Chương 291: PN02.45: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 291: PN02.45: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 45

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline


Severus nhìn Harry rời khỏi, vô luận bao nhiêu lần, trong lòng y cũng sẽ tràn ngập tâm tình không muốn. Bất quá, đối với y mà nói, đây là sinh hoạt. Y là người hiểu rõ nhất quyền thế của bạn đời nhà mình ngày hôm nay, một Anh quốc nho nhỏ đã không đủ cho anh bay lượn. Trong tay nắm danh sách Harry cố ý lưu lại. Y nghĩ, có thể làm chút dược cường hóa thân thể cùng tinh thần cho Harry, ma lực của Harry quá mạnh mẽ. Thân thể là lọ chứa ma lực, vách lọ không đủ dày rất dễ bị lực lượng cường đại căng cứng; tinh thần giống như áp lực, đem ma lực cường đại nén thành trình độ gì liền quyết định bởi tinh thần lực.

"Severus, " Jefferson người thứ nhất ngượng ngập bu lại, không sợ chết mà trực tiếp hỏi một vấn đề, "Ngươi vừa cho Jerromy chính là túi tơ tằm đi?"

Severus ngay cả phân ra một chút sức lực cũng không có, sự chú ý của y toàn bộ ở trên danh sách, y tính toán trước phải làm cho Harry mang chút tài liệu gì trở về, cũng làm những dược gì cho hắn tương đối khá. Những tài liệu này thật sự là quá phong phú, khiến cho y cái gì đều muốn thường thử một chút. Đây nhưng không tốt lắm.

"Nga, đây là...." Jefferson thấy được mấy tên dược liệu trên danh sách, mắt chợt trừng lớn, Merlin a, hắn nhìn thấy gì?! Ba hoa khoai nước*, chín lá đỏ, mật rắn chín đầu... nhìn từ trên xuống dưới, toàn bộ đều là trân phẩm a, mỗi dạng đưa ra ngoài đều là giá trị liên thành, thậm chí vô giá.

*bản qt là thủy dụ, chỗ này search ra là hoa khoai môn (@)

"Danh sách khen thưởng cho nhiệm vụ đầu tiên trong năm nay của đoàn Phán quyết về tài liệu dược, ta mấy năm này phụ trách cung cấp dược cho bọn họ, cho nên Harry để cho ta trong những dược liệu này chọn khen thưởng thuộc về ta. Nếu như ta thích toàn bộ, em ấy cũng đều cho ta. Cho dù đây coi như là chiến lợi phẩm của đoàn phán quyết, em ấy cũng có quyền hạn phân phối." Severus rốt cuộc giải thích, ngẩng đầu nhìn phó hội trưởng Jefferson tròng mắt sắp trừng con mắt ra, "Nếu như tròng mắt rơi ra, ta cũng không chịu trách nhiệm trả về chỗ cũ cho ngươi."

"Nga, Severus ngươi thực sự là quá hạnh phúc." Jefferson cảm thán nói, "Nhiều tài liệu hiếm thấy như vậy tùy ngươi chọn."

"Những tài liệu này đa số đặt ở trong kho hàng, không biết tích trữ đã bao lâu, mốc meo, biến chất cũng chưa biết chừng, có thể điều chế dạng dược gì còn cần đợi đánh giá. Ta càng thích vườn dược thí nghiệm tư nhân của Harry ở Atlantis, nơi đó có tài liệu mới nhất, phẩm cấp tài liệu hạng nhất." Severus rất thực tế, y thực sự quá thích vườn thuốc cùng phòng thí nghiệm của Harry a.

"Nga, Severus, ngươi và Jerromy quả nhiên là một nhà. Bất quá ngươi lại có kỹ thuật túi tơ tằm, lấy ở đâu ra vậy? Theo ta được biết, kỹ thuật kia đã thất truyền rất lâu rồi." Jefferson thăm dò nói.

"Ngươi nhất định phải biết tất cả? Biết được quá nhiều nhưng đối với ngươi một chút chỗ tốt cũng không có." Severus nhàn nhạt liếc Jefferson một cái, làm cho mập mạp cảm giác trái tim nhỏ của mình run rẩy a run rẩy.

"Ách, là ta nhìn lầm, vậy phỏng chừng chỉ là lễ vật nhỏ tình thú giữa chồng chồng các ngươi đi?" Mập mạp quyết định hay là quên suy đoán của mình tương đối an toàn.

Severus thấy Jefferson thức thời, lập tức cũng không nói cái gì, kỹ thuật túi tơ tằm dĩ nhiên là Harry mấy năm trước lần đầu tiên dẫn hắn đến Atlantis lúc ở trong một nhà sách vô cùng cổ xưa đào ra ngoài. Mấy năm nay y mỗi lần cùng Harry đi ra ngoài đều có không ít thu hoạch, thêm vào đó vũ lực y không kém Harry lại có ăn ý cực cao, đồng loạt ra tay tự nhiên là đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi. Y cũng thích sinh hoạt của người mạo hiểm, nếu không phải là Hogwarts còn cần y, y cũng muốn từ chức đi làm chuyên chức người mạo hiểm —— bất quá, điều này cũng làm cho suy nghĩ một chút mà thôi, một năm bôn ba ở chỗ hiểm yếu, y vẫn là không làm được.

Severus đem danh sách lại nhìn một lần liền đứng dậy chuẩn bị trở về hầm, những người khác đều biết y là vì tiễn chồng mình mới ra ngoài hơn nữa mỗi người bọn họ đều có chuyện, cho nên cũng không có người ngăn y. Ngay lúc y đi ra lễ đường, hướng về phía hầm đi, y nghe được thanh âm của nữ sĩ Granger ——

"Giáo sư Snape... xin dừng bước." Trong thanh âm của Hermione tràn ngập nghi hoặc.

Cước bộ Severus dừng lại, không quay đầu lại.

"Giáo sư Snape... Những người đó... Harry... cậu ấy... " Hermione nói năng lộn xộn, cô muốn hỏi Snape một câu về những người đó, còn có Harry, thân phận của anh hôm nay.

Khi nhìn đến Harry lấy cái loại tư thái cao cao tại thượng xuất hiện, lúc mười mấy tuyệt thế cao thủ cứ như vậy hướng về phía anh thuần phục, trong nháy mắt Hermione có cảm giác mình tuyệt không lý giải được Harry. Cô nhiều ít đối với Harry xa lạ này sinh ra đề phòng, phải biết rằng cô đã từng ở trong trí nhớ của một ít Tử thần thực tử thấy qua, Voldemort cũng từng có tư thái như vậy, Tử thần thực tử cũng đối với Voldemort thuần phục. Hermione không biết, nói hùa như vậy có phải trùng hợp hay không?

"Granger, xem ra Zabini đem ngươi chiều hư. Không thể không nói, ngươi vẫn không có cách nào che giấu bản năng làm Ravenclaw của ngươi, cho dù ngươi ở trong đàn sư tử sống qua bảy năm. Bất quá, làm giáo sư cũ của ngươi vẫn là nguyện ý giải thích nghi hoặc cho ngươi." Nói xong y cất bước đi trước, hơi bĩu môi, y nhưng thật ra muốn biết, vị nữ sĩ này muốn biết cái gì, "Bất quá, ta nghĩ, chúng ta cần một hoàn cảnh càng thoải mái mà kín đáo, dù sao, lập tức sẽ tan lớp, ta tin tưởng ngươi cũng không hy vọng bị người thấy dáng vẻ thất lễ của ngươi đi?"

Vì vậy, Hermione đã bị mang tới phòng làm việc không thường dùng trong hầm thuộc về Harry kia.

"Nhiều đứa nhỏ, phòng làm việc sát vách có chút mất trật tự, cho nên chúng ta ở chỗ này của Harry nói là được rồi." Severus nói rồi đi thẳng tới ngồi vào trên ghế sa lon tiếp khách, lại thấy dáng vẻ Hermione vừa vào phòng làm việc liền trố mắt mà đứng ở cửa liền nhíu nhíu mày, "Nếu như nữ sĩ Bộ trưởng cảm thấy đứng ở cửa có thể biểu dương trí tuệ hoặc là quyền uy của Bộ Pháp thuật mà nói, như vậy có thể không cần đi vào."

Nghe được Severus nói hàm chứa châm chọc, Hermione giật mình, nhưng vẫn là rất nhanh tiến vào phòng làm việc.

"Đây là phòng làm việc của Harry?" Hermione đi vào phòng làm việc, quan sát phòng làm việc một chút, phát hiện phòng làm việc này vô cùng ngắn gọn, trên giá sách tràn đầy sách, trên bàn làm việc lộ ra một trang giấy cũng không có, chỉ để một khung ảnh, trong khung ảnh là ảnh chụp pháp thuật, là giáo sư Snape cùng Harry ôm hôn. Ở bên kia là phòng bếp nhỏ ngăn cách bởi quầy bar, góc cửa có một bàn chế biến nguyên liệu độc dược, bên trái bàn chế biến có cánh cửa đóng lại.

"Đúng vậy, chính là do em ấy bố trí. Bất quá, chúng ta thói quen làm việc với nhau, cho nên, phòng làm việc này đại đa số thời điểm là chúng ta dùng để quan sát đám quỷ khổng lồ nhỏ tới cấm đoán." Severus nói, ý bảo Hermione ngồi vào chỗ ngồi đối diện mình kia.

"Giáo sư Snape, ta vẫn cho là, phòng làm việc của Harry hẳn không phải là cái dạng này." Hermione ngồi xuống, sau khi quan sát qua, có một chút thất vọng, cô vừa rồi không có đoán đúng.

"Vậy ngươi cảm thấy phòng làm việc của em ấy hẳn là là dạng gì?!" Severus tăng thêm một ít ngữ khí, thấy Hermione bởi vì mình hỏi vặn lại mà động nhẹ môi lại không nói ra nguyên do, người đàn ông có chút bực bội mà hừ một cái, "Nữ sĩ Granger, ta nghĩ, em ấy thích thì tốt rồi. Ở đây trong mắt của ta ngắn gọn mà xưa cũ, tuy rằng ta không thế nào tán thành em ấy dùng đồ dùng trong nhà phong cách cổ xưa như thế, đây tựa hồ cùng tuổi của em ấy có chút không hợp, nhưng em ấy thích. Hơn nữa ta cũng càng thích giá sách thuận tiện, bất quá, Harry cho là sách của em ấy tương đối trân quý không thể ẩm ướt, chịu gió, cho nên em ấy lựa chọn một giá sách có cánh cửa. Nữ sĩ Granger, không thể không nói thời gian rời khỏi Anh quốc làm cho em ấy trở nên già dặn rất nhiều. Ngươi muốn uống chút gì không?"

"Ách, nước bí đỏ, cảm ơn. Giáo sư Snape thầy cũng cảm thấy những biến hóa này là không bình thường sao?" Hermione hỏi thẳng vào vấn đề.

"Không bình thường? Lẽ nào ngươi cảm thấy hồn phiến của Voldemort sẽ nguyện ý cùng ta sinh hoạt?!" Nghe xong lời Hermione nói, Severus từng làm gián điệp nhiều năm vô cùng mẫn cảm, trước tiên liền nghĩ đến phỏng đoán xấu nhất Hermione có thể làm ra, y biết không thể làm cho Hermione thực sự trong vấn đề này trồng hạt giống hoài nghi, bằng không hậu quả sẽ thực sự rất khó giải quyết, cho nên y lập tức trực tiếp đưa ra vấn đề, trực tiếp làm khó dễ, cười lạnh nói, "Nữ sĩ Granger, cử chỉ của ngươi phải làm cho ta hoài nghi cái bộ phận trên cổ ngươi chỉ là trang sức thôi sao, hoặc là cơ quan điều khiển bên trong đã bị vật bài tiết có chút dơ bẩn thay thế. Để ta nhắc nhở, sau khi chúng ta một lần nữa ở chung một chỗ, đã có ba đứa nhỏ. Nữ sĩ Granger, câu hỏi của ngươi làm cho ta cảm thấy buồn cười, ta phải hoài nghi đối thoại giữa chúng ta có còn cần thiết tiếp tục nữa hay không, thời giờ của ta rất eo hẹp, không có thời gian cùng một người bệnh chứng vọng tưởng như ngươi tiếp tục ở chung. Hoặc là ta không thể không suy đoán, ngươi đang suy nghĩ âm mưu làm cho Harry trở thành người người gọi là 'hồn phiến Voldemort' a? Nếu như là như vậy, ta rất thích ý nhìn dân chúng của giới phù thủy là tin tưởng chuyện ma quỷ của ngươi hay là vẫn tin tưởng hai mắt của mình." Severus nói xong liền đứng dậy, y mặc dù là cố ý nói đến phương hướng nghiêm trọng, nhưng đối với việc này y cũng đã tức giận, y cảm giác mình quả thực chính là tự mình đa tình, biết đâu ý nghĩ của Harry mới là chính xác.

"Không, giáo sư Snape, hồn phiến của Voldemort đương nhiên sẽ không còn sống, ta đương nhiên hiểu rõ." Hermione kinh hoàng mà giải thích, thế nhưng một cái góc ở trong lòng cô vẫn treo lên chút hoài nghi cũng hoàn toàn buông xuống, nhưng thấy Severus tức giận, lập tức nói, "Ta tin tưởng Harry. Ta chẳng qua là cảm thấy cậu ấy ở trong quá khứ cùng bây giờ khác biệt quá nhiều... không phải là hoài nghi..."

Nhìn dáng vẻ người phụ nữ nóng lòng làm sáng tỏ, Severus cảm thấy châm chọc, y cảm thấy Harry chán ghét chính trị không phải là không có đạo lý. Y cảm thấy, không những là thời gian đem Harry năm đó thay đổi làm Jerromy Asaprhett bây giờ, nữ sĩ trước mắt này từ lâu bị thời gian thay đổi. Đối với Harry cùng vị nữ sĩ này những năm này không được tự nhiên, y cho tới nay đều cảm thấy có chút áy náy, bởi vì y cảm thấy, Harry là vì y, mà bỏ qua một người sẽ vì em ấy mà suy nghĩ.

Thế nhưng, y hiện tại phát hiện, mình sai rồi.

Ai nói cái này nữ sĩ không có thay đổi? Harry không phải là người không có tâm tư, anh luôn luôn tinh tế mà cẩn mật. Thêm vào đó cảnh ngộ lúc nhỏ, đối với người chung quanh mình thay đổi gần như có trực giác dã thú. Anh nhìn thấu một ít mánh khóe trước kia từ sau khi nữ sĩ lên làm Bộ trưởng Bộ Pháp thuật không có hành vi tích cực vì Severus lật lại bản án, cho nên anh theo bản năng không còn cách nào tha thứ mà thuyết phục mình cách Granger xa một ít.

Trên thân người tiếp xúc chính trị người nào không có mặt đen tối? Coi như là Dumbledore, cũng không phải là thuần khiết, lão nhân kia tàn nhẫn, bản thân Severus nhận thức sâu sắc. Granger cũng không ngoại lệ, chỉ bất quá cô là phái nữ, thường thường nữ chính trị gia so với nam chính trị gia dễ dàng che giấu mặt đen tối của mình hơn. Phái nữ, đối với bên ngoài dễ tạo thành một loại lỗi giác yếu thế.

Severus là một Slytherin, y chỉ cần đối với một người có chút ý kiến sẽ đem người này theo phương hướng xấu nhất phỏng đoán. Cho nên hiện tại, theo y thấy, Bộ trưởng Granger năm đó cũng biết tình cảm của Harry đối với Severus, nếu quả thật là bạn thân, như vậy, cô đối với oan tình của Severus hẳn là tích cực lật lại bản án mới đúng, thế nhưng, cô không có, được rồi, có thể nói là năm đó Aeschylus một tay che trời. Lại nói, nếu như ngươi thực sự muốn tìm Harry đã quay về, như vậy, ngươi và Draco nhận thức cũng không phải một ngày đêm hai ngày a, vì sao thẳng đến thời điểm không đè ép được C.S.B mới đi mở Black nhà cũ? Được rồi, ngươi có thể nói đại não của ngươi cung phản xạ quá dài, trong một lúc không nghĩ tới. Sau đó, ngươi mấy năm này vẫn dây dưa Harry, một hồi cái gì thủ tịch Wizangemot, một hồi cái gì tham sự, một hồi là cái gì tổ viên đặc biệt Auror, ngươi không phải là nghĩ mọi cách mà hy vọng đem Harry bắt cóc tiến vào trận doanh của ngươi sao? Được rồi, ngươi có thể nói đây là nguyện vọng của dân chúng... Ngay lúc ban nãy, ngươi thấy đoàn đội của Harry, sau khi phá vỡ nhận thức ngươi vẫn cho là Harry ở thế giới của người mạo hiểm vẫn một thân một mình, dĩ nhiên hỏi vấn đề dễ dàng khiến người ta hiểu lầm như vậy, lại là có ý gì? Ta có thể hay không suy đoán, sau khi ngươi phát hiện Harry có vũ lực cường đại lại có một đoàn đội cường đại, cho nên ngươi thực sự luống cuống, theo bản năng hy vọng đắn đo làm cho Harry thân bại danh liệt?

Severus cảm giác mình có thể nên đi chúc mừng Dumbledore một chút, hắn có người kế tục —— Gryffindor lại ra một chính trị gia am hiểu dương mưu.

Nhìn vẻ mặt kinh hoàng của nữ sĩ, nét mặt Severus không hiện rõ, nội tâm cười nhạt: Bộ trưởng Granger, ta cũng muốn biết ngươi còn muốn biết gì nữa?

....

——

Tổng bộ Nghiệp đoàn người mạo hiểm, bàn tròn thẩm lí và phán quyết

Harry chán đến chết mà ngồi ở bên người hội trưởng Alfonso, làm người thẩm lí và phán quyết, quyền lực trên tay anh kỳ thực so với hội trưởng cao hơn, thế nhưng, anh rất ít lướt qua hội trưởng đi làm cái gì. Nghe các trưởng lão không ngừng mà thảo luận nên định tội cho Mân Côi như thế nào, vì thế mà tranh luận không ngớt: Một phe cảm thấy Mân Côi là tuổi còn trẻ bị Tà Khí lợi dụng, có thể dựa trên tình cảm mà tha thứ; một phe cảm thấy Mân Côi chính là gián điệp của Tà Khí, hẳn là lấy tội gián điệp xử tử. Các trưởng lão tranh luận, nhưng không ai có dũng khí lớn mật mà đem đề tài kéo đến trên người Góa Phụ, tuy rằng bọn họ đều hiểu Mân Côi nhưng thật ra là đắc tội chồng chồng Góa Phụ Dược Sư, nhưng nhìn mười người thành viên đoàn phán quyết chung quanh Góa Phụ, bọn họ là thực sự sợ. Vừa kịch liệt mà tranh luận, vừa cẩn thận quan sát đến sắc mặt của Góa Phụ, bọn họ thế nhưng nghe nói, người này một khi điên liền đem hơn phân nửa tù nhân của sở thẩm phán giải quyết rồi.

Harry đối với lần này không nói một lời, anh đang đứng ngoài quan sát chồng mình cùng Hermione nói chuyện, anh rất sớm liền đoán được ý đồ của Hermione, đương nhiên, anh cũng không ngại ý đồ của Hermione. Hermione hôm nay cũng là Bộ trưởng Bộ Pháp thuật, huống chi, Severus hy vọng mình cứu tế giới pháp thuật Anh quốc. Làm một chính khách, Hermione mặc dù có tật xấu, thế nhưng cô so với đám người đầy đầu lợi ích cá nhân kia tốt rất nhiều. Nhưng mà không thể phủ nhận chính anh đối với Hermione cũng có thành kiến, dù sao năm đó cái Obliviate kia nhiều ít đả thương phần tình cảm.

"Khụ khụ...." Hội trưởng Alfonso ho nhẹ hai tiếng, hai phe tranh luận không nghỉ lập tức an tĩnh lại.

"Làm sao vậy? Alfonso." Harry lập tức nói.

"Góa Phụ, ngươi không cảm thấy bị bọn họ làm cho có chút đau đầu sao?" Hội trưởng Alfonso thực sự bội phục người trẻ tuổi này, ông lúc ở vào tuổi của anh, cũng không có trầm ổn như vậy.

Đương nhiên, hội trưởng Alfonso cũng không biết, Harry đang đào ngũ.

"Ta chẳng qua là cảm thấy ngày hôm nay các vị tiền bối tựa hồ không có biết rõ ràng trọng điểm." Harry cười nói, "Ngày hôm nay chủ đề của hội lấy lời khai vãn bối cho rằng cũng không phải là Mân Côi là vì sao làm gián điệp, hành vi gián điệp của cô ta đã hết sức rõ ràng a. Về phần cô ta là người nào chỉ định tiến vào đoàn phán quyết của ta, ta cũng không muốn truy cứu. Vấn đề cân nhắc mức hình phạt của cô ta cũng là công việc nội bộ đoàn phán quyết ta, đem cô ta giao cho hội trưởng lão, bất quá là bởi vì cô ta là người do hội trưởng lão đề cử tiến vào đoàn phán quyết. Cho nên, ta muốn hỏi các vị một chút, là muốn một Atlantis hòa bình, hay là muốn một Atlantis bước vào chiến loạn?"

Ách....

Tất cả trưởng lão đều bị nghẹn một chút. Phân lượng của vị này thế nhưng là thật không nhẹ, anh nói ra câu uy hiếp này, đã là đối với hội trưởng lão cực kỳ bất mãn.

"Ta tin tưởng lúc các vị giao cho ta quyền lực của người thẩm lí và phán quyết, đã đối với thân phận của ta cùng năng lực cầm giữ có hiểu biết đi? Đương nhiên, ta không có khả năng cũng tuyệt đối không đem con bài chưa lật của ta toàn bộ bày ra, cho nên, không nên nỗ lực đem một vài người kỳ quái an bài tiến vào đoàn đội của ta, đây là điểm mấu chốt của ta. Mặt khác, Dược Sư hy vọng ta chuyển cáo các vị, dược của hắn không phải là ai cũng có thể mua. Điều kiện cùng với tiền chế tạo các ngươi cung cấp, hắn không thiếu." Harry nói, ma áp cường đại cùng lệ khí trên người trong nháy mắt toàn bộ bạo phát ra ngoài, các trưởng lão đều là trong nháy mắt sắc mặt không còn chút máu, đa số đều là cảm thấy cổ họng ngọt, máu liền từ trong miệng tràn ra. Bọn họ có thể cảm giác được người đàn ông này tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng thực lực lại sớm đã là trình độ bọn họ theo không kịp, muốn chèn ép lợi dụng anh trước tiên vẫn là suy nghĩ một chút xem thân thể của chính mình có thể chịu được hay không, chỉ số thông minh có đủ hay không.

Nga, là người nào ngu xuẩn cảm thấy tính tình của người thẩm lí và phán quyết này tốt? Lệ khí cường đại như vậy, còn có thể xưng tính tình tốt? Thực sự là mù!

"Điện hạ, Băng Tinh đã hôn mê!" Đoàn phán quyết thờ ơ bên cạnh còn lại mấy người đều là bị Harry cùng Severus huấn luyện, tự nhiên đối với áp cùng lệ khí của Harry có chút miễn dịch, trong thời gian ngắn có thể tự nhiên chống đỡ không có vấn đề gì.

"Trưởng lão Larman, người xem, ngay cả khí tức của ta đều không chịu nổi, còn làm sao cùng ta làm việc chung?" Harry nhẹ nhàng cười mang theo chút châm chọc nói, "Được rồi, ngày hôm nay ta liền nói ở chỗ này a, nếu như các ngươi cảm thấy ta sẽ cùng tiền bối Casilli nói chuyện tốt như vậy, có thể tới thử nhìn một chút. Lần này người liền hoàn hảo không tổn hao gì trả lại cho các ngươi, nếu là có lần sau, ta rất thích ý cho mãnh thú trong tuyệt địa một ít thức ăn sống."

Giọng điệu như vậy làm cho các trưởng lão nheo mắt, lại cũng biết mình là thật không có biện pháp tìm ra một người làm cho Góa Phụ để ý. Cho nên tâm tư hy vọng đem người chỉ định tiến vào đoàn phán quyết, có thể phải thu lại. Phải biết rằng Góa Phụ thế nhưng bình thường dẫn người đi tuyệt địa làm nhiệm vụ, đến lúc đó anh có khả năng rất lớn giết người chỉ định đi vào kia, sau đó nói là ngoài ý muốn, người kia không có thực lực đã chết. Vậy bọn họ cũng vô pháp nói ra cái gì, lại phải nghẹn đến đau lòng.

Vì để cho Góa Phụ nhiều ít có thể để mắt, thời điểm bọn họ chọn người cũng tốn không ít công sức. Có thể nói đưa trong danh sách đến đoàn phán quyết đều là người mới bọn hắn từ các phương diện chọn kỹ càng, nếu như cứ như vậy bị Góa Phụ cầm đi đút mãnh thú trong tuyệt địa, vậy bọn họ nói không đau lòng là gạt người. Huống hồ, ai nấy đều thấy được, bản lĩnh dạy dỗ người của Góa Phụ, chỉ cần nhìn tiểu quái vật của đoàn phán quyết sẽ biết, cho nên thời điểm bọn họ đang chọn người khó tránh khỏi sẽ ưu tiên cân nhắc đệ tử mình. Nếu quả như thật xuất hiện chuyện đáng sợ như vậy, vậy bọn họ nên xử lý như thế nào?

"Được rồi, chủ đề của hội nghị lấy lời khai không chỉ là vấn đề gián điệp của Mân Côi." Harry thu khí thế nói, tất cả mọi người cảm thấy luồng không khí ép tới toàn thân khó chịu trong nháy mắt đều biến mất, "Lần này, chúng ta triệt để loại bỏ Tà Hồn, đoàn mạo hiểm luôn luôn làm một ít chuyện khiêu khích quy chế điều lệ của nghiệp đoàn này..." Harry tự mình nói án tử của Tà Hồn là bị điều tra ra thế nào, cùng với bọn họ làm chuyện mang đến tổn thất dạng gì cho nghiệp đoàn, những tổn thất này đối với mỗi người ở đây ảnh hưởng. Sau đó lại nói rõ các loại nguy hiểm lúc đuổi bắt Tà Khí, cùng với mình bị thương từ đầu đến cuối, mặc dù không có cố ý nhắc tới Mân Côi, nhưng ở trong lời nói đầy đủ mà rõ ràng, làm cho các trưởng lão tự mình suy nghĩ. Các trưởng lão vốn là đã định vào trước là chủ, tự nhiên sẽ đặc biệt quan tâm tình huống của Mân Côi trong nhiệm vụ, rất nhanh không ít trưởng lão liền cảm nhận được một ít sai phạm rất nhỏ của Mân Côi, điều này làm cho đại bộ phận trưởng lão cũng bắt đầu tin tưởng Mân Côi chính là gián điệp, vì vậy ánh mắt nhìn về phía trưởng lão Larman cũng bắt đầu có chút không tốt, phải biết rằng, Harry vừa mới hướng về phía các trưởng lão đang ngồi nói rõ chuyện Tà Hồn mang tới ảnh hưởng cùng tổn hại đối với lợi ích của bản thân bọn họ. Cứ như vậy, các trưởng lão liền càng không thể nể quá hoá hỏng.

Ngân Hồ cùng những người phán quyết khác đều cảm thấy tài hùng biện của Harry thật sự là có thể đem trắng lừa dối thành đen, lần này, các trưởng lão tuyệt đối sẽ nghiêm ngặt mà đối với Mân Côi ra tay. Ai, người phụ nữ kia cũng là quả là đáng thương, đụng phải Harry cái người đem bạn đời so với chính mình còn nặng này. Bất quá, người đáng thương tất có chỗ đáng trách, trước đó người phụ nữ kia ở trong đoàn phán quyết cũng không ít biểu hiện vênh vênh váo váo. Cho nên, không có ai đồng tình cho cô ta.

Prujeff toàn bộ hành trình đều ở đây lặng lẽ nghe, ông đột nhiên cảm thấy tất cả trước đó mình lo lắng, ở trước mặt Góa Phụ tựa hồ cũng không là vấn đề. Ông phát hiện, Góa Phụ vô luận ở phương diện gì tựa hồ cũng có chút xem qua, hơn nữa nếu như anh muốn làm, liền tuyệt đối có thể làm được trình độ hoàn mỹ nhất.

"... Các vị trưởng lão, nhiệm vụ chém giết lần này đã kết thúc, thế nhưng, trụ sở của đoàn mạo hiểm Tà Hồn cần một chủ nhân mới, cho nên, mời các vị trưởng lão cùng với hội trưởng mau chóng phát nhiệm vụ khảo hạch đoàn mạo hiểm cấp SS mới xuống dưới, Atlantis không những cần truyền thống truyền thừa, còn cần máu mới bổ sung." Harry ở cuối cùng cười yếu ớt nói. Đem quyền lực chọn một đoàn đội SS giao ra, tất cả mọi người biết lợi ích lớn vô cùng trong đó. Các trưởng lão vốn cho là Góa Phụ sẽ như người thẩm lí và phán quyết trước một đời đem lợi ích lớn như vậy lưu lại nội bộ đoàn phán quyết, nhưng chưa từng nghĩ, Góa Phụ dĩ nhiên liền nhẹ nhàng như vậy mà chuyển nhượng.

Harry nói xong lời này liền biểu thị mình còn có chút việc gấp, hướng về phía hội trưởng xin lỗi một tiếng, liền mang theo đoàn phán quyết rời khỏi.

"Góa Phụ nhưng thật ra rất hiểu rõ lí lẽ nha. Thảo nào Simbo cùng Prujeff nguyện ý cùng hắn đứng ở cùng một trận chiến tuyến. Ha ha, hai người các ngươi mấy năm nay cũng không ít thật tốt chỗ đi." Góa Phụ đi, mọi người liền bắt đầu trêu ghẹo Prujeff làm người bàn bạc rất nhiều năm của anh cùng với Simbo vẫn là người xuất bản của anh.

Hai người thành thạo mà tiếp thu những người này trêu ghẹo, rất nhanh, các trưởng lão thảo luận một chút nhiệm vụ khảo hạch phải tuyên bố đi ra liền tán đi. Nhưng thật ra hội trưởng Alfonso lưu Simbo cùng Prujeff lại, mời hai người bọn họ đến nhà mình ăn cơm tối. Hai người cùng hội trưởng Alfonso vốn là bạn cũ, ngược lại cũng không khách khí mà đồng ý.

"Prujeff, ta cũng là có chút để ý Mân Côi nhà Larman rốt cuộc là làm cái gì làm cho Góa Phụ không đưa cô ta vào chỗ chết thì không được?" Sau khi cơm nước no nê, Alfonso hỏi.

"Hừ, cô bé kia có bệnh công chúa vô cùng nghiêm trọng, cư nhiên ngông cuồng tự cao tự đại mà cắt đứt nói chuyện gương hai mặt giữa Góa Phụ cùng Dược Sư, buồn cười hơn là Larman cũng không biết đối với cô bé kia nói gì đó, dĩ nhiên làm cho cô gái tự mình cho rằng tốt lành đến làm trò trước mặt Dược Sư tiến lên câu dẫn Góa Phụ. Góa Phụ cái thằng nhóc bảo vệ thức ăn kia làm sao sẽ buông tha cô ta." Prujeff nhún vai nói.

Alfonso nghe xong lời này, cũng là bất đắc dĩ, Mân Côi cư nhiên không những đắc tội Góa Phụ còn đắc tội Dược Sư, thực sự là tìm đường chết a...

——

Harry cũng không vội quay về Hogwarts, tiết tuần này của anh vẫn là để cho bạn tốt Longman thay thế, anh không lo lắng, anh muốn thay Severus giám sát lần đầu sử dụng của dược, tuy rằng Ảnh cũng có thể làm tốt, thế nhưng, Harry đối với dược lần này hiển nhiên càng để ý. Dù sao cái tác phẩm này là nghiên cứu quan trọng nhất cho tới bây giờ, hiển nhiên, nó sẽ thay đổi sinh hoạt rất nhiều người.

Sau khi cùng người phán quyết ăn cơm tối xong, liền giải tán bọn họ, để cho mỗi người bọn họ đi làm chút nhiệm vụ hoặc là đi tĩnh dưỡng một đoạn thời gian, đồng thời dặn bọn họ ở tuần giữa tháng đến Hogwarts tập hợp, bọn họ phải tiến hành giai đoạn tiếp theo của đặc huấn. Harry liền thông qua khóa cảng trở về phòng nhỏ ở vườn thuốc của mình ở ngoài Thung Lũng Rồng, sau khi tắm xong, Harry ngồi ở sân phơi của phòng nhỏ ở vườn thuốc, thả lỏng mà nghe âm nhạc.

Đột nhiên, độ cung bên môi Harry trở nên lớn hơn vài phần, sau khi không gian phía sau anh có hơi bóp méo, một phù thủy nam áo choàng đen dáng người cao lớn xuất hiện ở chỗ đó.

"Sev, tới?" Harry quay đầu lại nhìn thoáng qua.

"Ừ." Severus ung dung đi tới bên người Harry, đưa tay lồng vào tay của Harry.

"Thực sự là khó có được, anh sẽ làm Apo cùng Al giúp anh sửa bài tập, bản thân lười biếng tới tìm em." Harry câu môi cười nói.

"Năng lực của bọn họ vậy là đủ rồi, ta không muốn một mình." Severus biết Harry là một người rất mềm lòng.

"Không việc gì, lo lắng của Hermione cũng không phải là không có đạo lý, cô ấy hiện tại dù sao đang ở trong nhiệm kỳ. Bất quá, Blaise cũng thật là, quá cưng chiều cô ấy." Harry thở dài nói.

"Slytherin không phải đều là như thế này sao?" Severus biến ra một cái ghế salon, cùng Harry cùng nhau ngồi xuống, "Mang cho em chút dược dẫn dắt tinh thần, thử nhìn một chút."

Nhìn người đàn ông từ trong túi áo lấy ra dược, Harry buồn cười, nói: "Anh tuy rằng cưng chiều em, nhưng anh sẽ không chuyện gì đều làm thay. Mặt khác, anh đây là định đem em chế tạo thành dạng quái vật gì a?" Động một chút lại tăng thêm dược điều trị thực lực.

"Chỉ có khi em cường đại rồi, ta mới sẽ không lo lắng." Severus nhìn anh đang cười, cũng hơi cong lên khóe môi.

"Được rồi, không cần để ý Hermione. Anh không được quên, em hiện tại cũng không là một người, trừ anh ra, em còn có gia tộc Potter. Hiện tại gia tộc phụ thuộc nhà Potter phát triển rất tốt, Hermione nếu là muốn đụng đến em, hiện tại cũng phải suy nghĩ cẩn thận. Huống chi em cảm thấy anh đã thuyết phục cô ấy." Harry tiếp nhận dược, mở ra liền uống.

"Ta cảm thấy nữ sĩ Bộ trưởng ước chừng thời gian rất lâu cũng sẽ không lại một mình phiền em." Severus cầm lại bình dược trống không.

"Sev, có thể hay không không nói về cô ấy? Nhắc lại em sẽ ghen a, em nghĩ, anh cũng không muốn em động thủ đi xử lý Hermione đi?" Harry hay nói giỡn mà nói.

"Được, không đề cập nữa." Nói xong, Severus liền đem Harry ôm tiến vào trong lòng. Hai người liền an tĩnh ngọt ngào như vậy mà nghe âm nhạc nhìn trời sao xinh đẹp.

...

Ngày an nhàn mà mỹ hảo. Harry ở Atlantis lại ngây người ba ngày, anh không có đi quản hội trưởng lão ban bố nhiệm vụ mới để cho bao nhiêu đoàn mạo hiểm S cấp, đoàn mạo hiểm cấp A liều mạng bôn ba; cũng không có đi quan tâm hiện nay trên Atlantis bát quái rất kịch liệt chính là thực lực của "vị điện hạ kia" đến tột cùng đến trình độ nào. Anh khoác Áo tàng hình đi theo bên người Ảnh toàn bộ hành trình quan sát mấy người sói tham gia thực nghiệm sau khi uống xong dược trừ lang độc phản ứng thân thể hai ngày đầu, thoạt nhìn cũng không tệ lắm, không có gì dị thường, về phần hiệu quả chân chính, vẫn là phải nhìn thời khắc trăng tròn mười ngày sau.

Sau khi Harry cùng Severus dùng linh hồn trao đổi, lại dặn dò Ảnh một ít sự tình phải chú ý, lưu lại một đống dược gần nhất Severus cùng mình nhàn rỗi buồn chán làm, sau đó rồi rời đi cửa hàng dược Ngân Xà. Trước khi rời đi Atlantis anh cần phải đi mua, tìm tòi một ít vật phẩm, dù sao lần này sau khi rời đi đến kỳ nghỉ hè mới có thể trở lại.

Harry thích đi dạo chợ trao đổi tự do, đây là một loại giao dịch đặc hữu ở Atlantis. Harry khoác áo choàng mang theo mặt nạ thông thường, thị trường trao đổi người mua cùng người bán đa số đều là trang phục như vậy, ai cũng biết đạo lý giấu tài. Đương nhiên cũng có một chút người mua cùng người bán tương đối lạc quan, đương nhiên, người như vậy mười người có tám chín là người trung gian, bọn họ được tuyển một cách chuyên nghiệp bởi người bán hoặc là người mua bất tiện khi tự mình đứng ra trao đổi.

Loại chợ giao dịch này ở từng thành lớn của Atlantis đều có, chỉ là thời gian khai trương có chỗ khác nhau. Harry đi là thành Ambis cách vườn thuốc của mình gần nhất, đoàn đội trú trong thành là Quân Hồn. Harry không làm kinh động tới Quân Hồn, anh không cảm thấy có người tới đón là chuyện thật tốt. Hơn nữa anh không có dự định ở lâu, nếu để cho người của Quân Hồn biết, tuyệt đối khách khí phải lưu anh ở vài ngày. Cho nên nói, người quá được hoan nghênh cũng là phiền phức.

Đi dạo một hồi, Harry liền nhìn trúng một nhóm tài liệu cơ sở trong tay một người trung gian, lúc, đang muốn tiền trả, đột nhiên không ít người đều hướng trong chợ chạy đi, Harry xa xa thấy một vòng người vây quanh ở cuối chợ. Đang cảm thấy kỳ quái, chợt nghe cái người trung gian kia thở dài lắc đầu: "Đáng thương a..."

"Làm sao vậy?" Harry tò mò hỏi, anh thỉnh thoảng sẽ hỏi thăm một ít tin lạ chuyện khác thường.

"Bên kia đang bán đứa nhỏ." Cái người trung gian kia hạ giọng nói.

"Đó không phải là chuyện rất bình thường?" Ở Atlantis, thời thời khắc khắc đều có người buôn bán nô lệ, Harry thấy nhiều không trách.

"Không phải là, cái kia cũng không phải nô lệ, mà là... vị anh hùng này, không biết ngài nghe nói qua đại sư Ancassa sao?" Người trung gian nói, 'anh hùng' là xưng hô thống nhất của nhóm người trung gian với người mạo hiểm.

"Nghe nói qua, nhưng ông ấy không phải là đã chết hai năm sao?" Harry biết đại sư Ancassa, đó là một vị đại sư luyện kim thuật nghiệp đoàn người mạo hiểm nuôi dưỡng, ở hai năm trước hai tay buông xuôi, anh và vị đại sư này không có gì trao đổi, chỉ là nghe qua trưởng lão Tinh Linh Tộc Ambrose nói qua tác phẩm của vị đại sư này không sai. Hai năm trước anh có thu được cáo phó, chẳng qua là lúc đó anh đang có Adel cùng Aster, không có đi vào phúng viếng.

"Ai, đúng vậy, con của ông ấy từ nhỏ đã bị vợ thứ hai đại sư Ancassa cưng chiều đến hết ăn lại nằm, vì vậy, cha mới rời khỏi không được hai năm liền nghèo rớt mồng tơi a, liền tới đây bán rẻ một đôi trai gái của mình. Vị anh hùng này, ngươi là chưa từng thấy cô bé xinh đẹp kia, chưa tới mấy năm tuyệt đối là mỹ sắc nhất tuyệt trên Atlantis." Chuyên chức người trung gian nói, "Chỉ là đáng thương cái cậu bé kia ở trên luyện kim thuật có thiên phú, nghe nói, đại sư Ancassa lúc còn sống, đã từng khen qua thiên phú của người cháu này."

"Thiên phú? Nếu như cái kia cậu bé thật sự có thiên phú, vậy ở nơi nào đều có thể phát huy." Harry nói, "Được rồi, chúng ta giao dịch tốt nhất mau chút kết thúc."

Harry chưa bao giờ là cái loại người quá nhiều đồng tình, bây giờ anh càng thấy nhiều loại sự tình này. Huống chi anh và đại sư Ancassa cũng không có bao nhiêu giao tình, cho nên anh không có tính toán đi cản trở đường phát tài của người khác.

"Dạ." Người trung gian rất nhanh hoàn thành đóng gói tài liệu, sau khi Harry giao phó đầy đủ điểm cống hiến đã đem tài liệu cơ sở của mình thu nhỏ bỏ vào túi tiền.

Anh chậm rãi ở đám quầy hàng đi dạo, chậm rãi vòng qua chỗ đoàn người dày đặc. Nhưng ở trên một sạp nhỏ của người trung gian chuyên nghiệp thấy được vật trang sức nhỏ coi như tinh xảo, anh đem đồ cầm lên.

"Thứ nhỏ này trông không giống như nó sẽ xuất hiện ở một quầy hàng." Mắt Harry rất độc, cái quán này của người trung gian anh coi như biết, ở nơi này, là một người rất tốt trên con phố này. Harry đã từng cùng hắn có mấy lần hợp tác, trên quầy hàng của hắn mỗi món vật phẩm luyện kim đều là thượng phẩm trong thượng phẩm. Chỉ có món này, chế tác thô ráp, như là sản phẩm của lính mới thế nhưng mặt trên đã có pháp trận Anmo rất khó tập hợp, đây cũng không thường thấy. Tuy rằng pháp trận này bản thân Harry thậm chí đối với Remus nhỏ hoặc là Apollo mà nói cũng không khó, thế nhưng ở bên ngoài Harry rất ít thấy tác phẩm của luyện kim thuật sư nào có tập hợp pháp trận này. Nếu như cái luyện kim thuật sư này cũng đủ trẻ tuổi mà nói, anh muốn chiêu tiến vào đoàn phán quyết.

"A, vị này anh hùng ánh mắt thật tốt, món đồ chơi nhỏ chỉ là quà tặng..." vị người trung gian kia lập tức có chút quẫn bách mà nói, đương nhiên, thanh âm của Harry cộng thêm vào đó áo choàng rộng lớn cùng mặt nạ làm cho hắn không cách nào phát hiện thân phận của Harry

"Ta muốn biết cái 'lặt vặt' này là tác phẩm của vị nào, nếu như có thể, ta muốn gặp vị này luyện kim thuật sư." Harry trực tiếp nói.

"Ách, vị anh hùng này, trong người chúng ta là có điều lệ ràng buộc, yêu cầu của ngài làm cho ta thật khó xử..." Người trung gian thật không ngờ là vấn đề này, hắn khó xử mà nói.

"Được rồi, như vậy, nếu như ta ra đầy đủ tiền hoa hồng thế nào?" Harry có ý định thử.

"Cái này, xin vị anh hùng này thứ tội, ta không muốn làm việc mất đi danh tiếng bên trong." Vị người trung gian này đối với thái độ lần này rất mạnh cứng rắn, trong bọn họ giữa người với nhau thế nhưng dựa vào danh tiếng ăn cơm. Nếu như hôm nay hắn tùy ý tiết lộ tin tức, như vậy tiếp theo chỉ sợ cũng không có ai lại ủy thác hắn mua bán, làm một người trung gian thâm niên, hắn sẽ không phạm sai lầm như vậy.

"Ha hả, Mora, thật lâu không gặp, ngươi cũng vẫn là như cũ..." Harry cẩn thận lấy xuống mặt nạ của mình, lộ ra hình dạng.

"Điện... điện hạ?!" Người trung gian Mora kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, sau đó lập tức cẩn thận nhìn người chung quanh nhìn một chút có chú ý đến hay không cử động khác thường của mình, sau khi xác nhận được, mới nhìn hướng về phía Harry.

"Thu thập một chút, ta muốn đi gặp ngươi tìm hiểu một chút tình huống." Harry nói, lại khôi phục ngụy trang của mình.

"Dạ." Mora gật đầu, rất nhanh chóng thu thập quầy hàng, sau đó cùng Harry đi vào một quán rượu bên cạnh, muốn một phòng dùng nói chuyện làm ăn. Quán rượu là thành trú của đoàn mạo hiểm - phái người kinh doanh, đã bị đoàn mạo hiểm đóng quân bảo vệ, từng người trung gian cũng sẽ cùng quán rượu như vậy có hợp tác, cho nên đi vào thì có có thể dùng phòng.

"Gặp qua điện hạ." Mora nói, sau đó liền câu nệ đứng ở một bên đợi câu hỏi của Harry.

"Cái danh sách này, ngươi chờ chút thuận tiện giúp ta thu đủ, trước đó không biết ngươi ở nơi này, nếu đụng phải, vậy làm phiền ngươi thu một chút." Harry cầm ra danh sách vật phẩm bản thân cần muốn mua, "Đương nhiên, phí ủy thác không phải ít."

"Điện hạ thực sự là quá khách khí, có thể lọt mắt xanh của điện hạ, Mora không dám lòng tham không đáy." Mora cười rót một chén nước trong cho Harry.

"Còn có, chính là ta tương đối lưu ý lai lịch cái kia vật trang sức ban nãy." Harry nói.

"Lời của người khác, ta chắc chắn sẽ không nói. Nhưng nếu như là điện hạ nói, ta coi như là làm chuyện tốt đi." Mora cùng Harry hợp tác qua vài lần, biết rõ thái độ làm người của Harry, cho nên hắn có can đảm cùng Harry nói một ít tin tức, "Điện hạ cảm thấy, hàng hoá nóng bỏng nhất chợ ngày hôm nay là cái gì?"

"Cùng Ancassa có liên quan?" Harry giương mắt nhìn về phía Mora, "Nói cho ta nghe một chút đi đi."

"Ta chỉ tiếp xúc qua cái cậu bé kia, là một đứa nhỏ thú vị, ngày hôm qua ta thấy cậu ta bị đói bụng một ngày đêm ngày đêm, thật đáng thương, cho nên liền cho cậu ta một cái bánh mì, ai biết đứa bé kia đưa cái vật trang sức này cho ta, nói là đền ơn cho ta. Lòng ta nghĩ cho dù thứ này ta lưu lại cũng không có dùng, đơn giản liền làm quà tặng đuổi tên thích chiếm tiện nghi kia cũng tốt lắm. Không nghĩ tới điện hạ nhìn trúng." Mora đơn giản nói, đem cái vật trang sức kia bỏ lên trên bàn hướng về phía Harry đẩy một cái.

"Đứa bé kia mấy tuổi?" Harry hỏi, nhìn cái kia vật trang sức.

"12 đi. Cũng là người xui xẻo a. Điện hạ, bị cha của mình xem như hàng hoá buôn bán, cái tư vị thế này nhưng không dễ chịu." Mora nói.

"Mẹ đứa nhỏ đâu?" Harry hỏi.

"Đã chết. Nghe nói là một nữ đày tớ nửa thú nhân, có huyết thống Dạ Sát Hoàng, cho nên đứa nhỏ này có chút đặc thù." Mora cười cười, "Đương nhiên, điện hạ để ý vậy cũng không phải là cái này." Mora hướng về phía Harry lấy lòng nói

Cư nhiên là Dạ Sát Hoàng sao? Đây cũng là thú vị...

Harry lấy ra vật trang sức trên bàn, ở trên tay ném ném, hỏi: "Đại sư Ancassa cũng là hao tâm tổn trí, bất quá hiển nhiên, con của ông ấy là một người ngu ngốc, hơn nữa không may, trình độ người này ngu ngốc so với đại sư dự liệu phải nghiêm trọng nhiều lắm. Đến thành Ambis bán ra nô lệ tuổi nhỏ đại đa số là vì Quân Trưởng thứ ba tới, tên kia từ trước đến nay thích lăn qua lăn lại những đầy tớ này, rơi xuống trên tay hắn liền tuyệt đối chết chắc rồi."

"Không có thể như vậy sao?" Mora nói, "Điện hạ có hứng thú? Nghe nói Quân Trưởng thứ ba ngày hôm qua bị Quân Sư phái đi đảm nhiệm nhiệm vụ, ngày hôm nay sẽ trở về thành, một khi trở về thành, tuyệt đối sẽ mua hai đứa bé, hai đứa bé kia sẽ không có tương lai."

"Như vậy, cô bé kia? Ngươi cảm thấy cô bé và cậu bé quan hệ thế nào?" Harry hỏi.

"Không tốt." Mora không dám lừa gạt, hắn lập tức nói.

"Mora, đây là tinh tạp, đem cậu bé mang đến. Đừng tiết lộ thân phận của ta, nhớ kỹ, ta chỉ muốn cậu bé." Harry đưa ra thông dụng tinh tạp ở Atlantis, nói, "Phí vất vả chốc nữa cho ngươi."

"Dạ, điện hạ." Mora tiếp nhận tinh tạp liền lập tức đi làm việc.

Harry cùng Severus nho nhỏ mà trao đổi một chút. Sau khi nhận được chồng ủng hộ, trong lòng Harry càng thêm nắm chắc.

Dạ Sát, là một loại thú nhân trong chủng tộc trí tuệ ma pháp tương đối hiếm có, lớn lên như mị quỷ, tâm lạnh như băng, nhưng bọn họ trung thành, bọn họ sẽ trung thành cho đến chết. Bọn họ có thể thao túng hình thái kim loại, tinh thần lực cực cao, đối với hai loại pháp thuật bóng tối và lửa vô cùng mẫn cảm. Có thể nói là luyện kim thuật sư trời sinh. Nhưng bọn họ hoang dại, không cách nào lý giải trận pháp của luyện kim thuật, đây cũng là lần đầu tiên nghe nói có Dạ Sát cùng người thông hôn. Tuy nói là đứa nhỏ của nô lệ cùng chủ nhân, điều này đại biểu lăng nhục. Bất quá nói vậy cũng là đại sư Ancassa sắp xếp, hài tử như vậy nếu như bồi dưỡng thật tốt, tuyệt đối sẽ là một thiên tài, sẽ ở lĩnh vực luyện kim phóng ra thành tựu xuất sắc. Đáng tiếc, đại sư Ancassa đi quá sớm. Bất quá coi như là tiện nghi đoàn phán quyết, sẽ có một luyện kim thuật sư cường lực.

Harry thấy nhiều đứa nhỏ vì những nhu cầu đặc biệt mà sinh ra, những người cần chúng sinh ra phải vô cùng hoàn hảo. Bằng hữu bên cạnh anh Kim Sắc chính là một trong số đó, huyết mạch sinh vật pháp thuật cường lực hơn nữa kịch bản nhân sinh hoàn mỹ, Kim Sắc là may mắn, đi hết toàn bộ kịch bản, sau đó chính là cuộc sống thuộc về mình cô a.

Cậu bé trước mắt này hiển nhiên không phải là may mắn như vậy, người cần cậu bé ra đời đã chết. Kịch bản của cậu bé vốn đã mất, mà phụ thân của cậu bé cũng không nhìn thấy giá trị lâu dài trên người cậu bé.

"Ngươi, tên gì?" Harry mở miệng hỏi cậu bé.

Đối với đứa nhỏ, Harry luôn luôn rất có kiên trì.

"Không có tên." Cậu bé nói, thấy người trung gian thấy đem cậu mang tới, lấy một loại tư thái vô cùng quy củ thái đứng ở một bên, cậu nhớ kỹ cái người trung gian này, ngày hôm qua cho cậu một cái bánh mì.

Nghe được câu trả lời này, Harry mỉm cười, anh liệu đến. Đứa nhỏ này hôm nay là đầy ngập phẫn nộ cùng bất đắc dĩ, cậu hy vọng duy trì tôn nghiêm trước mình, thế nhưng hiển nhiên phụ thân của cậu làm cho trái tim cậu băng giá.

"Như vậy, cậu bé không có tên, hy vọng ngươi thành thật trả lời ta, vật này là của ngươi chế ra sao?" Harry hỏi, tuy rằng anh đã thông qua thuật đọc tâm đã biết tất cả.

Cậu bé kinh ngạc thấy vật trang sức ngày hôm qua mình dùng để trao đổi thức ăn ở trong tay người trước mắt này, cậu nhìn thoáng qua người trung gian, nhớ tới người này mới vừa nói —— biểu hiện tốt một chút. Cậu nhìn cái người từ đầu đến chân đều bị áo choàng che đầy, thấy không rõ hình dạng người này.

"Đúng, là ta làm, đây là tác phẩm ta thành công nhất hiện nay." Cậu bé lúc này mới tìm về một ít tự tin.

"Mora, ngươi có thể đi trước, vậy tờ danh sách còn làm phiền ngươi, cho ngươi ba giờ thu thập. Nếu có thấy cái vật nhỏ gì hiếm thấy trước hết mua đi. Nhờ ngươi a." Harry dặn dò Mora.

"Anh hùng khách khí." Thái độ Mora đối với Harry trước sau như một xúc động, đây là tố chất của điện hạ. Hắn lập tức đi ra ngoài bắt đầu công việc mua sắm, trước khi rời đi còn nhìn thoáng qua cái vật nhỏ kia cũng không quá quan tâm hiểu thật sâu: Tiểu quỷ nha, có thể được điện hạ nhìn trúng, là phúc khí của ngươi, nhưng có thể hay không để cho anh thoả mãn, sẽ là tạo hóa của ngươi.

"Hiện tại, nơi này có một ít tài liệu, cùng một món con trai ta lúc 13 tuổi chế luyện, ngươi nếu là phỏng chế đạt được, ta đây liền mang ngươi đi, cho ngươi rất điều kiện tốt nhất trở thành một luyện kim thuật sư, làm cho thế nhân kính ngưỡng." Harry nói.

Cậu bé cúi đầu suy nghĩ một chút nói: "Nếu như ta làm không được?"

"Ta đây cũng chỉ đem ngươi xử lý thật tốt..." Harry không có nói tiếp.

Cậu bé hiển nhiên cho rằng Harry sẽ đem mình trả lại, cậu có thấy cái người trung gian kia hé ra tinh tạp cho người đàn ông kia. Tinh tạp thế nhưng tương đương với 500 vạn điểm cống hiến, nếu như mình bị trả lại, như vậy người đàn ông kia tuyệt đối sẽ đem mình đánh chết. Nghĩ tới đây, cậu bé rùng mình, cậu lập tức lấy ra món vật phẩm đó.

Mà trên thực tế, nếu như cậu bé này không làm được mà nói, Harry sẽ không đem người trả lại, nhưng cũng sẽ không mang theo trên người, anh sẽ đem người giao cho Ảnh, cùng Ảnh học tập quản lý Ngân Xà, như vậy tiền đồ so với cho Quân Trưởng thứ ba bồi ngủ cũng tốt hơn nhiều lắm.

"Chất lỏng kim loại nhốt ở trong ống Mật Ngân, trời ạ, đây thật là thiên tài. Có thể thông qua khống chế kim chúc thể lỏng chậm rãi chảy qua bên trong tiếp xúc vách trận pháp bất đồng, cái này thật là thiết kế kỳ diệu. Đây thật là tác phẩm của thiếu gia lúc 13 tuổi?" Cậu bé nghiêm túc quan sát một chút vật trong tay, cậu cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

"Chỉ cần ngươi có thể phỏng chế ra, ngươi có thể theo ta đi." Lời của Harry tràn ngập mê hoặc.

Đối với cậu bé mà nói đây là đại biểu cho cám dỗ sinh mệnh cùng tương lai, cậu không biết người đàn ông trước mắt này là ai, cũng không biết người này sẽ dẫn mình đi phương nào. Nhưng cậu biết, người đàn ông này là nhìn trúng năng lực cùng tay nghề của mình, so với những người khác trên đường thấy chỉ có thân thể tuổi còn trẻ mà mỹ vị cùng sắc đẹp của mình, cậu cảm thấy thấy đây đã là một loại cứu chuộc a. Người đàn ông này nếu quả như thật mang đi, vô luận cậu cho tiền đồ của mình thế nào, đời này cậu cũng chỉ có một người chủ nhân.

Về phần chị gái kia của cậu, cậu không thích cô, bởi vì cậu là đứa nhỏ nữ đày tớ sanh, mà chị gái là đứa nhỏ phu nhân sinh, thế nhưng ông nội ở lúc còn sống lại hết sức thương mình. Chị từ trước đến nay đối với mình không đánh thì mắng, thậm chí có vài lần đều muốn giết chết mình. Bao quát hiện tại, người đàn ông kia muốn đem mình và cô bán đi, cô còn đang cảm giác mình sẽ ngăn cản con đường yêu sủng của cô. Đối với chị gái như vậy, cậu không có quá thừa đồng tình tâm như vậy.

Mấy năm sau đó, lúc bấy giờ cậu bé này trở thành luyện kim thuật sư riêng của đoàn phán quyết nghe tiếng xa gần Atlantis, trở thành "La Sát", lúc một món tác phẩm khiến cho mọi người phải truy đuổi, chị gái cùng cha khác mẹ của cậu vẫn như cũ ở một quán rượu Ambis bán rẻ tiếng cười. Khi đó, Harry hỏi cậu có muốn cứu người hay không, cậu nhưng chỉ là lắc đầu, nói: "Điện hạ, coi như hết, nếu như cứu cô ta, cô ta ngày mai sẽ xấu hổ và giận dữ mà chết. Ta bây giờ là 'La Sát', không phải là em trai của cô ta."

——

Anh quốc, Hogwarts

Harry lần thứ hai rời khỏi khỏi đã 3 ngày, Severus ngoại trừ buổi tối ngày đầu tiên cố ý đi Atlantis làm bạn với anh ra, mỗi ngày đều vô cùng bận rộn.

Bởi vì là chuyện thi đấu loại mới, cho nên không tiền lệ, mà Bộ Pháp thuật trước đó hướng về phía một luyện kim thuật sư ký kết chế tạo ra một dụng cụ pháp thuật sàng lọc tên họ hết lần này tới lần khác bị một nhân viên trong Bộ ở lúc vận chuyển không cẩn thận rớt bể. Điều này làm cho tất cả mọi người gấp đến độ sứt đầu mẻ trán, đều lo lắng sơ ý một chút gây thành sự kiện không đáng.

Hermione nhìn pháp trận quan trọng trên dụng cụ sàng lọc xuất hiện vết rách, cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, cô cảm giác mình gần nhất thật là vô cùng không thuận lợi.

Mấy hiệu trưởng đều không phải là người ở trên luyện kim thuật đặc biệt thành thạo, bọn họ vô cùng lo lắng, bởi vì đêm nay sẽ dùng đến cái dụng cụ sàng lọc này. Mà muốn đem vị người chế tác kia mời tới ít nhất cũng phải mất một ít thời gian.

Cũng không có hỏi Severus, Hermione liền hùng hùng hổ hổ dùng lò sưởi trong tường liên lạc người liên lạc của vị đại sư kia, sau khi đem tình huống nói rõ, đối phương biểu thị đại sư đang làm thí nghiệm, muốn bỏ xuống thực nghiệm nói cần nửa ngày, hơn nữa đại sư không có thói quen dùng mạng Floo cùng ảo ảnh di hình.

"Thưa ngài, chúng tôi thực sự rất gấp." Hermione còn muốn nói rõ chuyện này rất cấp bách.

"Các ngươi hiện tại ở Hogwarts?" Vị người liên lạc kia đột nhiên hỏi.

"Đúng vậy." Hermione cảm thấy sự tình có có thể xoay chuyển.

"Vậy căn bản không cần Vincent nhà ta nha, ngài Asaprhett chính là luyện kim thuật đại sư. Hắn nhìn tác phẩm kém cỏi của Vincent liền có thể rồi." Vị người liên lạc kia cảm thấy vị Bộ Pháp thuật đều gấp đến độ quên mất bên cạnh mình có núi vàng lớn.

"Cậu ấy vừa lúc có việc không ở Hogwarts, cho nên...." Hermione nói.

"Vậy con của hắn có ở đi?" Đối phương cắt đứt Hermione, "Ngài Slytherin cũng ở đây đi?"

"Đúng..."

"Ngươi chẳng lẽ không biết, ngài Slytherin cùng ngài Asaprhett cùng chung sinh mệnh, ký ức cùng với linh hồn? Chút vấn đề nhỏ này hắn có thể xử lý. Nếu như cảm thấy chỗ nhỏ không cần dùng nhân tài lớn, con của bọn họ thế nhưng là đệ tử của đại trưởng lão Tinh Linh Tộc, luyện kim thuật là tiến tu chuyên nghiệp của đứa bé kia. Nếu như vẫn cảm thấy chỗ nhỏ không cần dùng nhân tài lớn, vậy em trai của ngài Asaprhett cậu Black cũng đã lấy được tư cách chuyên gia luyện kim thuật năm ngoái, làm sửa chữa phục hồi vẫn là có thể." Đối phương cảm thấy Bộ trưởng Bộ ma pháp của Anh quốc chính là làm khó mình.

"Nga..." cái này Hermione mới nhớ tới mình quên mất giáo sư Snape.

...

Sau khi chấm dứt trò chuyện lò sưởi trong tường, tất cả mọi người nhìn về phía Severus cảm thấy y có chút không có suy nghĩ.

"Ta cho rằng cần tránh hiềm nghi..." Câu nói đầu tiên của Severus làm cho mọi người hiểu nguyên do y không nói.

"Được rồi, Severus, ngươi thật sự cần phải tránh hiềm nghi, bất quá, cho Apollo nhà ngươi đến liền không có có quan hệ gì a đi?" Jefferson đại sư nói, "Trò ấy là... một người... không... Trực tiếp tương quan, không có tư cách dự thi."

"Nhưng trò ấy là con trai của ta và Harry." Severus như trước có lo lắng.

"Cái này có cái gì?! Dù sao hai người giáo sư chúng ta mang tới trình độ cũng kém được không nhiều lắm. Không có bao lớn khác nhau." Hiệu trưởng Aladdin cũng nói, "Chúng ta trước đó không biết ngài Slytherin nhỏ thì ra là thế năng lực hơn người, đã như vậy, vậy hãy để cho hắn đến bộc lộ tài năng cho chúng ta, làm cho chúng ta cũng mở rộng tầm mắt một chút, các vị nghĩ như thế nào?"

"Đương nhiên, vẫn nghe nói đứa bé kia vô cùng ưu tú, tài nghệ của Tinh Linh Tộc chúng ta đều chưa từng thấy qua." Phu nhân Hagrid cũng là vừa cười vừa nói.

Mấy vị khác hiệu trưởng cùng giáo sư cũng biểu thị hy vọng có thể mở rộng tầm mắt một chút, vì vậy, Severus dùng thần Hộ mệnh mang đi lời nhắn cho Apollo. Chỉ chốc lát sau, cánh cửa phòng khách lầu tám đã được lễ phép gõ. Severus đứng dậy đi mở cửa.

"Cha, ngài tìm con?" Apollo có chút thở gấp, tuy rằng thân thể hắn khôi phục tốt, thế nhưng trong thời gian ngắn từ hầm leo đến lầu 8, quả thật có chút mệt mỏi.

"Lại không hói con, chạy nhanh như vậy làm cái gì?" Severus nửa oán trách nói.

"Không có vấn đề gì, con sẵn tập luyện." Apollo cười nói, "Không cần lo lắng, cha, cơ thể của con đã tốt lắm."

"Công cụ chữa trị luyện kim mang theo sao?" Nhìn con trai không có việc gì, Severus liền trực tiếp hỏi.

"Mang theo." Apollo giơ giơ lên bọc nhỏ trong tay.

"Đến, vật này, con lập tức đem nó sửa xong." Severus dẫn đứa nhỏ đi tới trước món đó vật phẩm luyện kim.

"Cha, có khen thưởng sao?" Apollo nhìn thoáng qua bản thảo, cười nói điều kiện.

"Lúc ba mang Remus đi tảo mộ, con cũng muốn ra khỏi trường học. Muốn đi Muggle bên kia." Apollo nói.

"Có thể." Severus đồng ý.

Severus sẽ thân mật làm động tác cùng con trai như vậy, nhiều ít làm cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn. Bất quá, từ góc độ nhân tính đến nói, nhưng thật ra bình thường. Cho nên tất cả mọi người chỉ là đối với Severus trêu ghẹo vài câu, Hermione giật giật môi, nhưng chung quy không nói gì.

Apollo ở lúc mọi người trêu ghẹo cha bắt đầu công việc, khó khăn lắm nửa giờ, hắn liền đem đồ vật chữa trị tốt lắm. Thủ pháp của hắn làm cho những người khác ở đây đều ca ngợi không ngớt, liên tục tán thưởng. Apollo khiêm tốn cười cười liền trốn ở bên cạnh Severus, Severus đối với con trai được người khác tán thưởng tuy rằng nét mặt không hiện, nhưng trong lòng cũng là cảm thấy đây so với chính mình đạt được bất luận cái gì vinh dự cũng phải cao hứng.

Lúc màn đêm buông xuống, ở tuần lễ thứ hai những khách nhân đi tới Hogwarts, ở lúc cách lễ Tạ ơn đã có hai tuần, phân đoạn thứ hai của Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế —— sàng lọc giáo sư được khai mạc....

←Chương trước: Chương 290: PN02.44←

→Chương sau: Chương 292: PN02.46→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro