xa anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày xa anh...Ngày xa anh...

Ngày xa anh... Em nghe tim mình say mèm vì uống quá nhiều nỗi nhớ... Những nỗi nhớ mang tên "Không Dịu Êm".

Ngày xa anh... Em học được cách tận hưởng cái cảm giác chờ đợi.

Ngày xa anh... Ngày qua nhanh hơn em tưởng. Sáng nhớ anh. Chiều nhớ anh. Tối nhớ anh. Rồi lại bắt đầu một ngày mới nhớ anh. Thật lạ lùng, với em ngày không dài như người ta vẫn thường cảm thấy khi xa người mình yêu. Có lẽ, khi có một điều gì đó để đợi chờ, ngày sẽ ngắn hơn và thú vị hơn. Hay có lẽ, anh đã làm tâm trí em phải bận rộn suốt ngày nên mới thấy thời gian bay nhanh như thế.

Ngày xa anh... Nghĩ về anh dường như đã trở thành thói quen của em mất rồi. Và sự thật, ngày nào em cũng phát hiện ra cùng một điều như nhau, đó là, không khi nào em ngừng nghĩ về anh. Em như một chiếc tủ mà khi mở ra tất cả các ngăn đều chứa đầy hình ảnh của anh trong đó.

Ngày xa anh... Em khám phá ra những giá trị của Internet, của Yahoo, của Mobiphone mà trước đây em chưa hề nghĩ mình sẽ quan tâm nhiều đến như vậy. Và em thầm biết ơn tất cả hơn bao giờ hết.Ngày xa anh... Em nhận ra một điều, không phải lúc nào những ký tự được gõ trên bàn phím cũng đều là những thứ vô hồn, vô cảm. Thật đấy! Em nghe thấy giọng nói của anh. Cái nụ cười ngọt ngào pha chút lém lỉnh. Cái hếch mũi khó chịu. Cái đầu ngô ngố trông yêu không chịu được... Và anh. Em ngắm anh qua những ký tự tưởng chừng như không có linh hồn ấy.

Ngày xa anh... Em biết thế nào là cái cảm giác bất ngờ đến hạnh phúc, cứ mỗi khi xuất hiện dòng thông báo từ điện thoại "You have 1 new message", cho dù đã là cái tin nhắn lần thứ n rồi.

Ngày xa anh... Mail, em không thể sống thiếu mail. Mail em thích và em thích mail. Em học được cách thổi vào những bức mail linh hồn em, nụ cười em, và cả nhịp đập tim em nữa.

Ngày xa anh... Em thưởng cho mình cái cảm giác sung sướng, cứ mỗi khi thêm vào được một điều mới mẻ trong chuỗi những phát hiện của em về anh, tựa như một đứa trẻ lần đầu tiên khám phá ra một điều gì đó rất thú vị.

Ngày xa anh... Em học được cách tận hưởng và biết ơn mọi khoảnh khắc em được đón nhận mỗi ngày. Cuộc đời này không hoàn toàn màu hồng nhưng nó thật đáng yêu. Mỗi một ngày với em là một món quà quí giá, và khi mở nó ra, em thấy anh trong đó!

Ngày xa anh... Thấy yêu những mảng màu đêm tĩnh lặng huyền bí. Yêu ánh trăng. Tưởng tượng anh cũng đang nhìn lên trăng như em... Một cảm giác thật khó tả!

Ngày xa anh... Có lẽ trên trái đất này, chỉ mỗi em, cảm nhận được cái "sức nóng" của những buổi đêm ngày đông... Tựa hồ như có ngàn ngọn lửa đang thiêu đốt trong em... Em nhớ anh!

Ngày xa anh... Em yêu nhiều và viết cũng nhiều. Viết cho anh. Viết cho em. Viết về những gì có tim anh - tim em trong đó. Những lá thư chưa bao giờ gửi. Những câu thơ. Những điều ước xếp trong ngôi sao và cánh hạc.

Ngày xa anh... Em cảm giác như trái đất này vô cùng nhỏ bé, mọi nơi trên thế giới đều rất gần nhau. Như thể nước Canada sát biên giới với Việt Nam vậy.

Ngày xa anh... Em đặc biệt thích cái câu hát "Như chưa từng có những phút lìa xa... Những con đường anh đi rồi cũng sẽ đưa anh về bên em..."

Ngày xa anh... Anh đang ở đâu? - Không phải một nơi nào khác... Mà, anh đang ở đây, ngay trong tim em!

Những cảm xúc nhắm mắt lại và tận hưởng....thử 1 lần cảm giác xa anh...xa nhau nửa vòng trái đất...tận hưởng và ....nó khó khăn hơn em tưởng nhìu....^^....mãi yêu xã...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#anh