09

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có chú cá không thích biển

[3]

***

Tháng mười, thời tiết mát mẻ. Tiết thể dục khi trời nắng luôn là nỗi ám ảnh của học sinh. Trời se lạnh khiến tiết học ngoài trời cũng bớt đi căng thẳng.

"Học sinh nữ chạy hai vòng sân, học sinh nam chạy bốn vòng. Bắt đầu đi."

Thầy thể dục họ Lee, cao hơn một mét tám mươi, gương mặt lúc nào cũng tươi cười. Thầy Lee thổi còi, chỉ học sinh nữ đứng đầu hàng chạy trước.

Seungwan và Seulgi chạy gần cuối hàng nữ. Seulgi bắt đầu than thở khi mới chạy nữa vòng.

"Lớp trưởng, cậu có thể làm gương một chút không?"

"Mình cũng đâu có muốn làm lớp trưởng, là do các cậu tự bầu mình lên."

Cô Bae đang có tiết ở phòng học tầng hai. Trong lúc đang gác kiểm tra thì cô đã lơ đãng nhìn xuống sân trường.

Lớp chủ nhiệm của mình đang có tiết thể dục bên dưới sân. Hàng nữ chạy trước, hàng nam nối theo sau. Trong lúc đó, cô nhìn thấy Seungwan, đồng phục màu xanh trắng, mái tóc ngắn đong đưa có nhịp điệu, lưng thẳng tắp, nghiêm túc chạy dưới ánh nắng, dáng vẻ mang hơi thở của tuổi trẻ. Cô Bae nhìn được nửa vòng, rồi lại thêm nửa vòng nữa.

Son Seungwan giữ nhịp thở, chạy đều đặn hơn một vòng sân. Một bạn học nam tiến lên phía trước, chạy song song với Seungwan.

"Cậu có mệt không?"

"Không mệt." Seungwan nhìn thẳng, trả lời.

Bạn học này là Park Bogum. Lớp phó học tập.

"Buổi chiều cậu có đến phòng phát thanh không?"

"Có. Sao thế?"

"Cậu thân với cô Bae không?"

Seungwan khựng lại, bước chân ngắn dài khác nhau, cô nhìn Park Bogum, ánh mắt tối lại.

Trên dãy phòng học tầng hai có một giáo viên chống tay lên cằm, gõ lộp cộp vài cái lên bàn, hắn giọng. Học sinh đang kiểm tra cũng giật mình, đột nhiên sao cô Bae lại gắt lên thế?

[...]

Phòng phát thanh họp hằng tuần để chốt chủ đề phát sóng. Buổi chiều có thành viên mới đến. Nên mọi người mua thêm đồ ăn vặt để chào đón.

"Chào tiền bối. Em là Park Sooyoung lớp mười một. Em đến phụ việc ở ban phát thanh. Mong tiền bối giúp đỡ."

Vừa mở cửa phòng phát thanh, một học sinh nữ cao ráo đứng trước mặt Seungwan cúi đầu rồi tuông một tràn giới thiệu làm cô giật mình.

"Trời đất. Đừng câu nệ quá. Em là học sinh lớp cô Choi đúng không?"

"Vâng!"

"À. Chị có nghe nói rồi. Từ giờ cứ thử làm quen mọi thứ đi. Chị sẽ giúp."

Cô bé năm hai vậy mà cao hơn Seungwan một cái đầu, gương mặt tươi tắn, giọng trong trẻo hợp với ban phát thanh lắm. Mà trông cũng nhiệt tình nên mọi người cũng thấy dễ gần hơn.

Hết năm nay thì Seungwan và Seulgi tốt nghiệp, ban phát thanh cần người thay thế, học sinh mới có hứng thú rất ít, mỗi lần có thêm người mới đến ai trong nhóm đều thấy rất vui mừng.

Seungwan cười, vỗ lấy vai Sooyoung. Chị là Son Seungwan, kia là Kang Seulgi, còn Park Bogum thì phụ trách máy móc thiết bị, còn một bạn nữa ở lớp mười một, nhưng mấy tuần nay bận tham gia thi đấu gì đó nên không có đến.

Seungwan lần lượt giới thiệu qua. Sau đó là bắt đầu buổi phát sóng đầu tuần.

"5. 4. 3. 2. 1. Phát!"

"Xin chào, lại là mình đây Son Seungwan. Một tuần qua của các bạn thế nào? Của mình thì khá tẻ nhạt, đến trường về nhà sau đó là đến phòng tự học. Các bạn học sinh lớp mười đã quen mới nhiều bạn mới chưa? Kể từ giờ hãy tạo thật nhiều kỷ niệm đẹp cùng nhau nhé! Thỉnh thoảng chúng ta nên cùng đi ăn bánh gạo cay, chả cá nóng. Áp lực học tập là điều không thể tránh khỏi, nhưng sau này sẽ chẳng ai nhớ nhiều về áp lực hôm nay cả, chúng ta sẽ nhớ về những kỷ niệm tốt đẹp cùng nhau. Mình hy vọng các cậu sẽ sống hết mình cho những ngày tháng này.

Mùa thu đã đến rồi, thời tiết gần đây mát mẻ, lá vàng đã bắt đầu rụng đầy sân rồi. Sau đây là một bài hát trước khi bắt đầu chuyên đề của tháng này.

"Rồi cũng sẽ đến thời điểm, tuổi thanh xuân nhiệt huyết này qua đi.

Giống như những cánh hoa tàn úa rồi đến độ hé nở.

Vào những đêm sáng vằng vặc ánh trăng

Bản tình ca tuổi trẻ của đời tôi trôi dạt về phía khung cửa sổ nghe sao u buồn..."

...

"Nghe nói mấy ngày nay cậu giúp cô Bae dọn phòng tư vấn. Hay là để mình giúp đi."

Seungwan ném tập tài liệu vào ba lô một cách hằn hộc. Cô xoay người chống tay bên hông.

"Park Bogum. Cậu. Thích cô Joohyun à?"

"Hả?"

Park Bogum đờ ra, Seulgi bên cạnh cũng đánh hơi được mùi thuốc súng nhanh chóng kéo ghế ngồi xuống, xé gói khoai tây chiên. Sooyoung là người mới nên cực kỳ e dè, lùi về phía sau Seulgi.

"Tôi hỏi. Cậu thích cô Joohyun sao? Mấy ngày nay cậu cứ hỏi tôi mãi về cô Joohyun thế."

"Nói gì vậy? Chuyện này thì liên quan gì thích hay không thích?"

"Thế sao đột nhiên lại hỏi?" Seungwan gắt lên.

"Này. Seungwan. Cô Bae dạy Quốc ngữ, còn từng là thủ khoa đầu vào khoa Ngữ Văn đại học Seoul. Tôi muốn thi vào ngành truyền thông, nhất định điểm Quốc ngữ phải cao. Tôi chỉ muốn... nhờ cô Bae chỉ dẫn một chút."

Tiết Quốc ngữ là đầu giờ chiều. Học sinh ngáp ngắn ngáp dài. Cô Bae vào lớp nhìn thấy vẻ uể oải của cả lớp nên không bắt đầu tiết học ngay. Vì cô Bae lúc nào cũng tâm lý như thế nên học sinh rất thích cô là chuyện thường.

Park Bogum ngồi trên Seungwan, bên cạnh là Eun Soo lúc nào cũng im lặng đeo tai nghe.

Hôm nay Park Bogum nói chuyện nhiều với Seungwan và Seulgi sau chuyện ở phòng phát thanh.

"Bogum."

Đột nhiên cô Bae gọi. Park Bogum lập tức đứng bật dậy.

"Lên lau bảng đi."

Ở bên dưới Seulgi nghiên người hỏi nhỏ.

"Này. Cậu thích Bogum hả?"

"Cái gì nữa?" Seungwan sửng sốt.

"Chứ sao cậu cáu lên chuyện cậu ấy hỏi về cô Bae thế? Cậu còn hỏi cậu ấy có phải thích cô Bae không nữa. Nếu không thích sao lại hỏi chuyện đó."

"Tại cậu ta phiền. Hỏi mãi nên mình thấy phiền."

"Thật không đấy!"

"Nói tóm lại là mình không thích Park Bogum. Thật sự!"

Seulgi gật đầu tỏ vẻ trầm trồ. Sau đó lại thở dài.

"Nhưng cậu ấy hay nhỉ? Có mục tiêu rõ ràng, đến giờ mình còn chẳng biết mình sẽ thi vào trường nào rồi học cái gì nữa."

"Không phải cậu thích vẽ sao? Thích thì cứ thi đi."

"Bố mình mà cho à? Cả nhà làm bác sĩ, nếu mình không học Y thì sẽ nói mình làm chuyện tầm phào."

Seulgi lắng xuống. Rất ít khi Seulgi nói chuyện nghiêm túc hay tỏ ra buồn bã. Seungwan định an ủi cậu ấy nhưng cũng chưa biết phải nói thế nào. Đôi khi có nhiều chuyện không phải chỉ nói ra vài câu an ủi sáo rỗng là được.

"Lớp trưởng với cán sự Toán. Nói chuyện riêng nhiều quá rồi đấy nhé!"

"Nghỉ ngơi đủ rồi thì vào học thôi. Park Bogum, đi xuống văn phòng lấy đề cương thi cuối kỳ đi."

"Học sinh nào ngủ gật thì tôi cho ra ngoài nhé!"

Sao hôm nay cô Bae gắt thế? Trong lớp sì sầm. Seungwan cũng hơi chút bất ngờ.

Cả ngày hôm nay, cô Bae chẳng gọi tên Seungwan một lần nào.






__________________

Chúc mn nghỉ lễ vui vẻ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro