Chương 295: PN02.49: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 295: PN02.49: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 49

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline


Học sinh năm năm ngay từ đầu vẫn là rất mong đợi tiết Độc dược của giáo sư Asaprhett, thế nhưng rất nhanh, bọn họ liền phát hiện mình sai rồi. Giáo sư Asaprhett tuy rằng ôn hòa, thế nhưng, nếu ai đáp không hơn hoặc là đáp không được đầy đủ vấn đề của anh, anh tuyệt đối sẽ làm cho ngươi hối hận. Không phải nói châm chọc như hiệu trưởng Snape, mà là anh sẽ biến ra thứ ghê tởm gì đó đặt ở bên cạnh ngươi, sau đó thường thường mà dùng mấy thứ này đối với ngươi trò đùa dai một chút. Tinh thần dằn vặt như vậy có thể sánh bằng giáo sư Snape muốn tới khủng bố, lúc tiết học lên tới phân nửa, đã có rất nhiều học sinh bắt đầu khẩn thiết cầu mong tiết Độc dược tiếp theo không nên do giáo sư Asaprhett đến dạy thay.

Bọn họ không rõ, rõ ràng giáo sư Asaprhett ở trong lớp Bùa chú vô cùng hài hước, vì sao đến trong lớp Độc dược học liền trở nên ác liệt như vậy. Hơn nữa, đây là tiết lý thuyết. Chẳng lẽ nói, Độc dược thực sự sẽ khiến cho người ta biến thành cái dạng này sao?

Bọn học sinh suy nghĩ rất nhiều lần cũng không thể lý giải. Bất quá, Harry cũng không có quá mức, chỉ là chỉnh nhỏ mấy quỷ khổng lồ nhỏ đối với Severus bất mãn nghiêm trọng. Học sinh của anh tuy nói cũng ít nhiều bị hù, thế nhưng giáo sư Asaprhett ở trên lớp Độc dược nghiêm cẩn cùng tri thức dự trữ để cho bọn họ nhiều ít đều có thu hoạch của mình.

Thế nhưng, cuối giờ học, Harry bố trí một bài luận văn 25 tấc Anh, làm cho tất cả học sinh năm năm, bao quát Apollo cùng Artemis đều cảm thấy cuộc đời này không còn gì luyến tiếc nữa.

"Giáo sư, 25 tấc Anh có phải hay không...." Huynh trưởng của Ravenclaw Laura Listeria cảm giác mình cùng Artemis vẫn là bạn tốt, cho nên, nếu như mình có thể vì những học sinh khác tranh thủ một ít lợi ích mà nói, có thể được ít quan tâm.

"Thế nào? Tiểu thư Listeria cảm thấy thiếu?" Harry ôn hòa cười, lại làm cho Listeria cảm thấy trái tim co rụt lại, "Xem ra tiểu thư Listeria đối với nội dung của tiết này tựa hồ rất có cảm xúc? Như vậy tốt quá, vậy sẽ cho trò thêm 3 tấc Anh đi tiểu thư Listeria. Thật không hỗ là Huynh trưởng của Ravenclaw, thầy sẽ nghiêm túc đọc qua bài tập của trò." Harry không nóng không lạnh mà nói, hắn nhìn cô gái này lại muốn nói cái gì, "Được rồi, tối đa 30 tấc Anh nga, cái đề mục này không thể viết nhiều lắm, bất quá, tiểu thư Listeria nếu có cái gì kiến giải mới mẻ độc đáo, thầy là rất muốn đọc. Được rồi, nếu như không có chuyện khác, cứ như vậy đi. A, mọi người vỗ tay cho tiểu thư Listeria, vì trò ấy có thể chủ động yêu cầu bài tập dài hơn."

Laura thật là khóc không ra nước mắt, nhưng cô cái gì cũng không thể nói. Cô rất sợ, cô đã cảm thấy trong con ngươi màu xanh biếc của giáo sư Asaprhett toát ra chút uy hiếp cùng cảnh cáo. Cô biết, nếu như nói tiếp gì gì đó, vậy giáo sư Asaprhett sẽ không chút lưu tình mà tiếp tục tăng thêm nhiệm vụ, hơn nữa gia tăng phải để cho cô không thể nói nên lời. Cô ở trong tiếng vỗ tay có chút chút ảo não cúi đầu, nhưng ở trong lúc lơ đãng thấy thiếu nữ tóc đỏ ngồi ở hàng trước nhất, cô cảm giác mình có thể thật sự có chút không tự lượng sức.

Ngoại trừ cái nhạc đệm nho nhỏ này, Harry trên tiết Độc dược tiết coi như không có gì ngoài ý muốn. Bọn học sinh tốp năm tốp ba mà tán đi, bọn họ rời đi tốc độ là tương đối mau, bởi vì sợ giáo sư Asaprhett lại muốn bài tập Độc dược dài hơn.

Về phần giáo sư Asaprhett vì sao ở trong lớp Độc dược học thay đổi thái độ hiền lành ở trên tiết ma bùa chú, trở nên ở chung không tốt như thế, tất cả mọi người cảm thấy có đúng hay không đại sư ở trên phương diện Độc dược có chút thành tựu cũng sẽ có bản năng không cho phép người ngoài nghề đối với Độc dược học tiến hành làm bẩn? Nếu là như vậy, vậy trong ngày thường hiệu trưởng Snape thật là quá không dễ dàng, phải đối với bọn họ khắc chế bản năng mình. Lại nói tiếp, bọn họ phát hiện giáo sư Độc dược giáo sư Snape đến dạy tương đối khá, không những là vấn đề kinh nghiệm dạy học của giáo sư Snape, còn có, vấn đề bây giờ, chính là giáo sư Snape bố trí bài tập thực sự ít hơn một ít.

"Ba, ba là trở về lúc nào a?" Sau khi các học sinh đều rời khỏi, Artemis cùng Apollo giúp đỡ Harry đem thu bài tập dời đến phòng hiệu trưởng.

"Ngoan." Harry đưa tay xoa xoa mặt của con trai, buồn cười nhìn con trai một bộ vẻ mặt bất đắc dĩ, sau đó đối với con gái mỉm cười nói: "Chiều hôm qua liền đến Anh quốc."

"Ba không thương chúng con!" Artemis cố ý làm nũng nói, "Trở về cũng không tới trước xem chúng con a, nhớ kỹ trước đây ba trở về việc thứ nhất chính là xem chúng con."

"Nga, Al, thân ái, ngày hôm qua lúc ba trở lại Hogwarts đã là thời gian cấm đi lại ban đêm rất lâu rồi, hơn nữa mang theo một phù thủy vị thành niên độn thổ xuyên lục địa cùng ảo ảnh hình, làm cho ba hơi mệt chút. Ba thật không phải là cố ý không tới nhìn các con, hơn nữa, nếu như hôm nay buổi sáng các con có đi luyện tập sáng sớm mà nói, liền sẽ gặp được ba. Hơn nữa, ba cho các con ở tiết Độc dược có đúng hay không cảm thấy rất kinh hỉ?" Harry tự nhiên biết đây là con gái đang làm nũng, vì vậy anh đem Artemis ôm vào trong ngực, "Được rồi, Al thân ái, liền tha thứ ba đi?"

Artemis nghe xong ba nói, lập tức thuận theo, cô lập tức ngạo kiều mà tỏ vẻ tha thứ hành vi của ba. Harry cùng bọn nhỏ nói đùa vài câu, sau đó Apollo tò mò hỏi tới chuyện một cái "bạn nhỏ".

"Cái này sao? Ba chuẩn bị cho hắn cấy trí tuệ vào." Harry nói, tuy rằng ôn hòa, nhưng Apollo cùng Artemis đều nghe được lãnh ý.

"Ba?!" Hai đứa bé đều biết Harry nói là cái gì, hai người bọn họ đều kinh ngạc mở to hai mắt, "Cái này có thể sẽ phá hủy hắn."

"Phá hủy thì phá hủy đi, huống chi chỉ là 'mới có thể', các con đừng khiếp sợ như thế." Thái độ lạnh lùng của Harry làm cho Apollo cùng Artemis biết mình nên lấy dạng thái độ gì mà đối đãi người ba mang về, "Bất quá, trên tay hắn là thật được việc, cái này các con nhìn, không sai đi?" Harry xuất ra cái vật trang sức nhỏ kia cùng hàng nhái mới đưa cho Apollo cùng Artemis.

"Thật là không tệ, tay nghề trôi chảy cùng tác phẩm như vậy... thế nhưng, cấy trí tuệ vào? Quá đáng tiếc...." Apollo nói.

"Thế nhưng, cấy trí tuệ vào rất nguy hiểm, có khả năng rất lớn sẽ làm cho hắn rơi vào điên cuồng." Apollo nói, hắn ở trên sách của Tinh Linh Tộc cùng Thủy tộc hiểu qua loại kỹ thuật này. Thuật Cấy Trí tuệ là một loại thủ đoạn cực đoan trong dị tộc bồi dưỡng một ít nhân tài phi thường, xác xuất thành công trên căn bản là mười người được một người.

"Ba hôm qua đã nói, cho hắn một ít thời gian tiến hành lựa chọn, là sử dụng phương pháp cực đoan hay là lựa chọn tiêu hao thời gian." Harry nói.

"Ba, kỳ thực ba cho hai lựa chọn như vậy đều không kém bao nhiêu." Artemis liếc mắt nói, "Wallin cùng Jacobsen còn cho là mình sẽ có một sư đệ. Xem ra là bọn họ suy nghĩ nhiều."

"Đương nhiên là suy nghĩ nhiều, ba không có ý định lại thu học đồ. Hơn nữa, hai lựa chọn vẫn có kém, ba hy vọng La Sát có thể làm ra lựa chọn tốt nhất, đây dù sao cũng là cuộc đời của hắn. Được rồi, Sev chỗ đó gần nhất tương đối bận rộn, cho nên, dược cung ứng của La Sát liền giao cho hai người các con, hẳn không có vấn đề đi?" Harry hỏi.

"Con là không có vấn đề, dù sao cũng ba cùng cha hai người đều không coi trọng O.W.L. của con, cho nên thi thiếu chút cũng không có việc gì, con là không có áp lực. Nhưng thật ra Apo...." Artemis nhìn Apollo một cái, thấy hắn không có phản đối với mình hướng về phía ba đâm thọc, lúc này mới tiếp tục nói, "Gần nhất Apo có điểm quá căng thẳng, hai ngày trước mới cùng Jacobsen cãi nhau, tuy nói sau đó Apo ảnh đã cùng Jacobsen nói xin lỗi, thế nhưng, con cảm thấy ảnh thực sự quá căng thẳng."

"Được rồi, ta đã biết." Harry thấy con trai lớn mang theo thấp thỏm nhỏ len lén liếc mình, cũng không có phản ứng gì, cười hướng về phía Artemis hỏi thăm tình huống của Ares cùng Adelina, Asteria. Mấy ngày nay, trở về lâu như vậy, anh còn không nhìn thấy ba đứa nhỏ kia. Sau đó anh rất tự nhiên hướng về phía Artemis yêu cầu, để cho cô bé đem ba em trai em gái từ chỗ đó của phu nhân Pomfrey đón trở về.

Artemis vô cùng cao hứng mà đi, Harry lại cố ý không phản ứng dáng vẻ muốn nói lại thôi của Apollo, mở tủ rượu của Severus rót cho mình một ly.

"Ba...." Apollo thử kêu một tiếng.

"Làm sao vậy? Nghĩ xong lý do cãi nhau?" Harry liếc mắt một liền thấy rõ ràng tính toán nhỏ nhặt của con trai.

"Ách...." bị ba một câu như thế chặn, Apollo lại không dám nói, một bộ dáng vẻ thận trọng.

Harry nhìn cái bộ dáng này của nhìn hắn, nở nụ cười, nói: "Thế nào vẫn cùng khi còn bé giống nhau? Ba cũng không có nói con cùng Jacobsen cãi nhau liền là không đúng a? Được rồi, thời điểm trước đây ba đồng ý quan hệ của các con, cũng đã nói a, giữa hai người các con tiến hành đoạn này tình cảm dù thế nào, ba và Sev sẽ không quản, cũng sẽ không nhúng tay. Thỉnh thoảng tranh cãi ầm ĩ một chút cũng là phương thức tăng tiến tình cảm, thế nhưng, Apo, con phải nhớ kỹ, Jacobsen tương lai là vua Tinh Linh. Mai sau khi thằng bé quyền cao chức trọng, con nhiều ít phải buông một vài thứ. Phương diện này, con có thể hướng Sev lấy kinh nghiệm? Ba nghĩ, hai người đại khái sẽ có rất nhiều tiếng nói chung. Con trai thân ái, ba biết con bởi vì bầu không khí hoàn cảnh chung quanh mà có chút khẩn trương, thế nhưng, đó cũng không phải là lý do concó thể tùy ý hướng về phía người bên cạnh quan tâm con, yêu con phát giận."

"Ba, con đã biết sai rồi.... không có lần sau." Apollo xấu hổ mà nhỏ giọng nói.

"Apo, ba ấy, đến nay đối với quan hệ của con cùng Jacobsen giữ nguyên ý kiến, nhưng ba hy vọng các con tốt, các con hạnh phúc. Ba hy vọng con không cần làm ra một ít chuyện để cho mình trong tương lai hối hận. Con và Sev quá giống nhau, vô luận là bên ngoài hay là tính cách, ba rất lo lắng cho Jacobsen. Apo, con phải nhớ kỹ, Tinh Linh một ngày nhận định bạn đời, liền tất nhiên là cho đến chết. Mà các con từ nhỏ cùng nhau lớn lên, con cũng biết sinh hoạt trước đó của hắn, hắn từ nhỏ mất đi chỗ nương tựa mất đi chỗ ỷ lại, sau khi nhận định con, con chính là chỗ dựa cùng ỷ lại duy nhất của hắn. Cho nên, con trai của ba, không nên để cho hắn thương tâm." Harry gõ đứa nhỏ.

"Ba, vậy cha là chỗ dựa cùng ỷ lại của ngài sao?" Apollo tò mò hỏi.

"Thế nào không phải là như vậy?" Harry cười đưa tay xoa xoa tóc của con trai.

"Thế nhưng, ngài đã cường đại như vậy, nghiêm túc mà nói tiếp, ngài so với cha phải cường đại hơn nhiều." Apollo đối với lần này vẫn cảm thấy hiếu kỳ.

"Con trai của ba, nếu nói riêng về thực lực, không thể phủ nhận, ba so với cha con mạnh hơn một chút. Thế nhưng, đây không có nghĩa ở trên tình cảm chúng ta cũng nằm ở địa vị không ngang hàng. Trên thế giới này có một số thứ so với thực lực quan trọng hơn, ba đã từng dạy các ngươi, càng là người cường đại, nội tâm thường càng yếu đuối cùng trống rỗng." Harry vừa cười vừa nói, "Cha con có thể thay ba thủ hộ yếu đuối của ba, ở thời điểm ba yếu ớt cha có thể an ủi ba, làm bạn cùng ba, đây cũng là điểm tựa ba cần; cùng lúc đó, sự hiện hữu của cha cùng tình yêu đồng dạng có thể bổ khuyết trống rỗng của ba, một người không yếu đuối không trống rỗng, đó là ta hoàn mỹ nhất, cái này chẳng lẽ còn chưa đủ ba đem Sev xưng là 'dựa vào cùng ỷ lại' sao? Có cha ở, ba liền có chỗ dựa, không lo ngại, không sợ hãi gì. Con trai, ba có thể nói cho con biết, cho dù giữa chúng ta không có khế ước linh hồn bạn đời, cha con cũng là có thể làm cho ba có tràn đầy cảm giác an toàn. Có thể cha con không đáng yêu như vậy, nhưng lúc cha cùng ba cùng một chỗ bỏ ra tình cảm cùng ba là cùng cấp. Đây không phải là cường đại không cường đại có thể quyết định."

"Ba, con rất hy vọng cùng Jacobsen cùng một chỗ, như ngài và cha yêu nhau như thế, hạnh phúc như thế." Apollo đối với hai vị người thân nhà mình hạnh phúc như vậy biểu thị cực kỳ hâm mộ.

"Thế nào không có truy cầu? Như nhau là đủ rồi? Tối thiểu cũng muốn so với bọn ta 'càng yêu nhau', 'hạnh phúc hơn' mới đúng." Harry cười nói.

"Con sẽ cố gắng." Apollo nói.

"Ha hả, ngoài cửa có người muốn cào cửa...." Harry cười đứng dậy, cho Apollo một bùa chú định lực độ không lớn, giả bộ làm ra một bộ dáng nghiêm túc, mở cửa phòng làm việc ra.

"Đạo sư, không nên mắng Apo, Apo không phải cố ý cùng con cãi nhau, là con không cẩn thận quấy rầy anh ấy luyện tập Bùa chú, Apo là lo lắng con bị bùa chú của anh ấy ngộ thương. Đạo sư, nếu mắng đạo sư liền mắng con đi, đạo sư cũng có thể phạt con..." đứng ở cửa, Jacobsen lập tức khẩn trương hề hề mà nói một tràng cầu tình, vừa làm sáng tỏ, vừa cầu phạt, vừa cầu cùng gánh chịu.

Harry thấy thú vị, không cắt đứt cậu, chỉ là cười như không cười nhìn cậu. Vì vậy Jacobsen càng ngày càng khẩn trương, nói xong cũng càng ngày càng thái quá ——

"Là con thiếu mắng, đạo sư, con thực sự rất thích Apo mắng con, đạo sư, người cũng biết, con không có ba mẹ anh chị em, chưa từng có người như vậy mắng qua con. Đạo sư..." Jacobsen liều mạng đem lỗi ôm vào trên người mình, ngay cả nước mắt đều cấp đi ra.

Harry nhìn học đồ nhỏ, cảm thấy vừa bực mình vừa buồn cười....

"Jacobsen...." nghe được Jacobsen khóc nức nở, Apollo rốt cục không nhịn được, liều mạng tránh bùa chú định thân của ba. Vọt tới cửa, thấy Tinh Linh nhỏ hai mắt đẫm lệ, trong lòng khó chịu giống như bị ngàn châm xuyên qua. Lau nước mắt cho cậu, nhìn cậy còn đang nhìn mình đờ ra, vì vậy, kéo tay cậu cùng ba nói một tiếng đã đi.

"Jacobsen, không tệ a! Tài hùng biện có tiến bộ, nói 20 phút, dĩ nhiên không có lặp lại, lần sau tiếp tục cố gắng đi." Apollo mang theo Tinh Linh nhỏ đi tới khúc quanh, mới nghe được giọng ba mang trêu chọc cùng khen ngợi từ phía sau lưng ung dung truyền đến. Lại nhìn Jacobsen không biết là bởi vì mình cùng cậu nắm tay hay là bởi vì bị ba khen mà lộ ra nụ cười ngây ngốc, không khỏi thở dài một hơi ——

Tinh Linh ngốc.... được rồi, xem ra chính mình cùng cha như nhau —— chính là mệnh lao tâm khổ trí.

←Chương trước: Chương 294: PN02.48←

→Chương sau: Chương 296: PN02.50→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro