Chương 3.2: WEDDING'S FESTIVAL: Phiền phức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa bước xuống cầu thang thì Kris lại đụng trúng người quen

- Oh! Lại gặp nhau rồi - Khang mỉm cười

- Uh, chào - Kris ậm ừ rồi nhanh chóng bước qua Khang

- Này sao vội thế, nói chuyện chút đi - Khang đuổi theo

- Tôi và anh có chuyện để nói sao

- Anh có chuyện muốn nói với em đấy

Kris khựng lại, hôm nay thật có nhiều chuyện làm nó kinh ngạc

- Đừng tỏ vẻ ngạc nhiên như thế , em học lớp 10 mà, thua anh 1 tuổi xưng anh em là đúng rồi - Khang nghiêng đầu cười ranh ma

- Vậy chẳng hay hội trưởng Hoàng Thiên Khang đây có gì muốn nói với tôi - Kris lạnh nhạt hỏi

- Hẹn hò với anh nhé
- ....
- Chỉ một ngày thôi

- Tôi không thể, xin lỗi - Kris nhìn thẳng vào Khang lạnh lùng đáp

Hoàng Thiên Khang bất ngờ, im lặng một lúc rồi gọi với theo nó "em càng như vậy thì tôi càng thích em hơn đó , tôi nhất định phải giành được em"

Vừa bước chân vào lớp Kris lại bị chặn bởi 1 đám con gái "hôm nay là cái ngày gì thế này"- Kris ngán ngẩm

- Đi theo bọn tao - 1 đứa con gái trông như chị hai xấc xược ra lệnh

- Không

- Con này láo thật, mày chán sống rồi àh -1 nhỏ khác giọng chua như giấm la lên

- Vẫn chưa
- Ôi trời đúng là chịu hết nổi mà, xử nó tại đây luôn - đứa chị hai hét lớn

Ngay lập tức số học sinh còn lại trong lớp chạy biến ra ngoài. Đứa chị 2 khoanh tay trước ngực vênh mặt hỏi :
- Mày là cái thá gì mà dám làm giá như thế với anh Khang chứ, Hàn Tiểu Phong

- Đừng gọi tên tôi bằng cái miệng dơ bẩn của cô - Kris lạnh lùng nói

- Tao cứ thích gọi đấy.Tiểu Phong, Tiểu Phong, Tiểu Phong,... một cái tên tầm thường dành cho một đứa tầm thường.như mày - vừa nói cô ta vừa cười như điên, đám còn lại cũng cười theo

- Mày chỉ là cơn gió nhỏ thôi, gãi ngứa cho tao còn chưa được, đừng hòng trèo cao tưởng bở nữa, khôn hồn thì tránh xa anh Khang ra - cô ta gằn từng tiếng

Kris im lặng, rồi nhìn thẳng vào mắt cô ta, nhẹ nhàng nói:

- Tôi nghĩ có lẽ cô cần phải hóng gió chút rồi

Lũ kia chưa kịp hiểu gì thì nhanh như chớp Kris bóp cổ cô chị hai lôi đến bên cửa sổ cho cả nửa người cô ta ra ngoài (thông báo thêm đây là tầng 5)

- Nếu không muốn tôi "trượt tay" thì bảo bọn kia đứng im đi - Kris lãnh đạm nói

Đám còn lại đang định xông tới thì bị cô chị 2 thét đứng lại. Thế là cả phòng đứng im như tượng, mọi con mắt trong phòng đều tập trung vào "cặp đôi bên cửa sổ". Cô chị 2 lúc đầu còn to tiếng vênh váo bây gìơ thì mặt cắt không còn một giọt máu, mồ hôi túa ra như mưa, miệng ú ớ cầu xin. Kris lạnh lùng nhìn cô ả, sau đó chán ghét nói :

- Lần sau đừng vô cớ kiếm chuyện và gọi tên tôi, nếu không tôi sẽ khiến cô vì cơn gió nhỏ này mà biến mất đấy, biết chưa hả ???

- B..i.ế..t,b...iế... t... rồ...i - cô ta lắp bắp nhả ra từng chữ khó khăn trả lời

Kris lôi cô ta vào, phủi tay rồi bỏ đi. "Mất thời gian"- Kris nhìn đám con gái nghĩ thầm. Hôm nay thật sự là ngày đại hạn của nó, đang định bước ra cổng trường thì 1 bóng người đuổi theo

- Này đợi đã

1 cô gái xinh xắn gọi với theo, khi bắt kịp Kris thì luôn miệng thở hồng hộc. Lau bớt mồ hôi, cô nói:

- Mình là Võ Khánh Linh, lớp 10K10, mình rất hâm mộ bạn, làm thần tượng mình nhé - mỉm cười thật tươi

Kris lại được dịp sững sờ, cô gái kì lạ này ở đâu ra thế

- Không

- Tại sao? - mắt ngân ngấn

- Không muốn

- Tại sao?- mắt ngân ngấn

- Cô tự ti nên mới xem tôi là thần tượng àh - Kirs chơi chiêu đánh vào tự ái

- Nếu mình nói phải thì bạn đồng ý phải không - mắt ngân ngấn

- ..... - Kris chẳng biết phải nói gì với cô ta, ngao ngán bỏ đi , hôm nay tốt nhất đừng kiếm thêm phiền phức nữa
- Này... này...bạn không nói nghĩa là nhận lời rồi nhé!!!Oh yeah !!!- Linh nhảy dựng lên

Bỏ lại cô gái kì lạ kia, Kirs nhanh chóng trở về nhà. Hôm nay nó đã quá mệt mỏi rồi, bây giờ nó chỉ muốn đánh 1 giấc đến sáng.
......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro