nói, "Cô bạn, thư giãn đi! Thưởng thức âm nhạc và để nó chuyển động y-"

"Tôi không để thứ âm nhạc tồi tệ, cơ bản và buồn tẻ như vậy lay động mình. Nếu muốn làm được điều đó, họ cần phải cố gắng làm bất cứ điều gì đặc biệt theo đúng nghĩa đen. Thay vào đó, họ cũng giống như những người khác: Khoe khoang về việc họ tuyệt vời như thế nào trong khi họ chỉ là những bản sao vô tài của nhau hoặc cố gắng lạm dụng tình cảm của người hâm mộ bằng cách ngụ ý rằng họ đặc biệt và có thể đồng hành cùng họ trong khi họ nghĩ từng người từng người một các ngươi kinh t-"

Làn sóng lan tỏa trong đám đông cuối cùng cũng quay trở lại khi Wednesday bị cắt ngang bởi vòng người gần nhất xung quanh quay người lại với nàng và trở nên rất im lặng. Một người thậm chí đã hành động bằng cách kề dao vào một bên mặt nàng. Dao ngắn, nhiều màu...

Wednesday quay lại nhìn Enid đang chớp mắt vài lần trước khi em rút tay và móng vuốt của mình lại. "Xin lỗi! Phản ứng giật đầu gối!

Có điều gì đó về điều đó cực kỳ hấp dẫn đối với Wednesday và khiến nàng nói mà không cần suy nghĩ khi cố gắng tập trung vào bất cứ điều gì khác. "Ít nhất thì cậu cũng có thứ gì đó khiến cậu trở nên độc đáo. Cậu không có được móng vuốt như thế trong một yếu tố-"

Và đó là điều cuối cùng mà Wednesday nhớ rõ trước khi những người hâm mộ xung quanh nàng đột ngột tấn công nàng. Ít nhất, cho đến khi an ninh hộ tống nàng và Enid ra ngoài vì Wednesday đã hạ gục hai chục gã trước khi họ có thể ngăn nàng tiếp tục thể hiện rằng nàng thực sự là kẻ săn mồi alpha ở đây. Tất cả trong khi Enid đã cố gắng ngăn nàng dừng lại và khiến em bị bắt đi.

Và thành thật mà nói, điều đó khiến Wednesday cảm thấy tồi tệ khi nàng tự nhủ phải cố gắng cư xử tốt hơn ít nhất một chút vào lần tới khi họ làm điều gì đó như thế này. Rốt cuộc, trong khi Enid cuộn tròn vào người nàng, ngủ trong khi họ đợi Yoko và Bianca, cảm thấy thật dễ chịu, biết rằng em đang ngủ vì lạnh và buồn chán khiến nàng cảm thấy như bị một con dao đâm vào ngực mình. Như thế trong khi ít nhất nàng có cuốn tiểu thuyết của mình để viết.

Thật không công bằng, và Wednesday biết điều đó nên khi khá chắc chắn rằng Enid đã ngủ, nàng cởi áo hoodie ra và đắp lên người con gái đang thất vọng. Bằng cách đó, ít nhất em sẽ ít có khả năng bị cảm lạnh hoặc tương tự. Em không xứng đáng phải bị như vậy vì đã chịu đựng nàng.

Chưa hết, Wednesday không hề hay biết, cử chỉ đó chỉ làm tăng thêm sự ấm áp mà Enid cảm thấy khi có cớ để ôm ấp người mình thích. Em chỉ mệt mỏi vì tất cả sự phấn khích và thấy việc đánh máy của Wednesday thật nhẹ nhàng vào thời điểm này. Nếu em thành thật và sẵn sàng nói với Wednesday, em sẽ thừa nhận rằng em sẽ đánh đổi hàng chục buổi hòa nhạc để chỉ có thêm một đêm như thế này giữa họ.

Tuy nhiên, em đã quá mệt mỏi để tập trung sức lực như vậy và chỉ đơn giản chuyển sang cuộn tròn ngày càng chặt hơn vào Wednesday khi em chìm vào giấc ngủ êm đềm.

_____

Hi cảm thấy fic 2 bạn nhỏ khá ít nên mình lại gom thêm vài fic nữa về trans đây ạ :> dĩ nhiên là đã có sự cho phép của tác giả nên mọi người đọc xong nếu muốn xem Wednesday bắt cóc Enid thì đọc trans fic mới của mình nha <3 love u

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro