Wind Days

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Velt

Author : Họ không thuộc về tôi

Pairing: YulSic

Ratting: G

Status: Done

Note1: Vẫn cái giọng văn sến rện đó mà

Note2: Còn có ai nhớ tui hông zậy??

~o0o~

Những làn gió nhè nhẹ thổi, gió lùa vào hàng cây khẽ vuốt ve lên những ngọn cỏ bé nhỏ xanh mướt còn động chút hơi sương tinh khiết.

Gió lùa nhẹ trên có cây xanh với con đường lát đá uốn lượn nhẹ nhàng và mát rượi dưới tán cây. Cô vẫn thường đi về trên con đường đó. Và vẫn thường thấy dáng điệu nhỏ nhắn, với đôi tay chăm chút cho mái tóc vàng óng khi gió bỡn cợt làm rối ngang qua lối đó. Có khi trên chiếc xích đu trước cổng nhà vừa hát ngêu ngao, có khi đi bộ lòng vòng đâu đó. Nhưng cô và cô gái đó chưa bao giờ dành cho nhau một nụ cười. Cô và cô gái dịu dàng trong chiếc đầm trắng lay động trong làn gió nhẹ nhàng vuốt ve...

Một ngày gió vô tư ghé ngang cuốn mái tóc vàng gợn bay bồng bềnh, ánh mắt nâu đượm màu nắng bối rối nhìn những hàng dương cao vút xào xạc lá rơi rụng vương trên mái tóc. Đôi môi dịu dàng ánh lên một nụ cười, đâu đó sau góc tường rêu phủ một con tim đang lỗi nhịp bối rối len lén ánh mắt như tan vào trong nụ cười đó

Làn gió lại mơn man trên gương mặt nhuốm màu yêu, gió như muốn cuốn cái tình yêu thầm kín ấy lùa vào trong tim cô gái bé nhỏ của cô... Một thứ tình cảm nồng đậm hơn cả những buổi chiều mà cô vẫn thường thơ thẩn, long lanh hơn cả những giọt mưa tí tách rơi bên hiên thật hiền.

Cô lại ngang qua con đường với hàng dương đón gió đó nhiều hơn, thường xuyên hơn. Và đến một ngày những ánh nhìn trở nên ấm áp hơn, những nụ cười cũng thường xuyên hơn. Có phải gió không (?) chính gió đã gửi chút ấm áp, chút lấp lánh ánh cười đến với cô ấy. Nữ thần Lilith đâu phải cứ gieo bão mỗi khi thổi gió, Người cũng dịu dàng với làn gió thoang thoảng chút hương tình lay trong tim cô, để vút nhẹ qua mái tóc vàng lấp lánh màu nắng, vuốt ve như ôm gọn lấy cơ thể bé nhỏ đó...

Những chuỗi ngày với thứ hạnh phúc lặng thầm như thế cứ nối tiếp nhau làm cô bay trong hạnh phúc ngập tràn và cứ ngỡ sẽ mãi như thế. Nhưng hạnh phúc cũng có lúc vỡ tan khi những ngày hoa trở nên mộng mị, mông lung lay lắt giữa cơn gió lành lạnh. Cô vẫn về ngang qua lối đó và gió vẫn về qua ô cửa nhỏ...

Nhưng... ô cửa ấy, chiếc xích đu ấy, con đường ấy đã không còn bóng hình quen thuộc nữa, chỉ còn gió, những cơn gió giá buốt như cố xua đi lớp bụi mờ của ngôi nhà vắng lặng

Cô nghe tim nhói lên thật đau rồi nước mắt từ từ rơi rơi và gió lại cuốn bay những giọt nước mắt đó mà không để nó chảy trên đôi má cô. Cô đang độc trước cánh cổng với chiếc khóa cũ kĩ bụi bặm, dang tay ra đón gió chiều vô tư thổi lạnh một tâm hồn và chiếc xích đu giờ phải nằm yên nơi góc nhà khi tình yêu giờ đã bị gió cuốn về một nơi xa lạ mà cô không hề biết đến...

Gió vẫn thổi, nhưng những cơn gió lạnh tê tái đâu thể thay thế làn gió ấm áp quen thuộc mỗi buổi chiều ngang về của cô

Nếu như một ngày gió không về ngang cửa thì sẽ không mang cô gái bé nhỏ đến với cô. Nếu như một ngày gió không về lại lối này thì chắc chắn gió đã thổi bay đi tình yêu ấy và cũng chính gió đã gạt đi nước mắt mặn đắng cho cô. Thôi thì chỉ cần những ngày gió lạnh về ngang qua lối này thường xuyên và thổi bay đi những gì trong quá khứ để cô sẽ lại là cô như trước kia. Như chưa bao giờ yêu thương ai và chưa có ai hiện hữu trong cõi lòng cô

Cơn gió ấm áp lấp lánh ánh cười kia không về ngang cửa

Lòng cô đã thiếu vắng một niềm riêng, để rồi chỉ còn cô với cơn gió khe khẽ thổi như muốn xoa dịu sự trống trải với con tim lạc lỏng đơn côi...

..::The End::..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic