Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Với Dunk thì 20 tên này cũng chẳng có vấn đề gì nhưng vấn đề rất là chỉ có 2 trong số gần 20 tên đó đánh với Dunk nhằm mục đích cầm chân, lũ đầu trâu mặt ngựa còn lại tập chung vào đánh úp Fourth. Đương nhiên Fourth cũng không phải là công tử bột nhất nhưng kinh nghiệm thực chiến của cậu lại không nhiều nên khi bị bất ngờ tấn công Fourth đã không phản ứng kịp và kết cục là bị lũ bịt mặt đó tóm gọn.

- Chúng mày... _ Ánh mắt màu tím của Dunk long lanh đến lạ kì khi cậu tức giận

- Xin đắc tội rồi, thiếu gia _ Một tên trong số đó nói

- Chúng mày muốn gì đây? Mau thả cậu ấy ra _ Dunk nghiến răng, cố kiềm chế cơn tức giận

- Thiếu gia, cậu đừng manh động không tôi e con dao này không có mắt đâu, nó sợ quá là nó sẽ đâm vào cổ vị thiếu gia này đấy. _ Tên đó kề con dao sắc lẹm vào cổ Fourth khiến nó rỉ ra một chút máu

- Mày...... _ Dunk siết chặt tay

- Dunk, kệ tôi đi, tôi sẽ không sao đâu. Mau chạy đi trước đi _ Fourth hét lên

- Haha, thiếu gia à, cậu đang ở trong tay tụi này đấy, nên lo cho bản thân mình trước đi thì hơn. _ Tên đó cười một cách đểu giả

- Mày muốn gì đây? _ Dunk đang cố bình tĩnh để cứu Fourth

- Đơn giản thôi. Nói thẳng ra thì mục tiêu của tụi tao không phải là vị thiếu gia này, mà là cậu - Dunk Natachai _ Hắn nở nụ cười nửa miệng

Bỗng một ý nghĩ lóe lên trong đầu Dunk, khẽ nở một nụ cười nửa miệng đầy tự tin và thần bí để tụi trâu đần kia sẵn sàng lọt vào cái bẫy do chính chúng tạo ra.

- Tưởng gì, mục tiêu của tụi mày là tao hả? Vậy thì trao đổi đi _ Dunk cười

- Ý mày là sao? _ Hắn hỏi

- Đơn giản mà, chẳng phải thứ mày muốn là tao sao? Vậy thì bắt đi _ Dunk nở nụ cười ngạo nghễ

- Mày đứng im chịu trói chứ? _ Hắn nhìn Dunk dò xét, vì hắn biết cậu không phải con người đơn giản nên cần đề phòng

- Không thành vấn đề, chỉ cần mày thả bạn tao ra thì Dunk Natachai này sẽ theo mày đi _ Dunk gật đầu chắc nịch

- Dunk, tuyệt đối không được đâu, kệ tôi đi mà _ Fourth lắc đầu, vẻ mặt đầy sợ hãi. Sợ vì cậu biết mục tiêu của chúng không phải là cậu mà lại là Dunk nên nếu để Dunk thay cậu chắc chắn sẽ không ổn chút nào.

- Yên tâm đi _ Dunk nhìn Fourth nở một nụ cười đầy tự tin như muốn Fourth hãy tin tưởng vào mình

Thế là có một thằng mà phải tới 10 thằng lâu la mang dây trói theo tên cầm đầu là cho chắc ăn nếu cậu có ý định phản lại. Sau một hồi hý hoáy và nghe Dunk **** um cù tỏi thì chúng cũng trói xong cậu, khá là chắc nhưng mà cũng là lúc màng nhĩ của cả lũ phải đến viện khám.

- Giờ thì hãy thả bạn tao ra _ Dunk nói bằng chất giọng lạnh lùng

- Được thôi _ Nói rồi hắn đẩy mạnh Fourth làm cậu mất đà ngã xuống đất

- Fourth, bảo với mọi người và Leo là tôi tuyệt đối không sao đâu _ Dunk cố gắng nói với theo khi bị lũ kia dẫn đi

Khi Fourth quay lại thì chẳng còn thấy gì cả ngoài lớp bụi mỏng, vội vã đuổi theo nhưng chẳng biết lũ đấy đưa Dunk đi về hướng nào. Cậu hít một hơi lấy lại bình tĩnh, lấy hết sức bình sinh chạy tới phòng nghỉ của trường nơi bốn người kia đang ở đó và thầm cầu mong rằng họ chưa đi về.

Ông trời đúng là không tuyệt đường ai bao giờ. Trong cái rủi có cái may, khi Fourth vừa chạy tới nơi thì cũng là lúc bốn người kia vừa bước ra khỏi phòng nghỉ và tiến về phía cổng trường

- GEMINIIIIII.... _ Fourth hét lớn

Mọi người xung quanh và nhất là bốn người kia khá giật mình khi nghe tiếng hét. Không ai là không bất ngờ khi nhìn thấy Fourth xuất hiện trong hình dạng hết sức quái đản, mồ hôi ướt đẫm lưng áo, quần áo thì nhàu nát bẩn thỉu.

Chạy gần tới nơi, Fourth vì quá mệt mỏi nên đã mất đà vấp phải cục đá và chút xíu nữa là khuôn mặt xinh đẹp kia sẽ hôn đất cái "chụt" nếu như Gemini không đỡ kịp.

- Có chuyện gì thế này Fourth?! _ Gemini lo lắng

- Du.. Dun... Dunk... _ Fourth bắt đầu khóc, nói mãi không thành tiếng

- Bình tĩnh lại đi. Gemini mau đưa Fourth vào trong phòng nghỉ đã rồi tính _ Phuwin lo lắng

Gemini bế thốc Fourth lên một cách nhẹ nhàng đưa vào bên trong còn Fourth lúc này thì vừa thở vừa khóc vừa ôm chặt lấy Gemini, nhìn khuôn mặt trông đến là tội mà cũng buồn cười.

- Đỡ hơn chưa? _ Gemini đưa cho Fourth cốc nước lạnh

Fourth khẽ gật đầu, đón ly nước từ tay Gemini, cười nhẹ

- Thế giờ có chuyện gì? Dunk, thằng nhóc đấy bị làm sao? Nói lẹ cái coi _ Joong sốt ruột

- Dunk... Dunk cậu ấy bị bắt rồi _ Fourth mắt rơm rớm, chuẩn bị khóc

- BỊ BẮT? _ Cả lũ ngạc nhiên , há hốc mồm như không tin vào tai mình

- Bị bắt? Ai bắt? Tại sao lại bắt? Thằng nhóc đó giỏi võ lắm cơ mà đâu thể bị bắt dễ dàng vậy? Nói coi nào... lẹ đi _ Joong hỏi dồn dập

- Từ từ bình tĩnh đã Joong, hỏi vậy sao Fourth trả lời được _ Pond vỗ vỗ vai tên bạn khờ

- Nín đi, giờ em khóc có ích gì đâu. Bình tĩnh kể lại chuyện cho tụi anh nghe coi nào _ Gemini nhẹ nhàng lấy tay quệt đi hai hàng nước mắt của Fourth

- Chuyện là: @#%^&*()>>.......^& _ Fourth bắt đầu tường thật lại mọi chuyện lúc đó cho cả lũ nghe

- Thằng nhóc đấy ăn nhầm cái gì à mà lại làm cái chuyện điên vậy chứ? _ Joong giận run người

- Thế Dunk có bảo với cậu cái gì không?_ Phuwin hỏi vẻ mặt biểu lộ rõ sự lo lắng

- Không... A! Có, nhưng cũng đâu có gì đâu. Tôi nhớ lúc tôi bị xô ngã có nghe Dunk nói vống lại là bảo với mọi người và Leo đừng lo à _ Fourth suy nghĩ một lúc rồi nói

- Ý gì nhỉ? Đúng là câu này chẳng có ý gì đặc biệt cả _ Pond giả vờ suy tư trông rất ư là bác học

- Chắc chứ? Em nhớ thử lại thêm xem Dunk có nói gì nữa không? _ Gemini hỏi lại

- Dạ không! _ Fourth lắc đầu

- Mọi người ý bảo tụi mình à? Mọi người và Leo... không lẽ.... A!... _ Phuwin lẩm bẩm _ Phải rồi, Joong, Pond, Gemini mấy người ai có số của Leo không? Gọi Leo tới đây liền đi _ Phuwin reo lên như bắt được vàng

- Làm gì? _ Joong hỏi nhưng tay vẫn lôi điện thoại ra gọi

- Hỏi nhiều, gọi đi rồi sẽ rõ _ Phuwin giục

- Rồi rồi _ Joong bấm số của Leo
...

- Alo, Leo nghe _ Đầu dây bên kia bắt máy

- Leo hả? Anh Joong đây

- Dạ. Anh gọi em có việc gì không?

- Bận không? Tới trường anh đi, gấp lắm.

- Trường? Trường K.W đó ạ?

- Ừ, nhanh lên. Bận gì vứt đấy tính sau, qua liền đi

- Dạ

* * *

Một lúc sau thì bốn chiếc xe phân phối lớn phóng thẳng vào trường trước ánh mắt ngạc nhiên và kinh sợ của lũ sinh viên và ánh mắt hình viên đạn của mấy ông giám thị. Nhưng mấy ông cũng chẳng dám làm gì tụi nó cả. Đâu có ai điên đâu mà lao đầu vào chặn bốn cái xe phân phối lớn đang phi như điên cơ chứ? Léng phéng tụi nó cho xuống gặp diêm vương uống nước chè đánh cờ vây thì khổ.

Bốn chiếc xe đỗ xịch ngay trước cửa phòng nghỉ của tụi nó; bỏ mũ, tháo găng tay, cởi lớp áo ngoài ra Key, Rey, Jey, Leo bước vào bên trong

- Anh _ Bốn thằng lễ phép cúi chào

- Được rồi, mấy đứa ngồi đi _ Gemini khẽ gật đầu

- Gọi bọn em có chuyện gì vậy? Sao gấp thế ạ? _ Leo hỏi

- Aow... mà anh Dunk đâu rồi ạ? Không thấy có mặt ở đây _ Rey ngó dáo dác

- Bọn anh gọi bốn đứa tới đây cũng vì chuyện này đấy. Dunk bị bắt rồi _ Gemini từ từ nói

- HẢ? CÁI GÌ CƠ Ạ? _ Cả bốn thằng cùng đồng thanh hét

- Sao lại thế được? Làm sao anh Dunk để bị bắt dễ vậy chứ? Thế đâu con là Dunk Natachai? Các anh giỡn tụi em hả?_ Mặt Rey nghệt ra

- Tuyệt đối anh Dunk không thể bị bắt được, anh ấy tha không bắt người ta thì thôi.... _ Jey lắc đầu

- Các anh đùa em ác quá đó nha _ Key thì chẳng có tý tị tì ti nào tin cả

- Thằng... thằng nào, thằng nào dám bắt anh của ông, ông chém cả nhà nó _ Nhìn Leo im im nãy giờ cứ tưởng thằng này vẫn là người hiểu chuyện nhất ai dè nó xắn quần xắn áo toan đi tìm thằng bắt anh mình

"BỐP" _ Tỉnh lại chưa mày? _ Joong không thương tiếc gì tát vào đầu Leo

- Hơ hơ, em vừa làm cái gì thế? _ Leo xoa xoa cái đầu hỏi một cách ngây thơ vô (số) tội

- Cái thằng này _ Joong và cả lũ nản luôn. Cứ hễ có chuyện gì liên quan dính líu tới anh hai của chúng là cả lũ nó turner vậy đó

- Hehe, sorry mấy anh tại em.... Thế đầu đuôi chuyện là như thế nào ạ? Anh Dunk thà chết chứ chẳng bao giờ chịu để người khác bắt mình uy hiếp đâu _ Leo hỏi và khẳng định một câu chắc nịch

- Người bị bắt không phải là Dunk mà là Fourth. Vì Dunk muốn cứu Fourth nên đã đồng ý để tụi nó bắt _ Gemini giải thích

- Vậy là anh Dunk tự nguyện để chúng bắt đi ấy ạ? _ Leo đần mặt ra một lúc rồi quay qua Fourth hỏi

- Ừm _ Fourth gật đầu

Fourth vừa gật đầu cái "rụp" thì cũng là lúc bốn thằng nhóc nhìn nhau rồi ôm bụng cười lắc lẻ, cười tới mức té ghế mà vẫn cười lăn cười bò ra sàn. Leo bình thường vốn là thằng vừa kiệm lời lại cực kì ít cười nói thế mà giờ ngồi cười lăn cười bò rớt từ ghế xuống mà vẫn hăng say cười tiếp mới lạ

- Ối giời ơi thằng nào mà ngu thế chứ lị... ha ha ha ...sặc sặc ...chết cười mất mẹ ơi.....ha ha ha ha...._ Leo vừa cười vừa nói

- Ặc...ặc..... chết vì cười mất.... đau bụng quá mẹ ơi.... _ Thêm thằng Rey ôm bụng cười sặc sụa

- Haha, vậy nếu em đoán không nhầm thì anh Dunk sẽ nói rằng kêu mọi người và tụi em đừng lo hả? _ Key cố nhịn cười nói cho rành rọt từng chữ

- Star....hihi _ Jey nở nụ cười đầy thú vị

Lúc mấy thằng cười như vừa mới bắt được vàng thì có năm bộ mặt cứ phải gọi là ngố tàu, nản không chịu được

- Mấy thằng này ất cả lượt rồi à? _ Gemini thốt lên, chỉ vào bốn thằng đang cười vật cười vã dưới sàn nhà

- Chuyện gì thế này? _ Phuwin nhăn mặt nhìn mấy thằng đang cố nhịn cười và đứng lên một cách cực kì khó nhọc

- Mọi người yên tâm đi, anh Dunk tuyệt đối sẽ không sao đâu. Em e người bị sao là tụi kia ấy chứ _ Leo nhìn mọi người bằng ánh mắt đầy tự tin

- Đúng là chỉ có thằng ngu mới nghe lời của "Dunk Meow" mà _ Jey lắc đầu bó tay

- Là sao? _ Joong nheo mắt nhìn, tỏ ý không hiểu

- Mọi người sẽ hiểu rõ khi gặp anh Dunk thôi mà _ Rey cười

- Giờ ta chỉ cần chúng gửi yêu cầu và địa chỉ gặp mặt nữa là ổn. _ Key thả mình xuống ghế salong

Vừa đúng lúc đấy thì một mũi tên được làm bằng sắt được bắn xuyên qua lớp cửa kính và đang nhằm thằng vào đầu Phuwin. Nhưng thật tiếc cho tên đần nào chọn ám sát Phuwin, người được bảo vệ 24/24.

Mũi tên dừng lại khi chỉ cách trán của Phuwin chưa đầy 3cm khi có một cánh tay săn chắc đã túm gọn mũi tên đang lao như điên đó mà chẳng mất mấy công sức.

- Phuwin, không sao chứ? _ Fourth lo lắng chạy lại

- Không sao cả. Có tên này đứng đây thì sao chết được, có muốn chết cũng khó nữa là.... _ Phuwin chỉ vào Pond khi hắn đang tung tăng tung tẩy cái mũi tên vừa tóm được cười toe toét

- Đây không phải mũi tên thường đâu, từ mũi tới thân này đều được làm bằng sắt tất đó, khá là kì công _ Pond chỉ vào mũi tên

- Này, muốn trổ tài siêu nhân quèn ra thì đừng có mang tôi ra làm vật thí nghiệm chứ? Cậu hoàn toàn có thể bắt được nó khi nó mới chỉ phá tấm kinh thôi mà _ Phuwin lườm Pond

- Hehe, vậy mới vui chứ _ Pond cười tít mắt

- Muốn chết sớm à? _ Phuwin nói giọng lạnh lùng

- Ấy ấy, đùa thôi mà, đừng nóng _ Pond lạnh sống lưng

- Thôi được rồi. Tụi nó gửi yêu cầu và địa chỉ này, lại coi đi _ Gemini nói và rút tờ giấy được gắn chắc chắn ở phía chuôi của mũi tên

- Tụi nó nói sao? _ Joong hỏi

- Chậc, lại cái trò cũ rích này. Tóm gọn một câu là muốn cứu Dunk thì mang 10 tỉ tới ngôi nhà bỏ hoang dưới chân cầu Saphan Phut _ Gemini đọc tờ giấy và tóm gọn lại như vậy

- Làm sao bây giờ? Lấy đâu ra số tiền lớn vậy chứ? _ Fourth hỏi nhìn Leo đầy lo lắng

- Bắt đầu cuộc chơi rồi. Đi đón anh hai về nào _ Leo cùng ba thằng đứng dậy

- Thế còn tiền, 10 tỉ không phải là một con số nhỏ đâu _ Phuwin nói, lòng vẫn không thể đoán được ý định của bốn thằng tiểu quỷ này

- Cái đấy mang đi chỉ tổ vấy máu tanh thôi ạ, không cần đâu. _ Jey nói, cười đầy ẩn ý

- Phải đó, chẳng phải thứ chúng muốn là Dunk sao? Mang tiền chúng cũng không thả cậu ấy đâu _ Pond trầm ngâm

- Chậc, vậy để gọi xe _ Joong rút điện thoại gọi cho mấy tay bảo vệ mang xe tới

- À! Phải rồi, anh Gemini ơi, cho tụi em mượn 5 CIA của anh được không? _ Leo sực nhớ ra quay lại nói với Gemini

- 5 người á? Không thành vấn đề, được thôi nhưng mà để làm gì vậy? _ Gemini hỏi

- À! Vì em muốn đảm bảo là không để cho thằng nào xổng mất ấy mà, 5 người này thấy tên nào ra thì xử luôn. Chứ để một tên thoát thì chắc anh Dunk lật tung cả cái đất Thái này lên lắm à _ Leo cười , nụ cười xen chút lo lắng ái ngại

- Ok _ Gemini gật đầu tỏ ý hiểu

- Aow! Gemini là CIA sao? _ Fourth ngạc nhiên hỏi

- Không phải là CIA mà là con trai của chủ tịch tập đoàn CIA và là người kế nhiệm sau này đó _ Pond chen vào

- Hả? _ Fourth sững người

- Sao vậy Fourth? _ Gemini nhìn Fourth cười hiền

- Ah, không ạ. Đi thôi _ Fourth bối rồi bước đi

Một tình yêu mới chớm nở, một trái tim khẽ rung động, một sự thật được phơi bày... Liệu thực sự tình yêu đó có thể được không? Sẽ chung tay cùng nhau bước một con đường hay là mỗi người mỗi ngã rẽ riêng?

Xe tới, mọi người đi thẳng tới điểm hẹn của tụi nó. Năm chiếc môtô phân phối lớn của Key, Jey, Rey, Leo và Joong và một chiếc xe thể thao mui trần màu đen bóng loáng, phía sau là một chiếc Limousine phóng vèo vèo ngoài đường quốc lộ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro