Lý Do Tôi Không Đến Trường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuần tới, tôi sẽ bắt đầu vào lớp năm. Bởi vì trước đây tôi chưa bao giờ học ở một ngôi trường "thực sự", tôi hoàn toàn phát hoảng. Mọi người nghĩ rằng tôi chưa từng đi học là bởi vì gương mặt của tôi, nhưng thực sự không phải vậy. Đó là bởi vì tất cả những cuộc phẫu thuật tôi đã trải qua. 27 cuộc phẫu thuật kể từ khi tôi được sinh ra. Những cuộc đại phẫu thậm chí còn xảy ra trước khi tôi 4 tuổi, vì vậy tôi cũng không nhớ rõ lắm về chúng. Nhưng tôi có khoảng hai đến ba cuộc phẫu thuật mỗi năm kể từ đó (có cái lớn, cũng có cái nhỏ), và bởi vì tuổi của tôi còn nhỏ, và tôi có những bí ẩn y học mà những bác sĩ chưa bao giờ thật sự tìm ra nguyên nhân, tôi thường bị bệnh rất nhiều. Đó là lý do vì sao bố mẹ tôi quyết định sẽ tốt hơn nếu tôi không đến trường. Bây giờ thì tôi đã khỏe hơn rất nhiều rồi. Cuộc phẫu thuật gần nhất của tôi là khoảng tám tháng trước, và có lẽ tôi sẽ không cần phải làm thêm bất kỳ lần nào nữa trong vài năm tới.

Mẹ tự dạy tôi ở nhà. Mẹ từng là người vẽ tranh minh họa cho các quyển sách thiếu nhi. Mẹ vẽ những nàng tiên rất đẹp nhưng những thứ của con trai thì mẹ vẽ không được đẹp lắm. Mẹ từng cố vẽ cho tôi một Darth Vader, nhưng cuối cùng nó lại trông như một con robot kỳ quặc có hình dáng như một cây nấm. Lâu rồi, tôi cũng chưa được nhìn thấy những bức vẽ của mẹ. Có lẽ mẹ quá bận chăm sóc cho tôi và chị Via.

Tôi không thể nói rằng tôi luôn muốn đến trường vì điều đó không thực sự chính xác. Tôi từng muốn đến trường, nhưng chỉ khi tôi có thể như những đứa trẻ khác, có thật nhiều bạn và đi chơi sau giờ học và những điều đại loại như thế.

Tôi có một số bạn rất tốt. Christopher là bạn thân nhất của tôi, tiếp theo là Zachary và Alex. Chúng tôi biết nhau từ khi chúng tôi vẫn còn là em bé. Và kể từ khi họ đã biết gương mặt của tôi, họ đã quen với điều đó. Khi chúng tôi còn nhỏ, chúng tôi thường chơi với nhau cả ngày, nhưng bỗng dưng Christopher chuyển đến Bridgeport ở Connecticut. Nó cách hơn cả 1 giờ từ chỗ tôi ở-North River Heights, đỉnh đầu của Manhattan. Còn Zachary và Alex cũng bắt đầu đến trường. Khá buồn cười: Kể cả Christopher là người ở xa, tôi vẫn gặp bạn ấy nhiều hơn cả Zachary và Alex. Họ đều có bạn mới hết. Nếu chúng tôi có gặp nhau trên phố, họ vẫn rất tốt với tôi. Họ luôn luôn chào hỏi tôi.

Tôi cũng có bạn mới, nhưng không tốt bằng Christopher, Zachary và Alex đã từng. Ví dụ, Zachary và Alex luôn luôn mời tôi đến tiệc sinh nhật của họ khi chúng tôi còn nhỏ, nhưng Joel, Eamonn và Gabe chưa bao giờ mời tôi. Emma chỉ mời tôi một lần, nhưng tôi vẫn chưa gặp lại cô ấy trong một khoảng thời gian dài. Và tất nhiên, tôi luôn luôn dến tiệc sinh nhật của Christopher. Haizz, có lẽ tôi hơi quá chi tiết về ba cái sinh nhật này nọ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro