Chương 282: PN02.36: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 282: PN02.36: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 36

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline


Lúc thấy nhóm khách nhân, Harry đang ăn kem trên tay nhỏ bé của Ares, ở phương diện ẩm thực thì giới pháp thuật so với giới Muggle phải huyền bí nhiều lắm, tỷ như cái cây kem này, ăn ở trong miệng hơi lạnh, nhưng nuốt xuống thực quản trở nên ấm áp, vừa thỏa mãn khẩu vị lại không quá tổn hại dạ dày, thực sự là vẹn toàn đôi bên. Bất quá, dù vậy, Severus cũng như trước có chút bận tâm, thời tiết như vậy ăn cái gì đó lạnh lẽo chung quy vẫn là có chút tổn thương thân thể. Trước đó, lúc Harry ở Hogsmeade mua, Severus cũng đã phản đối, bất quá Harry chung quy nhẹ dạ, đánh không lại ánh mắt mèo nhỏ khát vọng của Ares, liền "tùy hứng" một lần. Hiện tại, thấy đứa con trai nhỏ không ăn hết, căn cứ không lãng phí nguyên tắc, dĩ nhiên là giúp bé ăn hết.

"Ách, Severus, các ngươi tại sao lại ở chỗ này? Là chờ chúng ta sao?" Jefferson hiệu trưởng hỏi, "Không cần khách khí như vậy..."

"Everton, tuy rằng ta không muốn đả kích sự tự tin của ngươi, thế nhưng, ta phải báo cho biết ngươi, Severus là tới chờ ô đầu của ah ấy." Harry sau khi đem kem Ares cho anh nuốt xuống, mỉm cười tiếp nhận túi mua sắm trong tay Artemis, hướng về phía bạn mình bày tỏ một cái.

"Jerromy... ách, ngươi không sao chứ?" Everton ngẩn người, sau đó biểu tình khá mất tự nhiên nhìn anh.

"Không sao, bất quá, ngươi xem ra không tốt lắm?" Harry cố ý tìm tòi nghiên cứu mà nói, "Không phải là bị ta hù dọa đi."

"Không... không có." Everton lập tức phủ nhận, "Bất quá, công việc của người mạo hiểm đều máu tanh như vậy sao?"

"Đương nhiên không, tính chất công việc của chúng ta tốt hơn một chút,... nếu như các ngươi ủy thác ít tài liệu động vật, chúng ta cũng không đến mức mỗi lần giết tay đầy máu,... nhưng mà điều này hiển nhiên không có khả năng." Harry cố ý xuyên tạc ý tứ của Everton.

"Ách..." Everton không nói tiếp, vấn đề của hắn dĩ nhiên không phải hỏi tài liệu động vật, hắn đương nhiên biết phải thu hoạch tài liệu động vật là cần giết chết sinh vật pháp thuật. Nhưng hắn muốn hỏi chính là, anh ngày hôm qua tùy ý giết đầy đất bầm thây như vậy, có phải là tình trạng bình thường công việc của người mạo hiểm bọn họ hay không? Phải biết rằng, ngày hôm qua một đạo roi nước đánh nát đầu một người một màn kia thật là giống ác ma.

"Harry trên tay chưa từng có oan hồn." Severus rất bình thản nói một câu, cũng không nói thêm nữa, không ít người nghe xong lời này cũng ngẩn ra, sau đó có vài người liền bình thường trở lại.

Mập mạp cũng lập tức không hề quấn quýt với cảnh tượng kinh khủng kia, cười đối với Harry nói: "Đây là chuyện là của các ngươi, ta mặc kệ. Bất quá, thật không ngờ ngươi nhanh như vậy liền khôi phục, đến đây đi, giới thiệu cho ngươi hai giáo sư ta mang tới." Everton đối với hai vị giáo sư của Durmstrang chào hỏi một tiếng.

"Victor ngươi cũng không xa lạ, dù sao nghe nói các ngươi cũng là tuyển thủ cùng nhau đã tham gia kỳ thi Tam Pháp thuật." Everton cười nói.

"Chào cậu, Harry. Ngày hôm qua màu sắc tự vệ biến hình của roi nước rất đặc sắc, cũng rất có uy lực, ta xem qua ở [biến thể] trong tạp chí của ngài Asaprhett ngày đó liên quan tới độ biến hình phỏng đoán hỗn tạp, tương đối đặc sắc, kí ức hãy còn mới mẻ." Krum tuy rằng biểu tình cứng rắn, cũng không có cái giọng điệu gì, thế nhưng trong giọng nói của hắn lại bán đứng hắn đối với Harry sùng kính.

Phải biết coi như là Harry cũng muốn một hồi mới nhớ tới phát biểu của mình ở trên [biến thể] là cái gì. Ước chừng là chuyện 10 năm trước, năm ấy Apollo cùng Artemis 5 tuổi hay nói giỡn nếu như dùng biến hình học biến ra tài liệu Độc dược đi chế tác dược không biết sẽ phát sinh chuyện gì. Vì vậy Harry cảm thấy chơi thật khá liền làm một ít nghiên cứu tương quan, viết một bài luận văn liên quan tới vấn đề độ biến hình, kết quả bài luận văn bị Simbo ngẫu nhiên phát hiện, phi thường kinh ngạc*, thật sự giúp anh gửi đi ra ngoài, không có gửi cho tạp chí rất quyền uy, chỉ là gửi cho một người bạn già của Simbo mở tạp chí, Simbo chỉ là thuận miệng nhắc tới tên gọi của tạp chí là [biến thể].

*bản gốc là 'kinh vi thiên nhân': ý chỉ là phi thường kinh ngạc khi nhìn thấy hoặc nghe thấy người nào đó, nghĩ đến chỉ có thần tiên mới có thể như thế.

"Di? Jerromy, ngươi chừng nào thì có tạp luận trên đang biến hình học? Sẽ không phải là vậy là cái gì kỳ tư diệu tưởng* đi?" Nghe được giáo sư biến hình học nhà mình dĩ nhiên nói chuyện này như thế, Everton có chút giật mình, hắn còn thật không biết Jerromy lúc nào có nghiên cứu trên biến hình học.

*tư tưởng kỳ diệu

"Bất quá là 10 năm trước có một ít ý nghĩ viển vông mà thôi." Harry cười cười, "Krum, không nghĩ tới ngươi có đọc được."

"Tại sao có thể nói như vậy?! Harry tạp luận ngày đó của ngươi thực sự có thể nói là đủ để xưng là sự kiện quan trọng đó, ngươi không biết ngay cả giáo sư của ta đều nói, tạo nghệ của ngươi ở trên Độc dược, Bùa chú, Luyện kim đạt tới đỉnh cao, chỉ là bởi vì ngươi biểu hiện ra, kỳ thực cho dù chỉ bằng vào tạp luận ngày đó của ngươi, tạo nghệ trên Biến hình thuật của ngươi làm sao chỉ là đạt tới đỉnh cao a. Chỉ là ngươi quá mức khiêm nhường." Krum mang lão sư của mình ra.

"Merlin, đại sư Carmela thực sự nói như vậy?" Everton và những người khác đều âm thầm líu lưỡi, phải biết rằng đại sư Carmela trong biến hình học thế nhưng là tuyệt đối uy tín, ông là hội trưởng vinh dự của hội học thuật biến hình học. Bao quát hội trưởng đương nhiệm ở bên trong, một phần tư đại sư của hội học thuật biến hình học đều là học sinh của ông.

"Chắc chắn là thật. Chính lần này cần đến Hogwarts giáo sư đem ta kêu lên, mới cho ta xem tạp luận ngày đó, thật là quan điểm khiến kẻ khác sợ hãi." Krum như trước tán thán không ngừng, "Chỉ là, độc giả cho tạp chí ngươi đã xuất bản quá ít, nếu không nó chắc chắn sẽ tỏa sáng."

Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của những khách nhân, Harry cũng có chút chống đỡ không nổi.

"Ách, ngay từ đầu chỉ là một vấn đề của Apo cùng Al nhà ta, hai người bọn họ khi đó mới 6 tuổi đi, bọn họ hỏi ta, nếu như dùng tài liệu dược thuật biến hình biến ra đến chế tác dược sẽ phát sinh cái gì? Ta không biết trả lời như thế nào, cho nên liền làm một ít thực nghiệm tương quan, muốn nói cho bọn hắn biết đáp án, sau đó liền viết cái tạp luận kia. Kết quả bị một người bằng hữu của ta ngẫu nhiên viếng thăm phát hiện, hắn nói bạn hắn mở một nhà xuất tạp chí biến hình học, cần văn chương đóng góp, ta lúc đó sinh hoạt khó khăn, cho nên liền đồng ý." Harry đơn giản giải thích lai lịch của tạp luận, "Tiền nhuận bút của tạp luận ngày đó 30 đồng vàng Galleon, ta nhớ kỹ là cho Apo cùng Al mua quần áo cùng một quyển sách độc dược." Harry ngượng ngùng nói.

"Mới 30 đồng vàng Galleon, ngươi cũng bán?!" Everton phát điên nói, "Jerromy, luận văn phát biểu của ngươi bây giờ khởi bước đều phải 5,000 đồng vàng Galleon đi? Nếu như là bản thảo hạn chế, 1,000 chữ chính là 20 đồng vàng Galleon đi."

"Đại khái đi, bản thảo hạn chế của [Độc dược thế giới] lần trước, báo cho ta giá là 1,000 chữ 25 đồng vàng Galleon, nhưng ta không có viết. Sev là 1,000 chữ 30 đồng vàng Galleon tới." Harry nhún vai nói.

Mọi người líu lưỡi, 1,000 chữ 20 đồng vàng Galleon là cái khái niệm là cái gì?! Một bài luận văn cấp đại sư phong phú nghị luận một vấn đề các loại bằng chứng cùng thành quả nghiên cứu tính xuống dưới ít nhất cũng mười mấy ngàn chữ, quả thực chính là đưa tiền a. Mà lấy giá cả của hàng hóa ở thế giới pháp thuật, 20 đồng vàng Galleon hầu như có thể cho một nhà ba người sinh hoạt lấy phương pháp rất xa xỉ qua một tuần lễ a, giá trị của hai người kia có thể thấy được một chút a.

"Ta tối đa 1,000 chữ mới 15 đồng vàng Galleon..." Everton có chút ngượng ngùng.

"Đây có cái gì, ngươi cũng thấy đấy, ta có thời điểm một bài luận văn chỉ có 30 đồng vàng Galleon." Harry bĩu môi nói, "Hơn nữa, ngươi có thể nói luận văn nghiên cứu gì đó của ngươi so với đồ của ta không quan trọng sao? Ngươi có thể nói ta nghiên cứu gì đó không thể so Sev quan trọng? Không thể nói như vậy, không phải sao? Tựa như bài tập luận văn mỗi ngày của học sinh Hogwarts, ngươi có thể nói bọn họ làm bài tập luận văn không quan trọng? Nếu như nói như vậy, chúng ta cũng là tới được như vậy, lúc đầu nếu là không có bài tập này, biết đâu lại không ra được nhóm người chúng ta."

Harry nói khiến người tỉnh ngộ, làm cho những khách nhân ở đây đều không thể không cảm thấy người trẻ tuổi này không hổ là có thể để cho Tinh Linh Tộc, Thủy tộc hai đại chủng tộc cổ xưa đều yên lòng đem hoàng tử giao cho anh làm đạo sư vương giả. Mấy giáo sư cùng hiệu trưởng trường học đều rất thích ý nhận thức cái này kiến giải phi phàm của cường giả, đi cùng Severus, Harry xem như là nhận thức toàn bộ những khách nhân lần này tới.

Đương nhiên, người phụ nữ bị Harry đạp gãy cánh tay không ở nhóm này, cô ta còn nằm ở trong Bệnh Thất hôn mê bất tỉnh. Cũng không phải là phương pháp chữa bệnh của giới pháp thuật không được, mà là con khổng tước bạch kim giảo hoạt nào đó vì hướng về phía cha đỡ đầu kính yêu của hắn biểu đạt hiếu tâm, vì cha đỡ đầu kính yêu của hắn có thể có một tâm tình tốt, mà lén lút làm một ít chuyện không để lại tên tốt hơn. Mà khi giống cái loài linh trưởng không biết liêm sỉ kia tỉnh lại, cô ta đối mặt chính là nhóm Auror của Bộ Pháp thuật nước Mỹ, không hề nghi ngờ, giảm bớt không ít phiền phức cho nhóm Auror nước Mỹ. Dù sao, nếu như người phụ nữ này mấy ngày nay thanh tỉnh, khó tránh khỏi phải nhận được tin tức, tiện đà bỏ trốn mất dạng, đến lúc đó nhóm Auror nước Mỹ đường xa liền sinh ra phiền phức.

Hermione đứng ở chung quanh lẳng lặng nhìn Harry vẻ mặt khiêm tốn mỉm cười dưới sự dẫn đường của giáo sư Snape nhận thức các giáo sư hiệu trưởng đến từ các trường, cô không biết phải hình dung như thế nào tâm tình của mình, đêm qua Harry đối với mình chỉ trích tuy rằng bị giáo sư Snape cắt đứt, thế nhưng cô lại đột nhiên hiểu Harry đối với cô không phải là không có câu oán hận. Cô bây giờ đối với Harry ngoại trừ không cách nào vẫn là không cách nào tiếp thu, cô chung quy nhớ tới một màn kia ngày hôm qua anh máu tanh mà tàn khốc một đánh vỡ đầu của một người, cùng với cảnh anh không hề cố kỵ mà một cước đạp gãy cánh tay của Bộ trưởng Elanchi, cô đột nhiên ý thức được, mình bỏ lỡ Harry quá nhiều.

Cô và anh cùng học 6 năm hơn, thế nhưng cô phát hiện, mình chưa từng có nghĩ tới khi Harry ở nhà dì của anh, đi thăm hỏi anh một lần. Mà đối với Harry sau khi rời khỏi Hogwarts, tất cả chuyện xảy ra trong mười một năm sau khi anh rời khỏi Anh quốc, đều là một mảnh tối tăm, cô đến nay không có nghiêm túc đi hiểu qua anh là như thế nào vượt qua mười một năm đó.

Quá khứ Hermione luôn cảm thấy Harry cùng anh đã trải qua thời gian cùng học sáu năm hơn, hàng năm phát sinh nguy hiểm cũng đủ làm cho anh đem cô thành một tồn tại đặc biệt nhất, so với giáo sư Snape đều phải đặc biệt hơn. Thế nhưng, cô vừa vặn quên mất, Harry đã đi một mình khi cậu ấy học năm bảy, ngày tháng cậu ấy rời đi dài gấp đôi thời gian khi cô cùng Harry ở trong trường. Trong năm tháng rời đi, trải qua nguy cơ cùng cực khổ cũng so với ở Hogwarts gặp đáng sợ nhiều lắm. Đã trải qua nhiều như vậy Harry lại làm sao có thể đem một cô gái được người khác dẫn đường giúp đi lên con đường của mình nhìn thành là một tồn tại "rất" đặc thù?

Cô khi nhìn đến giáo sư Snape mang theo Harry rời đi một khắc kia hoàn toàn tỉnh ngộ, ở trong thời gian mười tám năm Harry từ "Cứu thế chủ" lột xác thành "Jerromy Asaprhett", mình vẫn luôn chưa từng hiểu rõ qua những thứ không được viết trong sách. Cô nghĩ, mình có thể vẫn luôn chỉ là cô gái mới vừa đi vào Hogwarts, nội tâm luôn luôn vì mình không bằng người khác lo lắng, cho nên mới phải miệng cọp gan thỏ mà nóng lòng đối với người khác khoe khoang cái nhìn của mình ở trong sách vở. Cô cảm giác mình ở phương diện khác có thể so với Ron còn muốn không bằng, chí ít, Ron có can đảm thừa nhận mình đã không phải là bạn tốt của Harry, hắn không xuất hiện ở trước mặt của Harry nữa, hắn có can đảm kết thúc hết thảy, không nghĩ vãn hồi. Đối với Harry tốt, đối với chính hắn cũng dễ dàng.

Hermione không biết mình phải làm gì, cô luôn luôn không am hiểu xử lý vấn đề cùng tình huống như vậy, cô cảm thấy xấu hổ, bức rức. Đột nhiên, cô nhìn thấy mấy đứa nhỏ một mực một bên chờ đợi, nhóm tâm can bảo bối của Harry. Con trai lớn của Harry cùng giáo sư Snape có bảy phần tương tự, hắn đang cùng với Black bên người thảo luận cái gì đó, ngón tay xinh đẹp ra dấu; đứa con gái gọi Artemis, con thứ của Harry, đang ngồi chồm hổm cuối người bên chân em trai mình thắt lại dây giày bị lỏng lẻo, hoàng tử Thủy tộc ở một bên ôn nhu cùng Artemis nói gì đó; mà hoàng tử điện hạ Tinh Linh lại ở bên cạnh xe trẻ con, ôm lấy bé gái tựa hồ đang làm ầm ĩ.

Trường hợp như vậy làm cho Hermione cảm thấy thế giới tràn ngập ác ý, bởi vì, cô nhớ lại con trai của mình, cô đã thật lâu không có tin tức của đứa bé kia. Lúc mới vừa rời đi, cô căn bản không có hồi âm, không phải là bởi vì không có thời gian, mà là bởi vì sợ. Cô không biết nên hướng về phía đứa nhỏ giải thích nguyên nhân mình không thể trở về thế nào, đồng thời lại lo lắng Blaise bày mưu đặt kế trên thư viết của đứa nhỏ. Hiện tại, cô chỉ có thể ở dịp lễ cùng sinh nhật thu được lễ vật cùng ảnh chụp của hài tử. Nhìn bọn nhỏ nhà Harry, Hermione cảm thấy tựa như một lưỡi dao sắc bén đâm vào trong tim. Vào lúc này, cô mới cảm thấy mình hẳn là hẹn gặp mặt con. Anse đã 10 tuổi, tháng chín sang năm liền muốn đi vào Hogwarts a.

Thế nhưng, Hermione không biết, ở thời điểm cô sợ, đứa nhỏ tâm hồn yếu đuối mà nhạy cảm đã ở sinh sôi oán hận. Cho dù Blaise một mực vì cô nói tốt, nhưng đối với đứa nhỏ mà nói, bọn họ chỉ biết nhận biết cảm nhận rất trực quan của mình —— phẫn nộ bị mẹ bỏ mặc cùng đối với em gái bị mẹ vứt bỏ đồng tình.

←Chương trước: Chương 281: PN02.35←

→Chương sau: Chương 283: PN02.37→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro