4. Nghĩa Vụ của Tình Nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc sống vẫn như thường ngày, chẳng qua là thêm một cái danh "tình nhân" mà thôi.

Thực tế cũng không quan trọng, bởi từ ngày hôm ấy hắn hăng hái bừng bừng bắt cô nhét vào "danh sách", sau đó cũng không nhắc gì tới trước mặt cô cả, chí ít không muốn cô thực hiện cái gọi là "nghĩa vụ" của tình nhân.

Nói không chừng đại gia này chỉ muốn chơi trò "Tình yêu kiểu Plato" với cô (*). Căn bản, đến bây giờ cô vẫn không cho là Seung Hyun có hứng thú với người như cô.

Thực tế cũng cho thấy điều cô nghĩ là đúng.

"Hyun Ah đâu rồi?"

"Tìm cô ấy có chuyện gì? Cô ấy vào phòng làm việc của giám đốc đã lâu, tôi nghĩ sẽ không ra sớm đâu." Giọng điệu của Luna vừa ngưỡng mộ vừa đố kỵ ghen ghét.

Khóe miệng Krystal hiện ra một nụ cười.

Là nụ cười mỉa mai.

"Hồ sơ của công ty JYP gần đây do cô ấy phụ trách, tôi muốn hỏi một chút tình hình bên kia."

"Chờ một chút đi. Nếu không sợ chết thì đi mà gõ cửa phòng giám đốc, có lẽ bọn họ đã xong việc rồi." Giọng cô nàng gay gắt, không chút nào che giấu vẻ chua xót.

"Phải không? Vậy tôi đây đi làm cái người không sợ chết thử coi." Krystal thích thú nói một câu, không thèm quan tâm câu trả lời sau đó của Luna, rồi nhún vai cất bước đi đến phòng làm việc của Seung Hyun.

Thư ký trong phòng đa phần là mỹ nhân đều không thể trốn thoát sự quyến rũ đầy nam tính của Seung Hyun. Và việc hắn thay đổi thư ký nhiều không kể xiết, đại khái trong công ty cũng không phải chuyện bí mật gì.

Cho nên lúc này Hyun Ah ở trong phòng Seung Hyun cũng không có việc gì làm, ngoại trừ "chuyện kia".

Nếu như bây giờ đi gõ cửa, có phải là rất không thức thời không nhỉ?

Vừa đúng dịp này, để xem cái chức "tình nhân" mà cô mới nhận có bao nhiêu địa vị.

Dù sao thời gian qua cô đều ngoan ngoãn trong bất cứ việc gì.

Làm cho loạn như thế này chắc cũng không chết được.

Cốc-, cốc-, cốc-...

Cẩn thận gõ vài cái lên cửa.

Một giây, hai giây, ba giây...

Bên trong không có phản ứng gì.

Cốc-, cốc-, cốc-...

Lại dùng lực gõ thêm vài cái.

Bên trong vẫn im lặng như cũ.

Dừng lại một chút.

Krystal đưa tay lên, đang suy tính có nên tiếp tục gõ cửa hay là thôi.

"Vào đi."

Đúng lúc truyền ra giọng nói có chút khàn khàn của Seung Hyun.

Krystal nhướng mày ,tự tin đi vào.

Thanh âm nhu mềm như lụa, quả là đã hoàn toàn chìm trong dục vọng.

Lâu như vậy mới mở cửa, chắc là đang thu dọn "hiện trường".

Vừa vào cửa, bên trong phòng tràn ngập mùi nước hoa cùng tanh của mồ hôi và tinh dịch.

Krystal lập tức che mũi. Cái mùi này khiến cô buồn nôn.

Ngẩng đầu nhìn, cô thấy Hyun Ah đang đứng cạnh bàn cuống quýt cài lại khuy áo. Cô ta mặc chiếc áo cổ trễ bằng tơ tằm, làm sao che được vết hôn cùng dấu tay sưng đỏ trên làn da trắng mịn.

Cô nhíu nhíu mày.

Mày nhếch lên, đơn giản là chán ghét, đôi mắt đen nhánh lộ vẻ chế nhạo.

Phương thức làm tình của người này thật đúng là ngang tàng bạo lực.

"Chuyện gì?" Seung Hyun miễn cưỡng lục lọi tập hồ sơ, ngay cả đầu cũng không thèm ngẩng lên.

"Tôi tìm Hyun Ah."

"A..."

Hyun Ah ngẩn người không hiểu, dừng lại động tác sửa sang quần áo.

Seung Hyun nghe vậy liền khép tập hồ sơ, khuôn mặt hoàn mỹ ngưng lại, đôi mắt đẹp dài lạnh lùng khóa trên người cô.

"Tôi muốn hỏi cô ấy tình hình liên quan đến công ty JYP." Krystal lạnh nhạt nói.

"Phải không? Ở đây tôi cũng có tài liệu về JYP." Hắn chậm rãi ngẩng đầu trừng cô một cái rồi nói: "Hyun Ah, cô ra ngoài trước đi."

"Dạ... vâng." Hyun Ah cúi người, rời khỏi phòng làm việc.

"Xem ra lá gan của cô cũng không nhỏ." Seung Hyun hừ lạnh một tiếng.

"Tôi làm cái gì?" Krystal bĩu môi cười khẽ.

"Dám đến phòng làm việc của tôi lúc này, cô nói lá gan của cô còn không lớn?"

"Giám đốc quá khen rồi."

"Cô cố ý đến đây, ngoại trừ những việc này, không có lời gì khác muốn nói sao?"

Hắn chậm rãi nói, nheo mắt cười, giữa con ngươi lóe lên vẻ tà mị.

"Rất tiếc rằng không có."

"Thật không?" Seung Hyun nhướng mày, "Xem ra đến lúc tôi phải nhắc nhở cô tôn trọng trách nhiệm của tình nhân rồi."

Hắn đột nhiên đứng dậy, giữ hai vai Krystal, cúi người xuống, bá đạo mà hôn lên môi cô.

Krystal không phản kháng cũng không hưởng ứng.

Trong khoang miệng tràn ngập ẩm ướt và hơi nóng, nước bọt nhầy dính làm cô có cảm giác buồn nôn. Hôn môi thì cũng chỉ đến thế là cùng, với nam hay nữ thì chẳng khác quái gì nhau.

Chỉ giống nhau ở điểm luôn khiến cô buồn nôn.

Xin lỗi cô có bệnh sạch sẽ nghiêm trọng.

Một lúc lâu, hắn buông cô ra.

"Môi không son, cảm giác thật đúng là mới mẻ."

"Giám đốc thích là tốt rồi." Krystal đạm nhạt cười, không cho là đúng.

"Chỉ có điều, kỹ năng của cô còn cần phải luyện thêm."

"Cái gì?" Krystal bật cười, tất nhiên về điểm này cô sao có thể so sánh với kẻ bay bướm như hắn chứ.

Không chỉ không có phản ứng, mà cô cũng chẳng có cảm giác gì mấy.

"Cô là người đầu tiên hôn tôi mà không có phản ứng."

"Tôi nên nghĩ đây là một loại vinh hạnh sao?"

"Thế mới nói cô rất thú vị. Không biết tôi có thể gợi lên ham muốn của cô không nhỉ." Seung Hyun vẻ mặt không đứng đắn, câu nói hàm chứa ý cười.

"Mong anh có thể."

Cô là người có tình cảm cùng sắc dục thuộc loại nhiệt độ thấp, cho nên muốn làm tình cảm trong lòng cô ấm lên, phải cần chuẩn bị trong thời gian dài. Ham muốn của cô không dễ dàng thức tỉnh như vậy.

Cô cũng muốn nhìn một chút xem Seung Hyun có năng lực này hay không.

"Tôi mỏi mắt trông chờ." Dừng một chút, "Lát nữa hết giờ làm chờ tôi." Hắn nhẹ nhàng nói, thanh âm trầm thấp mê say giống như đang ve vãn, rất là êm tai.

"Ok."

Seung Hyun đi tới lục lọi giá sách, lấy tài liệu về công ty JYP đem cho cô.

"Đi ra ngoài đi." Lập tức thu lại biểu tình, gương mặt khôi phục vẻ lạnh lùng.

"Vâng."

Mới đi được vài bước,Krystal đột nhiên quay đầu lại, nhìn hắn một cái.

Seung Hyun vừa ngồi xuống liền cúi đầu ký công văn, ngay cả liếc cô một cái cũng không có. Người này trở mặt với tốc độ thật là nhanh.

Có điều, Krystal bắt đầu có điểm tán thưởng sự vô tình của hắn.

Đây mới là người làm nên việc lớn.

Krystal mím môi cười nhạt.

Chờ hắn tan sở, xem ra ý đồ đã cực kỳ rõ ràng. Không ngờ ngày này đến nhanh như vậy.

Đờ ra một chút, ngẩng đầu lên, thuận tiện đi đến cửa hàng tiện lợi mua một cái "mũ" (BCS í =)) ), người khôn phải biết giữ mình.

Hiện nay bệnh lây qua đường tình dục rất nhiều, ai biết kẻ trăng hoa như hắn có bệnh hoa liễu gì không chứ. Cô không muốn rước họa vào người.

Trò chơi là trò chơi, cái mạng nhỏ của cô phải được bảo toàn.

.

.

5h28p', còn có 2 phút là hết giờ làm. Krystal thu dọn tài liệu trên bàn một chút.

Dự định thu dọn xong, tiếp đó đến bãi đỗ xe chờ Seung Hyun.

Ở công ty cũng không cần nói toạc ra, cô không có hứng thú trở thành nhân vật chính trong một vụ tai tiếng tình dục.

5h29p', còn một phút đồng hồ, điện thoại vang lên.

Cô có điểm buồn bực người nào đó làm cô cụt hứng, cư nhiên trước khi hết giờ làm lại gọi điện đến.

"Xin chào, tập đoàn YG xin nghe." Nghĩ thế, nhưng vẫn phải tỏ ra nhã nhặn lịch sự, đây là phẩm cách nghề nghiệp.

"Là tôi."

"Giám đốc?" Lẽ nào hắn thay đổi chủ ý? Nếu thế thì thật là tốt.

"Tôi phải viết xong kế hoạch mới đi được, cô trở vào giúp tôi sắp xếp tài liệu một chút."

"Soo Young bọn họ còn chưa về, anh có thể bảo các cô ấy làm."

"Đi, 5h30p', hết giờ làm rồi."

"Được rồi."Krystal có chút bất đắc dĩ lên tiếng trả lời.

"Cô có vẻ không tình nguyện."

Đương nhiên, làm gì có ai thích làm thêm giờ, mà cũng đâu phải người làm việc điên cuồng, huống chi cô thuộc loại người lười biếng . Những lời này dĩ nhiên là chỉ nói trong lòng, cô không đủ dũng cảm nói cho hắn nghe.

"Tại sao giám đốc lại nói như vậy?"

"Vẻ mặt của cô nói cho tôi biết."

Krystal nhăn mặt, có chút ngờ vực, hắn đang ngồi bên bàn công tác trong phòng làm việc, sao có thể nhìn thấy vẻ mặt của cô được? Đúng là gặp phải ma rồi.

"Giám đốc, anh ra đây lúc nào?" Kinh ngạc một giây, không phải cô hoa mắt chứ?

Seung Hyun tắt điện thoại, thân hình cao lớn đã đến cạnh cô. Vẻ mặt hắn lạnh lùng, khóe miệng nhếch lên nhàn nhạt vẻ giễu cợt, giống như đang châm chọc điệu bộ ngạc nhiên của cô.

"Vừa mới ra."

"Anh muốn tìm tài liệu phải không." Cô cười gượng.

"Cô không thuộc loại cố gắng vì người khác thế này." Hắn nheo mắt, nhướng cao lông mày rậm, im lặng nhìn cô, biểu tình có chút suy nghĩ.

"Phải rồi, tôi đang đợi anh tăng lương thăng chức cho tôi."

"Được rồi, trở vào phòng làm việc của tôi." Hắn thu hồi ý cười, thản nhiên ném ra những lời này, trong nháy mắt đã rời đi.

Làm việc với Seung Hyun đã được một khoảng thời gian, nhìn chung mà nói, hắn cũng là cấp trên khá tốt, không quá khắt khe như lời đồn bên ngoài.

Tập đoàn YG sớm muộn gì cũng là hắn tiếp nhận, Giám đốc chẳng qua là thời kỳ quá độ mà thôi.

Mặc dù hắn sinh ra trong một gia tộc giàu có nhưng hắn cũng không hống hách, phá nhà phá cửa như bọn công tử nhà giàu quần áo đắt tiền.

Hắn lăng nhăng, nhưng không đa tình, thậm chí có phần lạnh nhạt. Không nhận ra con người thật của hắn sẽ tưởng rằng hắn ngả ngớn như vẻ bên ngoài. Trên thực tế, hắn rất lạnh lùng, lạnh lùng mang chút âm trầm. Nhìn hắn có vẻ bất cần đời, nhưng thật ra lại thâm sâu như biển lớn, sẽ không để cảm xúc buồn vui hiện ra ngoài.

Tính cách của hắn có phần lơ lửng bất định, không dễ dàng nắm bắt được.

***

Buổi tối.

Vẫn như cũ, không gian đắm chìm trong màu đen bất tận.

Đêm hôm khuya khoắt đều là như vậy, chẳng có gì đặt biệt.

Phòng tắm truyền đến tiếng nước "ào ào".

Không bao lâu, tiếng nước ngừng.

Mở mắt, có chút bỡ ngỡ, đây không phải là phòng ngủ của cô.

Trong phòng thoang thoảng mùi tanh, cảm giác toàn thân đều đau nhức.

Thật là chết tiệt, ai nói là làm chuyện này rất sung sướng, đau muốn chết. Ngoại trừ đau nhức vẫn là đau nhức, có khi so với bệnh tim của cô còn đau hơn. Tuy rằng kỹ năng ve vãn của Seung Hyun rất cao siêu, đáng tiếc là cô một chút cảm giác vui sướng cũng không có được.

Lại là câu kia, có lẽ cô lãnh cảm.

Ba cái nhà sản xuất phim JAV đúng là vô lương tâm, quay phim tầm xàm bá láp. Rõ ràng đau thế này, vậy mà phải rên rỉ như sảng khoái lắm, thực sự là biến thái levermax.

Hại cô còn mua vài cái đĩa để tham khảo. Ừm... quả nhiên cô rất có tinh thần chuyên nghiệp.

Chỉ có điều, đến khi thật sự lên sân khấu, toàn bộ đều không giống tẹo nào.

Ban đầu cô định nói với hắn, nếu như muốn cùng một chỗ với cô thì tốt nhất đừng tiếp tục sống phóng đãng với những người khác nữa. Bởi vì cô cảm thấy rất dơ bẩn. Đừng trách cô bảo thủ, cô có thể chia sẻ tình cảm, nhưng không thể chịu được sự phản bội thể xác. Điểm này không chỉ nói lên cô rất sạch sẽ trong sinh hoạt, mà trong đó còn liên quan tới tinh thần. Thật đáng thương.

Có điều, sau đêm này, cô sẽ xúi hắn đi tìm người khác mà giải quyết.

Nguyên nhân là, cô không muốn bị làm đến chết.

Krystal giật giật, trở mình, mông lung nhìn thấy có một người đàn ông đang nhìn cô, trông rất quen mắt.

"Một lát nữa trời mới sáng, ngủ tiếp đi." Seung Hyun đưa tay xoa nhẹ đầu cô.

"A..." Cô hơi bối rối ngồi dậy, tấm chăn trượt xuống, phát giác ra trên người mình phủ kín vết thâm xanh tím, cô nhíu mày, trong lòng hiện lên cảm giác chán ghét.

"Cô chưa từng làm tình với người khác à?" Bởi vì vừa mới đây, biểu hiện trên giường của cô chỉ có hai chữ để hình dung: cứng ngắc.

"18 tuổi là xử nữ còn không nhiều, huống hồ 26 tuổi ? Anh sỉ nhục người khác à?" Cô đáp trả cố gắng lấy lại sĩ diện.

"Nhưng biểu hiện của cô quá kém."

"Đính chính một chút, tôi không hứng thú với ba cái chuyện giường chiếu, tôi nói cho anh biết." Krystal tức giận, mặt trắng bệch không còn chút máu.

Cô nói mà không suy nghĩ khiến Seung Hyun biến sắc, hắn chau mày.

Dừng một chút, cô lắc lắc đầu để bản thân tỉnh táo. "Không nói chuyện nữa, người tôi bẩn quá, đi tắm rửa đã." Cô thì thào nói, tiếp đó quấn chăn, bò xuống giường.

Lúc Krystal ra khỏi phòng tắm, Seung Hyun đã rời khỏi phòng ngủ. Mặc quần áo, nhìn quanh bốn phía, chắc là hắn đang ở phòng sách. Cô đi tới trước cửa phòng, gõ nhẹ vài cái.

"Cửa không khóa, vào đi."

"Tôi phải về, đến báo cho anh một tiếng." Cô đứng ở cửa nói.

"Sớm vậy à?" Seung Hyun nhướng mi.

"Tôi không quen giường."

"Ừ."

Ngập ngừng một chút, "Giám đốc, anh vừa rồi có hay không..."

"Cái gì? Tôi nghe không rõ lắm."

"Anh vừa rồi có mang "mũ" không?"

Đây là vấn đề rất nghiêm trọng, lúc vừa mới làm cô quên mất tiêu chuyện này. Nếu như hắn không mang, cô phải tranh thủ đi bệnh viện tiêm phòng gì gì đó mới được. Chịu thôi, ai bảo thân thể cô yếu ớt, rất dễ nhiễm bệnh.

Seung Hyun nghe vậy, đôi mắt xinh đẹp nheo lại.

"Tôi không cần thứ kia, uống thuốc là được." Hắn lạnh lùng nói.

"Uống thuốc? Thuốc gì? Thuốc sát trùng? Thuốc giảm đau? Hay là thuốc tránh thai?"
"Cô hỏi tôi chuyện này làm gì?" Sắc mặt hắn ngày càng trầm.

"Tôi muốn anh phải an toàn trong lúc quan hệ."

"Cô nghi ngờ tôi có bệnh sao ?" Hắn nghiến răng.

"Ha ha... Không phải, không phải. Thôi tôi về đây." Cô cười theo.

Krystal không ngốc mà đi khiêu khích với người có địa vị cao nhất trong công ty. Loại người nhiều tiền, thường có sự kiêu ngạo quái gở. Những người bình thường khó có thể hiểu rõ được bọn họ.

"Cầm lấy, là chìa khóa xe. Tôi đã nói là sẽ cấp cho cô một chiếc, tại gara có một chiếc Porsche màu trắng bạc, mới nhập, hiện tại nó là của cô."

Krystal nhận lấy chìa khóa, vẫy tay rồi rời đi.

Ngay cả cảm ơn cũng bỏ qua, bởi vì cô cho rằng đây là nên được. Hơn nữa, hắn luôn rộng rãi với tình nhân, cũng sẽ không quan tâm đến chuyện đó.

Tại phương diện nào đó, Seung Hyun và cô có phần giống nhau.

Đại khái giống nhau không thích chia sẻ giường ngủ của mình, bởi vì cô chú ý, sau khi làm tình xong hắn sẽ rời đi, không nằm lại bên cạnh cô. Hắn thật sự là người bạc tình, so với cô có khi còn hơn, sự vô tình của cô không đáng kể chút nào, cùng lắm chỉ là nhiều hơn người thường một chút.

Cô còn nhớ có lần mình hỏi hắn, lúc nào sẽ mất đi hứng thú với cô.

Có điều trước đó nhất định phải kiếm đủ tiền đã. Loại vận may này không phải luôn luôn có, hà tất phải làm ra vẻ trong sạch cao thượng. Chẳng ai ôm được tiền mà không gặp khó khăn.

Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Gần gũi Seung Hyun nhiều, cô cũng ngày càng trở nên giống con buôn, người sặc mùi tiền.

Vậy mà Seung Hyun khi đó cười nói, khả năng sẽ không mất đi hứng thú với cô.

Ông trời ơi, cô lúc đó lập tức nổi da gà, nói đùa kiểu này sẽ hại cô tổn thọ mấy năm.

***

Lần đầu nửa đêm trên đường quốc lộ không người, một chiếc xe thể thao phóng điên cuồng.

Cảm giác thật sự phấn khích.

Khó trách hiện nay có nhiều nhóm đua xe như vậy. Thì ra là bọn họ mê cái cảm giác hồi hộp kích động này.

Nếu như cô không có bệnh tim, chắc chắn sẽ tăng tốc nữa.

Về đến nhà, đã là 2h sáng.

Cầm lấy quần áo sạch sẽ, đến phòng tắm tấy rửa thêm lần nữa.

Cô không thích mùi của người khác vương lại trên người mình. Loại cảm giác này sẽ làm cô toàn thân khó chịu.

Nếu như có thể trừ khử dấu vết trên người mình, bắt cô phải gột sạch một lớp da cô cũng chấp nhận, nhưng đáng tiếc là không thể.

Cô luôn luôn cho rằng tình ái vốn từ đầu đã ngang tàng bạo ngược, hiện tại dấu vết của Seung Hyun trên người càng chứng thực cái suy nghĩ của cô. Bởi động tác của hắn thực sự rất thô bạo.Khắp người nhất là ngực và cổ đầy vết bầm tím.
Lẽ ra Seung Hyun định làm tiếp lần hai, nhưng thân thể bệnh tật của cô thực sự chịu không nổi. Thật là tinh lực dồi dào, thảo nào có nhiều người giúp hắn tiết dục như vậy. Lúc bắt đầu làm tiếp, hắn cũng không dự định nghe cô, có lẽ cô nói quả thực rất có lý, cho nên cuối cùng hắn cũng không làm thêm lần nữa.

Cô nói: "Bị bệnh tim không thể vận động mạnh chắc anh cũng biết."

"Nếu như tôi cứ thích làm thì sao ?"

Lời nói kiên định, chính là câu sai khiến. Người này thật đúng là bá đạo.

"Anh muốn ngày mai trên trang nhất các báo viết 'một người phụ nữ bệnh tim chết bất đắc kỳ tử trên giường, nguyên nhân là do kịch liệt làm tình' sao?"

"..."

Lúc đó chắc chắn Seung Hyun rất tức giận, bởi vì hắn lập tức quay đầu vào phòng tắm. Có lẽ chưa từng có người nào cự tuyệt hắn . Nếu có, cũng là do hắn từ chối.

Cô cũng lười để ý, chính mình cũng mệt mỏi phải nằm bẹp trên giường, phải nghỉ ngơi thật tốt lấy lại sức.

Ra khỏi phòng tắm, cô lau hết những giọt nước trên người.

Đưa tay sờ sờ, các vết thâm vẫn có chút đau , một loại cảm giác kỳ lạ nảy lên trong lòng.

Loại tình ái này kẻ khác cũng không thể nào hiểu được. Có lẽ cô nên tìm một người khác để thử xem.

Nhưng trong một khoảng thời gian ngắn, cô sẽ không dại dột chạy đi tìm người.

Bởi trên thế giới này có nhiều loại người trầm mê trong tình ái như vậy, nhất định là có điểm tốt đẹp mà cô chưa cảm nhận được.

Hay là hôm nào cô đi khám bác sĩ tâm lý xem có đúng là mình có chướng ngại tâm lý gì đó không?

Có điều, giờ không phải là lúc.

Hiện tại, quan trọng nhất là đi ngủ, ngày mai xin nghỉ buổi sáng. Phòng làm việc nhiều người như vậy, thiếu cô cũng chẳng sao.

Seung Hyun sẽ không để ý, dù sao cũng là do hắn làm cô cả một buổi tối mà.

Chú thích:

(*) Tình yêu kiểu Plato: Plato là một nhà triết học cổ đại Hy Lạp rất nổi tiếng được xem là thiên tài trên nhiều lĩnh vực. Các nhà triết học phương Tây mệnh danh tình yêu trong quan niệm của ông là tình yêu tốt đẹp nhất, cao thượng nhất ở trên cõi đời này, chẳng qua chỉ đứng bên cạnh người yêu, âm thầm trao ra, yên lặng chờ đợi, không chiếm hữu nhục dục. Ông cho rằng tình yêu mà hai thân thể kết hợp là không thuần khiết, là hèn hạ; cho rằng tình yêu và tình dục là hai trạng thái đối lập nhau. Vì thế, nếu một người mà yêu một ai đó thì hoàn toàn không thể nào có ham muốn xâm chiếm thân thể người mình yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro