Chương 339: PN02.93: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 93

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 339: PN02.93: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 93

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline

Cuối tuần thứ hai của tháng Tư, Harry ở trang viên Potter cử hành một tụ hội sinh nhật tương đối khuôn mẫu cao cho Ares, mời bạn bè của Harry cùng Severus, cùng với gia tộc giáo đổng của Hogwarts. Lần tụ hội này để cho Harry có thể thể ở ban đêm nghỉ ngơi thật tốt cố ý làm ở tại buổi trưa, hơn nữa toàn bộ đều do bốn đứa nhỏ cùng Remus xử lý, Harry căn bản không cần ra sức, cho nên nói, nuôi đứa nhỏ nuôi đến như Harry mới là thật bớt lo. Thậm chí để nhanh một chút mà làm cho tốt một chút, Jacobsen cùng Wallin đều đem người đi theo hầu của mình gọi tới, hai người Seychelles cùng Momodor đều rất hiểu rõ tâm tư của hoàng tử nhà mình, cho nên làm việc tuyệt không hàm hồ, vung tay lên, đem người đi theo hầu hoàng tử mấy năm qua đều là bị vây trạng thái chơi bời lêu lổng toàn bộ kêu qua đây. Vì vậy, ở ngày tụ hội này, ngay cả Harry đều có chút bị cách thức dọa sợ, chớ đừng nói chi là những người khác. Nhóm người đi theo hầu của hai người hoàng tử vì các tân khách lên rượu, món ăn quý và lạ càng làm cho các tân khách ăn được dừng không được miệng, bởi vì là tụ hội sinh nhật đứa nhỏ, Harry cũng có tìm cho Apollo mấy bạn bè xấp xỉ tuổi tác, cho nên cố ý mời mấy trong gia tộc phụ thuộc còn chưa nhập học, thậm chí đem mấy đứa nhở ở cô nhi viện do anh và Draco đề xuất thành lập kia đều toàn bộ mời đến. Ares tính cách hoạt bát, cho nên rất nhanh ở giữa nhóm bạn nhỏ được hoan nghênh.

Harry nhìn nhân vật chính nhỏ của bữa tiệc cho tới hôm nay chơi đến không tệ, liền đem hai người học đồ nhà mình gọi tới bên người, có chút bất đắc dĩ hỏi: "Các con thế nào đem thị vệ của mình toàn bộ gọi tới đây?"

"Không có quan hệ, đạo sư, con không ở tộc, bọn họ đều là không có việc gì nhàn rỗi, coi như là cho bọn họ một ít chuyện làm đi." Jacobsen cười hì hì nói, "Đạo sư, con tuyệt đối không có ép buộc bọn họ, thầy đem con mang ra ngoài, bọn họ cao hứng còn không kịp đâu, hiện tại con cũng chỉ là để cho bọn họ làm chút ít chuyện nha. Bọn họ đều rất cao hứng, thực sự."

Harry bất đắc dĩ trừng Jacobsen một cái, còn không nói gì, Wallin liền tiếp lời nói: "Đạo sư, quan hệ của con và Al đặt ở đó, luôn luôn để cho Momodor bọn họ biết ta để ý Al cùng người nhà của em ấy nhiều, như vậy có thể cho Al sau này làm việc dễ dàng hơn. Hơn nữa, Ares, con là thật tâm xem bé là em trai, thời gian tới bé cũng phải gọi một tiếng anh rể. Cho nên, vì bé làm chút chuyện, chống đỡ một vùng, thực sự không có gì."

"Đúng vậy, đúng vậy. Con cũng vậy ý tứ này, đạo sư, con ăn nói vụng về a, nói không nên lời dễ nghe như vậy." Jacobsen lập tức tiếp một câu.

"Momodor bọn họ đều là người của con, cho nên, đạo sư, thầy không cần sợ cpn khó xử, bọn họ sẽ vì con giữ kín như bưng." Wallin biết đạo sư là lo lắng hắn bị mấy anh cả nắm được cán, "Về phần phụ vương, hắn biết đến, như vậy hắn và mẫu hậu mới có thể yên tâm."

"Ừ, không sai a, đạo sư, toàn bộ Tinh Linh Tộc con lớn nhất a, thầy cũng không phải không biết." Jacobsen nhún vai, sau đó buông tay.

Harry bị hai đứa nhỏ chặn nói cái gì cũng không tốt, chỉ phải nói: "Chính các con đều biết là tốt rồi, được rồi, đi chơi đi."

Nhìn Harry cùng hai người học đồ nói xong, Severus liền lập tức tới rồi, y dắt tay của Harry, ôn hòa nói: "Ở đây liền giao cho bọn nhỏ đi. Chúng ta thật lâu chưa có tới trang viên Potter, đi vòng vòng?"

Vốn, Harry sẽ không quá sẽ cự tuyệt Severus, nhất là Severus ôn nhu như vậy, đối với Harry lực sát thương càng lớn. Harry gật đầu, Severus liền lập tức mang theo anh rời khỏi đại sảnh ồn ào tiếng người, đi qua một cửa hông đại sảnh, đi tới một cái hành lang gấp khúc. Trang viên Potter có thật nhiều phong cảnh mỹ hảo, trên cơ bản, mỗi một phong cảnh đều có một chuyện xưa tình yêu động lòng người. Potter cùng bạn đời của bọn họ từ trước đến nay là bởi vì yêu nhau mới có thể ở chung với nhau, gia thế của nhóm Potter, cùng bẩm sinh tới tài hoa, huyết mạch đã được Merlin chiếu cố cùng với tính cách theo đuổi tự do đều trao cho bọn họ quyền hạn có thể không cần hi sinh tình yêu của mình để đổi lấy lợi ích. Nhưng mà, cũng có một ít Potter hồ đồ như vậy, rõ ràng người bên cạnh là người của mình yêu nhất, mình lại không thấy rõ, thẳng đến sau khi đối phương lạnh tâm tử vong mới hoàn toàn tỉnh ngộ. Cũng tỷ như một mảnh hoa hồng đen trước mắt kể ra chuyện xưa —— biển hoa này được người ngoài coi là "Vĩnh hằng của hoàng tử Potter", nhưng đối với nhóm Potter mà nói, cái phong cảnh này vĩnh viễn là một răn đe, khuyên răn nhóm Potter ở trong tình yêu phải thấy rõ ràng bản tâm mình, không nên bởi vì người khác quấy rầy để cho mình không thấy rõ, ở sau khi mất đi mới hối hận không kịp. Tuy nói là khuyên răn của tiền bối, nhưng Severus cũng rất thích kỵ sĩ đen bất bại này, bởi vì đây là một loại kỵ sĩ đen thuần chủng rất khó thấy trên thế giới, điều này đại biểu đóa hoa tình yêu vĩnh hằng có giá trị dùng dược vô cùng cao.

"Ta đi bẻ một đóa cho em cài đừng ở trước ngực, em chờ một chút." Severus đột nhiên cảm thấy Harry hôm nay áo choàng thiếu khuyết vật phẩm trang sức làm đẹp.

"Được, anh có thể chọn thêm mấy đóa, em nghĩ mang về Hogwarts, đặt ở trong phòng làm việc." Harry vừa cười vừa nói.

"Ừ." Severus liền hướng trong biển hoa đi đến, y muốn hái một đóa tốt nhất cho Harry của y.

Ánh mắt Harry ôn nhu nhìn Severus đang vì anh hái hoa, khóe miệng cong lên nụ cười một tia ấm áp mà chân thật. Anh cười như vậy chỉ thuộc về Severus, mỹ lệ mà sáng rỡ, rồi lại không mất cao quý bễ nghễ của thường ngày. Anh nhìn người đàn ông hái một bó hoa hồng nở rộ, sau đó chậm rãi hướng về phía anh đi tới.

"Còn dư lại để cho gia tinh đưa đến Hogwarts đi." Harry tiếp nhận một bó Hoa hồng người đàn ông cố ý dùng pháp thuật đi qua đưa cho anh, đối với cẩn thận tỉ mỉ của người đàn ông này rất là hưởng thụ, cho dù anh hiểu rõ mỗi một cử động của người đàn ông, nhưng vẫn là cảm động cực kỳ.

"Ta giúp em cài." Severus đem cành Hoa hồng quá dài cắt đi, sau đó cố định ở trên ngực cho anh, nhìn Hoa hồng lại nhìn Harry, môi mỏng cong lên một tia độ cung, đem tay của Harry cầm lên, ở nhẫn bạc trên trên tay anh hôn xuống một cái.

Cuộc đời này, chỉ có em.

Harry nghe được thanh âm của Severus trong linh hồn, mỹ hảo mà lưu luyến. Harry bị cử động người đàn ông này khiến cho tâm đều nhanh mềm mại, cái Slytherin này thuộc về anh, dĩ nhiên biết y dùng phương thức này đưa an một cành hồng. Tuy rằng, anh và người đàn ông tâm ý tương thông, không hề có khả năng cảm thấy ngoài ý muốn, thế nhưng anh biết là một loại cảm giác, nhìn người này thực sự làm như vậy đi ra, còn lại là một lần cảm động khác. Anh lúc này cảm thấy cho dù một giây kế tiếp anh phải mất đi sinh mệnh, anh cũng không có tiếc nuối.

"Không, thân ái, em không nên nghĩ như vậy." Severus đem người nửa ôm vào trong ngực, để sát vào lỗ tai của anh, nhẹ giọng nói, thanh âm giống như đàn vi-ô-lông-xen vậy, "Em nên mong đợi tiếp theo. Mất đi sinh mạng, em sẽ vô cùng tiếc nuối."

Harry lúc này chỉ cảm thấy Severus đã hóa thân làm yêu tinh đầu độc lòng người, bởi vì anh đã cảm thấy quả thực như Severus nói —— mình bị anh ấy dễ dàng thuyết phục như vậy.

"Sev... Em đã từng cảm thấy anh quá mức lạnh cứng rắn, hiện tại xem ra, thực sự là em sai rồi." Harry tựa ở trong lòng Severus, ánh mắt nhìn biển hoa màu đen, bình tĩnh mà thỏa mãn, "Thời kỳ chiến tranh, anh không có lựa chọn nào khác. Em hiện tại cảm thấy chỉ cần anh ở đây, em có động lực sống tiếp. Dù cho chỉ là vì anh mỗi ngày hôn chào buổi sáng."

"Em nha, có đôi khi dễ gạt giống như đứa nhỏ, có đôi khi lại là khó chơi tới cực điểm." Severus nhẹ nhàng thở dài một cái.

"Anh lại không khả năng bị em nói dối qua, bị em 'Lừa gạt' một phen chỉ là tình thú." Harry đem tay của Severus kéo đến trên bụng của mình để lên, "Tên nhóc này còn phải chờ hơn một năm mới có thể cùng chúng ta gặp mặt mà."

"Chúng ta có thể cùng nhau mong đợi." Tiếng nói tơ lụa như vậy của Severus mang theo thỏa mãn để cho Harry nghe được cả thân thể đều mềm mại.

....

——

Hạng mục thứ ba vẫn đang tiếp tục, Neville đối với mười học sinh cảm thấy bất đắc dĩ, bởi vì bọn họ luôn luôn đang không ngừng hỏi thăm chuyện liên quan tới hiệu trưởng cùng Harry, được rồi, Neville liền dùng một sách lược —— các trò nghe vào bao nhiêu chương trình học, thầy đã nói bấy nhiêu chuyện. Cái sách lược này vẫn rất dùng được, chí ít bọn học sinh chịu nghe một ít chương trình dạy học của hắn. Hắn phát hiện những học sinh này kỳ thực cũng không phải đặc biệt kém, chỉ là trên học tập không hề có động lực. Chỉ cần cho bọn họ động lực nhất định, bọn họ vẫn là nghe vào. Neville chỉ cảm thấy bản thân có khả năng để cho bọn học sinh đối với học tập thói quen tiến hành thay đổi. Ở cuộc tranh tài thứ ba trước đó, Harry đã từng cùng hắn tán gẫu qua, không thể không nói, Harry đối với tương lai của cuộc thi đấu này cũng không coi trọng, chủ yếu là, hắn đối với cái nhìn trên ngọn cùng gốc giáo dục học sinh cùng cái nhìn của tổ ủy hội trận đấu không đồng nhất. Phương thức của tổ ủy hội càng nhiều hơn chính là coi trọng năng lực của giáo sư, đây chính là một tiêu chuẩn so sánh quan trọng, nhưng trên giáo dục, sản sinh tác dụng chủ yếu chân chính lại không chỉ là năng lực của giáo sư. Lực tiếp thu của học sinh cũng là vô cùng quan trọng, mỗi học sinh đều là một cá thể độc lập, bọn họ có chương trình học mình thích, đồng dạng cũng có chương trình học không thích, không thể quơ đũa cả nắm.

Học sinh thường thường sẽ đối với chương trình học mình thích càng thêm để bụng, cho dù phương pháp giáo sư dạy học thường thường, thích môn học này học sinh vẫn như cũ mới có thể sẽ trở thành liền kiệt xuất. Nếu như học sinh không có cảm giác mình đối khoá học yêu thích, thế nhưng có học sinh khả năng rất có tâm có trách nhiệm, cho nên bọn họ sẽ cố gắng đi học tập, tuy rằng khổ cực, nhưng ở trường thành tích khả năng không tệ.

Neville cảm thấy muốn dạy tốt chương trình học, đầu tiên phải cho học sinh có động lực. Thật giống như Harry ở trong lớp ma bùa chú học, bọn học sinh có thể đối với ma bùa chú một chút hứng thú cũng không có, thế nhưng tất cả học sinh đều như trước sẽ cố gắng nghe giảng bài, thậm chí vô cùng ra sức chuẩn bị bài, ôn tập, nguyên nhân chính là mị lực cá nhân của Harry, động lực của học sinh chính là hy vọng Harry cái đại anh hùng, đại học giả này có thể chia cho bọn họ một ít quan tâm. Thứ hai, là thế nào để cho học sinh sản sinh hứng thú. Neville ở trong lớp mình tình hình đặc biệt lúc ấy dùng một ít đặc tính của thực vật pháp thuật, đến hấp dẫn lực chú ý của học sinh. Lần thứ hai, chính là muốn quan tâm tình trạng của mỗi học sinh. Ở trên tiết thảo dược, có lẽ có một chút phù thủy nhỏ dị ứng thảo dược sẽ dẫn đến triệu chứng, mà bản thân phù thủy nhỏ đều không rõ lắm, cho nên, Neville ở phương diện này là phi thường chú ý. Hơn nữa, Hogwarts là trường học nội trú, cho nên, hiệu trưởng Snape ở mấy năm trước thì có yêu cầu tương quan không thể thay đổi.

Nhưng mà, một hôm trung tuần tháng tư, lúc Neville theo thường ngày đi lên lớp cho mười người học sinh trận đấu của mình, kinh ngạc phát hiện học sinh của mình không thấy, vì vậy hắn bắt đầu đi về phía người hỏi có thể biết học sinh ở nơi nào, đồng thời nỗ lực tìm được Harry hoặc là giáo sư Snape hoặc là giáo sư dự thi khác hỏi một câu chuyện gì xảy ra, lại phát hiện không có ai biết bọn học sinh ở nơi nào, mà Draco dạy thay cho Severus hướng về phía Neville biểu thị, Harry cùng hiệu trưởng Snape tạm thời có việc không ở Hogwarts. Vì vậy Neville bất đắc dĩ chỉ phải tìm kiếm mấy vị hiệu trưởng khác, dù sao học sinh bọn họ cũng mất tích trong trường. Thế nhưng, hắn phát hiện mấy hiệu trưởng đều có chuyện rời khỏi Hogwarts, hơn nữa lý do cũng không tồn tại bất cứ vấn đề gì. Vì vậy, hắn liền hỏi thăm mấy vị giáo sư dự thi khác. Tiếc ngoại trừ hai người giáo sư Yokotel nhỏ, giáo sư Delacour đang nghe lời của cậu sau khi liên lạc mười học sinh mình dạy, hai người bọn họ cũng ngoài ý muốn phát hiện học sinh của mình liên lạc không được.

"Đây là có chuyện gì?" Ba giáo sư hai mặt nhìn nhau.

——

Anh quốc Bộ Pháp thuật, phòng làm việc nào đó

Bên trong phòng làm việc, chính là mấy hiệu trưởng để cho Neville lần tìm không được cùng với mấy nhân viên tổ ủy hội cuộc so tài. Bọn họ đang vây quanh trên bàn nhìn bảy thủy tinh cầu, sáu thủy tinh cầu trước mỗi lần chỉ đối ứng phản ứng của một người dự thi, mà trong thủy tinh cầu cuối cùng lại cho thấy hình ảnh của một người hắc y nhân đang đe dọa sáu mươi học sinh.

"A, đây cũng quá quá đáng đi?" Phu nhân Hagrid thấy trong thủy tinh cầu một người áo đen bịt mặt biểu thị cho bọn học sinh làm sao dùng Avada Kedavra giết chết một con thỏ, bọn học sinh bị dọa đến lạnh run, vì vậy hướng về phía nhân viên tổ ủy hội kháng nghị nói.

"Đây là quá trình cần thiết, phu nhân." Một vị nhân viên nghiêm mặt nói.

"Nếu như hù dọa xảy ra điều gì xấu, các ngươi giao phó thế nào?" Hiệu trưởng Yokotel cũng nói.

Mấy vị khác hiệu trưởng, bao quát Severus cùng Harry cũng là sắc mặt không tốt lắm.

"Xin yên tâm, chúng ta có nhân viên chuyên nghiệp đối với lần này tiến hành khống chế, không có bất cứ vấn đề gì." Vị nhân viên kia rất cẩn thận nhìn thoáng qua hiệu trưởng Snape cùng Phó hiệu trưởng Asaprhett có người nói rất không dễ chọc.

"Tốt nhất thật là như vậy, thưa ngài." Severus nói, thanh âm không lớn, thế nhưng trong đó uy hiếp ai cũng nghe được.

"Đương... Đương nhiên." Mấy nhân viên tổ ủy hội đều là mồ hôi lạnh ứa ra.

Severus nhẹ nhàng hừ một cái, sẽ không nói cái gì nữa. Harry lại an tĩnh ngồi ở bên người Severus, lập chí làm một nhân vật yên tĩnh xem cuộc vui, anh ngày hôm nay chỉ là bởi vì quan hệ khế ước bị Severus liên lụy thành một vai nhỏ mà thôi.

←Chương trước: Chương 338: PN02.92←

→Chương sau: Chương 340: PN02.94→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro