June

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi thức dậy thì thấy bà mắng ông rời khỏi nhà.

Phản ứng đầu tiên của tôi là lăn người và vùi đầu dưới gối vì còn quá sớm để lắng nghe việc này.

Bên dưới, tôi có thể nghe thấy Bà tôi đang đi đi lại lại trong phòng ngủ, lẩm bẩm lớn tiếng bằng tiếng Wales. Tôi không hiểu ngôn ngữ đó, nhưng tôi không cần phải hiểu, hãy lắng nghe giọng nói sắc bén của cô ấy.

*(Tiếng 'Wales' là một thành viên của nhóm ngôn ngữ Britton của ngữ tộc Celt. Mấy you có thể tra thêm thông tin về ngôn ngữ này trên gg)

"Ông đã chết năm mươi năm rồi, Marvin! Tại sao ông không thể để chúng tôi yên!" 

*( Ai thấy cái tên ông quen quen không +))))

Giọng nói của bà vang vọng qua sàn nhà.

Mùi xô thơm cháy len lỏi vào phòng khiến tôi hoảng hồn.

*( xô thơm ' sage ' một loại thảo mộc quý, có tác dụng chữa bệnh, nó còn được sử dụng làm hương liệu trong nhiều nền ẩm thực của nhiều quốc gia nha mấy you.)

Lẽ ra bà phải biết rõ hơn là không nên đốt cây xô thơm. Khói làm phổi cô khó chịu và khiến cô bị ho thật khủng khiếp.

Tôi đã mang cho bà bình xịt phòng xô thơm và chổi quế để thay thế cho cây xô thơm, nhưng bà nhất quyết là đều từ chối sử dụng, cho rằng cách cũ là tốt nhất.

Bà tôi tuổi già đã không được khỏe mạnh.

Tôi nhấc cánh cửa sập lên căn phòng áp mái của mình và gọi lớn.

 "Bà có ngửi thấy mùi cây xô thơm đang cháy không?"

Bà xuất hiện ở ngưỡng cửa phòng ngủ, khua một cây xô thơm đang bốc khói. Bà bay ngoằn ngoèo trong không khí và bay qua ngưỡng cửa. Bà lẩm bẩm vài lời về việc xua đuổi năng lượng đen tối ra khỏi nhà.

"Bà ơi, bà hãy bỏ cây xô thơm ngớ ngẩn đó ra và mở cửa sổ trước khi bà lại ho một lần nữa đi ."

"Jue này, khi bà cưới ông của cháu, bà đã thề sẽ yêu thương và tôn trọng ông ấy cho đến khi cái chết chia cắt cả hai. Chà, cái chết đã xảy ra, và ông ấy cần phải chia tay một cách đẫm máu."

"Nhưng mà con nghĩ thật tuyệt khi ông vẫn đến thăm bà."

"Con thấy ngọt ngào à? Ông ấy để lại cho bà một đứa con để nuôi và một khoản thế chấp phải trả. Nếu ông ấy muốn có ích, thì ông ấy không nên say rượu và đuổi khỏi sườn núi."

Đã hơn năm mươi năm kể từ khi ông tôi lên chiếc xe tải sau vài cốc bia và không bao giờ quay trở lại. Họ tìm thấy chiếc xe của ông treo trên cành cây vân sam già giống như đồ trang trí Giáng sinh.

*( ' vân sam' thuộc họ thông, có hình thức bề ngoài giống như cây thông với thân nhỏ, mình không sử dụng ' cây thông' là vì thêm từ đó vô thấy hoi buồn cười sao á ) 🙄

Bà tôi mới hai mươi tuổi khi người ta kéo xác ông ra khỏi xe. Bà vừa tổ chức sinh nhật làm cô dâu trẻ ở một đất nước mới với một đứa con mới sinh và giờ cô đã trở thành góa phụ.

Gia đình bà ở xứ Wales đã gửi tiền để giúp bà vượt qua khó khăn, nhưng thời gian khó khăn cứ theo thời gian, bà bắt đầu bực bội vì quyết định lái xe quá liều lĩnh của chồng mình vào đêm hôm đó.

"Bà ơi ! " 

Tôi bắt đầu, cảm thấy mình như người lớn trong nhà. 

"Xin hãy tắt cây xô thơm đi. Bà biết khói của nó sẽ làm phổi bà khó chịu mà."

Bà ấy phớt lờ tôi và tiếp tục đưa cây xô thơm đi khắp nhà.

"Ông ta bò khắp nơi như một con nhện trong nhà. Đêm qua ông ta làm bà sợ gần chết, ở dưới chân giường bà, lảm nhảm về cái bát bói toán của mẹ ông ta. Kiểu như, bà biết cái thứ chết tiệt đó nằm ở đâu!"

Chiếc bát là vật gia truyền quý giá đã cứu sống gia đình ông tôi trong thời kỳ Đại suy thoái. Bà Cố của tôi đã đi khắp các tiểu bang, bói toán cho cả người giàu lẫn người nghèo.

Tôi phát hiện ra nó nằm trên tủ quần áo của bà, đầy tro trắng và đầu mẩu thuốc lá.

"Nó ở trên tủ quần áo của bà đấy! Bà đã dùng nó như một cái gạt tàn còn đâu."

Bà liếc nhìn tủ quần áo của mình rồi nhún vai.

 "À, đó là một sai lầm dễ mắc phải nhỉ."

"Bà ơi. Con nghĩ là bà cần một chiếc kính mới."

"Ồ, mủ tủn. Thị lực của bà không có vấn đề gì cả. Vấn đề là ở ông của con. Ông ấy cần tìm thứ gì đó tốt hơn để làm với thời gian của mình hơn là miết vào cái bát đẫm máu của mẹ mình."

Bà dập tắt cây xô thơm rồi trút tàn thuốc và đầu thuốc vào thùng rác.

"Bà sẽ ném cái này vào máy rửa chén." 

Bà nói rồi nhún vai.

"Được rồi làm ơn. Con sẽ mang nó ra lau và rửa sạch lại bằng nước suối. Sau đó con sẽ để nó ra ngoài để sử dụng vào ngày trăng thu hoạch."

Bà xua tay ý tán thành bất đắc dĩ.

 "Con muốn làm gì thì làm. Tuy nhiên, nếu tối nay là trăng thu hoạch, bà có thể nhờ con chúc phúc cho những quả bí ngô được không? Năm nay chúng phát triển không tốt lắm. Chúng nhỏ đến mức có thể bị nhầm với những quả cam."

Những quả bí ngô nhỏ đến đáng thương. Năm nay chúng đã phải chịu thiệt thòi với những loại rau quả còn lại trong vườn do thiếu mưa.

"Chắc chắn rồi, tối nay con có thể làm lễ ban phước."

"Tốt, con có thể thử một trong những lời chúc mà người bạn của bà đã ban cho bà. Bà có nhắc đến ông ấy có một đứa con trai không? Một đứa con trai rất đẹp trai như mẹ anh ấy là còi báo động phải không?"

Tôi co rúm người lại. Bà luôn cố gài bẫy tôi với con trai của người bạn của bà.

"Con không sao đâu bà. Nếu bà có thể để lời chúc trên bàn bếp thì con sẽ thực hiện sau."

"Con đã đề cập đến việc tên quỷ lùn này sở hữu một cửa hàng phù thủy do cậu con trai rất đẹp trai của hắn điều hành phải không? Con nghĩ chúng ta nên ghé thăm cửa hàng khi chúng ta đến thị trấn vào lần tới."

"Ta giỏi về nguồn cung cấp. Rừng cho ta mọi thứ  mà ta cần."

"Ngoại trừ một người đàn ông."

*( Bà nội phán một câu đỉnh chóp luôn)

"Được rồi, cuộc trò chuyện này kết thúc." 

Tôi nói rồi đóng cửa sập lại và rút lui vào phòng sau câu nói của bà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro