Chương 307: PN02.61: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 61

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 307: PN02.61: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 61

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline


Đối với Blaise, Harry cảm thấy không tính là quá tốt, cũng không tính là quá xấu. Giữa đám bạn của anh, nhiều người nhiều loại, cho nên, anh sẽ không dễ dàng mà đối với một người có kết luận. Anh ở lúc bình luận, thường thường chỉ biết bình luận một người ở lúc biểu hiện ở chút chuyện, anh vô cùng hiểu rõ bản thân chẳng thể làm chủ được* mà bất đắc dĩ. Nhìn Blaise cứ như vậy ở trước mặt mình quỳ xuống, trong lòng anh nhiều ít đối với người đàn ông này coi trọng vài phần, chí ít anh nhìn ra được Blaise là thật hiểu rõ cái gì là quan trọng nhất, tựa hồ đối với điểm này, nhóm Slytherin từ trước đến nay là rất sáng tỏ. Cho nên, bọn họ từ trước đến nay không có chủ nghĩa anh hùng, bọn họ không có nhân nghĩa đạo đức, cho nên bọn họ so với người khác càng thêm không phụ mình, không phụ người yêu, thân nhân.

*Thân bất do kỷ: Nguyên văn chữ Hán: "身不由己". Trong phim kiếm hiệp cứ hay nói nguyên câu thế này: "Nhân tại giang hồ, thân bất do kỷ" = sống trong giang hồ, có nhiều khi mình không khống chế được những việc mà mình đang làm, có những chuyện mình không muốn làm mà vẫn phải làm để tồn tại với hoàn cảnh sống hiện tại của mình. = ở đời có biết bao chuyện mà bản thân chẳng thể làm chủ được

Một màn này làm cả lực chú ý đại sảnh đều bị hấp dẫn tới rồi, tất cả mọi người bắt đầu châu đầu ghé tai, bọn họ nhiều ít đều biết vợ chồng Zabini trước khi ở riêng chỉ có một đứa con trai, thế nhưng, lúc nào, bọn họ còn có một con gái?! Hơn nữa...... mọi người không khỏi hướng về phía Hermione ném ánh mắt tìm kiếm —— hiển nhiên, nữ sĩ Bộ trưởng tựa hồ cũng không biết.

"Chuyện gì xảy ra, Sheryl nhỏ bé đã xảy ra chuyện gì?" Harry chau mày, nhìn cái người đàn ông mắt đỏ bừng này.

"Sheryl ma hạch vỡ vụn, tình huống còn đang chuyển biến xấu... y sư Eggers đã bó tay không làm gì được, hắn hướng về phía ta nói, nếu như không áp dụng biện pháp hữu hiệu, mạng nhỏ của nó khó bảo toàn...ta... ta... trừ cậu ra, ta đã không có cách nào..." Blaise lại hoảng lại sợ, Harry vừa hỏi, hắn liền nói ra hiện trạng.

Harry vừa nghe cũng lập tức khẩn trương, anh lập tức vừa đi ra ngoài vừa lớn tiếng mắng: "Blaise, trước đây ta liền phản đối ngươi lưu lại Sheryl, nhưng ngươi đã cố ý lưu nàng lại, ngươi liền phải biết đứa nhỏ cần càng nhiều quan tâm hơn! Ngươi cho là Apo cùng Al có thể sống đến mười một tuổi, hiện tại khỏe mạnh như vậy mà đứng ở chỗ này, liền cho rằng nuôi một đứa nhỏ do bài thuốc lưu truyền ma lực tẩm bổ là chuyện đơn giản như vậy?! Oh, shit! Ta nên mở ra đại não của ngươi ra nhìn xem đại não ngươi bị cái gì khác thay thế sao?"

Harry cũng là sau khi nghe xong tình trạng bị tức đến giận dữ, không cố kỵ chút trường hợp nào. Câu nói sau cùng, càng tràn đầy kiểu cách châm chọc của Snape, làm cho ở đây không ít Slytherin đều là khẽ run lên. Blaise lập tức đuổi theo, những người khác cũng biết Harry là muốn đi cứu người, đều rất tự giác tự động tránh ra. Còn không có đi tới cửa, liền thấy một đứa nhỏ 10 tuổi khóc quỳ gối trước người Harry.

"Chú, cầu chú, cầu chú mau cứu em gái!" Ansagado khóc, hiển nhiên là bị sợ hãi.

"Ansagado......" Harry ôm lấy bé trai, sau đó cước bộ càng không ngừng hướng về phía Bệnh Thất đi đến, anh biết, Blaise là đem Sheryl cùng y sư Eggers của St. Mungo cùng nhau đưa đến Hogwarts, Severus dù sao cũng là hiệu trưởng của Hogwarts, y có thể biết Hogwarts tới mấy người khác, ngoại trừ Blaise cùng Anse ra, y sư Eggers đã mang theo bé gái đi Bệnh Thất, ngày hôm nay, cho dù Hogwarts ở ngày nghỉ đồng thời có vũ hội, phu nhân Pomfrey cũng không có rời khỏi Bệnh Thất. Làm y sư của trường, phu nhân Pomfrey là phi thường tẫn chức tẫn trách.

Bé trai ở trong lòng Harry vẫn như cũ lạnh run, phải biết rằng Harry đã và đang dùng một ít pháp thuật làm cho bé trai này làm hết sức bình tĩnh, thế nhưng trạng thái của đứa nhỏ này vẫn là như vậy. Harry có chút bận tâm ngộ nhỡ tình huống của Sheryl hỏng đến mức không thể vãn hồi, như vậy cái trạng thái này của Anse, chỉ sợ cũng muốn hủy. Ở lúc Harry lo lắng, trong lúc lơ đãng thấy được thân ảnh của Hermione đuổi theo, trong lòng nhiều ít thở dài một hơi.

Nếu Hermione cố tình đuổi theo, nhiều ít như vậy đối với đứa nhỏ mà nói là có chút dùng được. Dù sao ma lực của cơ thể mẹ so với ma lực người khác có không cách nào đạt tới hiệu quả trấn an.

Severus vẫn đi theo, tự nhiên hiểu rõ nhất. Ở trên vấn đề trị liệu liên quan tới nghi nan tạp chứng của trẻ nhỏ, Harry tuyệt đối có thể xưng là người có uy tín nhất. Nhưng mà, nếu như Harry cần trợ thủ, Severus cũng tuyệt đối là xông pha đi đầu. Cho nên, Severus tự nhiên sẽ không dễ dàng một mình hành động. Cho dù làm chủ nhà của buổi dạ vũ này, bỏ xuống một phòng khách nhân có chút không lễ phép, nhưng dù sao mạng người quan trọng, huống chi là đứa nhỏ của giáo đổng quan trọng.

Đi vào Bệnh Thất, phu nhân Pomfrey đã làm biện pháp khẩn cấp khá hơn một chút, Harry phải lại một lần nữa ca ngợi tố chất chuyên nghiệp của phu nhân Pomfrey. Anh đối với y sư Eggers gật đầu, sau đó đem Ansagado buông xuống, nghiêm túc nghe y sư Eggers chẩn đoán bệnh. Mà Severus lại rất hiểu rõ mà đi tới bên cạnh giường bệnh của bé gái, dùng phương thức Harry giao phó xác nhận trạng thái thân thể của đứa nhỏ hiện nay.

Harry nghe xong y sư Eggers chẩn đoán bệnh, vẻ mặt ngưng trọng nhìn về phía cha con Zabini, nói: "Blaise, tình huống của Sheryl thực sự vô cùng không tốt, ngươi phải chuẩn bị tâm lý..."

"Không! Jerromy, cậu chính là ngài Jerromy Asaprhett a. Jerromy, ta cầu cậu... Cậu xem, cậu ngay cả Apollo cùng Artemis ở kỳ dựng dục hoàn toàn không có ma lực của giáo sư Snape tẩm bổ đứa nhỏ như vậy đều có thể cứu được đến bình thường, có đúng hay không là bởi vì bọn họ là con ruột của cậu?! Jerromy, cậu nếu như đồng ý cứu nó, ta cái gì đều có thể cho cậu..." Lời nói này của Blaise nhiều ít có chút quá mức, Draco cùng Pansy liền đi theo tới đều có chút cảm thấy lời này của Blaise quá mức vô liêm sỉ, y sư Eggers cùng phu nhân Pomfrey lại đều có chút cau mày, huống chi là Severus.

Severus muốn đi tới giáo huấn người tuổi trẻ không biết phân biệt một chút, Harry tuyệt đối sẽ không bỏ mặc một ấu tể nào, chỉ là có chút tình huống là cần trước đó nói rõ, dù sao đây là một bé gái cùng Harry không có liên hệ máu mủ. Ngộ nhỡ Harry ở lúc trị liệu cần làm ra cái gì thủ đoạn phi thường, nhiều ít có chút cố kỵ. Vị nhà Zabini này, thực sự thật quá mức, cái gì gọi là "Bởi vì Apollo cùng Artemis là con ruột mới cứu"? Đây nếu để cho bên ngoài người có tâm nghe được, còn không chụp mũ cho Harry cái danh "vì tư lợi". Thân là đại đạo sư, nhân phẩm đáng giá, ở trên tu dưỡng bản thân càng là không thể có thua thiệt. Chụp mũ như vậy sẽ mang tới cho Harry phiền phức tuyệt đối là sẽ làm anh mất đi hàm đại đạo sư.

Draco cùng Pansy tự nhiên thấy được Severus bởi vì Blaise nói mà biến thành đen sắc mặt, hai người phải vì Blaise mồ hôi lạnh —— giáo sư Snape muốn giận điên lên, Blaise cậu tự bảo trọng a.

Quả nhiên, Severus tiến lên, ở dưới tình huống Harry phản ứng không kịp, ở lúc mọi người cũng không nghĩ tới y sẽ phản ứng như vậy, y trực tiếp liền xông tới, cho học sinh một cái tát. Nếu như không phải là bởi vì còn cố kỵ tình huống của của cô bé kia nằm ở trên giường, y tuyệt đối phải dùng bùa chú dằn vặt làm cho cái miệng không lựa lời này của tên khốn nhỏ này biết, vinh quang màu bạc của Slytherin là dạng gì.

Severus đánh một cái tát còn cảm thấy chưa hết giận, còn muốn tiếp tục đuổi theo cho thằng nhóc thiếu đánh này đánh đến một trận đau nhức, lại bị Harry ngăn cản. Harry vừa xoa thái dương thở dài, vừa bất đắc dĩ cười nói: "Sev, đừng làm loạn thêm. Dáng vẻ anh vọng động như vậy sẽ cho người khác cảm thấy anh là một Gryffindor ngụy trang."

"Harry......" Severus đối với giọng nói của bạn đời như vậy rất không có biện pháp, nhưng y vẫn trừng Blaise một cái.

"Anh biết, em không thèm để ý cái nhìn của người khác. Đại đạo sư gì gì đó nếu là có người thích, liền lấy đi, em còn thoải mái đây. Được rồi, em biết anh để ý tiếng tăm của em, bất quá bây giờ không phải là thời điểm tính toán này." Harry từ trước đến nay đối với chuyện danh tiếng dính đến mình không lưu ý chút nào, có lẽ là bởi vì anh sớm đối với bản chất của danh lợi nhìn thấu, cho nên đối với những thứ này rất thoải mái.

Bất quá, cũng xác thực không có bao nhiêu người dám khiêu chiến với uy tín của Harry, nói cái gì đó chết tiệt, dù sao địa vị của Harry ở giới học thuật hôm nay không người nào có thể thay thế. Hơn nữa, thực lực hôm nay của Harry số một số hai, có chút bối cảnh đều biết anh ở nghiệp đoàn người mạo hiểm là cái loại sát nhân không dính máu. Cho nên, chỉ cần có lý trí, đều sẽ đơn giản không đi chọc.

Harry vừa đi tới hôn một cái lên mặt của Severus, trấn an tâm tình của chồng; vừa đưa tay đưa đến trong tay áo của Severus rút ra cây đũa phép sồi xanh, đây là lần đầu tiên sử dụng đũa phép trong năm của anh, ngoại trừ cùng người chiến đấu ra, muốn làm trị liệu cùng phụ trợ, hiệu quả của đũa phép sồi xanh càng tốt hơn một chút.

Anh lấy đũa phép chỉ vào giường bệnh của Sheryl, bắt đầu ngâm tụng rườm rà, dùng một loại điệu cổ xưa thê lương, người Sheryl phảng phất đều bị đọng lại, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Sheryl ban đầu hơi yếu giãy dụa cùng bản năng co quắp đều ngưng, thế nhưng, không có ai cảm thấy sinh mệnh của cô bé kết thúc, đây phảng phất chỉ là cảnh tượng bị nhấn tạm dừng, lại đủ để cho tất cả mọi người tại chỗ khắc sâu ấn tượng.

"Cho em." Severus lập tức cung cấp một lọ dược bổ sung ma lực, tuy rằng y phản đối Harry sử dụng loại dược này, nhưng đối mặt trạng huống như vậy, kế tiếp phỏng chừng còn cần sử dụng nhiều ma lực, vẫn là phải cam đoan ma lực Harry sung túc.

"Không cần, ma lực tiêu hao không phải là rất lớn. Không phải là tình huống chiến đấu, chờ kiệt lực lại dùng lại dùng, hiệu quả càng tốt hơn một chút, em còn có thể mở rộng dung lượng ma lực." Harry tiếp nhận dược bổ sung ma lực, nhưng không có lập tức sử dụng, để qua một bên trên bàn.

Lời này làm cho đám người y sư Eggers giật mình, Harry ở trong mắt bọn họ đã là cường đại, lại vẫn không có buông tha đuổi theo hướng về phía chỗ cao hơn. Quả nhiên, đây mới là người mạnh nhất của giới pháp thuật sao?

Severus cũng không phản đối, y liền an tĩnh đứng ở một bên.

"Như vậy, hiện tại, Blaise Zabini, ngươi có thể tỉnh táo lại sao? Ta sử dụng phép thuật thời gian để dừng lại dòng thời gian của Sheryl, nhưng là thời gian của chúng ta như cũ không nhiều lắm. Cho nên, Blaise Zabini, không nên cố tình gây sự mà không hợp tác như vậy, vậy đối với ngươi không có bất kỳ chỗ tốt nào, ngươi là một Slytherin." Harry rất tự nhiên nói, anh tựa hồ căn bản không nhìn thấy dấu tay trên mặt ngài Zabini, "Nếu như ngươi đã có thể tỉnh táo, liền nghe phân tích của ta, thuận tiện nói cho ta biết đến tột cùng là nguyên nhân gì dẫn đến tình huống chúng ta thấy hiện tại. Bằng không, coi như là Merlin sống lại, cũng không có bất kỳ biện pháp nào từ trong tay Tử Thần đoạt lại đứa nhỏ khả ái này."

Sau khi Blaise bị tát một cái, cũng là hiểu rõ hành vi của mình vô cùng không thích đáng. Harry đã là hy vọng cuối cùng, nếu quả như thật đắc tội anh, Sheryl liền mất mạng, cũng may, Harry thoạt nhìn cũng không phải quá để ý cái này. Lấy lại bình tĩnh, Blaise mới cùng Harry nói: "Ta thực sự rất xin lỗi, thế nhưng ta cũng không biết cụ thể chuyện gì xảy ra, chỉ là gia tinh của Sheryl linh đột nhiên đem nó mang về trang viên Zabini, khi đó nó đã bạo động ma lực vô cùng nghiêm trọng, ta liền lập tức đưa nó đến St. Mungo."

"Con bé trước đó không hề ở trang viên Zabini?" Harry sửng sốt, rõ ràng cho thấy thật không ngờ cái tình huống này.

"Ách, đúng vậy. Sheryl nói muốn đi Hẻm mua một phần quà tặng lễ Giáng Sinh cho Hermione..."

"Cho nên, ngươi để cho nó một mình đi Hẻm Xéo?!" Harry trực tiếp cắt đứt Blaise nói, ánh mắt tràn ngập thương hại nhìn về phía đứa nhỏ trên giường.

"Không phải là một người, ta có để cho Saraly theo nó." Blaise tự mình cảm giác mình có để tâm.

"Nếu như ta nhớ không lầm, Saraly là một gia tinh?!" Ánh mắt của Harry vô cùng sắc bén, "Ngươi mới vừa nói ta ngay cả Apo cùng Al đều có thể từ trong tay Tử Thần đoạt lại, không có sai, ta đích xác có thể! Thế nhưng, ngươi đồng dạng phải biết rằng, khi nhóm bọn họ ma lực bạo động nghiêm trọng nhất mấy năm ta chưa bao giờ từng để cho bọn họ rời khỏi tầm mắt của ta. Hơn nữa, ta sẽ không để cho gia tinh đến một mình cùng ấu tể của ta chơi đùa, bao gồm ba đứa nhỏ hiện tại kia. Gia tinh tuy rằng thuận tiện, nhưng ở một ít chi tiết không cách nào thích hợp mà làm ra phản ứng. Blaise, ta trước đây liền không thế nào tán thành ngươi lưu lại Sheryl, bởi vì ta rất rõ ràng, phải chiếu cố kỹ lưỡng một đứa nhỏ mất đi ma lực tẩm bổ của người thân cần tâm tư và lao lực." Nói đến đây, anh nhìn thoáng qua Hermione vẻ mặt luống cuống đứng ở phía sau, có chút trào phúng, "Đương nhiên, ta không đồng ý không phải chỉ có như vậy, tình huống của Sheryl cùng Apo, Al vẫn có chỗ bất đồng. Apo cùng Al tuy rằng mất đi ma lực của Severus, nhưng dù sao cũng là ở trong thân thể của ta dựng dục đến gần như đủ tháng, tuy rằng sinh non một chút. Bất quá, ta là lòng tràn đầy mong đợi bọn họ có thể thấy thế giới này, lòng tràn đầy đang mong đợi bọn họ có thể sáng sủa, dũng cảm, có thể cùng cha của bọn họ xuất sắc như nhau. Cho dù lúc đó thương tâm, bi ai, thế nhưng đối mặt khốn cảnh, ta chỉ phải nghĩ đến đây là đứa nhỏ của ta cùng Severus, ta sẽ có dũng khí, sẽ chấp nhất, ta nghĩ Apo cùng Al nhất định có thể cảm thụ được tâm trạng của ta, có thể cảm thụ được chúc phúc của ta, bọn họ ít nhất là từ chúc phúc của ta mà thành đứa nhỏ. Blaise Zabini, chúc phúc cùng tâm tình của cơ thể mẹ đối với thai nhi mà nói là vô cùng quan trọng, ta đem hết toàn lực hy vọng bọn họ sống sót, đồng thời nghĩ bọn họ thời gian tới nhất định là có thể so với ưu tú Sev hơn, cho nên, Apo cùng Al chính mình có dục vọng cầu sinh ra cực mạnh, bọn họ cũng đúng như là ta mong muốn. Mẹ của ta, dùng yêu làm pháp thuật dành cho ta cơ hội chạy trốn từ trong tay Voldemort, ta cũng dùng yêu dành cho đứa nhỏ của ta vô hạn khả năng. Thế nhưng, Blaise Zabini, Sheryl không phải như vậy, cô bé không được Hermione chúc phúc, cô bé ở trước khi Hermione lấy xuống chắc chắn đều bị vây trong bất an cùng tuyệt vọng. Bởi vì bệnh tình của bé, ta và con bé giao lưu phải coi như sâu sắc, nói thật, ta cảm giác, con bé cũng không giống tiểu thư Zabini bị nuông chiều ra. Bé càng giống như là một đứa nhỏ bởi vì thường xuyên sợ bị vứt bỏ, mà muốn chuyện gì đều phải nghĩ một chút làm sao có thể lấy lòng người khác." Chỉ nói như vậy rồi bất đắc dĩ thở dài một chút, "Ta vẫn nói cho các ngươi biết phải chú ý, thế nhưng, hiển nhiên, các ngươi đều cảm thấy con bé chỉ là quá xấu hổ hoặc là quá biết điều, căn bản không có để ở trong lòng!"

Những lời này nói xong, toàn bộ Bệnh Thất đều rơi vào trong rơi vào trầm mặc.

←Chương trước: Chương 306: PN02.60←

→Chương sau: Chương 308: PN02.62→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro