Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cánh cửa lâu đài tức thì mở ra. Một bà phù thủy cao lêu nghêu, tóc đen mướt, mặc áo dài màu xanh ngọc bích đứng sẵn ngay cửa. Bà có một gương mặt nghiêm nghị, đến nỗi ý tưởng đầu tiên nảy ra trong đầu mấy đứa nhóc là chớ có mà lôi thôi với bà.
Lão Hagrid giới thiệu:
- Các học sinh năm thứ nhất đây thưa giáo sư McGonagall.
- Cám ơn bác Hagrid. Bác để chúng lại cho tôi được rồi.
Bà mở toang cửa. Sảnh trước rộng lớn đến nỗi có thể rinh nguyên căn nhà của gia đình No-maj vào cũng lọt. Những vách tường đá được chiếu sáng bằng những bó đuốc to giống nhu ở nhà băng Gringotts. Trần lâu đài cao vòi vọi, và trước mặt bọn trẻ là một chiếc cầu thang cẩm thạch đẹp lộng lẫy lên các tầng trên.
Bọn trẻ theo giáo sư McGonagall băng qua một tầng lâu đài toàn đá phiến.Cùng lúc đó Leda cũng nhẹ nhàng bước vào trong sảnh. Dù cách một đoạn khá xa nhưng cô nàng vẫn có thể nghe âm âm tiếng của hàng trăm giọng nói vang sau cánh cửa bên phải nơi mà đám trẻ đang đứng. Leda nghĩ thầm :" Có lẽ cả trường đang tập trung đâu đây" , nghĩ vậy cô liền đẩy nhanh cước bộ. Nhưng giáo sư McGonagall lại đưa đám trẻ năm thứ nhất vào một căn phòng nhỏ trống rỗng ở cuối hành lang. Chúng đứng túm vào nhau, nghểnh cổ ngóng chờ một cách hồi hộp lo âu.
Giáo sư McGonagall cất lời:
- Chào mừng các con . Tiệc khai giảng sắp bắt đầu, nhưng trước khi nhận chỗ ngồi trong đại sảnh đường, các con sẽ được phân loại để xếp vào các ký túc xá. Phân loại là một lễ rất quan trọng, bởi vì trong thời gian các con học ở đây, ký túc xá của con cũng giống như gia đình của con trong trường Hogwarts. Các con sẽ cùng học, cùng ngủ, cùng chơi... với các bạn chung một nhà.
- Có bốn ký túc xá, ở đây gọi là nhà, nhà Gryffindor, nhà Hufflepuff, nhà Ravenclaw và nhà Slytherin. Mỗi nhà đều có một lịch sử cao quý riêng và nhà nào cũng từng tạo nên những nam phù thủy và nữ phù thủy xuất sắc. Trong thời gian các con học ở Hogwarts thì thành tích các con đạt được sẽ được cộng vào điểm chung cho nhà mình ở. Cuối năm, nhà nào có được nhiều điểm nhất sẽ được nhận cúp nhà – một vinh dự cao cả. Ta hy vọng mỗi người trong các con là một thành viên xứng đáng với nhà mình sống, cho dù các con được chọn vào nhà nào đi nữa.
- Lễ phân loại sẽ diễn ra trong vài phút tới, trước mặt toàn thể giáo viên và học sinh trong trường. Ta đề nghị các con sửa soạn cho chỉnh tề trong khi chờ đợi làm lễ.
Ánh mắt bà chần chừ trên chiếc áo choàng cột ẩu tả của Neville và chót mũi nhọ nhem của Ron cũng có vẻ khiến giáo sư không hài lòng. Harry cố hết sức vuốt mái tóc bù xù của mình nằm xẹp xuống.
- Ta sẽ trở lại khi nào các con chuẩn bị xong.
Giáo sư McGonagall nói:
- Giữ trật tự!
Bà đi ra khỏi phòng. Leda liền cất bước theo sau thầm nghĩ:" Thay vì chạy vòng vòng như một đứa ngốc thì đi theo quý bà này chắc chắn sẽ có ích hơn nhiều".  Cô nhanh chóng gia cố bùa tàng hình rồi nhẹ nhàng đuổi theo phía sau giáo sư McGonagall. Bà nhẹ nhàng lướt qua từng khúc quanh co đến trước một cảnh cửa lớn và vô cùng đồ sộ. Ngay khi Leda tưởng rằng bà sẽ mở cửa ra thì giáo sư liền dừng bước và quay đầu lại nhìn thẳng vào cô:
-" Trò là ai? Tại sao lại tự tiện đi trong trường và sử dụng bùa chú khi chưa được cho phép".
Leda giật mình nhưng không quá bất ngờ vì giáo sư McGonagall là một phù thuỷ đầy quyền năng và đáng kính. Cô nàng nhấc đũa phép hoá giải bùa chú và yêu kiều nhấc váy cúi chào giáo sư:
- "Xin chào người, giáo sư McGonagall đáng mến. Em là Elfleda Slytherine - một thần sáng đến từ nước Mỹ xa xôi và hiện tại cần gặp giáo sư Dumbledore gấp vì có vấn đề riêng. Mong người sẽ tha thứ cho hành động thất lễ vừa rồi!". Vừa nói cô vừa cúi đầu để hiện một cách vô cùng trân thành.
Giáo sư McGonagall nheo mày khiến cho những dấu vết của năm tháng trên gương mặt bà càng rõ nét. Bà chần chừ không nói gì tựa như đang hoài nghi tính chân thực trong lời của một cô nhóc nhỏ hơn bà mấy thập niên này. Dường như Leda có thể đọc được những hoài nghi của bà, cô nhẹ nhàng mỉm cười và nói:
- "Xin người hãy yên tâm! Dù mục đích của con là gì thì cũng khổng thể làm loạn trước tất cả những phù thuỷ quyền năng và mạnh mẽ của Hogwart."
Bà trầm ngâm rồi gật đầu nói:
- "Trò đi theo ta."
Bà quay lưng lại lầm bầm hô một câu bùa chú khiến cánh cửa to lớn nặng nề mở ra. Đằng sau cảnh của là một căn phòng rộng lớn mang màu sắc chủ đạo là màu đỏ trầm kết hợp với nội thất màu gỗ đậm sắc khiến cho căn phòng trở nên ấm cúng hơn bao giờ hết. Phía trong cùng căn phòng là một chiếc bàn dài rộng lớn, xung quanh là các vị phù thuỷ quyền lực đang giữ chức giáo sư tại Hogwart. Ngồi ở vị chí chủ tạ là một ông lão râu tóc bạc phơ đang mỉm cười trìu mến. Ông lão cất giọng nhẹ nhàng mà vang dội:
_ "Ôi trời tôi tưởng là ai chớ! Hoá ra là người bạn nhỏ đến từ đất Mỹ xa xôi- Elfleda Slytherin."
Vừa nghe họ Slytherin thì tất cả các giáo sư đều quay ra nhìn chằm chặp Leda nhưng chỉ có duy nhất một người đàn ông nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng và nở nụ cười. Cô gật đầu với người đó rồi quay ra nhìn giáo sư Dumbledore:
- "Hẳn là ngài đã nghe thông tin rồi. Có tiện không khi chúng ta nói chuyện ở đây?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro