What Do You Hear?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

What Do You Hear?

A Native American and his friend were in downtown New York City, walking near Times Square in Manhattan. It was during the noon lunch hour and the streets were filled with people. Cars were honking their horns, taxicabs were squealing around corners, sirens were wailing, and the sounds of the city were almost deafening. Suddenly, the Native American said, "I hear a cricket."

His friend said, "What? You must be crazy. You couldn't possibly hear a cricket in all of this noise!"

"No, I'm sure of it," the Native American said, "I heard a cricket."

"That's crazy," said the friend.

The Native American listened carefully for a moment, and then walked across the street to a big cement planter where some shrubs were growing. He looked into the bushes, beneath the branches, and sure enough, he located a small cricket. His friend was utterly amazed.

"That's incredible," said his friend. "You must have super-human ears!"

"No," said the Native American. "My ears are no different from yours. It all depends on what you're listening for."

"But that can't be!" said the friend. "I could never hear a cricket in this noise."

"Yes, it's true," came the reply. "It depends on what is really important to you. Here, let me show you."

He reached into his pocket, pulled out a few coins, and discreetly dropped them on the sidewalk. And then, with the noise of the crowded street still blaring in their ears, they noticed every head within twenty feet turn and look to see if the money that tinkled on the pavement was theirs.

"See what I mean?" asked the Native American. "It all depends on what's important to you."

As Jesus tells the Pharisees in the Gospel, "Give to Caesar what is Caesar, but give to God what is God's."

Anh bạn nghe thấy gì?

Hai người, một người Mỹ và bạn anh ta, đi bộ dọc theo con đường đến trung tâm thành phố. Đó là giờ tan tầm buổi trưa nên các con phố thật đông đúc. Tiếng ô tô, tiếng tàu điện, tiếng cười nói, tất cả cùng vang lên tạo thành một thứ âm thanh hỗn tạp.

Đột nhiên, anh chàng người Mỹ nói: "Tôi nghe thấy tiếng dế kêu đâu đó". Người bạn ngạc nhiên hỏi lại: "Gì cơ? Anh nói gì chứ? Làm sao mà có thể nghe thấy tiếng dế kêu trong cái đống âm thanh này".

"Không, tôi chắc chắn là như thế", anh chàng người Mỹ quả quyết. "Tôi đã nghe thấy tiếng dế kêu mà".

"Thật là điên rồ" - Người bạn lẩm bẩm.

Anh chàng người Mỹ im lặng, lắng nghe và đột nhiên băng qua đường đến bên mấy cái chậu cây đang cố gắng vươn lên. Anh ta cúi xuống, nhẹ nhàng chỉ cho người bạn lúc này đang hết sức ngạc nhiên một chú dế nhỏ đang ra sức hát bài hát của mình.

"Thật là kì lạ!", người bạn thốt lên. "Anh có đôi tai phi thường!".

"Không", anh chàng người Mỹ nói, "tai của tôi cũng chẳng khác tai của anh đâu. Tôi nghe thấy chỉ vì tôi muốn nghe thấy thôi".

"Sao có thể thế được", người bạn phản đối, "tôi không thể nghe thấy tiếng dế kêu trong tiếng ồn ào như thế".

"Không, có thể chứ. Nó chỉ phụ thuộc vào cái gì quan trọng với anh thôi. Nào hãy để tôi chỉ cho anh".

Anh ta lôi trong túi ra một vài đồng xu, thận trọng ném xuống đường. Và mặc dù đường phố đông đúc vẫn om sòm xung quanh, nhưng họ vẫn nghe thấy tiếng những đồng xu leng keng rơi xuống nền đường.

"Đó, anh thấy chưa, điều quan trọng nhất là anh muốn nghe thấy cái gì thôi".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro