13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mạc Thiếu Dương sững sờ, không biết nên có phản ứng gì cho phải. Cậu từ trước đến nay chưa hề và không thể tưởng tượng được ra nổi cái cảnh Mạc Quân đứng ở trước quầy bán đủ thứ hàng hóa đắt đỏ ở sân ga, chọn tới chọn lui mấy gói đồ ăn vặt đầy hóa chất này rồi nhét chúng vào chiếc túi xách da hàng hiệu, sau đó lại lôi chúng từ trong đó ra rồi đưa cho cậu, bởi vì nhìn thế nào thì hành động này không hề phù hợp với tính cách của Mạc Quân, đống đồ ăn vặt tặng kèm đồ chơi này lại càng không phù hợp với chiếc túi xách da kia, cực kỳ cực kỳ lạc quẻ.

Đứa trẻ luôn bị cậu nhốt kín đằng sau những bức tường xi măng cốt thép cao chọc trời bất chợt khóc rống lên, tiếng thét kinh thiên động địa tưởng chừng như xé rách buồng phổi và cuống họng đâm vào lòng cậu, biến thành ngọn lửa thiêu đốt sự bình tĩnh giả dối mà cậu luôn cố gắng duy trì suốt từ lúc đặt chân vào Quân Vũ.

Gã nghĩ cậu là ai chứ? Mười mấy năm qua chưa một lần mua cho cậu những thứ này, bây giờ mới mua là có ý gì đây?

Là bất chợt nhận ra mình sắp già rồi, muốn tìm một người kế nghiệp sao?

Vậy ra trong mắt gã cậu chẳng bằng con chó con mèo ngoài đường, muốn đuổi đi thì đuổi, muốn dụ dỗ quay về là có thể quay về được ư?

Ác ma trong đầu cậu không ngừng ngân nga, "Vứt chúng đi, Mạc Thiếu Dương. Vứt xuống sàn, vứt mạnh vào, không cần để ý đến mặt mũi của ông ta làm gì..."

Mạc Thiếu Dương từ từ ngồi dậy, thò tay rút một cái túi nilon chuẩn bị sẵn cho những hành khách dễ say và sẽ "huệ" trên tàu, nhét hết đống đồ lỉnh kỉnh mà Mạc Quân vừa mới vứt cho mình vào đó rồi tống xuống chân giường. Cậu thẳng thừng quay lưng lại với Mạc Quân, đeo tai nghe vào và bật nhạc thật to, quyết tâm không để ý đến ánh mắt dò xét của người bên dưới.


Lãnh đạo gì gì đó làm ơn né hết sang một bên giùm đi!

..........

Đọc tiếp tại truyenhd.com

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro