Chương 259: PN02.13: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 259: PN02.13: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 13

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline


Từ chỗ đó của Longman đi ra, thời gian kỳ thực còn rất sớm, còn chưa tới buổi trưa, vốn Longman cùng Baikal còn hy vọng có thể lưu hai người lại ăn cơm trưa, thế nhưng, Harry cự tuyệt. Anh giải thích cho bạn tốt là Severus muốn cùng anh hẹn hò, điều này làm cho bạn tốt không giữ bọn họ lại, chỉ có thể cười nói hôn nhân của hai người lâu như vậy còn như keo như sơn thành cái dạng này, cũng không chán ngấy sao.

Về phần ngài Sherp kế tiếp sẽ thành bộ dáng gì không ở trong phạm vi lo lắng của Harry. Mà Harry cũng không thèm để ý sau khi gia tộc bên cha của Severus ra mặt sẽ dẫn đến hậu quả gì, những quý tộc kia nếu dám tới tìm phiền toái, vậy cũng không sai biệt lắm liền chấm dứt đi. Về phần Bộ pháp thuật, Harry cảm thấy ước chừng Hermione dường như khó giải quyết. Harry có chút lo lắng, anh mấy ngày nay mặc dù trải qua trong phòng thí nghiệm, nhưng cũng không có nghĩa là viện trưởng anh không quan tâm Slytherin. Anh phi thường rõ ràng, một tuần này, nhóm Slytherin đều đi dò hỏi qua nội bộ thư viện Slytherin, bức họa tựa hồ từ Baron biết một chút chuyện anh và Severus không có nói cho hắn biết, vì vậy cũng không có điệu thấp cái gì cả. Cho nên, đa số bọn học sinh Slytherin đối với thân thế của Severus nửa tin nửa ngờ, bất quá, trước đó vị kia cũng đã nói, chờ tháng sau có thể cho Severus mở tòa thành của Slytherin. Thậm chí nếu có cần, hắn thậm chí có thể cho Severus mở trang viên Gryffindor.

Nga, lại nói tiếp, huyết thống của Severus còn thật là vô cùng trân quý. Lại nói tiếp, y ở một chút phương diện cá nhân cho người ta cảm giác có lúc thực sự vô cùng Gryffindor, thật không ngờ y thật sự có huyết thống này...

Severus tự nhiên đã nhận ra ý nghĩ của Harry, sắc mặt y có chút không hài lòng, bất quá, sự thực không cách nào phủ nhận. Đương nhiên, tuy rằng y đối với những học sinh Gryffindor hiện tại bất mãn, nhưng y cũng không cảm thấy Godric Gryffindor cũng không tốt như học sinh Gryffindor vậy. Tương phản, y cảm thấy bản thân Gryffindor là một lãnh chúa đại quý tộc, cho dù điểm năng lực hành động cao nhất, tính cách sôi nổi, khinh suất một chút cũng so với những Gryffindor vô tri hiện tại tốt hơn nhiều.

"Chúng ta đi quán Đầu Heo thăm Aberforth một chút đi." Harry thấy trước cửa quán Ba cây chổi tụ tập mấy Auror, chỉ biết có người của Bộ pháp thuật ở chỗ này tụ hội, cho nên liền dự định đi vòng qua.

Severus tự nhiên là nghe Harry, vì vậy hai người liền đi vào quán Đầu Heo. Cuối tuần vô luận cửa hàng nào của Hogsmeade cũng đều có rất nhiều người, cho nên, lúc Harry cùng Severus đi vào quán Đầu Heo, không ít người đều thấy bọn họ.

"Aberforth, một ngày tốt lành." Harry cười đối với ông cụ lên tiếng chào hỏi, không có quá để ý ánh mắt chung quanh, cho dù anh đi ở bất kỳ địa phương nào đều là tiêu điểm, ngày hôm nay ở chỗ này phần lớn là học sinh, cho nên nhìn thấy hai người bọn họ cũng không ngoài ý muốn, "Sắp xếp một phòng trống đi ạ."

"Một ngày tốt lành, thực sự là khách ít đến. Hai người?" Aberforth cười hỏi.

"Dạ vâng. Làm sao vậy?" Harry không có để cho Severus có cơ hội mở miệng, anh nghe được nhắc nhở của Aberforth, vì vậy hỏi nhiều thêm một câu.

"Không có gì, chỉ là một giờ trước ngài Malfoy cùng vợ chồng Prince cũng tới đây, ở trên lầu trao đổi đến bây giờ còn không đi. Sau đó, nửa tiếng đồng hồ trước, mấy đứa nhỏ nhà cậu cũng tới, mang theo mấy Ravenclaw cùng Slytherin nhỏ, ở chỗ của ta mở một phòng riêng. Cho nên, ta nghĩ đến nhóm các cậu là có hẹn với bọn họ?" Con ngươi màu xanh đẹp đẽ của Aberforth nháy mấy cái, động tác này làm cho Harry cùng Severus thấy đều là sửng sốt.

"Nga, Aberforth, xin cụ a, đừng chớp mắt như vậy..." Harry nhỏ giọng rên rỉ một tiếng.

"Làm sao vậy?" Aberforth có chút ngoài ý muốn nhìn biểu tình của hai người đều không tự nhiên.

"Con và Sev có bóng ma, không phải là đối với cụ, là đối với giáo sư Dumbledore." Harry cố ý thấp giọng.

Nghe xong lời này, Aberforth không khỏi cười to sang sảng, sau đó đưa tay đối với hai người phẩy một cái, nói: "Anh ấy xem ra không ít lần tính toán các cậu. Đều có bóng ma rồi, ... Được rồi muốn phòng nào?"

"Chúng con mở chỗ khác, bất quá, cụ có thể nói cho Apo cùng Draco." Harry cùng Severus mắt nhìn mắt một chút liền nói.

Aberforth gật đầu gật đầu nói: "Hay là cái trên lầu cuối hành lang, được không?"

"Được. Chúng con lên trước, đừng cho người không liên quan quấy rối chúng con. Đúng rồi, chỗ đó chúng con không cần phục vụ, tự chúng con làm một chút là được." Harry phân phó một câu.

"Biết rồi, như cũ." Aberforth gật đầu.

Nói xong, Harry cùng Severus đều sử dụng ảo ảnh di hình. Aberforth cũng không ngoài ý muốn, lập tức gọi nhân viên tiệm mình.

"Seschel, cậu trước tiên đi phòng riêng số 3 nói cho cậu Prince nhỏ một chút." Lời nói xong, lại trầm ngâm một hồi, "Đừng cho nhiều người biết."

Người tuổi trẻ tự nhiên là gật đầu, hắn ở chỗ này phục vụ đã 2 năm, tự nhiên biết quy củ, lập tức liền mượn cớ đưa nước để lên lầu.

Mà Aberforth nhìn thoáng qua đồng hồ trên tường, trầm ngâm một hồi, liền viết một tấm giấy nhỏ, niệm một bùa chú hướng về phía tờ giấy, chèn ở dưới ly rượu nhỏ, mang theo ly rượu đi lên lầu hai.

————

Quán Ba Cây Chổi, ghế lô nào đó ở lầu hai.

Ở đây đang cử hành tụ hội Auror, Hermione đang ngồi ở trong góc, nhìn các đồng nghiệp cùng một chỗ nói đùa, cười giỡn. Ngày hôm nay cô vốn đang xử lý công văn, thế nhưng, Ginny lại đem cô kéo đi ra. Bảo là muốn mình cùng cấp dưới cùng vui mừng một phen.

Thế nhưng, sau khi đến nơi này, cô lại phát hiện, nhóm Auror ở đây đa số đều mang bạn lữ của mình tới. Tất cả mọi người vừa nói vừa cười, duy chỉ có mình có vẻ có chút không hợp. Cô không khỏi ngồi ở một góc nghĩ mình lúc nào biến thành như bây giờ?

Cùng Blaise chia tay đã hơn hai năm, hai năm qua, mọi người xưng hô đối với cô từ "Phu nhân" biến thành "Nữ sĩ". Lại nói tiếp kể từ sau khi cùng Blaise chia tay, cha mẹ cũng tốt, thuộc hạ cũng được, cái nhìn của mình nhiều ít có chút biến chất. Có lẽ mình cũng có một ít nhân tố tâm lý, bất quá, bây giờ suy nghĩ một chút, năm đó mẹ nói rất đúng, mình cũng không nên hiếu thắng như vậy.

Thế nhưng, có một số việc chỉ có chính cô tự mình biết. Trong cuộc hôn nhân này, cô thủy chung thiếu tự tin.Thực ra bản thân mình quen với tính cách mạnh mẽ, chưa bao giờ có thời điểm không tự tin như vậy. Đây có thể chính là nhân tố mà mình không cách nào nói được, mặc dù biết Blaise yêu mình, nhưng mình thích chính là thời kỳ cùng Blaise yêu đương. Mà sau khi kết hôn, có lẽ là yêu của hắn làm cho hắn nhượng bộ đi, có lẽ là cô nhìn thấy mình và đại thế gia này chênh lệch mà tự ti đi, có lẽ... nhưng mà, người quyết định đi cho tới bước này ngày hôm nay, chưa bao giờ là Blaise, mà là chính cô.

Bốn năm nay, mỗi khi đêm khuya vắng người, Hermione vẫn luôn nhớ tới câu nói cuối cùng mà Blaise nói lúc tiễn mình ra ————

Mặc dù em quyết định như vậy, nhưng anh vẫn là người đàn ông của em, Slytherin sẽ không bỏ rơi tình yêu của mình, nếu như em nguyện ý trở về, anh và con sẽ chờ em. Anh sẽ không vào lúc trước khi em quyết định quay về mà xuất hiện ở trước mặt em, cho nên, đáp ứng anh, em phải chiếu cố bản thân mình thật tốt.

Bốn năm qua Blaise thật không lại xuất hiện ở trong tầm mắt của cô, nhưng mà Hermione lại phát hiện tình cảm mình đối với Blaise cũng không có bởi vì thời gian trôi qua mà phai nhạt đi, mà là bộc phát rõ ràng, tựa hồ sinh ra một ít gì đó mới hơn. Nhưng cái này vừa vặn để cho Hermione cảm thấy nguy hiểm, cô nhớ hắn, rồi lại phải thuyết phục mình quên hắn. Bởi vì, cô hiểu rõ, vết rách tình cảm giữa hắn và cô không phải là thời gian có thể bù đắp, mà là một sinh mệnh đã ra đi, cô cũng không tìm về được nữa.

Cô vì thế thường thường ở trong đêm tối không người sám hối, thậm chí mấy năm qua đều không dám nhìn tới con trai của mình, cô năm ngoái lại một lần nữa đảm nhiệm chức Bộ trưởng, vì thế, trên báo chí đưa cho cô một danh hiệu mới ———— Cây hoa có gai bất bại.

Cô không biết người khác thấy thế nào, thế nhưng, cô biết lúc mình thấy cái từ này, bề ngoài thản nhiên như không có vấn đề gì nhưng không cách nào che giấu một màn xót xa ở sâu trong nội tâm. Ở một thời khắc, có lẽ trong nháy mắt, cô cảm giác mình phân chia thành hai người, một người vì cái danh hiệu tràn ngập vinh quang này mà đắc chí, một người thì mang theo trào phúng, đồng tình, bất đắc dĩ thậm chí ánh mắt chán ghét nhìn cái phần đang đắc chí kia.

Cô chỉ có thể dùng công việc cuồn cuộn không ngừng đến mê hoặc mình, để cho mình không thèm nghĩ việc này nữa. Cô cũng không phải không biết tiếp tục như vậy sớm muộn sẽ bị chính mình dằn vặt đến chết, chính như Ginny ngày hôm nay cố ý đem mình gọi ra chỉ là vì để cho mình buông lỏng một chút.

Hermione đương nhiên biết, Ginny như vậy là bởi vì Harry nhờ cậy. Lại nói tiếp, Ginny cùng Harry mặc dù không có trở thành vợ chồng, nhưng bởi vì hai người Harry, Severus cùng mấy thành viên nhà Weasley quan hệ không tồi, cho nên hai người lấy quan hệ anh em ở chung cũng là phi thường tốt. Hermione có lúc sẽ nghĩ Harry lựa chọn Severus có bao nhiêu là nhân tố tình cảm? Hoặc là Harry mong muốn, chỉ là một người có thể dung túng anh làm xằng làm bậy.

Có lúc Hermione rất đố kị Harry cùng Severus, hai người bọn họ nhiều năm như vậy, tình cảm tại sao có thể trước sau như một? Cô không biết bọn họ làm sao làm được, nhắc tới cũng là thói hư tật xấu của con người a, cô thỉnh thoảng cũng sẽ giống như những người khác, ngu muội chà chà xát xát mà nghĩ: Bọn họ lúc nào sẽ ầm ĩ tới tan vỡ?

————

Quán Đầu Heo, phòng số 3

Apollo nhìn anh chàng phục vụ đưa nước rời đi, bên môi gợi lên một tia độ cung, hắn một lần nữa đi tới bên người Jacobsen ngồi xuống.

"Anh, làm sao vậy?" Artemis nhỏ giọng hỏi.

"Không có gì." Artemis vẻ mặt không tin, vì vậy, Apollo nhìn thoáng qua mấy Ravenclaw cùng mấy Slytherin nhỏ trao đổi gì gì đó, phát hiện bọn họ cũng không có lưu ý đến nơi đây, lúc này mới tiếp tục nói: "Chỉ là cha và ba cũng tới."

"Nga." Artemis gật đầu, "Khó có được bọn họ đi ra hẹn hò, chúng ta hay là trước không nên đi quấy rầy. Chờ ăn xong bữa này xong rồi đuổi bọn Laura đi, mấy người chúng ta sẽ đi qua. Cha từ trước đến nay không thích quá ồn ào ầm ĩ."

Apollo gật đầu, nói: "Anh cũng nghĩ như vậy."

"Bất quá, cũng không biết ba cùng cha an bài ba đứa Ares thế nào, nếu không chờ một chút em về sớm một chút đi xem sao?" Artemis lo lắng em trai cùng các em gái.

"Yên tâm đi, anh tin ba sẽ không đem bọn họ giao cho gia tinh không đáng tin cậy, ba luôn luôn rất dụng tâm." Apollo nói, "Anh đoán là ở chỗ của phu nhân Pomfrey."

Artemis nghe được anh trai nói như vậy, lúc này, bọn Laura thấy hai người kia đang lặng lẽ nói nhỏ, vì vậy nói đùa: "Artemis, cậu từ nhỏ cùng với Apollo cùng một chỗ, thế nào còn có lời thì thầm nói không hết nha?"

Artemis giương mắt cười trả lời một câu: "Tớ và anh trai tự nhiên là có lời thì thầm nói không hết, mặt khác, Laura, tớ và anh trai là từ lúc sinh ra liền ở cùng một chỗ nha."

"Yêu, Jacobsen, học trưởng Wallin, hai người có cảm tưởng gì nha?" Laura trêu ghẹo mà hỏi thăm.

"Không có." Wallin ôn hòa nói, thế nhưng hai mắt hơi nheo lại để cho Artemis rõ ràng cảm nhận được không vui của hắn.

"Quan hệ của Apo cùng chị Al tốt, đạo sư cùng thầy sẽ vui vẻ, ta tự nhiên cũng liền cao hứng." Jacobsen nhìn ra được, cô gái này hai năm qua trong lòng có chút dã tâm, không còn là một người đơn thuần như trước nữa. Chị Al trước đó sở dĩ gặp những chuyện kia, nhiều ít cũng có phần thúc đẩy của cô gái này, bất quá, dùng lời của đạo sư mà nói —— không cần thiết để cho người ngoài chế giễu.

Laura nghe xong lời này, trên mặt không khỏi ngượng ngùng, cảm thấy có chút mất mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro