why#1*

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giới thiệu
Kim Jinhwan(cậu): cứg đầu, nghịch ngợm, có tinh thần lạc quan, pha chút dịu dàng có lúc nhẹ nhàng, sở hữu khuôn mặt khá dễ thương, làm khôg ít chàng trai dao động
Thân thế: bí mật
Kim HanBin(anh): cao ngạo, lạnh lùng, khôg đẹp trai như nhiều hot boy nhưng có sức hút ở khuôn mặt lạnh như tiền, ánh mắt nâu và có nhiều người rung độg vì hắn
Thân thế: con trai chủ tịch tập đoàn YG lớn nhất nước, đồg thời là chủ tịch một băg đảg xã hội đen trog thế giới ngầm
Nhữg nhân vật sau sẽ giới thiệu sau
_________-------------___________
       Bên ngoài, ánh nắng ban mai ấm áp phủ lên mọi vật, thay thế cho mà đêm lạnh lẽo. Mùi thơm của hoa thoang thoảng xen lẫn mùi cỏ non ság xớm
Trên giường cậu nằm đó, mắt nhắm mắt nghiềng lười biếng. Từ từ, cậu mở mắt, ánh sáng chói mắt khiến cậu phải dùng tay che lại, một vài giây sau cậu dần thích nghi được cậu mở mắt 1 lần nữa. Trước mặt cậu là 1 chiếc gương, cậu thấy chàng trai trong gương mặt hơi xanh xao, đầu quấn 1 lớp băng, cậu khẽ đưa tay chạm vào lớp băng trên đầu:
     
       Đau quá!

    Có cảm giác bất an dâg lên, như có điều gì mách bảo cậu mở cửa phòng chạy thục mạng, nhưg sao chạy mãi mà khôg ra khỏi được.

"Đây là đâu?"

"Cậu chủ, cậu chủ tỉnh rồi!"

"Cậu chủ, cậu chủ!"

"....................................."

      Trong khi cậu vẫn đứg đơ người ra thì đám người đó đang tiến lặi gần cậu hơn, cậu co ro chạy thục mạng

"Cậu chủ" - đám người đuổi theo và gọi cậu

         Cậu chạy ra khỏi ngôi nhà tớ i khu vườn rộng, chạy 1 hồi cậu xanh mặt: ngõ cụt

-Chết rồi đám "chủ nợ" kia vẫn không buông tha cho minh, biết làm gì đây

      Cậu đag hốt hoảng thì một giọg nói lạnh băg vang lên làm cậu nổi da gà:

- Vợ à mới sáng sớm, em đã làm loạn cả nhà lên rồi sao ?

Cậu giật mình nhìn tới hướng phát ra âm thanh. Một tên con trai từ từ bước tới, cậu chỉ biết lặg người.

1s

2s

3s

- Thiếu gia, sáng nay cậu chủ..........
       
        Anh khôg đáp chỉ nhìn về phía đám người kia, cái nhìn làm họ im bắt. Cậu hết ngỡ ngàng rồi bất ngờ không hiểu chuyện gì sảy ra. Trong khi đó anh tiến lại gần cậu giọng đều đều:

- Vào nhà thôi em còn phải ăn sáng rồi bôi thuốc.

         Anh nắm lắy tay cậu kéo đi, như phản xạ cậu giật tay lại, nhìn anh đầy khó hiểu:

-anh là ai?

      Không khí bắt đầu căng thẳng, anh nhìn cậu bất giác nở nụ cười nữa miệng,  nhưng ánh mắt vẫn lạnh lùng.

-Kim HanBin hôn phu của em!

Cậu chết đứg:

-Hôn phu của tôi

Chắc mặt cậu bây giờ kì cục lắm, mắt cậu mở to, cậu nhìn vào mắt hắn, đôi mắt lạnh lùng của hắn. Cậu im lặng trong và giây để sắp xếp lại mọi thứ trong cái đầu trống rỗng của cậu.

-Vào nhà đi.

       Một lần nữa tiếng nói của anh làm cậu bừg tỉnh:

-Không!

        Trả lời ngắn gọn, cậu nhìn bầg ánh mắt ương ngạnh xen chút cảnh giác. Hắt vẵn nhếch môi, giọng nó đều đều nhưng đầy tính ra lệnh:

-Nghe thấy chưa, vợ tôi muốn ăn sáng ngoài vườn.

        Cậu khôg hiểu gì cứ há hốc mồm, phám người kia phía sau cúi mình rồi quay vào nhà. Anh tiến lại, bất ngờ bế cậu lên mặc cặu la hét:

-Bỏ tôi xuống, đồ đág ghét, xấu xa, anh làm gì vậy???

          Anh bỏ ngoài tai tất cả bế cậu lên góc vườn, có cái cây to nhất. Một lần nữa vào buổi sáng cậu lại mắt chữ O mồm chữ A khi được thấy mọi thứ được sắp xếp như dã ngoại O_O

           Hắn ra lệnh cho người giúp việc đi hết, cậu nhìn anh rồi hỏi một tràng liên tục:

-Sao tôi không nhớ gì hết? Tôi tên gì? Sao tôi ở đây? Sao anh là hôn phu của tôi?@#*&#*@#!#&*#@*#*@#*@?????

-Ăn đi- đáp lại câu nói của cậu là một câu nói ngắn gọn

-Anh không nói tôi không ăn-Cậu ương bướg trả lời
        
         Anh thì nhìn cậu thở dài 1 tiếng :

-Kim JinHwan là tên của em, hai gia đình chúg ta đã hứa hôn cho chúg ta. Nhưng tuần trước gia đình em gặp tai nạn rồi. Em bị hôn mê còn gia đình em thì chưa tìm được.

           Mọi chuyện quá đột ngột, cậu khôg thể đón nhận được, nhưng hình như hiểu được tình cảnh của mình, mắt cậu hoa lên nước mắt chảy xuống.

            Không lẽ là như vậy? Cậu khôg nhớ gì hết? Không ký ức? Khôg kỉ niệm? Cậu khóc thành tiếng. Anh choàg tay ôm cậu vào lòg, ánh mắt xa xăm khó hiểu.
___________*********_____________
        Lần đầu mìh viết truyện nên có gì khôg hay thì bình luân nha nếu lấy thì nói với mình 1 tiếg nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro