97.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jun HyunJin cứ nhìn chằm chằm Son SeungWan, nhìn đến da đầu cô tê dại. Mặc dù biết cô biết có lẽ bà ấy thật sự là cô họ của cô, nhưng tiếng cô họ đó làm thế nào cô cũng không gọi ra được.

"Nhìn lại thì hai người chúng ta thật sự có chút giống nhau." Jun HyunJin quay đầu lại hỏi giáo sư Jang, "Anh nói có phải không?"

Giáo sư Jang cười nhẹ, ánh mắt dịu dàng: "Ừ."

"Chúng em đứng cùng nhau trông có giống mẹ con không?"

Giáo sư Jang: "Giống."

Son SeungWan phụt một tiếng, thiếu chút nữa thì sặc.

Jun HyunJin nắm lấy tay Son SeungWan, nhẹ nhàng nói: "Có tấm ảnh nào của gia đình cháu không?"

Son SeungWan suy nghĩ lại thật kỹ, có chút không chắc chắn đáp: "... Có lẽ là có, để cháu tìm thử."

Cô lục lọi trong phòng của bà cụ Son một lúc lâu, thực sự tìm ra một cuốn album, bên trong có một số bức ảnh của bà cụ Son và ông Son khi còn trẻ.

Jun HyunJin đã lấy ảnh của mẹ cô từ điện thoại di động ra so sánh với ảnh của bà cụ Son, có thể thấy hai chị em trông rất giống nhau. Kết quả là, mặc dù Son SeungWan và Jun HyunJin cách nhau cả một thế hệ nhưng khuôn mặt thực sự có mấy phần giống nhau.

Thời trẻ, bà ấy đã quá liều mạng trong giới giải trí. Sở dĩ bà ấy rút lui vào thời điểm nổi tiếng nhất lý do chủ yếu là về sức khỏe. Jun HyunJin lúc bấy giờ nổi tiếng toàn cầu, biết bao nhiêu doanh nhân giàu có thích bà ấy chứ.

Nhưng bà ấy lại lặng lẽ hẹn hò với giáo sư Jang, cuối cùng dưới sự khuyên giải của giáo sư Jang, bà ấy rút lui khỏi làng giải trí và điều dưỡng cơ thể.

Quyết định này khiến bao nhiêu người nắm cổ tay than thở.

Bởi vì lý do sức khoẻ, Jun HyunJin không thể thụ thai, vài năm trước Jun HyunJin đã từng nghĩ đến chuyện có con, nhưng giáo sư Jang không đồng ý, sức khỏe của bà ấy không tốt, nuôi một đứa trẻ lại chẳng dễ dàng, đã xác định không có con, bọn họ chỉ cần sống cuộc sống mà mình muốn là được rồi.

Ý nghĩ này của Jun HyunJin phai nhạt dần.

Mẹ của Jun HyunJin, Park MinHee, sau khi được một doanh nhân giàu có nhận nuôi đã đổi tên thành Min Hee rồi kết hôn với bố của Jun HyunJin.

Bất luận là nhà họ Min hay là nhà họ Park, nhân khẩu đều tương đối đơn giản, đến nỗi bên cạnh Jun HyunJin không có một đứa cháu nào.

Lần này vốn là vì mẹ mình mà đến thôn Chuncheon hẻo lánh này để tìm dì nhỏ chưa từng gặp mặt, nhưng mà tiếc là người dì nhỏ này đã qua đời cách đây vài năm trước.

Điều ngạc nhiên là đứa cháu của người dì nhỏ này lại là "người quen" đã từng nghe tên từ lâu.

Có nhiều sự trùng hợp như vậy cho nên ánh mắt của Jun HyunJin nhìn Son SeungWan càng ngày càng yêu thương, thật là càng nhìn càng thấy thích.

"Được rồi, chuyện của trưởng bối nói xong rồi, nói chuyện của hai người các cậu đi." Jun HyunJin quay sang Kim TaeHuyng, cười như không cười, "Thật ra sáng nay khi cậu đến thăm tôi, tôi đã nhìn thấy cái vali hồng trong tay cậu, biết chắc chắn rằng nó không phải là của cậu. Bây giờ xem ra, là của SeungWan rồi, phải không?"

Kim TaeHuyng gật đầu.

"Hai đứa qua lại bao lâu rồi?" Đây mới là câu hỏi mà Jun HyunJin muốn biết nhất. Nếu như Son SeungWan không liên quan gì đến bà ấy, bà ấy đương nhiên sẽ không hỏi nhiều, nhưng tình huống bây giờ đã khác. Son SeungWan là cháu họ của bà ấy, là một trưởng bối, có những tình huống bà ấy phải biết được rõ ràng.

"Chúng cháu..." Son SeungWan định trả lời, Kim TaeHuyng cắt ngang lời cô, "Chúng tôi đã kết hôn rồi."

"Cái gì?!" Jun HyunJin, người đã từng trải qua mưa to gió lớn, cũng kinh ngạc trước tin tức này.

Sau khi bà ấy rút lui khỏi làng giải trí, những năm gần đây mặc dù không để ý đến tình hình trong ngành, nhưng không tránh khỏi việc quen biết rất nhiều bạn bè có liên quan đến làng giải trí, trong số đó có Bae JooHyun, người đã dẫn dắt Kim TaeHuyng. Bà ấy nể mặt của Bae JooHyun mà dạy dỗ Kim TaeHuyng rất nhiều, cũng coi như là một nửa cô giáo của Kim TaeHuyng.

Đương nhiên, những thành tích trong mấy năm nay của Kim TaeHuyng, bà ấy cũng có nghe qua, biết được anh nổi tiếng như thế nào.

Huống chi rất ít người trong làng giải trí biết được lai lịch thực sự của Kim TaeHuyng, bao gồm cả người quản lý hiện tại của anh, Jullia cũng không biết điều đó. Rất ít người thực sự biết rằng đứng đằng sau anh là nhà họ Kim.

Bae JooHyun tình cờ biết được chuyện đó, chị ấy biết thì Jun HyunJin cũng biết.

Đương nhiên, bọn họ không quan tâm đến lai lịch của Kim TaeHuyng, có lai lịch hay không cũng không có liên hệ trực tiếp tới việc một người có nổi tiếng hay không.

Nhưng một người đàn ông ưu tú như Kim TaeHuyng, muốn anh kết hôn, đoán chừng không dễ dàng gì - ít nhất thì không dễ dàng vượt qua cửa ải của nhà họ Kim.

Kết quả???

Sau khi Jun HyunJin kinh ngạc, bà ấy đột nhiên bật cười: "Chẳng trách cậu muốn mời JooHyun dẫn dắt cô ấy. Hai đứa nên nói cho JooHyun biết tin này. Hẹn hò và kết hôn là hai chuyện khác nhau. Dù giấu diếm có thể tránh được rất nhiều rắc rối nhưng tiết lộ với những người xung quanh một cách thích hợp chưa chắc đã là chuyện xấu. "

"Cô nói đúng." Ánh mắt của Kim TaeHuyng nhẹ nhàng lướt qua Son SeungWan, nhàn nhạt nói "Tôi cũng muốn công khai nhưng cô ấy không muốn."

Son SeungWan: "..."

Mở mắt ra đã nói nhảm, anh muốn công khai khi nào chứ!

Tuy nhiên, cô cũng không dễ phản bác lại lời nói của Kim TaeHuyng trước mặt Jun HyunJin. Mặc dù Jun HyunJin là cô họ của cô nhưng nếu như thật sự muốn thảo luận về mối quan hệ, cô phải đứng về phía người giám hộ.

"Không công khai là đúng rồi." Mặc dù Jun HyunJin đã giải nghệ nhưng bà ấy vẫn nắm rất rõ quy tắc trong ngành: "Cậu đang nổi tiếng, sự nổi tiếng của SeungWan cũng không bằng cậu. Nếu như hấp tấp công bố thì người bị mắng nhất định là SeungWan, hơn nữa bị mắng chỉ là thứ yếu, nếu như các cậu công khai mối quan hệ bây giờ, mọi bước đi của SeungWan trong tương lai đều sẽ bị mọi người đàm tiếu, cho rằng cô ấy không dựa vào nỗ lực của bản thân mà là dựa vào cậu."

Son SeungWan cảm thấy đại lão không hổ danh là đại lão, tam quan quá chuẩn nên cô gật đầu tán thành.

――Hoàn toàn quên mất chuyện cô sẽ ly hôn với Kim TaeHuyng, cho nên căn bản không tồn tại tình huống công khai nào cả.

"Đợi SeungWan đuổi kịp cậu và có được chỗ đứng vững chắc trong giới, tới lúc đó rồi công khai cũng không muộn." Jun HyunJin lại hỏi, "Hai đứa đã kết hôn bao lâu rồi?"

Trong khi Son SeungWan vẫn còn đang đào bới ký ức của mình, tính xem thời gian bao lâu thì Kim TaeHuyng đã trả lời: "Tháng Ba năm ngoái."

Cô chỉ đành im lặng.

Jun HyunJin liếc nhìn Son SeungWan, sau đó đột nhiên chuyển chủ đề: "SeungWan, mộ của bà cháu ở đâu? Cháu dẫn cô đi thăm đi, để bà nội cháu nhận mặt."

"Hai người các em đi thôi, đàn ông đừng đi nữa, hôm nay phải ở lại nơi này một đêm, các anh dọn dẹp nhà một chút đi."

Giáo sư Jang không có ý kiến, Kim TaeHuyng cũng không dám có ý kiến.

Thế là, Son SeungWan liền dẫn đường đến ngọn núi phía sau của ngôi nhà cũ.

"Đường trơn, chú ý một chút, cẩn thận té ngã." Trước khi rời đi, giáo sư Jang cẩn thận nhắc nhở Jun HyunJin. Son SeungWan liếc mắt nhìn, có lẽ đã hiểu được tại sao một đại lão như Jun HyunJin lại kết hôn với giáo sư bình thường này.

Giáo sư Jang này dường như chiều chuộng Jun HyunJin giống như con gái của mình vậy.

"SeungWan."

"Cô giáo Jun."

Jun HyunJin có chút bất lực: "Không cần phải xa cách như vậy, con nên gọi tôi là cô." Bà trực tiếp vứt bỏ từ 'họ' đó đi.

Bà dùng ánh mắt mong đợi nhìn Son SeungWan.

Son SeungWan chỉ đành nói: "Cô."

"Vậy mới đúng chứ." Jun HyunJin mỉm cười càng tươi hơn, chủ động kéo tay Son SeungWan. Tay của bà ấy mềm mại, lòng bàn tay ấm áp, Son SeungWan liền ngoan ngoãn để bà ấy khoác tay.

"Cháu và Kim TaeHuyng thật sự đã kết hôn rồi sao?" Đi được một lúc, Jun HyunJin đột nhiên hỏi.

Son SeungWan: "Vâng."

Vẻ mặt dịu dàng của Jun HyunJin dần dần thay đổi, trong ánh mắt hiện lên vẻ suy tư, bà ấy là một người phụ nữ, trực giác của phụ nữ luôn rất nhạy bén.

Sau khi biết được hai người đã kết hôn, Jun HyunJin từ những kinh ngạc ban đầu đã có chút bối rối.

Kim TaeHuyng và Son SeungWan đứng cùng nhau quả thực xứng đôi vừa lứa, nhưng trên người bọn họ không cảm nhận được sự ngọt ngào và thấu hiểu ngầm thông qua cử chỉ giữa người yêu với nhau.

Ngược lại rất xa cách.

Nhưng nếu như nói không có tình cảm, bà nhận thấy, dường như mọi ánh mắt của Kim TaeHuyng đều tập trung vào Son SeungWan, nhìn cảm xúc trong mắt cũng không thể nào là giả.

Jun HyunJin suy nghĩ một chút, đổi cách khéo léo hơn để hỏi: "Trước khi các cháu kết hôn, ai là người theo đuổi trước?"

Son SeungWan: "..."

"Cô, cô cẩn thận dưới chân, đừng để giẫm phải sỏi."

Kỹ xảo chuyển chủ đề này khiến trái tim của Jun HyunJin chùn xuống, nụ cười trên mặt biến mất: "SeungWan, cháu nói cho cô biết, cháu và Kim TaeHuyng kết hôn, có phải là cậu ta dùng thủ đoạn bất chính để ép buộc không?"

Không phải cô gái nào cũng thích một người đàn ông có ngoại hình đẹp, giàu có, quyền lực và hoàn hảo về mọi mặt. Jun HyunJin là người từng trải, lúc đầu bà ấy cũng nổi tiếng một thời trong giới, nhưng không phải hoàng tử nào cũng thích mình theo đuổi mình.

Nhưng nếu không thích thì chính là không thích.

Thông qua phản ứng của Son SeungWan, bà ấy cũng không phát hiện Son SeungWan thích Kim TaeHuyng đến cỡ nào.

"Không, không." Son SeungWan vội vàng lắc đầu. Thật ra cô không muốn nói nhiều về chuyện kết hôn, nào ngờ cô họ này lại muốn truy hỏi đến cùng.

Sau khi suy nghĩ một lát, cô dứt khoát đem chuyện giữa ông Cụ Kim và bà cụ Son kể ra, cuối cùng nói: "Tình huống đại khái là như vậy. Kim TaeHuyng không có bất kỳ lỗi gì với cháu, là cháu đang lợi dụng anh ấy."

Jun HyunJin nghe xong liền cảm thấy nhẹ nhõm, sau đó bà lập tức không vui: "Cái gì mà cháu lợi dụng chứ? Người lợi dụng là tên nhóc Kim TaeHuyng đó."

Son SeungWan mỉm cười, không nói gì.

Bất luận có nói như thế nào, cô quả thực đã lợi dụng anh. Mối quan hệ giữa cô và Kim TaeHuyng ngay từ đầu đã không bình đẳng.

Son SeungWan âm thầm lắc đầu, vứt bỏ những suy nghĩ lộn xộn đó đi.

Jun HyunJin nhìn ra được cô không muốn nói thêm nữa nên tạm thời đem những lời muốn nói giấu đi, chuyển đề tài sang chuyện công việc.

Sau một hồi trò chuyện, biết được bộ phim mới mà Son SeungWan chuẩn bị đóng là của đạo diễn Ji HyunJoong, bà ấy nhướng mày nói: "Cô biết anh ta, bộ phim đầu tiên mà anh ta làm đạo diễn, tất cả thiết bị còn là cô bỏ tiền ra mua cho anh ta đó."

Trong lòng Son SeungWan thầm nghĩ, có lẽ Jun HyunJin quen biết hết tất cả những ông lớn trong làng giải trí.

Ý nghĩ này vừa lóe lên, cô đã nhìn thấy Jun HyunJin lấy điện thoại di động ra bấm gọi: "HyunJoong, bây giờ anh có bận không?"

Son SeungWan: "???"

Bởi vì đứng gần nên cô còn có thể nghe thấy được giọng nói ở đầu dây bên kia điện thoại của Jun HyunJin: "Cô Jun? Tôi suýt chút nữa còn tưởng rằng mình bị hoa mắt rồi, không ngờ thật sự lại là cô."

Ấn tượng của Son SeungWan về Ji HyunJoong là một người nghiêm túc và cứng nhắc, mang khuôn mặt của một minh tinh nhưng lúc nào cũng nghiêm nghị, giọng nói trầm thấp và đôi mắt rất sắc bén, điều này mang lại áp lực cực lớn.

Nhưng bây giờ......

Thông qua giọng nói, não của cô tràn ngập hình ảnh của Ji HyunJoong, người được gọi là HyunJoong kia mỉm cười ngốc nghếch, vẻ mặt đột nhiên trở nên vô cùng lạ thường.

Mục đích cuộc gọi của Jun HyunJin không phải để thông báo cho Ji HyunJoong về mối quan hệ của bà ấy với Son SeungWan, từ đó để Ji HyunJoong đối xử đặc biệt với Son SeungWan hơn, mà là để tìm hiểu chi tiết về bộ phim "Youth of May" của Ji HyunJoong.

Cho đến nay, Son SeungWan mới chỉ nhận được kịch bản của "Youth of May", những tình huống liên quan đến bộ phim, ngay cả Bae JooHyun cũng không biết, huống chi là cô.

Ví dụ, cho đến bây giờ, Son SeungWan còn không biết ai là nam diễn viên chính.

Phía Ji HyunJoong không nói gì cả.

Jun HyunJin nghĩ đến mình vừa có thêm một cô cháu họ, lần đầu tiên gặp mặt cũng không có thứ gì tốt để tặng cho cô, nên giúp cô gọi điện thoại để tìm hiểu tình hình cụ thể của bộ phim sắp sửa khởi quay, cũng coi như là một món quà nhỏ dành cho Son SeungWan.

Ít nhất trước tiên phải biết nam diễn viên chính trong bộ phim này là ai, để có thể tìm hiểu trước.

"Nam chính vẫn đang thảo luận." Mặc dù Ji HyunJoong rất thắc mắc tại sao Jun HyunJin lại gọi điện thoại cho ông ta và tìm hiểu về tình hình của bộ phim, nhưng dựa vào sự tôn trọng đối mình với Jun HyunJin, ông ta cũng không giấu diếm.

Ông ta tiết lộ: "Ban đầu định chọn Park MinJoon nhưng mà phía Park MinJoon xảy ra chút vấn đề, có lẽ không tham gia được. Cô Jun, cô có tiến cử người nào không?"

Thực ra, Ji HyunJoong cũng đang đau đầu vì chuyện nam chính.

Jun HyunJin liếc nhìn Son SeungWan, đột nhiên đưa ra đề nghị: "Tôi nghe nói Kim TaeHuyng gần đây không bận lắm, anh có thể tìm cậu ấy thử xem."

Son SeungWan: "???"

Cô trượt chân, suýt chút nữa ngã xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro