Chương 310: PN02.64: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 64

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 310: PN02.64: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 64

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline

Đối với bạo động ma lực của trẻ nhỏ mà nói, Harry đã rất quen thuộc, vấn đề của Sheryl chỉ hơi khó giải quyết một chút, chỉ cần Hermione đồng ý phối hợp, hết thảy đều tốt. Ngược lại, vấn đề phong ấn của Ansagado nhưng thật ra làm cho anh cảm thấy hao tổn tâm trí. Chủ yếu là Ansagado đã mười tuổi, nguyền rủa cắt đứt là đứa nhỏ chủ động lựa chọn phát động, trong khi phong ấn lại không thể đem ma lực của đứa nhỏ phong ấn hoàn toàn. Cho nên Harry lựa chọn lấy hai cái trình tự đến tiến hành phong ấn, bước đầu tiên là đem đường vận chuyển ma lực thừa kế từ mẹ của đứa nhỏ phong ấn, bước thứ hai còn lại là ở cuối tuần hoàn ma lực tiến hành phong ấn nghịch, lấy làm cầu nối, duy trì tuần hoàn ma lực thừa kế từ mẹ của đứa nhỏ. Nói như vậy, có thể đạt được hiệu quả lừa dối làm cho nguyền rủa cắt đứt, tạm thời không cách nào phát tác.

Mọi người đều biết, lúc phù thủy sinh, tuần hoàn ma lực trong cơ thể là thừa kế từ hai người thân, nói cách khác, lúc một phù thủy sinh ra, tuần hoàn ma lực trong cơ thể là có hai cái, chỉ bất quá khởi điểm cùng điểm cuối cùng của hai cái tuần hoàn này đều là đồng nhất —— ma hạch của phù thủy mới ra đời. Đối với phù thủy mà nói, cấu tạo tuần hoàn ma lực càng phức tạp, lộ trình ma lực chảy trở về càng dài, phù thủy như vậy tiềm lực lại càng cao lớn. Cho nên, với phù thủy máu trong mà nói, chỉ cần tuần hoàn ma lực cha mẹ không phải là quá tương tự, như vậy, tiềm lực của bọn họ tuyệt đối sẽ cao hơn phù thủy không thuần huyết. Đương nhiên, tuần hoàn ma lực ở trước khi phù thủy thành niên mỗi ngày đều thay đổi, chiếm được rèn luyện ma lực đầy đủ thỏa đáng, hai cái tuần hoàn ma lực của phù thủy vị thành niên sẽ càng ngày càng phức tạp, mà ngược lại, có thể sẽ càng ngày càng thoái hóa. Đến ngày thành niên, phù thủy sẽ bởi vì đánh vỡ hàng rào mà hai cái tuần hoàn ma lực nối lại. Nói cách khác, cuối cùng ma hạch sẽ ngẫu nhiên lựa chọn xuất khẩu cửa vào cùng một cửa ra, đồng thời cửa vào cùng cửa ra sẽ không là một tuần hoàn ma lực đồng nhất, mà cửa vào cùng cửa ra nối hình thành tuần hoàn ma lực mới. Mà nguyền rủa cắt đứt lại là bởi vì lúc phù thủy vị thành niên đối với một trong hai người thân chán ghét hoặc là thất vọng đến cực điểm, phát sinh một loại bạo động ma lực đặc thù. Chỉ là trận bạo động này không hề lấy ma lực phun trào làm hình thức, mà là lấy đại lượng ma lực nhằm phía một tuần hoàn ma lực mà phù thủy nhỏ thừa kế từ người thân bị chán ghét, sau đó trực tiếp phá đi. Cái này ở chỗ phù thủy nhỏ cũng có thể nói là một loại thương tổn tiềm lực, bất quá, lặp đi lặp lại, sẽ xuất hiện tình huống như vậy, đối với phù thủy nhỏ phát động nguyền rủa mà nói thì không phải chỉ là vấn đề thương tổn tiềm lực, mà là có thể bởi vì một lần lại một lần đánh vào mục tiêu không cách nào đạt tới mà đem lầm tuần hoàn ma lực khác trở thành mục tiêu. Như vậy hậu quả tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi. Bởi vậy, Harry cùng Severus căn cứ đối với thương tổn nhỏ nhất cho đứa nhỏ làm ra kiến nghị, dù sao nếu như Hermione không có cách nào cam đoan cải thiện quan hệ cùng đứa nhỏ, mạo hiểm như vậy có thể khiến người thừa kế nhà Zabini hoàn toàn biến thành Squib thậm chí khả năng tử vong khi phong ấn nguyền rủa, là rất không sáng suốt. Ở góc độ chuyên môn mà nói, ma hạch cùng tuần hoàn ma lực bên nào quan trọng hơn là một vấn đề biện chứng làm cho nhóm người nghiên cứu rất nhức đầu, giống như là cái vấn đề 'Gà có trước hay trứng có trước' vậy.

Harry để cho Severus điều chế một ít mực nguyên luyện kim đặc thù. Loại ca bệnh đặc thù này làm cho Harry ít nhiều có chút đau đầu, thế nhưng số với đau đầu, cảm giác hưng phấn càng sâu. Anh từ năm nay cũng bởi vì các loại nguyên nhân trên mà nghiên cứu đang bị dậm chân tại chỗ, kỳ thực, như luận điệu của Attura "Là Severus Snape kéo tiến độ nghiên cứu của ngài Asaprhett" ở một ít góc độ là không sai. Kể cả Migao đều từng đối với việc Harry đồng ý chức dạy Bùa chú của Hogwarts có phê bình kín đáo, huống chi là người khác? Thế nhưng, Harry từ trước đến nay chỉ làm theo ý mình, quanh năm ở bảng "người man rợ" đứng thứ nhất trong người mạo hiểm, anh không cần lưu ý người khác nói như thế nào. Nếu như anh cảm thấy mất hứng, như vậy anh không ngại dùng phương thức của người man rợ đến giải quyết vấn đề. Hơn nữa, anh ở một năm nay thu hoạch ước chừng cũng không phải người có khả năng tưởng tượng bàn ba nói bốn. Anh là tương đối lưu ý tâm tình của Severus cùng bọn nhỏ, bất quá cái này cũng không đại biểu nhiệt tình của anh đối với nghiên cứu có điều giảm thiểu. Chỉ là anh đang tiến vào thời kì tích lũy, đại khái còn không có tìm được cái chìa khóa tích lũy để xuất hiện. Đã từng vì vấn đề là thân thể của Apollo cùng Artemis là một con mãnh thú đói truy ở phía sau Harry, Harry bị con mãnh thú đói này truy đuổi phải nghiên cứu một ngày một đêm, không dám có nửa điểm thư giãn. Nhờ nó ban tặng, Harry trên thời kì nghiên cứu xuất hiện một giếng phun trào. Mà khi con mãnh thú này biến mất, Harry liền đã không có uy hiếp, cũng không có động lực nhanh chóng tiến về phía trước. Anh bắt đầu theo thói quen ỷ lại Severus, với anh mà nói, anh càng muốn tốn thời gian làm bạn cùng chồng, làm chuyện mình thích, mà đồng dạng, anh cũng có chuyện cùng chức trách mình phải đi làm. Thế nhưng mấy năm nay đã thành thói quen, cảm giác hưng phấn sẽ không thay đổi, rõ ràng, Harry đối với bệnh mang tính lâm sàng rất có dục vọng nghiên cứu.

Phương án của anh đã có, liền lấy ra một mô hình ma pháp, dùng ma lực ở phía trên xây dựng ra mấy trận pháp hết sức phức tạp, bắt đầu phân phó Apollo luyện tập mấy trận pháp này, bởi vì một hồi còn phải vẽ. Loại sự tình vẽ trận pháp này, nói khó cũng không khó, nói giản đơn cũng không đơn giản. Phải bảo đảm tính lưu loát, người vẽ phải có lý giải cao độ đối với pháp trận. Apollo không phải là lần đầu tiên giúp ba vẽ trận pháp, cho nên hắn vô cùng mạch lạc mà bắt đầu công việc của mình.

"Apo, chờ chút nữa La Sát qua đây làm trợ thủ cho con, hắn đại khái là lần đầu tiên làm cái này, con xem thử một chút, hiểu chưa?" Harry đối với con trai giao phó.

"Đã biết." Apollo nói.

Sau khi giao phó cho con trai, Harry suy nghĩ một chút, đi tới phía sau Blaise cùng Hermione ôm nhau.

"Xin lỗi, ta không có ý phá tâm tình kích động của các cậu, thế nhưng, ta cần một ít máu của các cậu." Nói xong hắn đem hai lọ một lớn một nhỏ đưa tới, "Nhỏ là của Blaise, lớn là của cô Hermione. Đổ đầy cái bình đến vị trí cổ bình là được. Còn có, hai cái phương án của Angie các cậu nhanh chọn một cái đi."

"Chúng ta đã chọn xong, chúng ta lựa chọn loại phương án thứ nhất cậu nói." Blaise nói.

Harry cũng không nghĩ cho bọn họ hai lựa chọn, nếu như bọn họ dám can đảm lựa chọn loại phương pháp thứ hai, như vậy Harry liền dám ngừng trị liệu.

"Ta đã biết. Như vậy, sau khi ta xử lý xong vấn đề của Ansagado, ta sẽ làm cho Angie thanh tỉnh một hồi. Hermione, vì đứa nhỏ, cho dù là lừa gạt cô bé, cô cũng phải để cho bé hiểu rõ cô chưa từng vứt bỏ nó, cô biết con bé, lý giải con bé, cô chỉ là công việc bận quá, hiểu chưa? Sau đó, quan trọng nhất là để cho bé có một chút ước mơ đối với tương lai. Sau đó ta sẽ động thủ, cô bé có thể có đầy đủ ý chí lực đi cầu sinh. Blaise cậu tốt nhất chuẩn bị đem trí nhớ của cậu lấy ra, ta nghĩ Hermione cần dùng trí nhớ của cậu hiểu rõ, ta một lát nữa để cho người đem Chậu Tưởng Ký tới." Harry nhìn hai người lấy máu, nói.

"Cậu yên tâm, chúng ta sẽ hết sức phối hợp." Hermione nói.

Harry gật đầu, đem máu của hai người nhận lấy, sau khi làm bùa chú giữ tươi nói: "Liên quan tới Ansagado, ta bây giờ có thể làm cũng chỉ là phong ấn. Bất quá, cho dù là phong ấn, cũng chỉ là tạm thời. Hermione, vì đứa nhỏ, ta kiến nghị cô ngừng một tuần công việc, bồi bọn họ."

"Được, ta đã biết. Ngày nghỉ ta tích lũy có thể dùng một tháng, nếu có chuyện gì khẩn cấp..." Lời của Hermione còn chưa nói hết. Harry liền cắt đứt cô ——

"Ta chỉ là kiến nghị cô, cô an bài thế nào là chuyện của mình cô. Ta không cần biết, cũng không muốn biết." Harry nói xong cũng đi trở về bên người Severus, đem máu đưa tới.

(Ta còn tưởng rằng em cần hao chút miệng lưỡi mới phải nhận được huyết dịch của bọn họ.) Severus nhịn không được dùng ánh mắt châm chọc nhẹ nhàng mà nhìn thoáng qua đôi nam nữ, ánh mắt như thế ở Hermione cùng Blaise xem ra là bình thường, dù sao Severus luôn luôn như vậy, nếu là y dùng cái loại ánh mắt ôn nhu khi nhìn về phía Harry mà nhìn về phía hai người bọn họ, như vậy hai người bọn họ trái lại phải hoài nghi giáo sư Snape có đúng hay không ăn sai dược hoặc là xảy ra sự cố gì. Cho nên, chỉ có Harry biết Severus châm chọc là có ý gì.

(Được rồi, nhu cầu cấp bách của hai người bọn họ hiện tại là chúng ta cứu đứa nhỏ của bọn họ, ít suy tính lại cũng là tha thứ trong tình yêu. Bất quá cũng ít nhiều không có người khác của Bộ Pháp thuật ở chỗ này, nếu có, chỉ sợ là phải phí chút miệng lưỡi. Anh nếu như cảm thấy có giá trị, thêm chút gì đó cho ' túi Tơ tằm ' của anh đi, chỉ cần anh vui vẻ là được.) Harry vừa để cho một gia tinh của Hogwarts đi lấy Chậu Tưởng Ký, vừa cùng chồng trao đổi.

(Ta còn tưởng rằng em sẽ nói đây là tín nhiệm các loại của bọn họ. Không ngờ lại là 'chỉ cần ta vui vẻ là được'? Em sẽ đem ta làm hư.) Severus sung sướng mà trêu chọc nói.

(Em thời điểm gì thì nói? Mặt khác, anh bây giờ còn chưa đủ hư a? Em đây cứ tiếp tục cưng chiều đi.) Harry hơi cong lên khóe môi, sau đó giương mắt liền thấy Wallin mang theo La Sát tới, vì vậy anh và Severus trước tiên trao đổi một cái hôn khẽ, sau đó mới hướng về phía La Sát đi đến.

"Điện hạ." La Sát thấy điện hạ Góa Phụ mình sùng bái lại đang cùng người người đàn ông kia hôn môi, không khỏi mang theo chút tâm tình.

"Ngươi đã đến rồi?" Vừa mới hướng về phía Severus cười, Harry xoay người hướng về phía thiếu niên trẻ đẹp lại là một bộ mặt không thay đổi, làm cho La Sát cảm giác mình rất thất bại, mấy ngày này cậu cố gắng muốn làm cho sắc mặt của điện hạ đối với cậu đỡ hơn, thế nhưng cậu vẫn luôn không có cơ hội nhìn thấy điện hạ, thật vất vả điện hạ làm cho cậu tới, thế nhưng, mới đến liền thấy điện hạ như trước cùng người người đàn ông kia như keo như sơn.

"Đúng vậy, điện hạ." La Sát thu lại tốt tâm tư của mình nói, cậu biết, mình và điện hạ kém nhiều lắm, cậu chỉ là không cam lòng mà thôi, "Điện hạ tìm ta có việc?"

"Apo cần một người trợ thủ, ngươi trong khoảng thời gian này hẳn là cũng không có thiếu tiến bộ đi, để cho ta nhìn ngươi một chút ở trên cương vị trợ thủ có thể làm gì." Harry nói, bởi vì La Sát là anh bồi dưỡng luyện kim thuật sư cho đoàn phán quyết, nói cách khác không những phải ở trên luyện kim độc lập phải có kiến thức, còn phải hiểu làm như thế nào làm một trợ lý luyện kim thuật sư thật tốt, bởi vì bản thân Harry cũng là một luyện kim thuật, La Sát ở đoàn phán quyết cần thường thường lấy thân phận trợ lý đến giúp đỡ mình.

"Dạ." La Sát không hề bài xích làm trợ lý của Apollo, bởi vì cậu mấy ngày này cùng con trai lớn của điện hạ lúc ở chung đã hiểu vị điện hạ nhỏ cùng mình tuổi tác xấp xỉ này có chỗ lợi hại.

La Sát liền đi đến bên người Apollo cùng hắn cùng nhau tìm hiểu rõ pháp trận. Harry thấy y sư Eggers có chút tinh lực không tốt, vì vậy hắn liền đi tới, quan tâm nói: "Y sư Eggers, ngài ngày mai còn có nhiều bệnh nhân ở St. Mungo chờ ngài khám và chữa bệnh, ngài xem, người này giao cho ta, ngài còn có cái gì không yên lòng?"

"Có đại sư ở đây, ta đương nhiên không có gì lo lắng, chỉ là..." Y sư Eggers thật sự là rất muốn biết đại sư Asaprhett là như thế nào ngăn cơn sóng dữ. Có thể nói chuyện "kỳ tích" như vậy, nếu như có thể chứng kiến cũng tốt. Bất quá, y sư Eggers cũng biết mình lớn tuổi, cứ theo như vậy quả thật có chút cật lực.

"Sheryl là bệnh nhân St. Mungo chuyển tới trên tay ta. Ta đây cũng không phải là y sư gì, cho nên căn cứ trách nhiệm đối với bệnh nhân, ta sẽ ở sau khi kết thúc trị liệu Sheryl đem trình tự của phương án cụ thể cùng ký ức trị liệu gửi cho ngài một phần. Ngài xem?" Harry nhìn thấu nguyên nhân y sư Eggers do dự, vì vậy cứ như vậy săn sóc mà nói.

"Vậy thật sự là quá tốt. Liền phiền phức đại sư." Đại sư Eggers thật cao hứng sau đó rốt cục không chống cự nổi uể oải, liền về nhà.

Harry đưa Eggers đi ra ngoài, sau đó cũng không nóng nảy ra về, mà đứng ở bên cửa sổ hàng lang Bệnh Thất, nhìn tuyết ngoài cửa sổ, tiếng chuông của lễ Giáng Sinh đã gõ, hắn nghĩ lễ Giáng Sinh là ngày lễ của nhóm Muggle khó có được đoàn tụ, Hermione cùng Blaise đi loanh quanh ít năm như vậy, lúc này đây, có lẽ cũng mới có thể hạnh phúc mà đoàn tụ?

"Harry.... Thầy ở nơi này suy nghĩ gì vậy?" Phu nhân Pomfrey thấy người trẻ tuổi này dĩ nhiên thừa dịp kẽ hở mà đứng ở chỗ này, như có điều suy nghĩ nhìn tuyết phía ngoài.

"Không có gì. Chỉ là nhớ chuyện trước kia thôi. Giáng Sinh vui vẻ, Poppy." Harry nhớ tới đã qua nửa đêm, vì vậy đối với vị nữ vương Bệnh Thất này nói.

"Cảm ơn, thầy cũng vậy. Chuyện gì trước kia?" Phu nhân Pomfrey cười hỏi.

"Thấy Hermione cùng Blaise, có chút cảm khái mà thôi. Nhớ tới, ta và Sev đã là cực kỳ may mắn, ta và anh ấy cùng một chỗ mấy năm nay, trải qua mưa gió nhiều không kể xiết, chúng ta lại chưa từng có cãi vã nghiêm trọng như người khác, tự ta đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Dù sao Sev tính tình thực sự không tốt, ta cũng vậy, cũng không khá hơn chút nào. Rất nhiều người.... Poppy, ước chừng ngươi cũng ở trong đó, các ngươi đều cảm thấy ta là may mắn của Sev, kỳ thực đối với ta mà nói, lấy được Sev mới là may mắn." Harry cười nói, "Ước chừng các ngươi cũng không biết, ta đếm kỹ mới phát hiện, mình trải qua bất luận cái thời điểm mưa gió gì phía sau đều có Sev bên cạnh, vô luận là chăm sóc ngay từ đầu, giúp đỡ về sau, hay là sóng vai đồng hành bây giờ. Kỳ thực, từ vừa mới bắt đầu, chính là Sev giúp Voldemort lựa chọn ta, không phải sao? Cho nên, ta nghĩ, sau lưng ta chỉ có thể là anh ấy, cũng phải là anh ấy." Trong mắt Harry lộ vẻ hạnh phúc, ngón tay đùa bỡn chiếc nhẫn bạc trên ngón áp út, "Ta a, cả đời đều muốn làm người may mắn như vậy, thậm chí đời đời kiếp kiếp đều muốn."

"Ai, các thầy..." Phu nhân Pomfrey nhìn Potter nhỏ này lại bắt đầu phạm phải ngu ngốc, có chút bất đắc dĩ nói sang chuyện khác, "Lại nói tiếp, cái đứa nhỏ xa lạ kia là ai vậy? Lớn lên thực sự là đẹp a."

"Bây giờ là nô lệ của ta, sau đó thì sẽ là luyện kim thuật sư vương bài của đoàn phán quyết. Lớn lên đẹp mắt không? Có lẽ vậy, dù sao hắn có huyết thống Dạ Sát Hoàng, đẹp mắt một chút mà nói cũng là bình thường." Harry nói.

"Nô lệ?" Phu nhân Pomfrey có chút kinh ngạc, bà thật không ngờ đứa nhỏ lớn lên tốt như vậy dĩ nhiên thân phận thấp như vậy, "Thầy là định đem hắn xem thành học đồ sao?"

"Không, tối đa chỉ là cấp dưới trực hệ thôi." Harry cười cười, anh biết phu nhân Pomfrey hỏi cái này là có ý gì, vì vậy suy nghĩ một chút, nói, "Cha hắn đem hắn và chị hắn cùng nhau chuẩn bị bán cho người khác làm tính nô, ta vừa lúc đi ngang qua, liền giúp hắn một chút, phỏng chừng hắn đối với ta có chút cảm giác chim non* đi. Lại lớn hơn một chút thì tốt rồi."

*Ở con người, hội chứng vịt con dùng để chỉ việc con người có xu hướng coi những trải nghiệm đầu tiên, những cảm xúc đầu tiên, những sự vật tiếp xúc đầu tiên là "tốt nhất", "chuẩn nhất".

Phu nhân Pomfrey vừa nghe liền biết chút tiểu tâm tư kia ở trước mặt Harry không chỗ nào che giấu, vì vậy, bà trái lại trực tiếp hỏi: "Severus không có ý kiến?"

"Poppy, nếu như bà cảm thấy mệt mỏi, có thể không cần ở chỗ này cùng chúng ta, đi ngủ một giấc đi, xét thấy hiện nay đã qua nửa đêm, hai bệnh nhân này cũng không phải học sinh, ngày mai có lẽ có rất nhiều học sinh qua đây, tiệm Giỡn nhà Weasley thực sự cần phải thủ tiêu, dĩ nhiên bán ra Tình dược, mặc dù chỉ là pha loãng." Thanh âm của Severus vào lúc này trực tiếp chen vào, Harry nhìn dáng vẻ Pomfrey suýt tý nữa cắn phải đầu lưỡi, không khỏi cảm thấy có chút buồn cười, không những là học sinh cùng đồng sự sợ Sev nhà anh, ngay cả cái nữ vương Bệnh Thất này luôn luôn cường thế, đối với Sev cũng là có thời điểm cảm thấy sợ hãi.

Bất quá, Harry quản tốt vẻ mặt của mình, phu nhân Pomfrey bất đắc dĩ nhìn Harry một cái, tiếp đó cũng không nói cái gì, rời khỏi đất thị phi này, lúc bà đi vào Bệnh Thất quay đầu lại nhìn thoáng qua, cũng đúng dịp thấy Severus đem bàn tay to giơ lên, ở trên đầu của Harry xoa nắn, ánh mắt lộ ra cưng chiều sâu đậm. Bị tú ân ái, vẻ mặt của phu nhân Pomfrey không thể không dời mắt, lập tức hướng về phía phòng nhỏ của mình đi, để tránh ở trước mặt người tuổi trẻ mất lễ nghi —— Merlin, bà cảm giác lỗ mũi của mình có chút khác thường —— ừ, nhất định là hình ảnh thật đẹp, không phải là bà tâm chí không vững...

(Chỉnh Poppy như vậy, thực sự không thành vấn đề?) Harry biết Poppy nhất định trúng chiêu.

(Không có việc gì.) Severus thuận thế đem đầu của Harry kéo qua, để cho anh tựa ở đầu vai mình.

(Sev...) Harry dựa vào người đàn ông.

(Dựa vào nghỉ ngơi một chút, chờ chút còn muốn đi kiểm tra công việc của Apo.) Y lúc đi ra đã để cho con trai lớn cùng hai học đồ của Harry bắt đầu công tác thật tốt.

(Xem ra em phải đả kích La Sát một chút, làm cho hắn biết phân lượng biết mình, ngay cả Poppy cũng nhìn thấu lòng dạ nhỏ mọn của hắn.) Harry khe khẽ thở dài.

(Có lẽ, là vấn đề của ta? Ta nhìn quá không săn sóc?) Severus hơi nhướn mày.

(Với em mà nói là vừa vặn, Sev, không nên làm chuyện dư thừa.) Harry từ từ nhắm hai mắt, vừa dưỡng thần vừa giao lưu nói, (Ngày mai phỏng chừng đoàn phán quyết nên tới, Hogwarts nghỉ mười lăm ngày, chúng ta đặc huấn mười hai ngày được rồi, anh thấy thế nào?)

(Được, ta làm cho gia tinh chuẩn bị sân bãi cùng phòng học.) Severus ở trong đoàn phán quyết địa vị không chỉ là một nhân viên hậu cần, Harry rất nhiều kế hoạch cũng sẽ hỏi hắn.

(Phố Lang lần đầu tiên tiến vào đội, phỏng chừng phải thích ứng không dễ dàng, còn có La Sát, tuổi còn trẻ khí thịnh, phải khảo nghiệm còn rất nhiều.) Harry nói.

(Được rồi, em nên làm rỗng đầu óc một chút... Đừng suy nghĩ nhiều như vậy.) Severus an ủi.

(A, lại là 'làm rỗng đầu óc', anh nói thật giống như ở thời điểm chúng ta lên lớp 'Bế quan bí thuật'...) Harry lầu bầu một chút, sau đó nghe lời mà ở trong lòng Severus đem đầu óc làm rỗng, làm cho tâm trí của mình tiến nhập trạng thái không minh. Trên thế giới này, có thể chỉ có Severus có thể làm cho Harry người mạnh mẽ như vậy giống như mèo con nghe lời.

Severus lại đem áo choàng của mình biến lớn, đem y cùng Harry cùng nhau đắp kín, lại tăng thêm bùa chú giữ ấm làm cho giữa hai người rất nhanh ấm áp lên.

Một giờ sau, đám người Apollo đi ra tìm người, thấy Severus đứng ở cửa hàng lang trong góc Bệnh Thất, Harry đang trong ngực của y. Đầu của Harry đang tựa ở vai của Severus, hai cánh tay của Severus mang theo áo choàng dày choàng qua cổ của anh, điều này làm cho bọn họ giống như là hai con dơi đang ngủ.

"Tỉnh lại, Harry." Severus thấy được người từ trong Bệnh Thất đi ra ngoài, vì vậy nhẹ giọng kêu, ngoẹo đầu một chút, nhẹ nhàng dùng môi mỏng ở sau tai của Harry hôn một cái.

Harry chậm rãi mở mắt, cảm thấy trên người ấm áp, vì vậy thỏa mãn mà cười cười: "Được rồi, em đã thanh tỉnh, thả em ra đi, không cần lo lắng em bị lạnh."

Severus theo lời thả Harry ra, lúc buông cánh tay xuống, y nhẹ nhàng mà "Tê" một tiếng, Harry có chút ngượng ngùng, y ôm mình một giờ như vậy, lúc này cánh tay sẽ có chút cứng nhắc tê dại. Anh cũng không tiện để cho người khác chờ, vì vậy, anh đối với con trai lớn nói: "Apo, con đấm bóp cánh tay cho cha con một chút, ba vào xem thành quả của con."

Apollo gật đầu liền đi tới nhẹ nhàng phục vụ cho cha nhà mình, mà Harry lại mang theo những người khác trở về Bệnh Thất. Mà Hermione đi ở cuối cùng, trước khi cô vào Bệnh Thất còn đối với hai cha con đều không có bao nhiêu biểu tình này nhìn thoáng qua thật sâu, cô cảm thấy, tuy rằng hai cha con này đều không có bao nhiêu biểu tình, thế nhưng ngay cả như vậy, cô như trước có thể cảm thụ được tình cảm giữa bọn họ cực kỳ thắm thiết.

Đi vào Bệnh Thất, nhìn Harry bắt đầu bận rộn kiểm tra pháp trận trên đất cùng trên người Ansagado, trên mặt biểu tình vô cùng kiêu ngạo, Hermione chỉ biết Harry đối với công việc của con trai lớn nhà hắn hết sức hài lòng. Tâm tình của cô có chút phức tạp, cô nhớ lại lần đối thoại cùng Severus gần nhất, chính là lần kia ở trong phòng làm việc của Harry đối thoại, cô nhớ kỹ sau cùng Severus nói mấy câu ——

"Nữ sĩ Granger, ngươi chớ nên lấy ta làm địch nhân của ngươi, Harry cũng không phải là thứ ta hy vọng thấy bây giờ. Em ấy sở dĩ là dáng dấp hôm nay, chỉ là bởi vì số phận đầy xui xẻo, em ấy tiếp nhận toàn bộ bất công số phận áp đặt cho em ấy. Thời điểm chỉ trích em ấy thay đổi quá nhiều, chúng ta đều phải suy nghĩ một chút em ấy tại sao phải thay đổi. Sau khi nghiêm túc suy nghĩ một chút, ta đau lòng thay đổi của em ấy, cho nên không cách nào chỉ trích. Mà Gryffindor các ngươi mấy năm nay lại chưa bao giờ nguyện ý suy nghĩ vì sao, cho nên một mặt mà chỉ trích, hoài nghi. Nhóm Slytherin đều biết một thường thức: Bất kỳ cảm tình gì, vô luận là hình thành hay là tan vỡ, đều là vấn đề hai bên, cho tới bây giờ không thể nào là chuyện đơn phương...."

←Chương trước: Chương 309: PN02.63←

→Chương sau: Chương 311: PN02.65→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro