1%

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


18+
_____

hoàng long ngã người ra sau ghế, mệt mỏi nhắm mắt lại. hắn vừa mới kết thúc xong lịch trình của ngày hôm nay. mọi thứ xảy ra cũng đều như bao ngày khác, viết nhạc, ở studio, đi diễn, giao lưu với anh em. hoàng long đã cứ tưởng bản thân đã quen thuộc với cái nếp sống bận rộn của người nổi tiếng rồi. nhưng hoá ra thì vẫn không hẳn.

hoàng long trước mặt tất cả mọi người là mck là nger, nhưng khi ở sau cánh cửa chỉ là nghiêm vũ hoàng long. hắn chỉ nhận ra sự mệt mỏi kéo đến khi chậm rãi ấn công tắc đèn nhà. một sự dồn nén đã được xả ra, hoàng long thấy cả người mình mệt mỏi đến vô lực. trái tim vẫn nhịp nhàng theo từng cú đập, nhưng cả tay và chân đều cảm thấy mỏi nhừ, đôi mắt sau cái kính đen đã đau nhói thì nhìn vào màn hình máy tính quá độ. một mck toả sáng phút chốc đã trở nên úa tàn trước tuổi của mình.

hoàng long biết mình không cảm thấy buồn phiền vì bất cứ điều gì. tất cả mọi thứ đều vô cùng tuyệt vời trong mắt hắn, từ cuộc sống cho đến các mối quan hệ. hết thảy đều hài hoà thuận lợi theo trí tưởng tượng. hắn vẫn đang củng cố cho sự trưởng thành của mình theo năm tháng, một nghiêm vũ hoàng long nghiêm túc chạy theo đam mê của mình, biết thu mình trầm ổn nhưng vẫn mang theo một ít ngông cuồng bẩm sinh bên trong. bởi lẽ thứ đó không khiến hắn trở thành một kẻ đáng ghét, ngược lại chính là vũ khí bất diệt thu hút người khác.

hoàng long chậm rãi mở mắt ra, đối diện là ánh đèn sáng trưng trước mắt, đột nhiên thấy hơi chói. hắn vơ lấy điện thoại cạnh bên, trong vô thức ấn vào mục danh bạ, gọi số điện thoại trong mục yêu thích.

tiếng chuông đổ một hồi dài sau đó ngưng bặt, người nhận đã nghe máy. hoàng long xung phong cất giọng trước.

"alo?"

"nghe."

"mày lạnh không hải?", hoàng long đột nhiên hỏi một câu kì lạ.

"chi?"

"trả lời."

"..."

"hơi lạnh."

"qua đây."

người phía bên kia điện thoại nghe yêu cầu của hắn thì có chút khó hiểu.

"để làm gì?"

"tao sưởi ấm cho mày."

"bằng cách nào?"

hoàng long nghe nói liên tục đặt nghi vấn thì cảm thấy thoả mãn, không hiểu sao có chút thoải mái. hắn cất giọng lười biếng pha lẫn thêm một tí trêu chọc

"tao sẽ đưa mày vào bên trong tao."

một câu nói mang đầy hàm ý, hiểu được ý nào thì hiểu. phía bên kia nghe xong thì im lặng một hồi, đến nỗi hoàng long cứ tưởng nó đã chết dí đi thì giọng nói vang lên.

"đợi."

"nhanh lên đấy, cơ hội trăm năm có một."

hoàng long nói xong thì buông điện thoại xuống, trên mặt vẫn mang ý cười cười. hắn sau đó liền vươn người ngồi dậy, đi lấy đồ rồi tiến vào phòng tắm. sau cánh cửa, tiếng nước dội xuống sàn nhà vang lên.

vẫn nên chuẩn bị một chút vậy.

.

khoảng tầm hơn mười phút sau, hoàng long đi ra phòng khách với chiếc khăn trên tay. nói chuẩn bị cho sang vậy thôi chứ cũng như bao ngày, áo thun quần ngang gối, ở nhà thì thư thái mát mẻ như thế thôi. hoàng long ngồi xuống sofa, dùng khăn lau lau mái tóc ngắn của mình. vừa lau vừa lướt điện thoại, đôi lúc miệng lại lẩm nhẩm lời bài hát không rõ tên.

đợi được một lúc, đến khi hắn cảm thấy tóc mình đã khô đến nơi thì có tiếng gõ cửa phát ra. hoàng long buông điện thoại xuống, đi ra mở cửa.

"mày chậm vãi.", hoàng long cầm tay nắm cửa, vẻ mặt hơi khó chịu khi bị ăn giờ dây thun.

"xin lỗi, do không có ở nhà nên qua hơi lâu."

người đó không ai khác là phạm nam hải hay còn được gọi với biệt danh wxrdie, một rapper có tiếng kiêm người bạn thân thiết của hoàng long, thật ra thì bây giờ bớt thân rồi. hoàng long xoay người đi vào trong, nam hải biết ý nên nối đuôi theo sau hắn đi vào.

hoàng long không cho nó ngồi ở phòng khách mà dẫn hẳn vào phòng ngủ. nam hải không bất ngờ mấy, nó biết hắn không thích vòng vo tam quốc mà. như thế không phải gọn gàng hơn sao?

hoàng long tiến đến ngồi xuống giường, bày ra dáng vẻ có chút lười biếng. độ mềm mại của chiếc niệm giường vẫn là một cái gì đó cuốn hút con người đến bất ngờ. hắn đột nhiên thấy hơi buồn ngủ, hay là bùng kèo đi ngủ luôn cho khoẻ nhỉ? hoàng long gạt đi cái suy nghĩ trong đầu mình, hắn không tàn nhẫn vô tình đến mức đấy đâu.

"rồi, mời húp. không cần khách sáo."

"xin phép.", nam hải khẽ gật đầu.

uỵch!

nam hải đẩy ngã hoàng long xuống giường, bản thân chen vào giữa hai chân hắn. nam hải mở màn bằng một nụ hôn sâu. nó là một tên có kinh nghiệm tình trường, nó biết cách hôn làm sao để đối phương mất đi lí trí, nằm hẳn ở thế bị động mà cuốn theo từng hành động của nó. nam hải muốn khiến cho hoàng long phải nhũn cả tay chân, chiếc lưỡi kia phải dè dặt đáp trả từng cú đảo chinh phạt của nó, muốn hắn phải khó khăn bật ra tiếng rên nỉ non, không chịu được mà phải đập vào lồng ngực nó liên hồi để thoát ra. sự bất lực của hoàng long chính là ham muốn lớn nhất của nam hải.

nhưng nằm ngoài dự đoán của nam hải, hoàng long không phải thóc, hắn cũng là gà.

hoàng long không hề bối rối trước những đường càn quét của nam hải. hắn chặn lại đầu lưỡi ngạo mạn kia, đáp trả bằng cách cuốn lấy nó như rắn gặp mồi. hai đầu lưỡi triền miên đưa đẩy, mỗi người đều có một ham muốn bất tận, muốn ma sát từng tớ thịt trên lưỡi với nhau. muốn thu hết dịch ngọt trong miệng đối phương. mơ hồ có thể nhận ra đây không đơn giản chỉ là một nụ hôn, mà còn tận dụng nó để bộc phát thú tính trong người mình ra, như thể hai vị vua vô tình gặp nhau trên chiến trường.

cả hai rời môi nhau khi đã cảm thấy cả môi và lưỡi mình đều đã tê rần mất đi xúc giác, thấy rõ rằng không ai đang nhường ai. hoàng long vừa thở vừa liếm khoé môi mình, trên đó còn vươn một ít nước bọt sau trận chiến. hắn đưa tay vuốt đi mái tóc loà xoà trước mắt, hai cánh môi mở ra.

"cởi quần áo cho tao."

xột xoạt.

sau đó chỉ có tiếng va chạm của vải vóc, nam hải cởi đồ của mình xong thì cởi cho cho hoàng long. nó khẽ nhếch môi, mở giọng.

"sao có cảm giác tao không khác gì trai bao thế?"

hoàng long nằm im cho nó cởi đồ, nghe nam hải nói thì không nhịn được mà bật cười. cũng lên tiếng hùa theo.

"yên tâm, xong chuyện tao sẽ đưa tiền cho mày."

"gọi một tiếng daddy xem nào bé đường yêu dấu?", hoàng long không dừng lại trò đùa của mình. vừa nói vừa lướt qua bờ ngực đã thoát y của nó, khẽ ấn lên đầu ti nhô ra.

nam hải nắm lấy bàn tay đang quấy rối mình, cúi xuống đôi môi đang khép mở liên tục kia, hôn nhẹ lên một cái, dường như muốn ngăn chặn những câu trêu chọc chuẩn bị được nói ra. nó nâng hai chân hoàng long đặt lên hai bên đùi mình, cảnh xuân phía bên dưới nhanh chóng được bày ra trước mắt như vật triễn lãm.

"yên nào daddy, để tôi đây phục vụ ngài."

nam hải trải dài những nụ hôn như chuồn chuồn lướt trên khắp người hoàng long, từ môi kéo dài đến xương quai xanh tinh tế rồi đến bờ ngực trắng tinh kia. nó ví mình như một nhà thám hiểm mà chu du khắp nơi trêm cơ thể hắn, mỗi nơi đã đi qua nam hải sẽ đánh dấu bằng một vết đỏ ửng bắt mắt, đánh dấu từng tấc thịt của hắn dưới cái quyền uy của mình.

"nhột...", hoàng long nghiêng đầu sang một bên, tránh khỏi những sợi tóc dày đang đâm chọt vào cổ mình.

"nhanh tay lên xem nào."

"phải dạo đầu chứ, vậy mới không đau.",nam hải nói xong liền lục trong túi áo mình, lấy ra vài món đồ cần thiết trong chuyện giường chiếu.

"chu đáo đấy chứ."

"mỗi mày thôi."

nâng một chân hoàng long lên, nam hải với bàn tay ướt đẫm gel bôi trơn, chậm rãi tiến vào hang động chật hẹp kia. quả thực có chút khó khăn, nơi kia lần đầu được khai phá khít đến nỗi muốn cắn đứt hai ngón tay của nam hải. nhìn người phía dưới khẽ hít vào một hơi, nó vỗ nhẹ vào mông hắn một cái, ngụ ý kêu hắn thả lỏng một chút. chứ kiểu này thì làm sao mà đút vô được.

hoàng long làm sao mà không hiểu ý của nó chứ. hắn cắn chặt răng, chịu đựng sự khó chịu khi có dị vật xâm nhập vào. mẹ nó, đây không phải chuyện cơm bữa đâu, nhẹ nhàng một chút là chết à. hắn hít thở ra vào, từ từ thả lỏng cả cơ thể.

nam hải chỉ với hai ngón tay đã rà soát hết thảy bên trong, bên dưới đã hoàn toàn ướt đẫm, không rõ là gel hay là từ hoàng long, mà có lẽ là của cả hai. nhìn lòng bàn tay bóng loáng do dịch, nam hải có chút đắc thắng nhìn thành quả.

"muốn ngắm nó một tí không?"

hoàng long biết thứ nó nói là cái gì, hắn liếc nhìn xuống bộ phận đang yên giấc ngủ ở dưới, ừ thì to đấy.

"sao, thấy như nào?", nam hải mang ý tứ trêu chọc hỏi hắn.

"chấp mày một hiệp đấy hải.", hoàng long mạnh miệng nói.

nam hải nhếch mép cười không nói, nó đang cho hoàng long tự tin một tí đấy.

gấp gáp đeo bao, nam hải hướng đến hậu huyệt kia, không ngần ngại nhanh chóng tiến vào.

"hừ..."

hoàng long trải qua một trận run rẩy đến kinh ngạc. cảm nhận được một thứ to lớn đang nằm yên vị ở phía dưới mình, bụng trướng đau đến khó chịu. cánh tay đang vịn vào vai nam hải siết thêm lực, hắn bấu chặt một cái như để phát tiết. nhìn thấy nó không di chuyển lại nổi lên cơn bực tức.

nam hải nhìn thấy hoàng long có vẻ đã thích nghi được thì bắt đầu di chuyển. nó chống tay xuống nệm, dùng lực ở hông để đẩy đưa, tốc độ dần dần trở nên nhanh hơn. 

hoàng long nhận ra thứ phía dưới đã chuyển động, hắn cong người đón nhận từng cú thúc từ nam hải. cố gắng đè thấp tiếng rên rỉ trong cổ họng mình. hoàng long thấy trước mắt mình đã đầy sao trời, cơn choáng váng vồ vập đến khiến hắn suýt hết nhìn mặt nam hải. hoàng long ngửa cổ ra sau, cảm nhận được thứ kia đã tiến vào sâu thêm một bậc.

"ư...m-má...nó...", hoàng long chửi rủa một tiếng.

nam hải nhìn chiếc cổ trắng tinh trước mắt như miếng mồi béo bở, dưới sắc đèn mờ ảo, chiếc cổ được phủ bởi một lớp mồ hôi mỏng trở nên bóng loáng, trái cổ cong lên trông mị hoặc đến mê người. nam hải cúi xuống, cắn lên cổ hoàng long một cái.

hoàng long thấy cổ mình chợt thấy đau nhói, nhìn xuống chỉ thấy mỗi cái đầu đầy tóc của nam hai. hắn vươn tay vòng qua ôm lấy cổ nó, hai chân quấn chặt lấy hông. trong miệng là những âm thanh đứt quãng không nghe được.

"hah..."

hắn trầm luân trong khoái cảm, từng giọt mồ hôi từ thái dương chảy dài xuống, từng cú nhấp hông từ nam hải đã khiến cho tâm hồn của hoàng long được điểm thêm một gam màu đậm đà mới mẻ. nam hải khiến hắn từng đợt đi vào cơn mụ mị không lối thoát, cơn đau đớn mấy chốc đã dịu đi, sự ham muốn bất tận khiến hắn chỉ muốn đắm chìm mãi vào nó, hoàng long không cáu. hắn tiếc vì sao mình lại không làm điều này sớm hơn.

nam hải như muốn chôn vùi cả người nó trong hoàng long. hoàng long hay thật, nam hải đã thực sự được sưởi ấm đến độ sắp tan chảy đến nơi. trong sự bao bọc của vách thịt non mềm mại, nam hải thấy cả người mình nóng ran đến lạ. sự co thắt mát xa nhiệt tình từ hậu huyệt , nó sướng rơn người suýt bắn ra. nếu hoàng long là một thanh nam châm thì phạm nam hải sẽ là miếng sắt vụn, tự nguyện tìm đến để hắn hút vào. nó đã tưởng tượng đến việc này từ lâu nhưng không ngờ, khi được trải nghiệm rồi mới thấy nó tuyệt vời đến nhường nào. nam hải muốn sâu hơn nữa, chôn thật sâu trong cơ thể hoàg long.

hai con người với hai ý tưởng khác nhau nhưng đều có chung một đặc điểm, là sướng. tiếng thở dốc nặng nề, tiếng va chạm giữa hai bộ phận vang liên hồi trong căn phòng. có thể ví phòng ngủ của hoàng long bây giờ không khác gì lò lửa, họ càng hăng say thì lửa sẽ càng lớn. không đau đớn nhưng nóng đến rát người.

nam hải thúc ngày càng nhanh, mỗi lần đâm vào mơ hồ muốn hoàng long đều phải đẩy đưa theo. cảm nhận được thứ kia đã có chút lớn lên, đôi chân kia càng quấn chặt thêm nữa, như muốn nơi giao hợp kia dính chặt lấy nhau.

khi thấy đã đến cực hạn, nam hải gồng mình bắn ra, dòng tinh trắng đục như muốn xuyên thủng lớp cao su kia và tiến vào trong. đối với người khác thì nó không ra nhanh như thế đâu nhưng hoàng long thì lại khác. bất cứ thứ gì trên người hắn đều có thể khiến nam hải xuất nếu được cọ xát.

"ra sớm như thế thì không có thêm tiền tip đâu đấy."

nhìn hoàng long vừa thở hổn hển vừa nói, nam hải nhìn xuống mới thấy đúng là hắn chưa hề ra, đúng là vật kia đã có dấu hiệu cương cứng nhưng vẫn chưa xuất. nam hải lột bao ra rồi cột chặt lại, để sang một bên. miết nhẹ hai điểm hồng trên người hắn, cười cười đáp.

"xin chúc mừng, phần thưởng là thêm một lần nữa nhé."

• • •


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro