Luận văn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoa Môi trường

Nhi đứng nói chuyện với đám bạn, trông cô gầy lắm, dù chỉ mới qua cái Tết 2 tuần. Chào đám bạn, Nhi lê từng bước nặng nề đến lớp thì đụng Khải

_ Em xin lỗi xin lỗi (ngước lên) là thầy

_ ..... – không nói gì, anh chỉ cố nhặt mớ tài liệu bị rớt thật nhanh

_ Em giúp thầy – Nhi nhặt nhanh những tài liệu của Khải

_ Tôi làm được rồi

Bàn tay vô tình chạm nhau, ngượng ngùng

_ Em, tết vui chứ – Khải hỏi, giọng nhẹ nhàng

_ Cũng bình thường thôi thầy, chỉ là buồn hơn nhiều thôi – giọng Nhi nhỏ dần. Còn thầy?

_ À à, tôi cũng bình thường thế thôi. Trông em ốm đi nhiều – Khải bất chợt nói

_ Thầy không cần quan tâm đâu (u buồn) em đi đây, chào thầy

_ Chào em

Nhi cố bước đi thật nhanh, để Khải nhìn theo "tết cũng buồn như em thôi". Nếu nhìn kĩ thì sẽ biết Khải đã ốm đi rất nhiều, gương mặt anh hốc hác hơn trước, đó là kết quả sau tuần lễ chỉ có rượu bia

_ Chào các em – Hoàng bước vào cùng Khải

_ Chúng em chào thầy ạ

Có tiếng xì xầm ở phía dưới

_ Trật tự, các thầy có chuyện muốn thông báo cho các em biết – Hoàng nói

Cả lớp im lặng, Hoàng bắt đầu nói tiếp

_ Các em sắp hết học kì thứ nhất của năm tư rồi. Thầy và thầy Thiên Khải sẽ ra các đề tài cho các em, các em sẽ chọn và làm chúng rồi báo cáo cho hội đồng Bộ môn vào tháng 8 sắp tới. Tất nhiên, các em chọn đề tài nào của ai thì người đó sẽ là giáo viên hướng dẫn cho các em. Nếu các em làm tốt đề tài này thì nó cũng được xem là luận văn tốt nghiệp của các em, và các em có thể tốt nghiệp sớm 1 học kì, các em hiểu chứ?

_ ô, thế còn không đạt thì làm sao thầy? – giọng của bí thư

_ Nếu không đạt thì không sao cả, các em sẽ tốt nghiệp đúng học phần, hè vô các em sẽ làm luận văn tốt nghiệp thôi, không có gì cả. Nhưng mà – Hoàng cười

_ Nhưng mà sao vậy thầy?

_ Luận văn tốt nghiệp sẽ khó hơn đề tài, lấy điểm và chấm cũng khó hơn nhiều. Thầy Khải đã ra đề thì tụi em khó mà nuốt, chắc cũng nghe anh chị khóa trên nói rồi phải không

_ Eo ơi! – cả lớp nhìn Khải

_ Chắc chết tụi em mất

_ (cười) vì vậy các em cố gắng làm tốt đề tài sắp tới nhé. Tôi và thầy Khải sẽ hướng dẫn các em thật kĩ, yên tâm, cố gắng làm

_ Hôm nay tôi sẽ ra đề cho các em luôn, mỗi nhóm sẽ có 2 người hoặc làm 1 mình cũng không sao cả. Nhóm nào chọn đề tài nào sẽ nộp danh sách cho tôi và thầy Hoàng, chúng tôi sẽ lên lịch hướng dẫn các em

Khải nói rồi viết các đề tài trên bảng cùng với Hoàng, sau đó ngồi chờ lớp chọn đề tài. Khải nhìn ở phía cuối lớp, đôi mắt anh nheo lại, pha lẫn chút buồn, chút yêu thương đan xen...."Con bé sẽ chọn đề tài của ông, tôi chắc chắn thế" Khải nhớ tới lời của ông bạn nói trước khi vào lớp, anh đưa mắt nhìn ông bạn, đôi mắt vẫn buồn. "Chờ xem nhé" Hoàng nhìn ông bạn rồi đưa mắt nhìn Nhi...

_ Cậu chung nhóm với mình nhé – Thành nói với Nhi

_ Uhm, cũng được

_ Chọn đề tài nào đây, cậu chọn đi

Nhi nhìn lên bảng, cô nhìn các đề tài của Hoàng rất nhanh, rồi dừng mắt lại ở đề tài của Khải, nhìn một lát thì cô ghi tên đề tài vào giấy

_ Trời Nhi, bà giỡn hả, đề tài đó khó lắm đấy

_ My nói đúng đó Nhi. Đó là đề tài khó nhất của thầy Khải đó, chưa có sinh viên nào làm được điểm cao ở đề tài đó hết

Cả Hoa và My đều ngạc nhiên trước sự lựa chọn của Nhi

_ Cậu tin mình không? – Nhi nhìn Thành

_ Tin, dù đề tài nào thì mình và cậu sẽ cùng cố gắng – Thành cười, nhưng trong lòng không vui gì, Thành muốn Nhi chọn đề tài của Hoàng hơn

_ Vậy được rồi, mình làm đề tài đó!

_ Được rồi, bây giờ các em nộp hết lại đây đi – Hoàng bảo

_ Các em có thể nghỉ được rồi – Khải nói tiếp

Đợi sinh viên về hết, Khải và Hoàng mới coi các đề tài mà lớp chọn. Hơn 2/3 lớp (lớp có 80 sinh viên à=)) ) chọn đề tài của Hoàng, chỉ có một số ít chọn đề tài của Khải, vì thực sự đề tài của Khải chẳng có cái nào dễ nuốt cả

_ Bên tui không có tên của con bé – Hoàng nói khi đã xem xong xấp đăng kí

Lúc này Khải mới cầm xấp đăng kí của mình ra kiếm, tay Khải thôi dừng kiếm khi cầm tới tờ đăng kí có tên Nhi

_ Con bé chọn ông đấy – Hoàng nhìn ông bạn

_ Và chọn ngay cái đề tài đó – Khải nhìn ông bạn

_ Sao? – Hoàng giựt ngay tờ giấy của Khải xem. Chỉ có mỗi nhóm của con bé chọn đề tài đó

_ Con bé rớt mất thôi! Cái đề tài này – nhìn ông bạn

_ Tôi tin con bé sẽ làm tốt đề tài này chỉ cần ông hướng dẫn là được – Hoàng ngắt lời ông bạn

_ Nhưng khi thực hiện đề tài này tôi cũng....

_ Ông nghĩ con bé tệ à, con bé thông mình lắm đấy

Khải thở dài suy nghĩ

(P/s: đề tài Nhi chọn là đề tài là lúc học Tiến sĩ Khải đã nghiên cứu, từ trước đến giờ chưa có sinh viên nào làm tốt đề tài đó trừ Khải)

_ Thôi, chúng ta sẽ chọn ngày hướng dẫn cho chúng. Ông thấy thứ 3 được không

_ Uhm, sao cũng được!

Tan làm, Khải ra trễ, xuống bãi đỗ xe thì thấy Nhi đang ngồi đó chờ anh

_ Sao chưa về? – Khải nhìn cô

_..... – im lặng

_ Sao lại chọn đề tài đó? – Khải hỏi cô

_ Vì em thích nó – Nhi nhìn anh

_ Nó chẳng dễ dàng gì đâu, bây giờ thay đổi vẫn còn được?

_ Không thích

_ Sao em cứng đầu vậy?

_ Vì thích nhìn thầy, nhưng đơn giản em thích cái đề tài đó

_ Em...tôi với em là không thể, tại sao em còn?

_ Anh hai anh hai – giọng Khánh

_ Em đó à

_ Sao anh chưa về nữa, ủa mà ai vậy anh? – Khánh nhìn Nhi

_ Sinh viên thôi – Khải bảo

_ Em chào chị, chào thầy, em về đây, em không thay đổi, em chọn đề tài đó – Nhi nói rồi bước đi

_ Khoan đã – Khải gọi

_ ..... – Nhi nhìn Khải

Anh bước tới tháo chiếc khăn choàng anh đang khoác, choàng vào cổ cô. Nhi đơ ra đó nhìn anh ngượng ngùng còn Khánh thì cũng đơ ra nhìn ông anh của cô

_ Sao em không mặc ấm thêm chút xíu hả? Mặt em trắng toát vì lạnh rồi kìa – Khải bảo

_ Thầy..... – Nhi nhìn Khải rồi từ từ tháo khăn ra

_ Em làm gì vậy?

_ Thầy khoác đi không lạnh, thầy cũng chỉ mặt có cái áo sơ mi mỏng thôi mà. Em có đem áo ấm rồi – đưa khăn cho Khải rồi lấy từ trong cặp ra cái áo. Em về đây, chào thầy – giọng hơi lạnh lùng

_ Anh hai, anh hai – Khánh hét vào Khải

_ Em muốn anh điếc tai à – Khải giật mình la Khánh

_ Thế nãy giờ em gọi anh có nghe đâu, người ta đi xa dữ lắm rồi, nhìn hoài – Khánh nói

_ Em nói bậy gì thế

_ Anh tưởng em ngốc chắc, từ hồi chị mất, anh có bao giờ đứng nói chuyện với con gái mà cái mặt biểu cảm thế không, lạnh còn hơn ma nữa, mà ma nhiều khi nó còn có tình cảm hơn anh nữa. Em nhìn anh lâu rồi, từ lúc anh từ khoa đi ra tới lúc gặp con bé đó

_ Rồi đã sao? Chỉ là sinh viên thôi

_ Phải con bé đó không?

_ .......

_ Sao anh im lặng vậy, đúng phải không? Em biết ngay mà

_ Em bé bé cái họng thôi. Sao dạo này em nói chuyện lớn quá vậy

_ Thôi anh đừng đánh trống lãng nữa. Anh nói gì với con bé vậy, trông con bé dễ thương quá chớ

_ Con bé bướng bỉnh...... - Khải kể cho Khánh nghe

_ Oh oh, em không ngờ luôn á nha. Can đảm quá, ngưỡng mộ ngưỡng mộ nà, em thích òi đó...hihi – Khánh có vẻ thích thú

_ =.= em đi chỗ khác anh nhờ, mà sao lên đây mà không cho anh hay vậy

_ Đi học nè, em lên đăng kí hồ sơ nè. Chờ anh từ nãy giờ để đi về

_ Uh, mà đợt này ở đâu đây

_ Nhà anh chớ

_ Oh, thế mà tưởng ở trọ

_ Xí, ở trọ là tại lúc đó anh đi nước ngoài thôi. Giờ anh về thì ở với anh chứ. Đi về đi anh, em đói

Hai anh em đi về, Khải nấu cho Khánh bữa tối, cả hai trò chuyện vui vẻ. Nhưng chỉ toàn là Nhi, Khánh bắt Khải phải kể về Nhi cho cô nghe, đủ thứ những chuyện liên quan giữ anh và Nhi

_ Haha, rồi anh tính sao, hướng dẫn cho con người ta đàng hoàng đi à

_ Biết rồi, khỏi cần em nhắc

_ Uhm, hihi, phải kiếm dịp gặp mặt con bé mới được

_ Em mà thế anh giết em cho coi – Khải hăm

_ Hihi, sinh viên nó sợ anh thôi, chứ em không có, anh khỏi hù em! Ple, em đi ngủ đây!! G9 anh trai. À mà quên nữa, ba mẹ muốn anh về nhà có chuyện đấy – Khánh ngoảnh đầu lại

_ Có chuyện gì à?

_ Em không biết, mẹ gọi anh về đó. Mai, về gấp cho bà

_ Uhm, để anh sắp xếp. Không biết là gì

_ Mai thì biết, anh ngủ sớm nhé. Em ngủ đây

"Đã ngủ chưa" câu nói phát ra từ 2 con người, ở 2 nơi khác nhau, nhưng lại cùng nói ra, cùng nhìn trời mà nói (này ta gọi thần giao cách cảm nà). "Sao trông cô ấy lại lạnh thế với mình.........Khải à, mày thật ích kỷ" cười nhạt nhẽo

ר���iz�~9�{

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro