Chương 273: PN02.27: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 273: PN02.27: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 27

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline


Những động vật nhỏ của Hogwarts ở một tuần lễ mới liền hoảng sợ phát hiện, giáo sư Asaprhett bọn họ thích nhất không thấy. Đến thế chỗ giáo sư bọn họ lên lớp chính là một người đàn ông trung niên, loại hình vô cùng nghiêm cẩn. Bọn họ cũng không hiểu rõ nhìn giáo sư mới thay thế giáo sư Asaprhett, trước tiên chính là cảm giác mình có đúng hay không đi nhầm phòng học, sau đó phản ứng thứ hai chính là giáo sư Asaprhett đi chỉnh dung sao? Bất quá, nghi hoặc của bọn học sinh rất nhanh chiếm được giải thích.

"Ta là Longman Feng Stock, đại sư ma bùa chú của hiệp hội ma bùa chú, bằng hữu của giáo sư Asaprhett của các trò. Trải qua ủy thác của hắn, cùng sự tán thành của hiệu trưởng Snape, tới lên lớp cho các trò, thẳng đến khi giáo sư các trò, bạn tốt của ta trở về mới thôi." Mười tiết ma bùa chú tuần thứ nhất Longman đều là lấy đoạn văn này làm mở màn.

Đối với học sinh đưa ra càng nhiều hơn vấn đề liên quan tới hành tung cùng hướng đi của Harry, Longman cũng không dư thừa giải thích: "Ta cho rằng liên quan tới mấy vấn đề này, các trò nên có cách hiểu rõ ràng hơn, xét thấy Jerromy hiện nay có không ít mối quan hệ với mọi người ở Hogwarts. Bên dưới bắt đầu lên lớp."

Longman rất nhanh thì phát hiện học sinh của Hogwarts đều khó đối phó, cho dù hắn cũng đã có mấy năm làm giáo sư của Durmstrang. Trong đó có một đám vấn đề của thiếu niên, luôn luôn có biện pháp làm cho hắn cảm thấy thất bại. Mà ở lúc hắn cảm giác giáo án của mình có đúng hay không có chút dễ hiểu, lúc nội dung càng sâu, hắn lại phát hiện mặt khác của một đám đứa nhỏ dùng một loại ánh mắt ủy khuất nhìn, biểu đạt ra tâm tình sốt ruột của bọn họ khi nghe không hiểu. Sau đó, khi hắn thoáng không chú ý, thì có người bắt đầu làm trò mờ ám mà phá hư đạo cụ của người khác, làm cho hắn cảm thấy mệt mỏi.

Hắn phải lần thứ hai bội phục các giáo sư của Hogwarts, bội phục Jerromy, càng làm cho hắn bội phục là hiệu trưởng Snape. Ở trong đám học sinh như vậy làm giáo sư 13 năm, từ sau khi đi ra Azkaban, còn tiếp tục trông coi thước dạy học, đây là cái dạng tố chất tâm lý gì a...

Vì vậy, lúc ở buổi cơm trưa đầu tiên, ngài hiệu trưởng bởi vì phải chiếu cố đứa nhỏ nhà mình mà vắng mặt, sau khi hắn hướng về phía các giáo sư của Hogwarts biểu đạt sùng bái của mình mà bắt đầu hướng về phía bọn họ lấy kinh nghiệm.

"Stock đại sư, phương pháp của ta là, khi vấn đề của nhóm bọn hắn quá nhiều trực tiếp giới hạn một số vấn đề làm cho Ravenclaw cướp hỏi, sau đó lập tức trở về đến nội dung vốn có, dù sao thì vấn đề của nhóm Ravenclaw cái này nối tiếp cái kia, ứng phó như thường là ta không làm được. Cứ như vậy, có thể chiếu cố trình độ bình quân của ba học viện khác. Về phần trò đùa dai của Gryffindor cũng chỉ có phòng bị thôi." Luna nói phương pháp của mình.

"Ách, phương pháp của ta là đơn giản nhất, giả bộ yếu. Ở vấn đề của Ravenclaw đã vượt qua phạm vi dạy học, ta sẽ trực tiếp biểu thị không biết, như vậy bọn họ giống nhau liền sẽ buông tha. Về phần trò đùa dai của Gryffindor, chỉ cần trừ điểm còn có nói một câu nói cho hiệu trưởng, bọn họ cũng không dám tái phạm. Dần dà, trong lớp của ta sẽ không có trò đùa dai." Thiên văn học giáo sư nói.

"Ta nha, cơ bản không cần để ý tới vấn đề của Ravenclaw, Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám là khóa thực tiễn. Về phần nhóm Gryffindor, trò đùa dai liền chỉnh về, ngài chỉ cần chỉnh so với bọn hắn ác hơn, bọn họ liền liền đàng hoàng." Giáo sư Shacklebolt cũng giới thiệu kinh nghiệm của mình.

....

Tất cả giáo sư ở đây nói phương thức trấn áp học sinh của mình, các loại các dạng phương thức, làm cho Longman cảm thấy giáo sư của Hogwarts thực sự là quá không dễ dàng.

"Như vậy, phương thức của Severus là cái dạng gì chứ?" Nghe xong nhiều biện pháp nhiều như vậy, Longman cũng tò mò, dù sao Severus ở Hogwarts nhiều năm, nhất định có phương thức của mình đi, hơn nữa cái phương thức này nhất định là hữu hiệu đi.

"Ách, phương thức của hiệu trưởng... không cách nào nói." Luna mơ màng mà nói.

"Có người nói... có điểm đáng sợ..." Giáo sư khác sắc mặt có chút tái nhợt mà nói, "Ta rất may mắn không có trải qua khóa Độc dược của hắn."

"Phương thức của Severus... độc nhất vô nhị... hơn nữa hết sức... hết sức dùng được..." Shacklebolt nói, hắn thậm chí nuốt hớp nước miếng.

"Bây giờ suy nghĩ một chút, ta như cũ muốn khóc..." Giáo sư Charles Weasley trực tiếp dùng phương thức của Gryffindor trực tiếp biểu đạt tâm tình của mình đối với phương thức của giáo sư Snape.

"Cách của giáo sư Slytherin Snape... không cách nào sao chép..." Neville hơi run nói.

Phản ứng của mấy giáo sư làm cho trong lòng Longman nói thầm, có đáng sợ như vậy?! Severus chỉ là nghiêm cẩn một ít, không hài hước cùng lạnh lùng chút, cũng không có làm kẻ khác giận sôi như vậy đi?

Được rồi, đây có lẽ là khi còn bé không có trải qua khóa Độc dược của Severus người trưởng thành không cách nào hiểu. Bởi vì đứa nhỏ nha, ở khi giá trị quan* cùng năng lực thưởng thức bản thân còn chưa hoàn thiện, thấy một giáo sư khí thế như vậy, nói độc như vậy, rất tự nhiên liền sẽ cảm thấy cái giáo sư kia cùng người xấu hoặc là nhân vật phản diện trong truyện cổ tích cha mẹ nói như nhau. Sau đó bản năng phản nghịch hoặc là sợ hãi, cũng không có đi lý giải thân thiết dưới lời nói ác độc của giáo sư này, khẩn trương dưới thái độ hung hãn. Tới lúc bọn họ có thể lý giải, cũng đã sinh ra phản xạ có điều kiện cùng bóng ma trong lòng, nghe được chuyện có quan hệ với Độc dược học hoặc là giáo sư Độc dược học sẽ khởi động cơ chế sợ hãi.

*Giá trị quan (tiếng Anh: Values) là căn cứ về phương diện cảm quan và tư duy nhất định của người mà nhận thức, lí giải, phán đoán hoặc tuyển chọn được sinh ra, cũng chính là một chủng loại tư duy hoặc định hướng mà người nhận định sự vật hoặc phân biệt xác định phải trái, từ đó bản chất được biểu hiện ra bên ngoài giá trị hoặc tác dụng nhất định của người, sự việc hoặc sự vật; ở trong xã hội giai cấp, giai cấp không giống nhau có quan niệm giá trị không giống nhau. Giá trị quan có sẵn đặc điểm của tính ổn định và tính lâu dài, tính lịch sử với tính chọn lựa cùng tính chủ quan. Giá trị quan có tác dụng dẫn hướng về động cơ, vả lại phản ánh nhận thức và tình hình nhu cầu của nhiều người. (theo Wikipedia)

Cho nên, thực sự không phải vấn đề là bọn hắn không hiểu, mà là đây đã là vấn đề bản năng.

"Như vậy, phương thức của Jerromy là như thế nào đây?" Longman cảm thấy cần thiết phải tìm hiểu một chút phương thức lên lớp của người mình thay thế.

"Hắn là một trường hợp đặc biệt." Nói đến đây, Luna không khỏi cảm thán nói.

"Ngài Asaprhett quả thực chính là điển hình, lý luận khó khăn nhất, thầy ấy có thể dùng phương thức đơn giản nhất mà nói. Có thầy ấy ở nơi đó, vấn đề của Ravenclaw thầy ấy cho ra đáp án có thể làm cho Ravenclaw hài lòng mà dưới tình huống đó cũng làm cho Hufflepuff nghe hiểu, vô luận vấn đề bén nhọn bao nhiêu." Giáo sư khác vô cùng sùng bái.

"Không có Gryffindor nào sẽ ở dưới mí mắt anh hùng mình sùng bái giở trò đùa dai." Giáo sư Shacklebolt tin phục mà tỏ vẻ.

"Quan trọng nhất là, nếu như gây sự, cấm đoán nơi đó hiệu trưởng nhưng không tốt lắm." Neville cũng nhỏ giọng chen lời nói.

....

Được rồi, ở dưới kho tàng kiến ​​thức liên ngành vững chắc của Jerromy, khả năng thuyết phục học sinh đồng thời lôi cuốn học sinh quả thực là điều mà Longman không có. Hơn nữa, danh vọng cá nhân của Jerromy, mị lực, hơn nữa quan hệ tư nhân của anh cũng là điều Longman không cách nào có được. Cho nên, vốn ban đầu dự định lấy phương thức của bạn tốt làm bản gốc, Longman cảm thấy vô cùng thất bại. Hắn suy nghĩ một chút cảm thấy biết đâu phương thức của Luna chắc là thích hợp nhất.

Thế nhưng, Longman cũng không có ý thức được, giáo sư này ở lúc nói phương thức của mình, đều lược bỏ Slytherin qua một bên, bởi vì bầy rắn trước sau như một ưu tú mà giảo hoạt, có Xà Vương quản thúc thêm vào đó là cơ chế nội bộ, bọn họ an phận mà không mang tính công kích. Thế nhưng, đối với Longman thay thế viện trưởng bọn họ như vậy, bọn họ lại nhiều ít là mang theo ánh mắt xem kỹ tiết 1 của vị giáo sư dạy thay này. Về phần đánh giá của bọn họ về hắn sẽ có kết quả sau một tuần, nhưng mà, dù sao thì châu ngọc ở phía trước, Longman không làm được để cho châu ngọc mất màu, thậm chí cân sức ngang tài đều rất khó, tự nhiên sẽ lọt vào ghét bỏ cùng xoi mói của nhóm Slytherin.

Hơn nữa một ít thời gian cùng nguyên nhân bề ngoài, nhóm Slytherin đáng lẽ rất không có khả năng đi ra làm khó giáo sư trở thành một đám học sinh kế tiếp làm cho Longman nhức đầu không thôi.

——

Phòng làm việc của hiệu trưởng Hogwarts

Harry rời đi ngày thứ ba, Severus ngoại trừ không có quen vẫn là không có quen.

Không có quen khi tỉnh lại không có cảm giác được nhiệt độ cơ thể của Harry; không có quen không có hôn chào buổi sáng; không có quen không có Harry vì y trước đó chuẩn bị quần áo và đồ dùng hàng ngày; không có quen một mình trấn an nhóm con gái nhỏ cũng đem các bé ăn no; không có quen một mình đi ra hầm; không có quen không có ai vì y an bài điểm tâm sáng; không có quen lúc bữa sáng không có Harry bên người cùng các đồng nghiệp nhẹ giọng nói chuyện phiếm; không có quen ăn điểm tâm xong không có Harry bồi mình quay về hầm; không có quen ở thời điểm Harry không có lớp còn mình hết khóa trở về thì có người xoa bóp; không có quen trong không gian không có khí tức của Harry; không có quen...

Vô số không có quen, làm cho tánh xấu của Severus lại một lần nữa đột ngột xuất hiện, điểm này từ trong bảo thạch đại biểu học viện ở đại sảnh của ba nhà khác hăng hái giảm xuống, từ chỗ phần đông nhóm Slytherin sao chép 《 Slytherin hành vi thủ tục 》 đến chùn tay liền có thể nhìn thấy.

Severus không phải là không có phát hiện không ít học sinh hướng về phía Apollo cùng Artemis xin giúp đỡ, thậm chí Artemis đã ở một ngày trước hướng về phía Severus có ý đồ làm nũng mịt mờ biểu thị làm cho cha giơ cao đánh khẽ. Thế nhưng, Severus ngày hôm nay trực tiếp để cho bọn họ trợn tròn mắt, bởi vì, y bắt được một sai lầm có thể lớn có thể nhỏ của Apollo, hung hăng phạt một lần cấm đoán thể lực tương đối nặng nề. Không những như vậy, y còn đem Artemis, người hợp tác cùng Apollo dùng nọc độc hung mãnh rửa tội một lần.

Mấy năm nay, Artemis bởi vì Severus ưu đãi rất ít khi bị nọc độc rửa tội, đối mặt tình tính hiếm thấy của cha càng nhiều hơn chính là một loại bất đắc dĩ, vừa bực mình vừa buồn cười. Đối với lòng dạ hẹp hòi đùa giỡn của cha, con gái thấy hết sức thông suốt, cô biết cha hy vọng cô tìm ba "khóc lóc kể lể", làm cho ba chủ động trò chuyện gương hai mặt một lần cùng cha. Vì vậy, tối hôm đó, Severus vừa xử lý xong bài tập của đám quỷ khổng lồ nhỏ cùng với công việc giáo vụ, liền sung sướng phát hiện gương hai mặt Harry lưu lại lóe ra thỉnh cầu trò chuyện.

Lập tức lấy gương hai mặt ra, vừa tiếp thông thỉnh cầu đối phương, vừa từ khu làm việc đứng dậy đi tới sô pha mềm hưu nhàn ngồi xuống.

"Buổi tối tốt lành, anh yêu." Harry xuất hiện ở trong gương, "Nghe Al nói anh tựa hồ gặp phải phiền toái?" Harry hiển nhiên là đem gương hai mặt dùng bùa chú phóng to đến khổ ngang, bởi vì anh ở trong gương là toàn thân.

Severus lộ ra một ý cười giả, cũng đem gương hai mặt phóng lớn ra, đặt ở đối diện mình.

"Ta cho rằng người nào đó nên biết ta gặp dạng phiền phức gì." Severus búng tay một cái, thao túng pháp thuật rót một chén rót một chén rượu chanh xanh. Tứ chi giãn ra, hưởng thụ thanh thản ba ngày qua khó có được.

"Xin lỗi. Bất quá em đích xác vô cùng bận rộn, anh cũng nên có chút phát giác." Trong giọng nói Harry lộ ra vài phần uể oải.

"Đương nhiên. Bất quá, sự tình rất khó giải quyết?" Severus nhìn Harry trong gương hai mặt, anh đang ngồi ở trên ghế sa lon lưng cao có đệm lông trắng, trên tay đang cầm ly đế cao chứa rượu đỏ thẫm, y nhìn ra Harry có chút bực bội.

"Tà Khí chạy thoát. Diệt cỏ tất nhiên phải diệt trừ tận gốc, Tà Hồn lần này là xâm phạm đến lợi ích của phần lớn người mạo hiểm, cho nên nghiệp đoàn sẽ không bỏ qua hắn. Vấn đề là, hắn dĩ nhiên chạy thoát. Em ba ngày nay đã mang theo nhóm người phán xét của nghiệp đoàn dọn dẹp mười cái cứ điểm của Tà Hồn. Nga, không thể không nói, vơ vét của cải của Tà Khí chính là làm cho chúng ta xem thế là đủ rồi. Em nhận được không ít thứ tốt, trở về sẽ mang về, anh sẽ thích." Harry tựa hồ cảm giác thái độ trước đó của mình sẽ làm Severus lo lắng vì vậy liền đem trọng tâm câu chuyện chuyển đến khoe khoang chiến lợi phẩm.

Đáng tiếc hơi trễ, lời của anh đã làm cho Severus cảm thấy gân xanh trên trán mình đang nhảy lên, y lại phát hiện ý đồ nói sang chuyện khác của Harry, trong nháy mắt vừa bực mình vừa buồn cười, lạnh lẽo mà nghiêm nghị rống lên một tiếng: "Harry Potter!"

"Ách, em ở đây!" Harry lập tức giống như phản xạ có điều kiện vậy mà ngồi thẳng, trên mặt lại lộ ra vài phần sợ hãi cùng dè dặt.

Lúc này, Severus nghe thấy tiếng cửa đóng sầm từ mặt gương hai mặt vì chuyển động của Harry, sau đó đầu Harry chuyển hướng về phía bên trái, biểu tình trên mặt thấy rõ người tới liền không còn là sợ hãi cùng dè dặt, mà là vài phần tức giận cùng cao cao tại thượng.

"Mân Côi, ai cho ngươi vào?!" Trong giọng nói tràn ngập bất tận nhân tình.

"Ách, ta chỉ là..." Severus nghe được một thanh âm ủy khuất mềm mại đáng yêu, nghe được cái thanh âm này, Severus có thể ước chừng biết chủ nhân của thanh âm là một cô nàng xinh đẹp dường nào.

"Xin lỗi, Góa Phụ, là ta không có coi chừng Mân Côi." Một thanh âm Severus hơi quen thuộc, cái này là một trong những người phán xét Harry bồi dưỡng.

"Thu Diệp, ta trước đó liền đã nói qua, vô luận động tĩnh gì, không được quấy rối." Harry cau mày, một bộ dáng vẻ bất mãn.

"Thế nhưng..." Mân Côi kia còn một bộ dáng vẻ không tình nguyện.

"Thu Diệp, đem người lôi đi! Xem chừng cô ta, ngày mai trời vừa sáng sẽ đưa về tổng bộ nghiệp đoàn, nói ta hoài nghi cô ta và Tà Khí cấu kết cấu kết ý đồ rình mò người thẩm lí và phán quyết." Harry trực tiếp cái cớ đem người từ trong người phán xét đá ra ngoài.

"Dạ." Giọng của Thu Diệp mang theo vài phần nhìn có chút hả hê cùng thoải mái, hiển nhiên là đối với cái cô nàng này bất mãn đã lâu.

"Yêu, đây là thế nào?" Severus nghe ra cái thanh âm này là của Prujeff.

"Giám sát trưởng giả, ngài nên vì ta làm chủ a, ta chẳng qua là muốn quan tâm một chút, anh ấy tại sao có thể nói ta là gián điệp theo dõi anh ấy chứ?" Mân Côi hướng về phía Prujeff khóc lóc kể lể.

"Yêu, đây là Severus? Buổi tối tốt lành, Severus." Prujeff đi tới bên người Harry thấy được Severus trong gương hai mặt, vì vậy vô cùng quen thuộc mà thăm hỏi một câu, sau đó cười quay đầu vẻ mặt thương hại nói, "Lần này ta cũng không thể nào cứu được ngươi a, vị kia nhà Góa Phụ, ách, gia quy quá mức nghiêm, ngươi xem như là đụng phải nòng súng. Được rồi, còn chờ cái gì, Thu Diệp, đem người lôi đi!"

"Prujeff! Không..." Một trận tiếng động vang lên, hiển nhiên Thu Diệp đem người đánh hôn mê bất tỉnh.

"Diệp Tử, ngươi không thể ôn nhu một chút sao?" Prujeff nói.

"Ta nghĩ làm như vậy đã rất lâu rồi." Thu Diệp không hề áy náy, "Người nào nha, chỉ là đồ bỏ đi!"'

"Được rồi, đừng làm cho người chạy mất." Harry căn dặn một câu.

"Dạ."

"Prujeff, ông tại sao cũng tới?" Người sau khi đi, Harry hướng về phía Prujeff nói.

"Vừa lúc có tăm tích của Tà Khí, Tà Khí ở cái di tích kia của Amazon lộ diện." Prujeff nói.

"Xem ra, hắn là không muốn buông tha ta mà lôi ta xuống nước." Harry bất đắc dĩ cười nói.

"Cậu đi sao?" Prujeff có chút do dự.

"Đi, vì sao không đi chứ? Đây là một cái cơ hội của chúng ta, Prujeff. Mân Côi nhất định phải là gián điệp thực sự, và phe phái của Larman sau lưng cô ta cũng phải ngã. Ông phải thượng vị, như vậy ta chung quy mới không cần lo lắng cho mình sẽ xảy ra chuyện." Harry nhìn nam nhân trong gương hai mặt, tuyệt không cấm kỵ.

"Thế nhưng, cái pháp trận kia..." Prujeff biểu tình như cũ do dự, "Cậu nếu là bị phong tình*, vậy Severus..."

*phong: đóng, tình: tình cảm

"Prujeff, ông chưa bao giờ tin tưởng tình yêu, cho nên, ông suốt đời cô độc. Ta tin tưởng Severus, tin tưởng tình yêu của chúng ta, cho dù ta chỉ có bản năng, cũng sẽ không quên anh ấy. Nghe, Prujeff, ta không sợ Tà Khí, hắn hiện tại đoán chừng cũng biết mình là cùng đường bí lối a, cho nên hắn muốn đánh cược một lần, làm cho ta thống khổ. Không thể không nói, hắn đối với ta còn là có một chút hiểu rõ, hắn không thể gây thương tổn được ta, cho nên hy vọng ta ở dưới tình huống mất đi tình cảm, thương tổn Severus, như vậy hắn cho dù chết cũng thắng." Harry phân tích ý đồ của kẻ thù, "Prujeff, điều ông cần phải làm là ở sau khi ta trúng chiêu, vô luận lừa gạt hay ép buộc, đem ta đưa đến trước mặt Severus, vậy là đủ rồi."

"Ta hẳn là cảm thấy vinh hạnh, trở thành nhược điểm duy nhất của người mạo hiểm truyền kỳ, nhưng mà, không may, ta cái nhược điểm này chưa bao giờ là khuyết điểm." Thanh âm của nam nhân áo choàng đen giống như tơ lụa tốt nhất vậy trơn nhẵn, mang theo tự tin cường đại.

"Severus, không thể không nói, nếu như ta trẻ 50 tuổi, ta cũng sẽ theo đuổi ngươi." Prujeff nghiêm túc nói.

"Prujeff!" Harry đối với người đùa giỡn người đàn ông nhà mình này cực kì tức giận.

"Ông lại là từ đâu có tự tin nói ra lời như vậy?" Severus hơi xem xét nhìn Prujeff một chút, sau đó trong mắt lộ ra ghét bỏ cùng khinh bỉ, "Chẳng lẽ ông có cái gì cổ quái, làm cho ông cảm thấy trứng cùng tinh trùng còn chưa kết hợp đáng giá để ta chấp nhận theo đuổi?"

Nghe xong lời này, lần đầu tiên Prujeff đối với Severus trố mắt đứng nhìn, mà Harry đối với nọc độc phát ra lần này đắc ý cười...

←Chương trước: Chương 272: PN02.26←

→Chương sau: Chương 274: PN02.28→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro