Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay Natachai mới chân ướt chân ráo đến Bangkok - nơi cậu sẽ dành 4 năm để học tập, cậu quyết định sẽ dành cả ngày hôm nay để đi thăm quan thành phố Bangkok lộng lẫy sắc màu này.

- Này em trai, đi chơi với tụi anh không? _ Một thằng tiến lại phía cậu

- Nhìn em cá tính quá, em học trường nào vậy? _ Một thằng khác xen vào

- Mấy người làm ơn để tôi yên, tôi không muốn gây sự đâu nhé _ Dunk lùi lại

- Ha, tụi anh chỉ muốn vui chút thôi mà _ Thằng thứ ba cười

- A...A...A... Bác cảnh sát ơi cứu cháu với _ Dunk hét lên và vẫy tay với 1 ông già

- Hả? Cảnh sát _ Cả ba thằng cùng quay lại nhìn

Quay lại thì cảnh sát chẳng thấy đâu chỉ thấy một ông già lụ khụ đang trống gậy bước đi từng bước khó khăn. Và khi phát hiện ra mình bị lừa thì cũng là lúc ba tên đần này phát hiện ra cậu đã chạy biến mất từ lúc nào rồi.

Trong lúc ba thằng đang tức nổ mắt vì bị hụt mất người đẹp thì Dunk Natachai với mái tóc có chút dài, mi cong, môi mọng đỏ mặc một chiếc áo phông trắng rộng in hình con mèo đen to đùng, khoác ngoài là cái áo gi-lê đen đi cùng với quần jean đen rách gối và giầy Nike trắng đang tung tăng ở khu phố đối diện rồi.

Dunk đang sung sướng, hớn hở vì lừa được ba tên não ngắn kia thì lại gặp phải sự cố vì tội đi không để ý đường nên tông thẳng vào một thằng con trai và cả hai đứa ngã cái "RẦM"

- Thằng nào mắt đui vậy hả? _ Cả hai đồng thanh

- Này, cậu đâm vào người ta mà còn **** à? _ Tên này làu bàu tay đang xoa xoa đầu

- Thế chứ không phải tại anh không tránh đường cho tôi đi còn nói à? _ Dunk cãi lại

- Đường của... ô...ô...ô... _ Bỗng dưng hắn sững lại khi nhìn thấy cậu

- Sao? Cái gì? _ Dunk tưởng hắn không cãi được nên được thể lấn tới

_Hì, không. Em không sao chứ? _ Hắn cười với cậu

_Xì, đồ hâm, đứng tránh ra xa giùm cái _ Dunk hất hất tay

- Này, anh có lòng tốt sao em gắt vậy? _ Hắn nhăn mặt

- Thôi, cho xin hai chữ "bình yên" đi _ Dunk nói rồi đi thẳng

- Nè, nhóc "chảnh", không xin lỗi người ta được một câu mà bỏ đi thế à? _ Hắn kéo tay cậu

- Ai chảnh? Sai đâu mà tôi phải xin lỗi? _ Dunk lườm hắn rồi hất tay hắn ra

- Nhóc ngang ngược ghê. Mà nhóc nhìn thấy anh không cảm thấy gì à?_ Hắn hỏi

- Có quái gì đâu mà thấy. Giờ muốn gì đây? _ Dunk hất mặt

- Đẹp trai đó. Muốn em làm người yêu anh đi _ Hắn cười với cậu đầy ẩn ý

Hắn rất tự tin về bản thân. Da trắng, tóc đen được chải chuốt gọn gàng, mắt sắc màu xám, cao 1m86, mặc một chiếc áo sơ mi trắng bỏ ba cúc đầu, quần tây đen sơ vin và giầy Nike trắng.

- Aow, bị điên à? _ Dunk trố mắt nhìn hắn

- Sao? Không đúng à? Làm người yêu anh đi, không phải ai cũng có diễm phúc đó đâu _ Hắn nhìn cậu nở nụ cười đầy tự tin

- Không, đồ thần kinh _ Dunk lè lưỡi chê hắn, tặng cho hắn một phát dẫm vào chân đầy uy lực rồi biến thẳng

- Au... cậu.... _ Hắn nhăn mặt nhìn cậu

Nhưng ngặt nỗi lúc hắn nhìn lên thì chẳng thấy cậu đâu cả làm hắn tức lộn ruột.

- Thiếu gia, cậu không sao chứ? _ Một tên mặc đồ đen chạy lại khi thấy hắn bị đau

- Ai cho ngươi ra đây làm gì? BIẾN _ Hắn quát tên đó

- Dạ _ Tên đó lập tức phắn luôn trước khi bị hắn cho thiệt mạng

- Hừ, nhóc được lắm, cứ đợi đấy. Giám đánh Archen Aydin ta thì ta sẽ không tha cho nhóc đâu _ Hắn lẩm bẩm

Còn Dunk sau khi cho tên đó một phát dẫm thì lại phắn mất và đang thư thái tiếp với một tâm trạng hết sức vui vẻ. Đừng thấy lạ vì sao hôm nay Natachai nhà ta không động tay (mới động chân thôi) nhé vì hôm nay cậu mới đến Bangkok nên quyết định luôn hôm nay là ngày "không sát sinh ai".
_________

Năm Gemini 5 tuổi, lúc ấy vẫn còn là một cậu nhóc, cậu nhóc ấy nhìn thấy một cậu bé có khuôn mặt bầu bĩnh, đôi mắt to tròn màu xanh lá, nụ cười rạng rỡ với cái má lúm đồng tiền rất xinh đang ngồi đung đưa trên chiếc xích đu nhỏ ở vườn trẻ. Ngay giây phút nhìn thấy cậu bé đó cậu nhóc Gemini biết trái tim đã trao chọn vẹn cho cậu bé đó rồi.

Cậu nhóc Gemini lấy hết can đảm ra làm quen với cậu bé mắt xanh và biết được tên cậu là Fourth Nattawat. Fourth có một vẻ đẹp vô cùng đáng yêu nhưng ngược lại với vẻ đẹp đó là một tính cách nghịch ngợm và hiếu động. Điều đó lại càng khiến cho trái tim nhỏ bé của của Gemini càng thêm yêu quý cậu. Cái ánh mắt tròn xoe tinh nghịch, nụ cười rạng rỡ như nắng mai... tất cả những thứ ấy đã làm cho cậu nhóc Gemini quyết tâm trở nên mạnh mẽ, kiên cường để bảo vệ chàng hoàng tử nhỏ.

Nhưng mọi việc thường không theo ý muốn của ta bao giờ. Ông trời rất thích trêu ngươi trước tình cảm của con người nên một năm sau đó thì Fourth đã biến mất khỏi cuộc đời cậu nhóc một cách kì lạ. Từ ngày đó cậu nhóc Gemini đã bị một vết thương lòng rất lớn nhưng quyết tâm thì không hề thay đổi. Cậu tin một ngày nào đó chàng hoàng tử nhỏ sẽ trở lại, cậu sẽ tìm được Fourth đó và sẽ bảo vệ Fourth mãi mãi.

Mười bốn năm sau cậu nhóc Gemini giờ đây đã trở thành một chàng trai oai phong, tuấn tú, một đại ca lừng danh trong trường K.W nhưng tình cảm và hy vọng vẫn chưa một lần phai trong chàng.

- ĐẠI CA! _ Tiếng thằng đàn em gọi làm Gemini giật mình trở lại hiện tại

- Gì vậy? _ Gemini hỏi

- Đi bar không anh? Tụi em bao _ Thằng đàn em hý hửng

- Ừ thì đi _ Gemini đứng dậy

Cái dáng dong dỏng cao của Gemini dù có chen lấn trong dòng người đông đúc thì vẫn có thể nhận ra vì hắn cao tới 1m81. Nhưng những bước chân của Gemini nhanh chóng dừng lại khi lũ đàn em lên tiếng và trước mắt hắn là một vụ ẩu đả.

- Anh, nhìn đằng kia kìa _ Một thằng chỉ

- Gì vậy? _ Hắn quay lại nhìn theo hướng chỉ

- Đó, thằng Kan kìa. Nó đang đánh nhau với ai đó, lại xem đi anh _ Thằng đó nó

Gemini và bọn đàn em nhanh chóng tiến lại gần. Cảnh tượng hiện ra trước mắt là một cậu nhóc có khuôn mặt hết sức baby và cực kì xinh xắn, hiền lành vừa hạ gục hai thằng đàn em của hắn một cách ngon ơ.

- Này, thằng nhóc kia, làm gì thế? _ Thằng kia quát lớn

- Làm gì thì hỏi mấy thằng ngu này ấy. Dám chọc ghẹo anh mày thì phải chịu kết cục vậy thôi. _ Cậu phủi phủi tay nhìn tụi nó cười

- Cậu... _ Thằng kia cứng họng (một phần cũng siêu siêu trước sắc đẹp của cậu)

- Sao? Tôi làm sao? _ Cậu nhìn mấy tên đó đắc trí

- Này, nhóc con không ở nhà xem hoạt hình sao lại ra đây đánh nhau thế này? _ Gemini choàng tay ôm cổ cậu từ phía sau

- Oa, đại ca _ Mấy tên kia ngạc nhiên nhìn

- Im _ Cậu quát

- Này nhóc, cậu cử động là sẽ... _ Hắn dí sát mặt vào cậu

- Oa, đại ca pro quá _ Mấy tên đó reo lên

- Im, làm gì vậy, bỏ ra _ Sau câu nói đó cậu cắn "phập" luôn vào tay hắn không thương tiếc

- Cậu.... _ Hắn nhìn cậu

- Ăn ừng ưởng ôi ợ é... _ Cậu nhìn hắn nói (Dịch là: anh đừng tưởng tôi sợ nhé)

- Trời! Đại ca tay chảy máu rồi kìa _ Lũ kia kêu lên khi thấy cậu cắn tay hắn chảy cả máu

Hắn không nói gì nhìn cậu một hồi rồi bỗng dưng hắn hất mạnh tay ra làm cậu ngã nhào xuống đất. Hắn bỏ đi cùng lũ đàn em mặc cho cánh tay chảy máu khá nhiều vì vết cắn giã man không thương tiếc của cậu. Cậu cũng ngạc nhiên lắm vì không ngờ hắn lại khỏe giữ vậy. Còn lũ đàn em thì trố mắt nhìn hắn cùng với vết thương đang chảy máu trên tay vì bình thường ai làm vậy với hắn dù nam hay nữ cũng bị hắn sử đẹp rồi.

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên trừ hắn ra vì chỉ có hắn mới biết, mới hiểu mình đang làm gì thôi. Hắn có một lý do mà tuyệt đối không thể đánh cậu được!
_______

- Này, em xinh thế? Đi bar với anh không? _ Một thằng vỗ vào vai cậu nhóc đi đường.

- Không! _ Cậu hất tay tên đó ra, lùi lại

- Sao kiêu thế cưng? Đi đi tụi này bao mà _ Thằng đó kéo tay cậu

- Buông ra _ Cậu gắt

- Úi, em làm anh sợ quá.. Anh không bỏ ra đấy, cưng làm gì anh nào? _ Thằng đó cười đểu

"BỐP...BINH.... HỰ.....Á.........."

- Lần sau muốn tìm người đẹp thì nhớ chừa mặt anh mày ra nhé _ Cậu đập cho lũ không biết điều một trận tơi bời

- Cậu... _ Tên đó tím tái mặt mũi nhìn nó

- "Dunk Meow" hãy nhớ lấy cái tên đó _ Dunk chỉ vào mình

Nói xong cậu bỏ mặc tên chết bẫm ở lại một mình và phi thẳng tới trường vì giờ vào lớp chỉ còn có mấy phút thôi.
....

- Thưa ....thưa cô em tới rồi ạ _ Dunk mở cửa cái "Rầm" vừa nói vừa thở dốc

- Bạn ổn chứ? _ Một cậu bạn theo cậu nhận xét khi nhìn thấy từ ánh mắt đầu tiên là "baby cute" đưa nó cái khăn tay

- Ơ... tớ ổn, thanks _ Dunk đứng hình mất 1s

- Được rồi, các em có thể làm quen nhau dần cũng được vì hai em sẽ học cùng lớp đấy. _ Cô giáo nhìn hai cậu cười

- Chào bạn tớ là Fourth Nattawat, mong bạn giúp đỡ _ Fourth quay ra nở một nụ cười rạng rỡ với cậu

- Ah, tớ là Natachai Boonprasert, bạn cứ gọi tớ là Dunk Natachai cho dễ _ Dunk cười đáp lại

- Cả hai đều nhập học sau vậy cùng kết bạn nhé _ Fourth niềm nở

- Không thành vấn đề, tớ rất vui _ Dunk niềm nở

- Được rồi, vậy hai em cùng theo tôi lên lớp, tôi sẽ giới thiệu hai em với các bạn học sinh cùng nhóm với mình. _ Cô giáo bước đi
_________

Tại ban 2 nhóm 1 - cấp King:

- Nào nào các em trật tự ổn định chỗ ngồi _ Cô giáo gõ thước "Rầm rầm"

Sau khi lũ vịt giời cùng vũ vịt nhà đã ổn định chỗ ngồi thì cô giáo nghiêm trang và đầy lịch sự giới thiệu hai cậu học sinh mới làm lũ học sinh phát nản.

- Hôm nay nhóm chúng ta sẽ có thêm hai bạn mới chuyển vào. Do nhập học muộn nên các em hãy làm quen và giúp đỡ các bạn ấy nhé _ Cô giáo ra hiệu cho hai thằng bước vào

- Chào các bạn, tớ là Fourth Nattawat, người Chiang Mai, mong mọi người giúp đỡ ạ. _ Fourth cúi chào và không quên nở một nụ cười rạng rỡ lộ má lúm đồng tiền

- Còn tớ là Natachai Boonprasert, các bạn có thể gọi tớ là Dunk Natachai cũng được. _ Dunk bước vào cùng nụ cười và cái nháy mắt cực dễ thương

- Ồ....ồ...ồ...... _ Cả lũ ồ lên khi nhìn thấy hai cậu

- Thôi được rồi tất cả trật tự nào _ Cô giáo dẹp loạn trước khi tụi con trai phá lớp

- Dunk và Fourth, hai em hãy ngồi dãy giữa cùng bàn với bạn Phuwin nhé. _ Cô giáo chỉ

Giờ học được trôi qua yên bình và lặng lẽ vì hôm nay các cậu chưa giám nổi loạn đâu. Dù gì cũng mới nhập học mà... léng phéng lại bị đuổi học thì chít hehe....
________

- Phuwin, Phuwin là người Bangkok hả? _ Dunk nhìn Phuwin

- Đúng rồi! _ Phuwin cười

- Dunk hỏi vậy lại có vụ gì hả? _ Fourth hỏi

- Đâu, tại không tin lắm, biết người Bangkok thời thượng rồi nhưng đẹp như Phuwin thì thấy lần đầu à. _ Dunk mắt long lanh nhìn Phuwin

- Aow... thua cậu luôn, đừng nhìn tôi bằng ánh mắt sói già thế chứ? Ghê quá... cứ như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy... _ Phuwin giả vờ sợ xệt

- Ehehehe.... ta là cáo già đây... mau nạp mạng _ Dunk dơ tay dọa Phuwin

- Oái... oái... tha tôi nha, tôi còn mẹ già con nhỏ ở nhà... Help meee... _ Phuwin la lên khi bị Dunk cù léc _ Fourth đừng có đứng đó cười chứ?

- Ầy, tôi chịu à nha, đừng lôi tui vào... _ Fourth cười

- Hehe, Fourth đáng yêu đâu kém mà cứ giả bộ, ăn thịt nốt ehehe _ Dunk túm nốt Fourth

- Oái... oái... P'Dunk tha em với... em còn trẻ người non dạ _ Fourth la oai oái

- Ehehehe..... _ Dunk cười thích thú

Mấy thằng mới gặp nhau mà cứ như là quen nhau lâu lắm rồi ấy, đùa nhau vui vẻ trước cổng trường cho tới khi có một số người xen vào...

- Phuwin

- Hả? _ Phuwin quay lại, thấy người gọi là Pond thì cáu _ Đi đâu mà giờ mới quay lại vậy?

- Hehe hạ hỏa _ Pond cười

- Thôi Phuwin đừng giận, tụi này bận xử lý bọn lâu nhâu tý ấy mà _ Joong bước tới

- Hừ, tạm tha. Giới thiệu hai người bạn mới của Phuwin nè: Natachai Boonprasert và Fourth Nattawat _ Phuwin chỉ

- Rất vui làm quen _ Dunk và Fourth đồng thanh

- Cậu... _ Joong ngạc nhiên nhìn Dunk

- Hở? _ Dunk ngước lên nhìn

- Cậu nhóc, lại gặp nhau rồi, đúng là trái đất tròn thật. _ Joong nhìn cậu cười nửa miệng

- Tôi quen anh hồi nào ta? _ Dunk tròn xoe mắt nhìn Joong

- Aow... Này đừng có giả nai nhá. Mới có hôm qua thôi nha _ Joong tiến lại gần cậu

- Xì, hồi nào? Không biết _ Dunk lùi lại

- Ủa? Hai người quen nhau hả? _ Phuwin lên tiếng

- Không _ Cả hai đồng thanh

- Ơ! Thế sao Joong.... _ Phuwin chỉ vào Joong

- Nhóc này mắc nợ tôi _ Joong chỉ vào Dunk

- Xì, nhị thiếu gia như tôi mà phải nợ nần ai chớ? Nợ cái quái gì khi mà tôi còn chẳng biết anh là thằng hâm nào từ trên trời rơi xuống thấy người sang bắt quàng làm họ? _ Dunk tuôn một tràng

- Cậu... cậu... _ Joong cứng họng

- Sao? Tôi làm sao? _ Dunk vênh mặt

- Có truyện gì thế? _ Một người bước tới

- Ầy, giải quyết xong rồi à? Nhanh thế? _ Pond vỗ vai tên đó

- Ờ, toàn gà ma. Ai đây? _ Tên đó chỉ

- À! Giới thiệu với mọi người nha, vì tên này tới sau mà. Tên này là Gemini Norawit. Còn Gemini đây là Natachai Boonprasert, cues gọi cậu ấy là Dunk. Còn kia là Fourth Nattawat _ Pond chỉ từng người

- Fourth Nattawat _ Gemini ngạc nhiên

- Ừ, cậu biết à? _ Phuwin hỏi Gemini, Gemini không nói gì chỉ mỉm cười.

- Fourth quen với Gemini sao? _ Phuwin quay sang hỏi Fourth

- Không... Không quen biết gì đâu _ Fourth hơi giật mình nhưng vẫn chối bay chối biến.

- Ồ hổ, nhóc sao im lặng thế? Nãy nói ghê lắm cơ mà? _ Joong gọi Dunk

- Ừ, hay Dunk cũng biết Gemini hả? _ Pond hỏi khi thấy Dunk không nói gì.

- Tôi... Tôi... Tôi đi đây chút. _ Dunk nói rồi chạy biến mất luôn trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro