CHAPTER 26: Đại gia đình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sowon đúng như trời trồng mặc cho tiếng xe cấp cứu vang lên ầm ĩ phía sau lưng, cô không dám quay lại nhìn một Jung Eunha đang nằm trên đống máu đỏ tươi.

- "Sowon..."

Eunha cuối cùng cũng đuổi kịp cô, khuôn mặt nàng ửng đỏ vì mệt. Lồng ngực không ngừng nhấp nhô lên xuống, khó khăn hít từng đợt khí nhỏ.

Cô nghe giọng nói quen thuộc của Eunha lập tức quay mặt lại, nhìn nàng một loạt từ trên xuống dưới rồi lên nhìn về phía sau của nàng. Eunha vẫn an toàn, còn phía sau của nàng là một người khác.

Cảm giác như vừa được trồi lên khỏi mặt giếng tối tâm, Sowon chưa thoát khỏi sự sợ hãi nhưng khuôn miệng đã vô thức vẽ lên một nụ cười nhỏ.

- "Tại sao chị lại bỏ đi?" - Eunha sau khi lấy lại sức cuối cùng cũng đã có thể quở trách cô.

- "Em đã đuổi theo chị rất lâu..."

Jung Eunha đứng trước Kim Sowon, nước mắt không ngừng rơi ra. Vừa tủi thân vừa uất ức, tại sao nàng luôn là người bị bỏ lại phía sau? Tại sao Sowon dù là trước đây hay bây giờ vẫn chỉ nghĩ cho bản thân của mình mà chưa từng nghĩ đến cảm giác của nàng dù chỉ một lần cơ chứ?

Vừa kiệt sức, vừa đau lòng. Eunha khó khăn nói:

- "Ai nói em ghét bỏ chị, em vẫn luôn ở phía sau của chị. Chờ đợi chị nhưng chị đến một cái quay mặt cũng không dành cho em, nếu ngày hôm nay vì đuổi theo chị mà người nằm dưới mũi xe kia là em thì có phải chị mới hả dạ đúng không?"

Eunha cuối cùng cũng ở trước mặt cô dũng cảm day nghiến, nàng dù trong mơ cũng không nhìn thấy mình rồi một ngày sẽ có dũng khí nói ra những câu này. Càng không ngờ rằng Sowon thay vì lạnh lùng, cáu gắt với nàng lại nhìn nàng thật lâu rồi đau lòng rơi nước mắt.

- "Tôi..."

Cô chưa từng nhìn thấy Sowon khóc, dù là trong khoảnh khắc khó khăn nhất của cuộc đời. Cô vốn mạnh mẽ giống như thân cây cổ thụ, gió lay không ngã, mưa tạt không trôi. Vậy mà giờ đây bỗng dưng lại rơi nước mắt.

- "Em nói đúng, tôi là cầm thú. Tôi không xứng đáng được em yêu thương, tôi hèn nhát không có dũng khí dùng lại đối diện với em. Tôi không dám nhìn em, sợ em lại vì tôi mà sinh hoảng loạn như trước. Thôi! Em bây giờ mọi thứ đều ổn là tôi vui rồi, tôi phải đi đây."

Vẫn là Kim Sowon, nói đi là đi, rất dứt khoát.

- "KIM SOWON!" - Cô vừa đi được vài bước chân thì phía sau truyền đạt một loạt tiếng gọi lớn, lập tức trong lòng chấn động, đầu xoay về phía sau. Đằng sau Eunha, là GFRIEND đang tiến tới.

- "Cậu lại đi bỏ mặc Eunha một lần nữa hay sao, Sowon?" - Choi Yuna đút tay vào túi quần, cười cười tiến tới.

- "Sowon mấy hôm nay không ăn uống gì hay sao? Sao trông gầy nhom thế, tôi nấu thịt hầm cho cậu ăn nhé?" - Yerin đi đến từ phía sau, ánh nhìn vui vẻ hướng về phía Sowon.

Sowon chết đứng, cô bây giờ đối diện với những người bạn của mình trông thật sự rất nhỏ bé. Họ đã sớm bỏ qua mọi chuyện mà cô gây ra, vì họ coi Kim Sowon là bạn. Dù cho Sowon mãi về sau này có là ai đi chẳng nữa, việc cô đã là một phần của GFRIEND là điều không thể chối cãi.

Cô bỗng nhiên trở nên yếu đuối trước tình cảm mãnh liệt của tất cả mọi người, đầu gối khuỵu xuống đất, nước mắt không ngừng rơi ra.

- "Mình xin lỗi... mình sai rồi."

-

Ngôi nhà nằm cạnh bìa rừng của Eunha hôm nay bỗng nhiên đón một đợt khách siêu chất lượng, sự xuất hiện của toàn bộ thành viên của GFRIEND, BLACKPINK và TWICE đã làm cho ngôi nhà vốn chất đầy đau thương và nước mắt bỗng nhiên trở nên ấm cúng lạ thường.

- "Bắt đầu thôi nào!!!" - Kim Umji ở trên tay cầm một cây cọ lớn, chỉ huy tất cả mọi người bắt đầu đi vào công việc.

Hôm nay tất cả thành viên đến từ ba nhóm nhạc hàng đầu của Đại Hàn gặp nhau, không phải trên sân khấu lấp lánh ánh đèn mà là tại nhà của Jung Eunha. Giúp em sơn sửa lại, mua thêm đồ nội thất mục đích là để cho Sowon có chỗ để nương thân. Mặc khác, còn cho cả ba nhóm có nơi để ghé vào cùng nhau tụ tập chơi bời.

Nhà của Nayeon nằm ngay khu nhà giàu ở Kangnam, phóng viên mỗi ngày đều đi qua đi lại nên không phải là một nơi lý tưởng để Sowon có thể ở.

Những thành viên cao lớn sẽ phụ trách sơn vách tường và trần nhà. Hwang Eunbi cùng với Choi Yuna rất nhanh đã tô xong vách tường lẫn trần nhà, ở trên cái thang cao không ngừng đùa giỡn, trét sơn vô mặt nhau.

- "LÀM XONG RỒI THÌ XUỐNG ĐÂY PHỤ ĐI!" - Yerin và Jennie ở dưới sàn nhà đang cật lực lau dọn nhìn lên thì thấy Yuna cùng với Eunbi thoải mái đùa giỡn, nhìn chiều nào cũng không vừa mắt, liền đồng thanh hét lên.

Nayeon dẫn theo hai đứa em nhỏ là Rosé và Lisa đến cửa hàng nội thất rinh về 2 xe tải đồ, cô đem toàn bộ đồ nội thất cũ vứt đi. Những đồ vật kỉ niệm của ông bà Jung thì đưa cho nàng cùng với Sowon lau chùi rồi giữ lại, còn lại toàn bộ đều thay mới.

Rất nhanh chỉ trong một buổi, ngôi nhà u ám của Eunha cuối cùng cũng trở nên khang trang và lộng lẫy. Tất cả cùng nhau nằm dài ra sàn nhà láng bóng, thơm mát mùi gỗ trầm hương, thở hổn hển.

Họ, những người tưởng chừng chỉ có thể gặp nhau trên chiến trường âm nhạc, đấu đá nhau bằng thành tích. Nhưng không ai biết được ngày hôm nay, họ cùng với nhau hợp lại thành một vì tình bạn, tình yêu trói buộc, muốn trở thành một đại gia đình với nhau, chính là phải quên đi bản thân mình.

- "Mấy người biết không? Lúc đó trông Choi Yuna giống như con cún bị ướt mưa, ở dưới ánh đèn vàng buổi tối vì một nữ nhân mà khóc lóc thảm thương." - Umji bỏ đũa xuống bàn, không chịu ăn mà cái miệng không ngừng luyên thuyên làm cho Yuna phải liên tục gắp đồ ăn bỏ vô miệng của nàng, chỉ có khi ăn Umji mới chịu im lặng.

- "Hóa ra hai người cùng với nhau là vào ngày hôm đó." - Nayeon nheo mắt, không ngờ cô lại là người biết chuyện sau cùng.

Kim Umji liếc mắt nhìn thấy Hwang Eunbi đang xới tung cái dĩa thịt bò lên, tìm được miếng thịt nào nhiều nạc, ít mỡ liền gắp bỏ vào chén của Yerin, liền không nhịn được chìa chén của mình ra trêu chọc.

- "Hwang meo meo, đại sư tỷ của em cũng muốn có một miếng thịt bò ít mỡ nhiều nạc."

- "Chị tự đi mà gắp!" - Eunbi vẫn cúi mặt không nhìn lấy Umji một cái, giọng đều đều mang Umji đá xuống vực.

- "Em út cái gì mà-"

- "Okay! Có bao nhiều thịt nạc đều gắp cho em, vừa lòng chưa?" - Choi Yuna nhìn thấy Umji bị phũ phàng, trong lòng không khỏi thương cảm liền chọn một miếng thịt to đem bỏ vào chén của Umji.

- "Chỉ có Choi Yuna là yêu thương em." - Rất nhanh Umji đã chuyển từ phụng phịu sang vui vẻ, cả người dựa vào Yuna.

Căn nhà chỉ mới ngày nào còn chồng chất tang thương, đau khổ, hôm nay lại tràn ngập tiếng cười. Năng lượng tích cực đến từ những trái tim trẻ chính là vô giá. Ngay tại khoảnh khoắc này đây, những cô gái vàng của Đại Hàn Dân Quốc chính thức bị trói buộc bởi tình bạn và tình yêu thuần túy. Không mưu mô, không toan tính, họ đến với nhau vì trái tim có cùng nhịp đập.

----------------

Trong quá trình edit, có thể sẽ có những lỗi mà mình chưa sửa. Nếu mọi người thấy thì nhắc cho mình để mình sửa lẹ phi tang chứng cứ nhé các cảnh sát trínk tả thân iu, enjoy ^^!

❗️ BẢN QUYỀN CỦA BỘ TRUYỆN THUỘC VỀ TÁC GIẢ @fatkat9999, MÌNH CHỈ COVER VÀ CHỈNH SỬA MỘT SỐ CHI TIẾT TRONG TRUYỆN ĐỂ DỄ HIỂU HƠN ❗️

❗️ TRUYỆN CHƯA ĐƯỢC SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ DO CHƯA LIÊN HỆ ĐƯỢC VỚI TÁC GIẢ, TRUYỆN CÓ THỂ SẼ ĐƯỢC GỠ XUỐNG BẤT CỨ LÚC NÀO NẾU TÁC GIẢ CẢM THẤY KHÓ CHỊU ❗️

Source: https://www.wattpad.com/story/185984026?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=wwwweasel&wp_originator=SDoYUmiJuPuCRXYCU7rMGLZC%2BhFh2ALK0j74mlDbYBBCLdBoefnSVeuXZoiJQCtshKF9qMVS14JTrJS5QNWJbXoH0dUWXlgNz4xszwK36M0oPy7%2F9Foq2u%2FNYnKSAzyAA

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro