Chương 302: PN02.56: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 56

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 302: PN02.56: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 56

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline


Ra khỏi tiệm may của phu nhân Malkin, Harry tiếp thu kiến nghị của bọn nhỏ, quyết định đi ăn chút điểm tâm gì đó, tuy rằng trong nhà còn có hai người con gái nhỏ, bất quá, trong trang viên Slytherin Harry có lưu lại một khôi lỗi trí tuệ nguyên tố của mình tới chiếu cố, cho nên cũng không lo lắng đứa nhỏ không thấy mình sẽ khóc ầm ĩ. Bởi vậy, bọn họ có một ít thời gian dừng ở Hẻm Xéo.

Đi vào một nhà tiệm điểm tâm mới mở ở Hẻm Xéo, bọn nhỏ cùng Harry đi chọn điểm tâm, Severus ngồi một mình ở góc của một cái bàn, nhìn cảnh tượng ngoài cửa sổ. Đối diện chính là tiệm Giỡn của anh em nhà Weasley, ngày hôm nay đúng lúc là cuối tuần, nên có thật nhiều đứa nhỏ chưa đầy 11 tuổi được cha mẹ đi cùng chọn quà tặng năm mới, cho nên, lượng người đi cửa tiệm Giỡn là rất nhiều. Thậm chí có học sinh Hogwarts thừa dịp cuối tuần từ Hogsmead lặng lẽ qua đây đi dạo phố, đương nhiên Severus cũng không tính toán những thứ này, tuy rằng đã có mấy người học sinh vì đi dạo phố mệt mỏi tiến đến uống chút thức uống nóng phát hiện y.

Chỉ chốc lát sau, Harry cùng với bọn nhỏ bưng điểm tâm cùng đồ uống hướng về phía bên này tới. Bọn họ chọn lựa một bên cạnh bàn Severus vừa ngồi xuống, bọn nhỏ đều tự cầm phần mình, Harry lại đem một ly cà phê đen đặt ở trước mặt Severus.

Severus biết đây là cà phê Harry tự mình mang theo, chỉ là mượn dụng cụ đun nóng của tiệm này đun nóng một chút.

"Đối diện chính là tiệm Giỡn, tiệm điểm tâm nhà này nhưng thật ra rất biết chọn vị trí." Remus thấy lại có người từ tiệm Giỡn từ đối diện đi ra liền hướng tới bên này, vì vậy phát ra cảm thán.

"Đúng vậy..." Harry đang ăn bánh Soufflé trong dĩa của mình, món điểm tâm ngọt của nhà này nhưng thật ra vẫn rất là chính tông. Sữa tươi nồng nặc hòa thanh vị vani thoải mái ở ngoài, mùi thơm của rượu Brandy cũng có thể nếm cho ra. Anh liền cắt một khối, dùng nĩa mình xiên, đưa tới bên môi Severus.

*bánh Soufflé

Severus cũng không có cự tuyệt, há mồm tiếp nhận. Bọn nhỏ đối với hành vi của hai phụ huynh nhà mình cũng đã quen, cho nên không có bất kỳ phản ứng nào, chỉ là chờ đánh giá của Severus. Mà người chung quanh phát hiện chuyện này đều là hít một hơi khí lạnh.

"Quả thực vô cùng chính tông, bất quá, so với em làm vẫn là hơi kém." Severus bình thản nói.

"Thực sự là khó có được, có thể được một câu 'Chính tông' của anh." Harry cũng là cười tiếp tục ăn điểm tâm mình, "Coi như là Pansy không có uổng phí khổ tâm từ Pháp mời tới đầu bếp điểm tâm chuyên nghiệp."

"Tiệm này là chị dâu Pansy mở?" Artemis hỏi.

"Đúng vậy. Xem như là một trong mấy món đồ cưới của Pansy." Harry nói.

"Hai đứa con trai nhà Parkinson cũng không có giỏi giang bằng con gái, hết lần này tới lần khác tiện nghi cho Draco. Lại nói tiếp, tiểu thư của nhà Parkinson từ trước đến nay đều luôn giỏi giang." Severus nói, "Năm đó vị hôn thê của Lucius suýt tý nữa liền định là tiểu thư nhà Parkinson, nếu không phải là nhà Black ở trận doanh Chúa tể Hắc ám có quyền phát ngôn tương đối cao, Narcissa cùng Lucius chưa hẳn có thể như nguyện."

"Lạc đề nga, Sev." Harry nói.

Nghe Harry nói xong, Severus lập tức không lại tiếp tục cái đề tài này, những thứ này đều sớm đã là chuyện cũ năm xưa, tuy nói, Severus đã từng đối với thân thế của Lucius có hoài nghi, nhưng người đều đã chết, hơn nữa này không có ý nghĩa. Huống chi, cho dù phỏng đoán là thật, vì nhà Malfoy, hiện tại Draco cùng Scorpius cũng không nhắc lại người kia.

Không sai, theo như lời Lucius hắn chưa từng thấy qua mẹ đẻ của mình. Mà Abraxas Malfoy có người nói cùng ngài Riddle ở Hogwarts là người yêu, đây là Dumbledore tự nói với mình, cũng là bởi vì cái này, Dumbledore mới chọn Draco làm chủ nhân tạm thời của đũa phép Cơm Nguội. Dù sao Voldemort sẽ không cảm thấy Dumbledore sẽ đem tư cách trọng yếu như vậy giao cho một phù thủy nhỏ có thể cùng hắn có quan hệ thân cận. Năm đó nguyên nhân cái chết của Abraxas Malfoy đến nay vẫn là mù mờ, bệnh giang mai cùng đậu rồng căn bản không đủ để dồn phù thủy vào chỗ chết. Bất quá, hiện tại tìm tòi nghiên cứu những thứ này không có chút ý nghĩa nào, thậm chí có khả năng cho nhà Malfoy vận rủi.

Harry đối với những thứ này bí văn không hề có hứng thú tìm tòi nghiên cứu, vô luận Draco có hay không có huyết mạch của Riddle đều đã không có ý nghĩa, hơn nữa hiện nay xem ra, nhà Malfoy tồn tại đối với giới pháp thuật lợi nhiều hơn hại. Bản thân Draco cũng không biết những bí mật này, Narcissa có thể lý giải một ít, bất quá, ở dưới thế cục trước mắt này, bà sẽ vì Draco cũng chỉ có thể đem bí mật mang vào phần mộ.

Bây giờ Harry để ý chẳng qua là hiện tại, anh để ý chỉ là ý nghĩ của Severus, tuy là có chút ích kỷ, bất quá, đối với anh trải qua nhiều chuyện như vậy mà nói, thứ có thể để ý từ trước đến nay rất ít, anh càng là ở thời điểm như vậy mất đi nhiều hơn. Cho nên, Severus càng nhiều thời điểm hơn cần thay anh lưu ý, vì anh vấn vương, bất quá, so với quá khứ vì làm việc cho Dumbledore, Severus càng thêm cam tâm tình nguyện. Đương nhiên, này không có khả năng so sánh. Một là vì đại nghĩa, một là vì tình yêu.

Harry đem một ngụm điểm tâm ngọt cuối cùng đút vào trong miệng của Severus, trên thực tế, mấy đều thấy được, phần lớn một khối bánh Soufflé đều vào trong dạ dày của Severus, Harry chỉ là ăn hai cái tượng trưng mà. Đây là vì sao, bọn nhỏ đều trong lòng biết rõ, bất quá là vì một câu khen thưởng của Severus mà thôi.

Bọn họ ăn xong điểm tâm cũng không vội vàng rời khỏi, Harry hướng về phía Apollo hỏi tới tình trạng thân thể của La Sát. Sau khi anh đem bé trai kia giao cho Apollo cùng Artemis, cũng rất ít xía vào, chỉ mỗi tuần bố trí cho cậu bé một nhiệm vụ độ khó nhất định. Hai đứa bé nhưng thật ra rất tẫn trách, sau khi hướng về phía Harry muốn giấy thông hành đi Hogsmead sau thời gian tan học, liền thường thường mang theo Wallin cùng đi thăm La Sát. Nói là thăm, kì thực lấy La Sát luyện tập, bất quá, La Sát thường xuyên qua lại cùng bọn chúng cũng thành bạn bè. Tình huống của La Sát hỏi hai người bọn họ coi như là hỏi đúng người.

Apollo chuyên nghiệp mà nói rõ tình huống của La Sát, tình huống trong ngày thường cho hắn cung ứng dược cùng sử dụng, Harry rất nghiêm túc mà nghe xong hội báo của Apollo. Sau đó, cau mày nói: "Hắn còn chưa tới cực hạn, xem ra, ba phải kích thích hắn một chút. Đoàn phán quyết ở tháng 1 sẽ tới bên này làm đặc huấn, nhân đó liền cho hắn kích thích một chút xem sao?"

Nghe xong lời này, Artemis cùng Apollo liền vì La Sát mặc niệm một hồi, đặc huấn của đoàn phán quyết hoàn toàn không phải là huấn luyện dành cho người được không? Quả thực chính là huấn luyện một đám ma quỷ, từ tinh thần đến thể xác đều huấn luyện vào chỗ chết. Apollo, Artemis, Wallin cùng Jacobsen cũng là thêm vào huấn luyện, đương nhiên, đối với bọn họ, Harry cùng Severus sẽ cho dư một ít ưu đãi, chẳng hạn như: Chỉ phải hoàn thành 30% là được rồi. Nhưng bọn hắn là nhìn Harry cùng Severus huấn người, thật là tương đối kinh khủng, bất quá, cái này cũng dẫn đến thành viên của đoàn phán quyết vừa ra tay liền khiến người run như cầy sấy. Ngoại trừ Harry, những người này ai cũng không thể sử dụng.

"Tùy em bất quá, em chờ chút nữa đi xem hắn một chút đi, lần này khảo hạch hắn làm được coi như không tệ, không phải sao?" Severus nói.

"Được." Harry lên tiếng, tính toán lần rời khỏi kế tiếp cấp cho La Sát một nhiệm vụ mới như thế nào.

Lúc này, Remus lơ đãng quay đầu nhìn đến chàng trai bên ngoài đường cái đối diện một người đang ngồi ở trên bậc thang khóc, hắn không khỏi nhìn thoáng qua, sau đó kinh ngạc phát hiện cái chàng trai kia dĩ nhiên là Edward Lupin. Hắn không khỏi nhíu mày.

"Muốn đi thì đi đi, anh hướng về phía hiệu trưởng Leslie hiểu rõ, ngày tháng hắn ở Akzant cũng không quá tốt. Hắn không có ý xấu gì." Harry tự nhiên cũng nhìn thấy đứa nhỏ đối diện đường cái, "Hoặc là, nếu như em nghĩ bất bình vì Sirius, cũng có thể đi mắng hắn một trận. Chỉ cần em không hối hận."

"Không được, anh trai, em làm không được đối với hắn không có chút khúc mắc nào. Giống như là...... em hỏi qua Wallin, chúng ta đều biết, hắn có rất nhiều anh em cùng cha khác mẹ, hắn đều không thể đối với anh em như vậy hoàn toàn tín nhiệm, thậm chí nổi lên chán ghét hành vi không giữ mình của cha hắn. Ngay cả hắn, người thường thường đối mặt loại sự tình này đều không thể làm được chuyện này, em cũng rất khó tiếp thu." Remus nói.

"Được rồi, quên đi." Mặc dù có một chút hiếu kỳ vì sao Lupin nhỏ sẽ xuất hiện ở nơi này đồng thời khóc thương tâm như vậy, thế nhưng, hiển nhiên là không thể trực tiếp biết.

"Nếu như tò mò nói, vì sao em không thể tự mình đi xem?" Severus đột nhiên mà lên tiếng, y vừa chậm rãi dùng thìa dùng trà thuận kim đồng hồ khuấy đều cà phê.

Lời kia vừa thốt ra, mấy đứa nhỏ liền kinh ngạc nhìn Severus, Harry lại hiểu ý nở nụ cười. Không vội thong thả mà đứng dậy, chậm rãi đi ra tiệm điểm tâm.

"Cha?" Artemis nhìn ba hướng về phía đường cái đối diện đi đến, có chút nghi ngờ đối với Severus hỏi, "Ngài không phải là rất ghét Lupin kia sao?"

"Đích xác." Severus thấy Harry đứng ở bên cạnh người của chàng trai kia, "Cha đúng là vô cùng chán ghét Lupin, bất kể là tên già kia hay là tên cái nhỏ này." Dù cho Remus phân nửa huyết thống Lupin trước mặt, y cũng không có che giấu chán ghét giọng nói của mình.

"Vậy... vì sao?" Artemis nghi hoặc.

"Cha chán ghét Lupin, thậm chí hy vọng cùng bọn họ không có qua lại lẫn nhau. Nhưng không có nghĩa là Harry cũng phải như vậy, cùng với Sirius Black như nhau, Remus Lupin là bạn bè của James Potter. Mà bọn họ đều chết hết, coi như là nhìn ở trên trẻ mồ côi do chiến tranh cũng không có lập trường đi ngăn lại quan tâm của Harry. Hơn nữa..." Nói đến đây, Severus hơi cong khóe miệng, bưng lên cà phê trên bàn thích ý uống một hớp, "Lẽ nào các con không cảm thấy, biết đời kế tiếp của kẻ thù cũ vì sao khóc thành như vậy là một món vốn liếng có thể lấy đến trào phúng đối thủ cũ sao?"

Được rồi, lý do sau cùng mới là ý nghĩ thật lòng của ngài đi?!

——

Harry chậm rãi đi tới đường cái đối diện, đem một cái khăn tay đưa tới. Ánh mắt đứa nhỏ theo khăn tay, dọc theo cánh tay, rất sau khi ngưng tụ ở trên mặt của Harry, khi hắn thấy rõ mặt của người đối diện, nghi hoặc biến thành kinh ngạc. Hiển nhiên, đứa nhỏ này thật không ngờ anh sẽ ở phía sau, sẽ ở loại địa phương này lấy phương thức này nhìn thấy người này. Hắn động môi, nhưng chung quy không có phát ra âm thanh, chỉ là một bên khóc nấc, một bên không biết làm sao mà nhìn người đàn ông này.

Biểu tình người đàn ông rất bình tĩnh, không có thương hại, không có nụ cười, không có trào phúng, phảng phất chỉ là đang làm công việc đưa một cái khăn tay mà thôi. Trong nháy mắt, xấu hổ cùng ngượng ngùng cứ như vậy xông lên trong đầu của hắn. Nếu như là trước đây, hắn đại khái sẽ cảm giác hài lòng mà cảm thấy Harry là theo dõi hắn, thế nhưng hiện tại, hắn đã sẽ không cho là như vậy.

"Cầm, lau khô nước mắt, giáo sư Lupin cùng Nymphadora sẽ không cảm thấy cậu ở đầu đường khóc là một chuyện đáng giá cao hứng." Thấy đứa nhỏ vẫn không nhúc nhích, Harry đơn giản trực tiếp đem khăn tay nhét vào trên tay của Edward.

"Cha... không, giáo sư, ..." Edward vốn có phản xạ có điều kiện mà muốn gọi "Cha đỡ đầu", thế nhưng, cuối cùng vẫn ở dưới con ngươi xanh biếc bình tĩnh Harry sửa lại miệng, "Cảm ơn." Edward nhỏ giọng cúi đầu nói.

*cha đỡ đầu = giáo phụ

"Andromeda gần nhất khỏe chứ?" Harry đơn giản khoanh tay đứng ở bên người đứa nhỏ, mắt lại nhìn về phía Severus đối diện, bất cứ lúc nào, thấy người yêu, tâm tình sẽ không tự chủ chuyển tốt.

"Bà ngoại ở nước Mỹ gặp bạn bè lúc còn trẻ, thường thường cùng bọn họ tụ chung một chỗ." Edward xoa xoa nước mắt, sau đó hồi đáp.

"Ừ, vậy là tốt rồi." Harry gật đầu, "Trên cái thế giới này a, không có chuyện gì là không giải quyết được, chỉ cần cậu có đầy đủ dũng khí, suy nghĩ thật kỹ giải quyết như thế nào vấn đề. Làm một quyết định, chỉ cần không để cho mình trong tương lai một ngày nào đó hối hận là được rồi. Khóc mặc dù là phương thức phát tiết tâm tình, nhưng lại không thể giải quyết bất cứ vấn đề gì."

Edward kinh ngạc nhìn Harry, Harry đối với hắn mỉm cười, giơ tay lên ở vỗ vỗ lên bả vai của hắn, Edward chú ý tới nhẫn bạc trên ngón áp út anh ở ánh mặt trời chiếu xuống có chút chói mắt: "Chàng trai 16 tuổi a, ở bên ngoài khóc là rất mất mặt, sau này đừng như vậy. Ta ở bên kia trong tiệm điểm tâm cùng người nhà ăn điểm tâm, đại khái cậu sẽ không thích cùng bọn họ ở cùng nhau. Được rồi, trước khi quay về nước Mỹ tới tìm ta một chút, Remus ở nhà cũ tìm được một vài thứ, hy vọng ngươi có thể mang cho Andromeda."

Sau đó, Harry đối với Edward phất tay, xoay người đi trở về tiệm điểm tâm đối diện. Người nhà của anh đã ở cửa tiệm điểm tâm, cước bộ Harry nhanh hơn hướng về phía bọn họ đi đến.

Đứng tại chỗ, Edward nhìn hiệu trưởng Snape ôm cậu bé gọi Ares kia, cầm trong tay cậu bé một cái khăn quàng cổ màu cà phê hoa văn ô vuông quàng cho Harry, Harry ở trên mặt đứa nhỏ thân thiết hôn một chút. Hắn cúi đầu, trong tay siết chặt khối khăn tay, ở thời gian dị quốc đất khách quê người tha hương, hắn suy nghĩ rất nhiều, cũng hiểu rất nhiều chuyện. Nguyên nhân Harry không làm cha đỡ đầu, hắn cũng chậm chậm hiểu. Mình đã từng cố tình gây sự, đích xác làm cho lòng của rất nhiều người bị thương. Nếu như lúc trước mình không có hiểu sai, như vậy cùng là con trai bạn tốt của cha, mình có thể hay không đạt được đãi ngộ như Black kia vậy?

Edward kinh ngạc nhìn chàng trai đang cùng Apollo khoa tay múa chân gì gì đó, đó là con trai của Sirius Black, có tên giống với cha mình, hắn không biết ngài Black tại sao phải dùng tên của bạn tốt đến đặt tên con trai của mình. Thế nhưng mấy ngày này, ưu tú của thủ tịch Black cũng làm cho Edward theo không kịp. Hắn thường thường nghĩ, nếu như cha còn sống, vậy cũng sẽ càng thích chàng trai cùng cha cùng tên ưu tú, mà không phải con trai ruột của mình đi?

←Chương trước: Chương 301: PN02.55←

→Chương sau: Chương 303: PN02.57→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro