Chương 324: PN02.78: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 78

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 324: PN02.78: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 78

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline

Tiễn Hermione cùng Zabini, Harry để cho gia tinh đem Sheryl một lần nữa đưa vào Bệnh Thất, sau đó cầm đồ ăn Hermione lưu lại cùng phong thư Zabini lưu lại cũng tiến vào Bệnh Thất. Hermione làm một phần súp bắp cùng salad tôm bóc vỏ, còn có chút ít bánh sữa. Đây là sau khi đã trải qua ba lần thất bại, làm một phần tốt nhất hiện nay a. Không thể không nói không phải là mỗi người đều có thiên phú ở trên chế tác đồ ăn như Harry

"Buổi tối tốt, Ansagado, nơi này có một phong thơ thơ của con cùng gói đồ." Harry · cú mèo · Potter đi tới bên giường bệnh của cậu bé, vừa nói vừa cùng Poppy gật đầu.

"Thư? Gói đồ?" Vẻ mặt cậu bé hiếu kỳ muốn chết lại làm bộ dáng vẻ không thèm để ý.

"Phụ thân của cn ngài Zabini viết thơ của con, ta không biết nội dung phía trên, ách, một phong thơ vô cùng có phân lượng, ước chừng là cảm thấy con không ở bên trong phạm vi tầm mắt của hắn, cho nên chuyện cần căn dặn con đặc biệt nhiều đi?" Harry cố ý nói như vậy, "Người lớn luôn là như vậy, chớ để ý. Lúc chú ở bên ngoài mạo hiểm, cũng thường thường sẽ viết thư nhà sẽ cho mấy đứa nhỏ nhà chú chiều dài vượt qua dự tính dài. A, được rồi, con có thể cần một quyển tự điển?" Harry săn sóc mà từ trong túi không gian của mình cầm một quyển tự điển đưa tới.

"Cảm ơn ngài, chú." Ansagado nói, bé rất cảm kích tiếp nhận tự điển của Harry.

Sau đó, bé liền thấy Harry phải ly khai, có chút kỳ quái mà nhìn hộp bị Harry đặt ở trong hộc tủ bên cạnh giường bệnh, cảm thấy có đúng hay không chú bỏ sót cái gì, liền hỏi: "Chú, vậy cái bao này là cái gì?"

"Nữ sĩ Bộ trưởng vừa mới vì chúng nó, hầu như phá hủy nhà bếp nhỏ của chú, không thể không nói, nữ sĩ Bộ trưởng không rất thích hợp cùng nhà bếp giao tiếp. Chú đoán mùi vị phỏng chừng cũng không có thật tốt." Harry giải thích một câu, "Được rồi, nhiệm vụ đưa đồ của chú vụ đã kết thúc, chú phải đi, chúc con tối nay ngủ ngon, cậu bạn nhỏ của chú."

Ansagado nhìn túi trên tay cùng phong thư, không biết nên nói cái gì cho phải, bé nhìn Harry đã xoay người chuẩn bị đi ra, dĩ nhiên quỷ thần xui khiến gọi lại Harry: "Chú..."

"Còn có chuyện gì?" Harry dừng một chút bước chân.

"Ách, con rất xin lỗi, nhà bếp nhỏ của chú..." Cậu bé cũng không biết vì sao mình phải cảm thấy xin lỗi.

"Không có vấn đề gì, cũng không phải lỗi của con, chú đã làm cho nữ sĩ Bộ trưởng hiểu rõ một ít tầm quan trọng của kỹ năng sinh hoạt." Harry nói xong cũng đi ra Bệnh Thất.

Bên ngoài Bệnh Thất cười Severus đang chờ anh, thấy chồng mình, Harry liền cười đi tới. Nhớ tới Hermione bởi vì một lần lại một lần chế tác thất bại mà lộ ra thất bại biểu tình, trong lòng không khỏi có chút cảm giác về sự ưu việt. Nói đến, lúc anh ở Hogwarts đi học liền vẫn cảm thấy năng lực học tập của Hermione làm cho anh cảm thấy kinh khủng, tựa như học sinh thành tích tốt cùng với học sinh thành tích rất kém cỏi, ở thời kì học sinh của Harry, anh cũng từng ngu muội chà xát chà xát mà nghĩ: Có cái chương trình học gì có thể làm cho "Học bá" Hermione đá phải nồi sắt a!

(Kỳ thực, em ở trên một ít chương trình học, luôn có thể thắng nổi cô ta, chẳng hạn như Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám. Mà bây giờ, bàn về học thuật, cô ta hoàn toàn không phải là đối thủ của em. Ta đã sớm nói, nữ sĩ Granger chỉ biết đọc sách chết, cô ta còn nghi vấn thành tích ta cho cô ta.) Severus trở thành giáo sư nhiều năm như vậy, bọn học sinh đều là vòng qua y đi, bao quát đại đa số Gryffindor, chỉ có Hermione bạo dạn cầm thành tích bài tập "A" tới hỏi y vì sao không thể cho một "O"?

(Thực sự là mang thù.) đối với Severus nói trong ý thức cảm thấy buồn cười, anh đối với tự phụ của Severus tràn đầy cảm xúc, ngay cả năm đó Draco được y dạy tận tay số lần "O" cũng là lác đác không có mấy, (lại nói tiếp, anh nhưng thật ra đối với luận văn của Apo cùng Al thường thường cho "O"?)

(Đó là do luận văn của hai người bọn họ cũng đủ chiều sâu a.) Severus không hề chột dạ, có hai đứa bé như vậy cũng đủ y càng thêm kiêu ngạo.

Hiện tại, hai người bọn họ đang đi ở trên đường Rừng Cấm, bọn họ muốn đi nghiệm thu tình huống hoàn thành nhiệm vụ hôm nay nhóm người phán quyết. Khi bọn họ hai người dắt nhau xuất hiện ở Rừng Cấm, ngoại trừ trưởng lão Đề Phong, các trưởng lão đều là một bộ dáng vẻ thất bại nghiêm trọng, mà hơn mười người phán quyết thấy Harry cùng Severus lập tức đã đi tới.

"Ta cho rằng, các ngươi sẽ phải còn đang tình trạng cùng đối thủ giao thủ?" Harry lộ ra một ít bộ dáng nghiêm túc, trên thực tế, anh đoán được các trưởng lão này không phải là đối thủ của người phán quyết. Cho dù ở khả năng ngay từ đầu bởi vì kinh nghiệm sẽ làm cho những cấp dưới của mình ăn một chút mệt, bất quá cũng chỉ là "ngay từ đầu" cùng "một chút" mà thôi.

"Ách," mấy người phán quyết trẻ tuổi nuốt ngụm nước miếng, hơi vui cười mà nói, "Là các trưởng lão cảm thấy rất 'không thú vị' cho nên mới làm cho chúng ta nghỉ ngơi." Mấy các trưởng lão hai mặt nhìn nhau, tự nhiên là 'không thú vị' a, còn cần hỏi sao? Ngoại trừ mấy tiếng ban đầu (thậm chí có thời gian ngắn hơn), bọn họ vẫn đều thua, cho dù bọn họ là ở trạng thái đỉnh phong, cũng khó mà chống lại những "Quái vật vật" này —— thật không biết Góa Phụ là thế nào bồi dưỡng bọn họ —— đây để cho bọn họ thất bại hơn cũng sâu sắc nổi lên kiêng kỵ đoàn phán quyết. Bọn họ cảm thấy hôm nay cái đoàn phán quyết này sợ rằng sẽ là đoàn phán quyết rất danh xứng với thực mấy đời tới nay a, cho nên, bọn họ cảm thấy hẳn là báo cho người mình một chút, đụng người nào đều đừng đụng đoàn phán quyết. Vì vậy đoàn phán quyết không còn là đoàn phán quyết của quá khứ mấy đời a, bởi vì mấy đời quá khứ cũng chỉ là có một người người thẩm lí và phán quyết cường đại, mà bây giờ cái đoàn phán quyết này là một đám người cường đại, hơn nữa bọn họ đối với người thẩm lí và phán quyết có sùng bái cuồng nhiệt, sùng bái như vậy sinh ra trung thành mới là trung thành khó xuất hiện phản bội nhất trên cái thế giới này.

Lúc Harry hơi mang theo ánh mắt vài phần không quá tin tưởng, mấy người tuổi trẻ liền đều nóng nảy, bọn họ nói: "Không tin ngài liền hỏi trưởng lão hỏi một chút đi, chính bọn họ nói a."

Harry nhìn dáng vẻ sốt ruột giải thích của những người trẻ tuổi kia, hơi nở nụ cười, sau đó hướng về phía các trưởng lão đi tới. Mấy người tuổi trẻ đều là ngẩn người, Góa Phụ không tin bọn họ sao? Tình nguyện tin tưởng trưởng lão miệng đầy huênh hoang? Không thể đi?

"Mấy người các ngươi, Góa Phụ cố ý đùa các ngươi chơi đây, còn không nhìn ra a?" Thu Diệp một bộ dáng vẻ hận hận.

Lần này vài người mới phản ứng được, trong ánh mắt của Dược Sư mới vừa rồi còn nhìn về phía bọn họ lóe ra tia khinh bỉ. Đích xác, chỉ số thông minh bọn họ đâu? Làm sao sẽ ngu như vậy? Làm cho Góa Phụ đi hỏi trưởng lão? Bọn họ vừa mới khi dễ qua các trưởng lão, ngộ nhỡ khi dễ chưa đủ triệt để, dựa theo hiểu rõ của bọn họ đối với những lão già này, nhưng là sẽ đem trắng nói thành đen a. Quan trọng hơn là, Góa Phụ đối với thực lực của bọn họ thế nhưng hiểu rõ nhất a, lại làm sao có thể đối với thực lực của bọn họ tiến hành nghi vấn? Hắn vừa nãy cũng chỉ là nói trách bọn họ cùng các trưởng lão dĩ nhiên không ở trạng thái giao thủ, nói cách khác, hắn cảm thấy, bọn họ đối với các trưởng lão không cần phải có hành vi "kính lão sao".

Nga, Merlin, cái ánh mắt kia của Dược Sư nhất định là ở trong lòng cùng cùng Góa Phụ nói: Thân ái, chỉ số thông minh của những người phán quyết này của em là bị miệng thối của cự quái xông tới không còn sao?"

"Các vị, ngày hôm nay cực khổ, cái này là trả thù lao cho hôm nay." Harry đối với những trưởng lão này nói, từ trên tay Severus tiếp nhận một hộp lớn, sau đó giao cho trưởng lão Trường Thanh Thụ cầm đầu.

Tất cả trưởng lão đều là cám ơn Góa Phụ, sau đó chờ đợi lo lắng mà ở trong lòng cầu khẩn Merlin —— Merlin, phù hộ tín đồ trung thành của nài, đừng làm cho Góa Phụ đưa ra ngày mai còn muốn bọn họ tới. Đám người phán quyết đáng sợ này, đem bộ xương già này của bọn họ thế nhưng chơi đùa có chút sợ, hết lần này tới lần khác không có cách nào đối với bọn họ phát giận, bởi vì, người phán quyết mỗi lần sau khi đả thương đưa bọn họ, đều là trước tiên xin lỗi, sau đó sử dụng pháp thuật trị liệu, sau khi đem bọn họ chữa cho tốt, vừa hưng phấn mà tiếp tục khiêu chiến. Một lần hai lần chỉ là bình thường, thế nhưng mười lần tám lần chính là lòng tin hỏng mất. Vấn đề là, những người điên này còn muốn nói hết lời yêu cầu bọn họ tiếp tục...

"Mặt khác, trưởng lão Đề Phong, đây là đền đáp thêm vào cho ngài." Harry lấy ra một lọ dược linh hồn, đưa cho trưởng lão Đề Phong.

"Cái thẳng nhóc gọi La Sát kia, tinh thần lực không sai, ma lực cũng không sai, cũng rất có nghị lực, chính là không có cách thức, thân thể cũng yếu đi chút, không biết phải đánh thế nào." Trưởng lão Đề Phong tiếp nhận dược linh hồn, có chút nhận lấy thì thấy hổ thẹn*, vì vậy cùng Góa Phụ lại nói tiếp, "Tổng thể mà nói là một mầm tốt. Không biết hắn là..."

*bản QT là thụ chi hữu quý (受之有愧), nó có 1 câu dài là "từ chối thì bất kính mà nhận lấy thì thấy hổ thẹn".

"Hắn là cậu bé ta lần trước lúc đi Atlantis ở trên chợ thành Ambis chọn mua tài liệu ngoài ý muốn mua cậu bé, có thiên phú ở luyện kim thuật rất tốt, ta nghĩ đoàn phán quyết thiếu khuyết một luyện kim thuật sư, cho nên liền mang về." Harry đối với lai lịch của La Sát tuyệt không giấu diếm, dù sao cho dù giấu diếm, những trưởng lão này vận dụng quyền tra một cái, cũng là rõ ràng rành mạch a. Còn không bằng mình trực tiếp nói cho bọn họ biết, còn chiếm một ít quyền chủ động.

Điều này làm cho các trưởng lão đều ngốc trệ một hồi, thời điểm lần trước Góa Phụ đi Atlantis chắc là thời điểm đi tham dự hội lấy lời khai đi? Nói như vậy, đứa bé này tài tiến nhập đoàn phán quyết không lâu sau, thảo nào Đề Phong nhẹ nhõm như vậy, bất quá, cái cậu bé kia là luyện kim thuật sư đi? Đề Phong đối đãi một luyện kim thuật sư như vậy thực sự được chứ? Bất quá, bọn họ lại nghĩ đến Góa Phụ là có ý gì, luyện kim thuật sư cũng muốn tham gia huấn luyện chiến đấu tàn khốc như thế sao? Có làm như vậy sao? Bất quá, nhìn lại người đàn ông áo choàng đen phía sau anh, đây nhưng cũng là một đại sư Độc dược a, xem cuộc chiến đấu kia của y vào buổi sáng đi, không kém Trường Thanh Thụ cùng Ẩn Kim chút nào, còn đang trong chiến đấu hiểm dữ như vậy chế tạo ra thuốc cầm máu... cho nên nói, Góa Phụ ở đây ngay cả chức nghiệp giả phụ trợ đều phải có sức chiến đấu sao? Trời ạ, đây là một cái dạng đoàn đội dạng gì đội a?!

"Các vị trưởng lão, chẳng biết ngày mai còn có thời gian sao? Trở lại chỉ đạo hướng dẫn?" Harry nói làm cho phía sau lưng các trưởng lão đều là bốc lên mồ hôi lạnh, bọn họ là đối với trả thù lao rất hài lòng, thế nhưng đây cũng không có nghĩa là bọn họ có khuynh hướng chịu ngược a.

"Thật ngại ngùng, điện hạ Góa Phụ, chúng ta sẽ có một hội nghị trưởng lão vào ngày mai, sợ rằng tới không được a, cảm ơn điện hạ đã để mắt đến nhóm lão già cổ hủ này, chỉ là thật không đúng dịp." Trưởng lão Trường Thanh Thụ lập tức nói, những trưởng lão khác đều là hơi sửng sờ, sau đó lập tức làm ra một bộ dáng vẻ "Không có sai, chúng ta ngày mai có hội nghị"

"A, vậy thì thật là quá đáng tiếc... bất quá hội nghị của các trưởng lão hẳn là rất quan trọng đi?" Harry thầm mắng cáo già, cố ý hỏi đến sâu chút.

"Điện hạ, ngài cũng biết khảo hạch báo danh đội đoàn mạo hiểm cấp SSS đã bắt đầu rồi, chúng ta xét duyệt tư lịch của những đoàn đội này, không thể ra lại một Tà Hồn." Trưởng lão Trường Thanh Thụ bứt lên lấy cớ thật đúng là thạo.

Harry chỉ phải biểu thị tiếc nuối, nói: "Vậy thật là không đúng dịp mà, đa tạ các vị trưởng lão trong thời gian bận rộn còn chỉ đạo những người tuổi trẻ chúng ta."

...

Sau một phen khách khí, các trưởng lão đều là bỏ trốn mất dạng, Góa Phụ thật sự là thật khó dây dưa. Hơn nữa người phán quyết này mỗi một người đều là liều mạng giữ lại bọn họ, hy vọng có thể lại "chỉ đạo" bọn họ, ánh mắt chân thành muốn khóc, để cho bọn họ đều thiếu chút nữa phải nhẹ dạ đáp ứng rồi. Bất quá, cũng chỉ là thiếu chút nữa mà thôi.

"Được rồi, đều chỉnh lý một chút cho ta, đem La Sát kêu tới cho ta." Harry ở sau khi các trưởng lão đi, lập tức nói.

"Góa Phụ, thằng nhóc kia ngày hôm nay biểu hiện còn không phá hư, cậu..." Ngân Hồ thấy Thu Diệp đi gọi tỉnh La Sát, La Sát hiển nhiên xương sườn bị thương mấy cái, ở đó kêu đau.

"Đó là hắn không có tìm được phương thức thích hợp, bị đánh thành như vậy, có thể trách người nào?" Harry cố ý khinh miệt nói, cũng không có hạ giọng, La Sát hiển nhiên thật không ngờ Góa Phụ sẽ nói như vậy, lập tức ngay cả tiếng kêu đau đớn cũng không dám phát ra ngoài a.

"Góa Phụ..." Ngân Hồ không thế nào tán thành thái độ này của bạn tốt.

"Hắn chính là một luyện kim thuật sư có huyết thống Dạ Sát Hoàng mà, Ngân Hồ, anh là đã từng cùng ta phối hợp qua, ở cuộc chiến đấu hẻm sâu kia giúp anh bao nhiêu? Ta còn không có điều kiện tốt như hắn đâu? Hắn ở trên luyện kim thuật nên học hẳn là đều học xong, thế nhưng, ta thật bất ngờ, hắn dĩ nhiên cứng nhắc đến dùng chỗ yếu mình đi đụng chỗ mạnh đối phương biến thành như vậy, trách người nào?" Harry là thật không có nghĩ đến vậy tên quỷ nhỏ dĩ nhiên hoàn toàn không có thay đổi.

"Ách, Góa Phụ, hắn vẫn còn con nít." Ngân Hồ nói.

"Đây là địa phương nào? Ngân Hồ, ta thời điểm khi lớn như hắn vậy, sẽ đối toàn bộ hy vọng của phù thủy Anh quốc phụ trách; anh ở thời điểm lớn như hắn phải chịu đựng cái gì, anh cũng không có quên đi; còn có Phố Lang, ở đoàn phán quyết, mỗi người khi lớn như hắn vậy cũng không có hưởng thụ được đãi ngộ đứa nhỏ. Nơi này là đoàn phán quyết, chúng ta là người phán quyết. Dược Sư, đem dược ác mộng cho Ngân Hồ." Harry nói, Severus liền đem dược đưa cho Ngân Hồ, "Anh chuyển cáo hắn, muốn ở lại liền uống cạn dược, làm nửa tháng ác mộng, sau đó suy nghĩ thật kỹ giá trị của hắn."

Harry nói xong cũng đi, mặt Severus không thay đổi lập tức đi theo. Ngân Hồ nhìn dược trên tay một chút, chép miệng một cái, nét mặt không có biểu thị gì cả trong lòng còn lại là cười nghiêng ngửa ——

Hành động của Góa Phụ thật đúng là dày công tôi luyện a!

←Chương trước: Chương 323: PN02.77←

→Chương sau: Chương 325: PN02.79→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro