Chương 313: PN02.67: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 67

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 313: PN02.67: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 67

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline

Bóng đêm dày đặc, ngày nghỉ lễ Nô-en - năm mới ở Hogwarts, những động vật nhỏ lưu lại trong trường ở thời gian cấm đi lại ban đêm như cũ không được phép ở Hogwarts đi dạo, vì thế các giáo sư ở lại Hogwarts cũng vẫn như cũ có chức trách tuần tra ban đêm. Chức trách tuần tra ban đêm của Harry được an bài ở thời gian phía sau, liên tục hai ngày. Đây là Severus lo lắng đến mấy ngày hôm trước đặc huấn của đoàn phán quyết cùng kế hoạch trung đoạn của Harry an bài cũng rất nhiều, đặt ở phía sau sẽ dễ dàng an bài một chút tình huống đặc biệt. Đối với lần này, Harry vô cùng hưởng thụ.

Nhóm người phán quyết đến, tự nhiên không cách nào giấu diếm được bọn học sinh ngủ lại ở Hogwarts cùng những khách nhân của trường bạn. Đương nhiên, Harry cũng không định giấu diếm cái này. Chỉ là đối với mục đích nhóm người phán quyết tới được hàm hồ mạo nhận đi qua, thái độ như vậy tự nhiên đưa tới cảnh giác và hiếu kỳ của một số người, đặc biệt là nhóm Auror phụ trách chăm sóc chiếu cố con của nữ sĩ Bộ trưởng ở Hogwarts.

Cho nên, Harry cũng không nghĩ tới sẽ ở phòng làm việc của mình tiếp đãi Ginny, anh cho Ginny một ly nước bí đỏ, sau đó rất an tĩnh nhìn cô.

"Ách," Ginny uống một ngụm nước bí đỏ, sau đó cô nhìn Harry vắt hai chân thon dài vô cùng thanh nhàn mà ngồi ở ghế trên, "Jerromy, gần nhất cùng giáo sư Snape thế nào?"

"Đương nhiên không sai, Sev trước sau như một rất tốt." Harry mỉm cười, "Làm sao vậy?"

"Không có gì, chỉ là mẹ để cho ta hỏi một chút, anh biết bà luôn luôn lo lắng." Ginny cũng cười nói, "Anh có biết, gần nhất《 Nhật báo Tiên tri 》lại nói lại loạn, mẹ xem có chút bận tâm." Harry có chút ngoài ý muốn, anh và Sev gần nhất tốt vô cùng a,《 Nhật báo Tiên tri 》 còn có thể chuyện phiếm cái gì chứ? Anh hỏi: "Anh và Sev không có ký kết gì với 《 Nhật báo Tiên tri 》, nó lại nói gì?"

"Ước chừng chính là có người cảm thấy anh và giáo sư Snape tú ân ái có chút cố ý." Ginny nhún vai nói, "Chính là chút ngôn luận ghen tỵ mà thôi."

"Cố ý? Có thể, anh đích xác có chút cố ý, bởi vì anh phải khắc chế khát vọng của mình muốn cùng Severus thời thời khắc khắc dính chung một chỗ." Harry gật đầu, vừa cười vừa nói.

"Được rồi. Harry, biết đâu chính anh không có chú ý tới, chỉ cần nhắc tới giáo sư Snape dáng vẻ anh luôn luôn đặc biệt hạnh phúc. Thực sự là khiến người ghen tỵ." Ginny một bộ dáng vẻ hâm mộ, "Bất quá, em ngày hôm nay qua đây là có chuyện làm ăn muốn đi gặp anh hỏi."

"Anh biết, em bình thường đều sẽ không tới, tính tình Sev như vậy em cũng thật không dám đến đây đi. Cho nên, anh đoán tưởng là có người đến chỗ đó em tố cáo anh đi?" Harry nhún vai, người đàn ông nhà anh a, đối với cô gái đã từng điên cuồng theo đuổi mình, đến bây giờ còn là một bộ thái độ "Mũi không phải là mũi, mắt không phải là mắt", cho dù người đàn ông kia biết mình chẳng bao giờ đối với cô gái này động tâm, cho dù cô gái hôm nay đã gả làm vợ người ta, thế nhưng, Severus đối với nữ Auror Gryffindor từng có ý đồ đào góc tường của y vẫn là thái độ không tốt.

"Đúng vậy, cho nên, em mới phải qua đây." Ginny gật đầu nói.

"Anh nghĩ, anh có thể làm một suy đoán to gan, là Cruther báo cáo cho em anh ở trong tòa thành tiếp đãi người mạo hiểm vô cùng nguy hiểm, mà hắn hướng về phía em nói cử chỉ của ta có thể đối với an toàn của người thân Hermione tạo thành uy hiếp?" Harry như trước mỉm cười, nhưng trong nụ cười lại có vài phần trào phúng nhàn nhạt.

"Đúng vậy..." Ginny đột nhiên cảm thấy có chút khẩn trương, không biết bắt đầu từ lúc nào, người đàn ông đôi mắt xanh biếc này có khí thế khiếp người như thế. Cho dù, lúc này anh đang cười.

"Đương nhiên, Ginny, anh biết chức trách là ở chỗ em. Thế nhưng, làm phiền em chuyển cáo Phó bộ trưởng Cruther, nếu như hắn muốn bảo trụ chén cơm của mình, đích xác cần phải sử dụng công việc bảo vệ Hermione thật tốt, thế nhưng, chỗ này của anh không phải là trọng điểm hắn nhìn chằm chằm. Hắn không nên bởi vì một ít chuyện tư đem trọng điểm phóng tới bên này do đó lơ là người chân chính có ý đồ." Harry nhún vai nói, "Hơn nữa, Ginny, có thể đối với chuyện quá khứ, anh đối với Hermione là không có không để ý, nhưng đó cũng không phải lý do anh sẽ ra tay uy hiếp an toàn người thân Hermione. Em hẳn là rõ ràng, Ginny, tanha đây cũng không cùng em nói cái gì đó đạo lý lớn, ở trên chuyện kia năm đó anh đối với Hermione là có oán khí, thế nhưng anh đối với Ron Weasley mới là căm tức. Thế nhưng, Ginny, anh ngay cả Ron Weasley cũng không có ra tay, em cảm thấy anh đối với Hermione sẽ có uy hiếp gì? Huống chi, Severus hiện tại còn sống."

Đúng vậy, đây là lần đầu tiên Harry trần trần trụi trụi mà đem hận ý của mình đối với Ron nói với thành viên nhà Weasley. Ginny đột nhiên có chút day dứt, cô nhớ tới anh trai nhỏ mình đến bây giờ cố chấp như cũ cho là hành vi năm đó của hắn không có sai. Cô tựa hồ hiểu giáo sư Snape đối với thái độ của cô có thể cũng không phải vẻn vẹn để ý chuyện mình năm đó theo đuổi Harry, còn bởi vì mình là người nhà của Ron, là người nhà của người tội đồ dẫn đến giáo sư Snape cùng Harry chia lìa mười hai năm kia.

"Được rồi, Ginny, anh biết em cũng là vì chức trách. Anh cũng cho em dễ giao phó, hôm nay là cấp dưới của ta tới, bọn họ sẽ ra vào Hogwarts mấy ngày nay. Bởi vì chúng ta muốn tiến hành đặc huấn hơn mười ngày, mặt khác, mấy ngày nay biết đâu còn có một chút vật phẩm dùng cho đặc huấn sẽ xuất hiện ở Hogwarts, những vật phẩm này có thể đối với các em mà nói là hàng cấm, nhưng đối với chúng ta mà nói cũng không phải. Cho nên hy vọng Cruther không nên quá mức... ách, kiên trì nguyên tắc, anh phải nói, tính tình của những cấp dưới này của anh đều không thể nào tốt." Harry nhún nhún vai nói.

"Được, em đã biết." Ginny gật đầu, sau đó có chút hổ thẹn mà nhìn Harry.

Harry tự nhiên nhìn thấu hổ thẹn của cô, cười nói: "Ginny, nếu như không có chuyện gì khác, vậy anh còn có một số việc muốn làm."

Ginny giật giật môi, nhưng ở cái nhìn soi mói của Harry cũng nói không nên lời. Sau khi trầm mặc một hồi, cô đứng dậy rời đi. Cô ước chừng biết Harry không muốn nghe cô nói những lời này, cho nên không có biện pháp gì liền đi. Sau khi cô đứng dậy, Harry cũng đứng dậy tiễn cô tới cửa, sau đó mỉm cười nhìn cô đi xa, thẳng đến nhìn không thấy bóng lưng của cô, Harry mới trở lại phòng làm việc của mình, để cho gia tinh thu thập ly nước một chút. Mình thì trở lại sát vách phòng làm việc của Severus, ba đứa nhỏ bị Apollo cùng Artemis đón đi. Không thể không nói, con trai lớn cùng con gái lớn trước sau như một hiểu ý người, có đứa nhỏ hiểu chuyện như vậy nhiều ít cũng chạm vào cảm tình của Severus cùng Harry, điểm này là không cách nào phủ nhận.

Lúc Harry tiến vào, Severus đang xử lý sự vụ của trường, y ngẩng đầu nhìn Harry một cái, chờ Harry đối với y cằn nhằn. Thế nhưng, Harry có chút khó chịu mà đi thẳng về phía tủ rượu. Đem vài loại rượu pháp thuật theo tỷ lệ nhất định pha trộn cùng một chỗ, sau đó nhìn màu sắc rượu sặc sỡ ban đầu trở thành hỗn hợp màu đen, lúc này mới thoáng hài lòng ực mạnh một hớp. Severus đem cử động của bạn đời đều để ở trong mắt, y ký xong tên của mình trên văn kiện, sau đó đi tới. Harry nhướn mày nhìn y, rất tự nhiên đem rượu màu đen trong tay đưa tới, Severus cũng không khách khí, sau khi nhận lấy liền nếm thử một miếng.

"Cô ấy muốn vì Ron nói đúng sai, thực sự là sai lầm. Không nói đến cô ấy không phải là Ron, oán hận giữa em và Ron cô ấy căn bản không hiểu. Coi như thực sự là Ron, Sev, hắn cũng không thiếu em một câu xin lỗi." Harry đưa tay, đem cái chén trong tay Severus lấy trở về, lại uống một hớp, đứng ở bên tủ rượu, dùng lưng dựa tủ rượu, "Sev, bọn họ kỳ thực không có thiếu em cái gì, thậm chí từ có chút góc độ mà nói, em có thể đạt thành tựu như vậy, có thể càng thêm quý trọng anh, toàn bộ đều nhờ bọn họ ban tặng. Anh biết, đó cũng không phải châm chọc, cũng không phải nói mát. Thế nhưng, Sev, bọn họ thiếu anh, không những Ron, không những Hermione, thậm chí toàn bộ giới pháp thuật đều thiếu nợ anh, thiếu anh thanh danh, thời gian, vinh quang, thiếu anh một tiếng xin lỗi. Bọn họ cũng không nghĩ tới, cho nên em đối với bọn họ thất vọng, xa lánh, cũng không là bởi vì tự em làm vậy, không phải là bởi vì em có mới nới cũ, mà là bởi vì thái độ của bọn họ đối với anh. Gryffindor là dũng cảm, dám làm dám chịu, hiện tại nhưng ngay cả dũng khí thừa nhận mình sai lầm cũng không có, ngay cả hướng về phía anh tự giác nói một câu xin lỗi cũng không có —— thực sự là làm kẻ khác cảm thấy sai lầm."

Severus lẳng lặng nghe xong lời của anh, đưa tay lấy lại cái ly trong tay bạn đời, đem một ngụm rượu uống xong. Nâng ly dùng pháp thuật tẩy sạch, thả lại trong ngăn kéo. Dắt lấy tay của Harry, cùng anh mười ngón tương giao.

"Biết em còn thay ta tính toán cái này, nói thật, ta thật cao hứng. Giờ ta mới nhớ tới, bọn họ đích xác thiếu ta nhiều, thân là Slytherin, ta cũng xác thực coi trọng những thứ này. Thế nhưng, Harry một mình em liền chống đỡ những thứ này. Nghe, Harry, ta nghĩ em rõ ràng, ta rất hưởng thụ cuộc sống hiện tại như thế này. Sau khi Lily chết, ta liền vì em sống, ta từng muốn ở trong chiến tranh vì em mà chết, là có thể trả hết khoản nợ ta thiếu Lily. Giống như bây giờ, có em, có bọn nhỏ, hoàn toàn không ở trong kế hoạch của ta trước đây, bất quá, đây cũng đã đủ rồi. Dù sao ngay cả chân lý đều chỉ thuộc về rất ít người, em không thể trông cậy càng nhiều." Severus toàn lực an ủi bạn đời mắt xanh biếc nhà mình, hôn cái trán người kia một chút, biểu đạt vui vẻ của mình, "Về phần Gryffindor, chúng ta chỉ có thể từ từ đến. Không nên nóng vội, được không? Đến đây đi, chúng ta đi xem tình hình sinh trưởng của ngân hạnh trong ở Rừng Cấm tháng 11 một chút, ngày hôm nay thế nhưng khó có được trăng tròn mùa đông."

Severus vẫy qua hai kiện áo choàng ngoài cùng hai khăn quàng cổ, mặc áo choàng cho Harry, mang khăn quàng cổ lên thật tốt, liền mang theo người đi ra. Harry hiện tại nếu tiếp tục buồn bực ở trong phòng khó tránh khỏi sẽ tiếp tục phiền táo, loại thời điểm này, dẫn anh đi ra ngoài một chút, sẽ tốt hơn rất nhiều.

Harry nắm tay của Severus chậm rãi đi trên hành lang Hogwarts, bởi vì là đi ra giải sầu, cho nên hai người đều đi rất chậm. Lúc này, bọn học sinh của Hogwarts giống nhau, sẽ không ra ngoài, dạ du cũng có tính thời kỳ.

Nói đến ngân hạnh tháng 11, trên thực tế chính là lúc ánh trăng mùa đông, thảo quả đích thực trưởng thành, loại tài liệu độc dược thời kỳ này là một loại cực kỳ hiếm có. Mọi người đều biết, cây Cỏ Ánh Trăng là một loại hoa nhỏ sinh trưởng dưới ánh trăng, nó chỉ có ở dưới ánh trăng mới có thể nở hoa, khi mặt trời lên, nó liền héo tàn. Cỏ này suốt đời chỉ ra hoa một lần, kết quả ba quả thì chết đi. Trong đó quả màu trắng làm thần dược, quả màu đen là kỳ độc, người trúng độc không thuốc nào có thể cứu chữa; mà ngưng tụ ánh trăng mà thành, là hạt giống kéo dài sinh mạng. Bản thân cây Cỏ Ánh trăng là do sinh mệnh, ma lực, linh hồn tạo thành, lúc chết đi cả ba vẫn được giữ lại dưới dạng quả, do đó ký ức của cây Cỏ Ánh Trăng thuộc về loại hình truyền thừa mấy đời, sẽ không theo cái chết của mình biến mất, mà là truyền cho đời kế tiếp. Mà ngân hạnh tháng 11 còn lại là một loại đặc biệt trong ba quả, trưởng thành vào mùa đông, cây Cỏ Ánh Trăng được hái vào mùa đông là một trong ba quả có dược hiệu tốt nhất, thế nhưng cũng là một ít tài liệu phẩm chế tác dược tốt nhất của dược hệ trị liệu cao cấp nhất. Cùng chi là quả Đêm Không Trăng cùng Linh quả tháng xuân.

Độc dược cao cấp thường đối với thời gian lấy tài liệu vô cùng coi trọng, có thể nói là "sai một li, đi một ngàn dặm". Cho nên Thảo dược học, Sinh vật huyền bí học đối với đại sư Độc dược là cơ sở vô cùng quan trọng. Mà công việc của Harry ở gần mười năm trong nghiệp đoàn người mạo hiểm chính là thu thập tài liệu cao cấp, cho nên anh vô cùng rõ ràng ý nghĩa của thời gian đối với tài liệu Độc dược.

Mà Severus sở dĩ cố ý mời Harry đi vào Rừng Cấm, ngoại trừ biết tính trân quý của ngân hạnh tháng 11 ra, còn hy vọng mỹ cảnh của cây Cỏ Ánh Trăng ở dưới ánh trăng nở hoa có thể lấy lòng bạn đời tâm tình có chút phiền toái của mình. Phải biết rằng, đống Cỏ Ánh Trăng kia là Severus cố ý trồng, cũng an bài gia tinh tư nhân xử lý và hái dược.

Lúc hai người tới ruộng cây Cỏ Ánh Trăng trong Rừng Cấm, nhìn thấy dưới ánh trăng một mảnh biển hoa Ánh Trăng u quang lóe lên kia, cùng với bên kia biển hoa bởi vì mùi thơm của hoa Ánh Trăng mà thu hút Nhân mã cùng thú một sừng đi tới tạo thành hình ảnh kỳ quái, Harry kìm lòng không đặng lấy ra công cụ hội họa bắt đầu phác thảo. Severus ở phía sau Harry lặng lẽ làm ra rất nhiều nguồn sáng pháp thuật, để cho Harry vẽ tranh thoải mái hơn.

Harry quay đầu lại, mỉm cười. Nụ cười xinh đẹp kia, trên biển hoa, mùi thơm ở trong mắt Severus tạo thành một bộ cảnh sắc thiên nhiên đẹp độc nhất vô nhị, được Severus cất kỹ ở chỗ sâu trong ký ức.

Dáng vẻ đẹp nhất của em, chưa bao giờ tồn tại trong mắt, trong miệng người khác. Dáng vẻ đẹp nhất của em, đều tồn tại ở trong lòng của ta, chiếm hết trái tim của ta. —— Severus.

←Chương trước: Chương 312: PN02.66←

→Chương sau: Chương 314: PN02.68→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro