Chương 193: Phiên ngoại - Nhật thường thiên chi tố phạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả có lời muốn nói: Ngày hôm nay trước tiên xem phiên ngoại , ngày mai bắt đầu án tử mới

Chương 193: Phiên ngoại - Nhật thường thiên chi tố phạn (Chuyện hằng ngày bàn về vấn đề làm cơm)

Editor: Rosaline

Beta: Ken Le


Bởi vì trước đó đi Bách Hoa cốc để Tiểu Tứ Tử làm cơm tối, Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường bị Công Tôn thổ tào chừng mấy ngày.

Hai người nghĩ lại một chút, cảm thấy học cách làm cơm vẫn rất cần thiết.

Xuất phát từ góc độ của Triển Chiêu, nếu như hắn biết nấu ăn, vậy sau này muốn ăn cái gì liền làm cái đó, rất thuận tiện! Hơn nữa Triển Chiêu cảm giác mình vẫn có ưu thế ở phương diện này, thông thường biết ăn cũng sẽ biết làm, hắn đường đường cật hóa đệ nhất Khai Phong, chẳng lẽ còn không học được cách làm cơm sao!

Xuất phát từ góc độ của Bạch Ngọc Đường, liền tương đối đơn giản —— nếu như hỏi Triển Chiêu sùng bái nhất tôn kính nhất là người nào, trừ ngoại công hắn ra, đó chính là trù tử! Mặt khác Ngũ Gia cảm thấy nấu ăn cũng không có gì khó khăn, chỉ cần đừng để hắn chạm vào thịt tươi đừng để hắn rửa rau càng đừng để hắn thấy sâu trên lá rau... Là được.

Trong mọi người Khai Phong chọn đi chọn lại, biết nấu ăn thật đúng là không có mấy.

Công Tôn người làm cha đương nhiên là biết, Tiểu Tứ Tử cũng sẽ làm thức ăn đơn giản.

Trong nhóm thế hệ trước, Ân Hậu kỳ thực cũng biết một chút, đều là trước đây nhìn Yêu Vương làm mà học được. Nhưng kỳ nhân trong Ma Cung có thể làm đồ ăn có quá nhiều người, cũng không cần lão gia tử quan tâm vấn đề nấu cơm.

Mà nói đến làm cơm, Yêu Vương trước đó liền đưa ra một nghi vấn. Tiểu Du nhà hắn cái gì cũng sẽ không làm, ngay cả ngón tay cũng chưa từng dính qua nước, làm thế nào đem Tiểu Bạch Đường đồng dạng cái gì cũng sẽ không làm nuôi lớn được như vậy, hai sư đồ đều dựa vào uống sương sớm sao?

Nghi vấn này thời điểm khi hắn quay về Bách Hoa cốc tìm được đáp án.

Bách Hoa cốc bình thường thì Thiên Tôn cùng Bạch Ngọc Đường ở, nhưng Bạch phủ ở chân núi Thiên Sơn xây một tòa trang viên rất lớn, bên trong có quản gia nha hoàn trù tử tiểu tư, mỗi ngày lên núi một chuyến, đưa thức ăn nước uống, giúp đổi đồ dùng và lau giặt, hơn nữa đều thừa lúc hai sư đồ đi luyện công hay ra ngoài làm việc, vì không muốn quấy rầy bọn họ ẩn cư luyện công.

Thế cho nên Tiểu Bạch Ngọc Đường khi còn bé có một đoạn thời gian rất dài đều cho là sư phụ hắn không gì làm không được, "Hưu" một chút cơm nước liền làm xong, mở vỉ hấp thì có ăn.

Ngân Yêu Vương cảm thấy đám người kia có chút vô cùng "nuông chiều từ bé", người lớn như vậy ngay cả cơm cũng không làm, như vậy sao được? Cho nên lão gia tử quyết định, chọn thời gian rảnh, cho những cao thủ này bổ sung chương trình học sinh tồn một chút, dạy bọn hắn làm cơm.

Buổi gần tối ngày nào đó, nhàn hạ vô sự, Yêu Vương đem mọi người tập trung cùng một chỗ, nói mọi người cùng nhau học làm cơm đi.

Chúng cao thủ đương nhiên không dám "phản kháng", dù sao lão gia tử nói chuyện, ngay cả Thiên Tôn Ân Hậu cũng không dám phản kháng.

Ngân Yêu Vương để Công Tôn cùng Tiểu Tứ Tử phụ trách giám sát.

Lão gia tử dạy người vẫn tương đối có bộ dáng, căn cứ cá tính khác nhau của mỗi người, trước tiên hạ thủ từ phương diện tương đối có thể tiếp nhận, để bọn họ sản sinh hứng thú sau đó sẽ tự mình đi tìm tòi, dĩ nhiên, ý nghĩ tốt, thao tác cụ thể có thể thành công hay không thì không biết.

Đầu tiên, Yêu Vương đem mọi người phân tổ, hai người một tổ, cùng nhau học khả năng tương đối có nhiệt tình, hơn nữa vừa làm cơm còn có thể vừa tâm sự, cũng sẽ không nhàm chán.

Tổ thứ nhất, Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường.

Tổ thứ hai, Triệu Phổ, Công Tôn thì giúp một tay.

Tổ thứ ba, Lâm Dạ Hỏa cùng Trâu Lương.

Tổ thứ tư, Triệu Trinh cùng Nam Cung Kỷ

Yêu Vương phân tích một chút, hai người Triển Bạch, Tiểu Bạch Đường hơi khó giải quyết, thịt tươi không chạm rau cũng không chịu rửa, vậy làm sao bây giờ ?

Lão gia tử hỏi Thiên Tôn, Bạch Ngọc Đường thích ăn cái gì nhất.

Thiên Tôn thuận miệng tới một câu, "Thích ăn mèo."

Kết quả bị Yêu Vương đánh.

Thiên Tôn suy nghĩ một chút, "Ngọc Đường nhà ta không kiêng ăn cái gì, chính là tương đối xoi mói, ăn không phải là nhìn mùi vị, chủ yếu là nhìn tâm tình, hôm nay tâm tình tốt cải trắng đậu hũ ăn cũng rất vui vẻ, ngày mai tâm tình không tốt, sơn hào hải vị cũng không có hứng thú."

Yêu Vương nghe xong cau mày, "Thật là phiền phức! Bằng không cho hắn chén cơm trắng, sau đó để Triển Chiêu nói một chuyện tiếu lâm diễn một chút xiếc ảo thuật gì gì đó cho hắn, để hắn ăn cơm trắng cũng thật vui vẻ ."

Thiên Tôn gật đầu, "Ai, cái này cũng được! Liền kêu miêu phạn (cơm mèo) đi!"

Lão gia tử cũng không còn cách, cảm thấy bằng không dạy Ngũ Gia nấu cơm trắng đi, trước tiên cam đoan không chết đói rồi hãy nói.

Ân Hậu ở một bên nghĩ kế, "Trước đừng yêu cầu cao như vậy, hai người một tổ, mỗi người phụ trách một món chính một món phụ, trước tiên góp ra một bữa cơm rồi hãy nói."

Yêu Vương cảm thấy đề nghị này cũng không tệ lắm, bằng không trước tiên góp một bàn cơm tối nay đi.

Tiểu Tứ Tử rất nhiệt tâm mà giúp Yêu Vương xếp một cái biểu đồ, dựa theo tính cách cùng thói quen của mỗi người mà phân công.

Bạch Ngọc Đường phụ trách nấu cơm tẻ. Triển Chiêu có thể xào một món ăn.

Theo Tiểu Tứ Tử nói, thực sự không tốt, hai người cùng nhau ăn cơm trắng, dựa vào giá trị nhan sắc của đối phương ăn với cơm đi...

Liên quan tới tổ thứ hai, Tiểu Tứ Tử còn rất bất công, nói Cửu Cửu chỉ cần biết thổi lửa gì gì đó là được rồi, mình và cha cũng sẽ không để cho hắn đói bụng.

Tổ thứ ba, Lâm Dạ Hoả cùng Trâu Lương mà nói, tiểu Phượng Hoàng tuy rằng không biết làm cơm, thế nhưng đối với chuyện nấu canh rất có nghiên cứu, hơn nữa còn có nghiên cứu qua dược thiện, tuy rằng đồ vật nấu ra nhìn đều giống như có kịch độc. Mà Trâu Trâu không chỉ biết nướng thịt, còn có thể bắt con mồi, như vậy hai người bọn họ có thể nướng phối canh, cũng không tồi.

Mà khó khăn nhất, hẳn là tổ thứ tư.

Yêu Vương thời điểm lúc đầu đề xuất đề nghị học làm cơm này, căn bản là không đem Triệu Trinh cân nhắc, nhưng hoàng thượng tự mình yêu cầu thêm vào.

Tất cả mọi người có chút không biết nói gì, đầu năm nay, còn có Hoàng đế chết đói phải không?

Nhưng Triệu Trinh chủ động muốn tham gia, Yêu Vương cũng không còn cách, Tiểu Tứ Tử lặng lẽ chạy đi hỏi Nam Cung, Bàn di di biết làm cơm không?

Nam Cung gật đầu, Bàng phi nấu ăn thêu hoa tinh thông mọi thứ, dù sao Hoàng phi cũng không dễ làm, trước khi gả vào hoàng thất cái gì cũng phải học.

Tiểu Tứ Tử nghiêng đầu, "Vậy Hoàng Hoàng cũng sẽ không đói bụng nha, có một tức phụ có khả năng như thế."

Bất quá Triệu Trinh cố ý muốn học cũng không có biện pháp, tất cả mọi người nhìn Nam Cung —— ngươi có thể hay không?

Nam Cung lắc đầu một cái —— đại nội thị vệ không có yêu cầu làm cơm này.

Mọi người kinh ngạc —— dĩ nhiên thật sự có thứ Nam Cung không biết.

Triệu Trinh còn ghét bỏ, "Ngươi xem ngươi, làm cơm cũng không biết."

Tiểu Tứ Tử liền hỏi Triệu Trinh, "Kia Hoàng Hoàng ngươi muốn học cái gì nha?"

Triệu Trinh nói muốn làm hoa quế cao cho Bàng phi ăn, Tiểu Tứ Tử vừa nghe, liền vỗ ngực nói Hoàng Hoàng liền để bé tự mình dạy, bé biết làm hoa quế cao.

Nam Cung phụ trách hỗ trợ, hai người thương lượng xong, sau khi học tốt, làm hoa quế cao cho Bàng phi và Hương Hương ăn.

....

Sau khi chấm dứt phân công, Yêu Vương nói cho mọi người một số các loại hạng mục phải lưu ý.

Loại sự tình làm cơm này, lại nói nếu qua quýt làm liền khó khăn, nhất là đối với đám đại gia mà nói.

Đầu tiên là hai người phụ trách gạo, Bạch Ngọc Đường nấu cơm phải lấy gạo, Triệu Trinh làm hoa quế cao cũng muốn lấy gạo mài thành bột.

Vì vậy, bên một giếng nước, Ngũ Gia cùng Hoàng thượng mỗi người cầm một bồn, chuẩn bị lấy gạo.

Tiểu Tứ Tử cầm hai ống trúc đong hai ống gạo, phân biệt đổ vào trong chậu cho hai người.

Triển Chiêu cùng Nam Cung một người cầm một bầu, múc nước đổ vào trong chậu.

Bạch Ngọc Đường cùng Triệu Trinh một người cầm một chậu nước, nhìn gạo trong nước, hai mắt nhìn nhau một cái, biểu thị —— nước biến trắng!

Thiên Tôn ở một bên nhìn, "Nhanh chóng rửa đi! Chưa ăn thịt heo còn chưa thấy heo chạy sao?"

Ngũ Gia cùng hoàng thượng đều lắc lắc chậu.

Công Tôn săn tay áo, làm mẫu cho hai người một lần.

Hai người học dáng vẻ đưa tay vò vò gạo, sau đó đem nước đổ sạch... Thử một chút phát hiện cũng không khó, thoáng cái bắt được bí quyết lá gan liền lớn hơn, Ngũ Gia để Triển Chiêu tiếp tục rót nước.

Vo hai lần sau đó còn muốn rửa tiếp, Công Tôn vội vàng ngăn cản, " ôi chao! Rửa hai lần vậy là đủ rồi!"

Bạch Ngọc Đường lắc đầu, nói nước còn chưa đủ trong suốt!

Công Tôn không nói gì, "Đã rửa sạch, rửa nhiều trái lại không tốt."

Triệu Trinh liền đem gạo rửa xong đưa cho Nam Cung, Tiểu Tứ Tử cùng hai người cùng đi xay bột.

Bất quá cái này lại làm khó Bạch Ngọc Đường, Ngũ Gia luôn cảm thấy gạo rửa chưa sạch, nước kia còn chưa đủ trong.

Triển Chiêu giục hắn đến nhà bếp.

Tất cả mọi người cảm thấy Ngũ Gia thật khó tính, dựa theo tính cách mà nói, có khi sẽ rửa từng hạt một đi.

Triệu Trinh bên kia rất thuận lợi, ở nơi xay bột, công nhân dạy Nam Cung chỉ huy lừa lông ngắn kéo cối xay, rất nhanh, gạo liền thành bột gạo.

Mùa này cũng không có hoa quế tươi mới, thế nhưng năm ngoái có góp nhặt phơi nắng, Tiểu Tứ Tử đi lấy một túi nhỏ qua đây.

........

Mà bên kia quá trình làm cơm cũng tương đối thuận lợi, Ngũ Gia đem gạo rót vào trong nồi, căn cứ kỹ xảo Yêu Vương dạy, thêm lượng nước, chỉ cần so với gạo cao hơn một đoạn phía trên ngón tay giữa là được.

Đem nước đổ tốt, Triển Chiêu dưới tình huống Ngũ Gia quấn quýt tỏ vẻ trong nước còn có màu trắng đậy nắp lại.

Triệu Phổ phụ trách nhóm lửa giơ một cây đuốc đi đến.

Mọi người bị hắn dọa sợ hết hồn, hỏi hắn làm gì?

Cửu vương gia lý trực khí tráng* trả lời, "Nhóm lửa đó! Ở đâu cần? Có kíp nổ không? "

* lẽ thẳng khí hùng, cây ngay không sợ chết đứng, vàng thật không sợ lửa, có lý chẳng sợ, hùng hồn

Công Tôn nói "Ngươi châm thiên lôi sao? Còn kíp nổ..."

Bất đắc dĩ, tiên sinh không thể làm gì khác hơn là tay bắt tay dạy Vương gia nhà mình châm bếp.

Lấy ra hộp quẹt, trước tiên đốt một cuộn giấy, lại lấy ra một chút rơm rạ châm vào lò bếp.

Công Tôn dạy Triệu Phổ củi không thể cho quá nhiều, phải từng cái từng cái thêm vào, bằng không chẳng những không có lửa mà chỉ có khói.

Tất cả mọi người ở một bên nhìn, cảm thấy đây cũng không phải là một việc dễ, nên đều nhìn chằm chằm, tùy thời chú ý độ lửa thêm rơm củi.

Chờ cơm nấu chính, Công Tôn biểu thị, việc của Bạch Ngọc Đường đã xong.

Ngũ Gia còn rất ngoài ý muốn, "Nhanh như vậy?"

"Đúng vậy, chờ cơm chín là được." Yêu Vương đối với biểu hiện của Ngũ Gia cũng coi như thoả mãn.

Sau đó chính là phân đoạn nấu ăn, trong phòng bếp dựng một cái giá nướng thịt, cái này người của Triệu gia quân cũng biết làm, Trâu Lương bọn họ đi tới quân doanh cũng sẽ mang theo để nướng, chỉ cần đem đồ ra nướng là được.

Tả tướng quân lấy một cái đùi dê đến, cắt chút thịt ra, còn lấy cây tăm bằng trúc xiên lên.

Nhóm ảnh vệ hỗ trợ tìm tới rất nhiều khối than củi, đặt dưới giá nướng, Lâm Dạ Hỏa ném một cầu lửa nhỏ vào, oanh một cái... Lửa đã nổi lên, thịt cũng được nướng, chính là đầy sân bị làm cho đều là khói, Trâu Lương cầm một bồ phiến* lớn quạt khói.

*quạt hương bồ

Yêu Vương cảm thấy còn rất ra dáng, nhiệm vụ của ba người cơ bản đều đã hoàn thành.

Còn lại chính là Triển Chiêu cùng Lâm Dạ Hỏa, một xào rau, một làm canh.

Làm canh cũng tương đối giản đơn, thời điểm Lâm Dạ Hỏa nghiên cứu dược thiện, đều là thêm vào dược liệu tẩm bổ gì đó, hiện tại đổi thành rau xanh đậu hũ trứng gà các loại là được.

Hỏa Phượng làm một nồi canh trứng gà đơn giản nhất, đun nước mở ra đổ vào trứng gà đã đánh, lại rắc chút hành thái gì gì đó, rồi thả chút muối.

Hỏa Phượng thao tác một trận, thành công hoàn thành, nhưng mọi người nếm nếm, cảm giác mùi vị có chút sai.

Yêu Vương có chút hoang mang, thế nào ngay cả trứng gà cũng sẽ nấu ra mùi vị khác? Thả cái gì vào trong đây vậy?

Trâu Lương cũng uống một ngụm, chép chép miệng, hỏi Hỏa Phượng, "Ngươi có phải thả dược liệu gì đó vào bên trong không?"

Hỏa Phượng gật gật đầu, nói dưỡng nhan mà, hắn thả nhân sâm với hoa hồng!

Tất cả mọi người muốn lấy canh hắt vào mặt hắn.

Công Tôn uống nhưng thật ra lại thấy ngon vô cùng, cảm thấy Lâm Dạ Hỏa nấu coi như không tệ, nhớ Tiểu Tứ Tử nhà hắn trước đây còn lấy đương quy* xào trứng gà.

*vị thuốc Đông y. Tên gọi khác: Nhân sâm dành cho phụ nữ. Tên khoa học: Angelica sinensis. Tên tiếng Anh: Angelica, female ginseng. Là vị thuốc có nguồn gốc từ Trung Quốc. Đây là loại cây thân thảo lớn, sống nhiều năm, cao 40 – 80cm, thường phát triển ở các vùng núi có độ cao từ 2.000 – 3.000m với khí hậu ẩm mát. Lá của cây đương quy thường có hình mác dài, cuống ngắn hoặc không cuống. Cụm hoa tán kép, mang màu trắng lục nhạt. Ở Việt Nam, cây đương quy được trồng từ những năm 1960. Hiện nay, vị thuốc này được trồng nhiều ở các tỉnh vùng Tây Bắc như Lào Cai, Hòa Bình, Lai Châu và ở Tây Nguyên như Đà Lạt, Lâm Đồng... Thành phần của cây đương quy. Rễ đương quy có hàm lượng tinh dầu chiếm đến 0,26%. Đây cũng là thành phần chính quyết định tác dụng của đương quy. Bên cạnh tinh dầu, rễ đương quy còn có các hợp chất khác như courmarin, sacharid, axit amin, sterol... Ngoài ra, cây đương quy còn có chứa nhiều loại vitamin tốt cho sức khỏe chẳng hạn như vitamin B12. Tác dụng của đương quy: là một chi thực vật với hơn 60 họ khác nhau. Cây đương quy thường được dùng để tạo mùi. Trong y học nó được dùng để chữa bệnh về nội tiết, chữa đầy hơi và điều trị bệnh viêm khớp cũng như các bệnh về da.Ngoài ra, đương quy còn là thuốc diệt khuẩn nhẹ và có thể chữa đau bụng, co thắt cơ bắp và giảm triệu chứng viêm phế quản. Một số phụ nữ dùng đương quy để kích thích xuất kinh trong thời kỳ kinh nguyệt và dùng để phá thai. Khi dùng chung với các thuốc khác, nó có thể chữa chứng xuất tinh sớm.

Tuy rằng mùi vị của canh có chút quái, nhưng miễn cưỡng cũng có thể uống, cuối cùng liền đến phiên Triển Chiêu xào rau.

Triển Chiêu trước đó lòng tin tràn đầy, vừa động thủ đã cảm thấy tâm tính không đủ, hỏi Yêu Vương, "Bằng không ta cũng xào trứng gà đi? "

Yêu Vương có chút bất đắc dĩ, "Các ngươi chỉ biết đối với trứng gà hạ thủ sao? Bình thường đi tửu lâu sao ngươi gọi món ăn linh hoạt như thế?"

Triển Chiêu bẹp bẹp miệng.

"Ngươi bây giờ rất muốn ăn cái gì?" Yêu Vương hỏi hắn.

Triển Chiêu lầm bầm một câu, "Cá chua ngọt hồ Tây".

Yêu Vương bị hắn chọc cười, hỏi hắn, "Muốn làm không?"

Triển Chiêu chột dạ lắc đầu.

"Sườn xào chua ngọt..."

Yêu Vương thở dài, "Còn gì nữa không? "

"Oa bao nhục*..."

*锅包肉: đại khái là món thịt heo chiên giòn lên rồi sốt chua ngọt

Ân Hậu gật đầu, miệng của ngoại tôn là muốn ăn chua ngọt...

Thiên Tôn nhỏ giọng cùng Triển Chiêu nói, Yêu Vương làm oa bao nhục ăn ngon cực kỳ nga!

Tất cả mọi người nhìn Yêu Vương, bên ngoài nhà bếp, Tiểu Tứ Tử cùng Triệu Trinh Nam Cung cùng nhau làm xong hoa quế cao, đang cầm vỉ hấp tiến đến nồi chưng.

Tiểu Tứ Tử vừa nghe có oa bao nhục, nên nói cũng muốn ăn.

Yêu Vương bất đắc dĩ xắn tay áo tự mình xuống bếp làm cho mọi người một bàn lớn oa bao nhục.

Triển Chiêu nhưng thật ra cũng giúp đỡ trợ thủ. Hành gừng tỏi đều là hắn cắt, bình dấm chua cũng là hắn bưng tới...

Thái dương vội vàng xuống núi, cơm tối cũng làm xong.

Một nồi cơm tẻ bởi vì lửa quá lớn mà phân nửa đều bị cháy.

Thịt nướng đồng dạng bởi vì không nắm giữ tốt độ lửa mà nướng có chút cháy.

Canh trứng gà mang theo mùi hoa hồng và nhân sâm.

Còn có một lồng hoa quế cao thả quá nhiều mật ngọt.

Cùng với một phần oa bao nhục mùi vị đặc biệt ngon.

Mọi người ngồi trong sân, phối với thanh phong minh nguyệt*, ăn nhưng thật ra cũng ngon vô cùng.

* gió mát trăng sáng


→Chương sau: Chương →

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro