étrange

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chính quốc là chồng của cô ta ở cái thị trấn xa xôi này. anh ta là kẻ bị rối loạn tâm thần. không có gì đáng khi mà anh ta lại rất thích sự chết chóc. anh ra ngầm quyền rủa tất cả những người ở cái thị trấn xơ xác này. và khi có một ông già chết ở góc cây ở thị trấn thì anh ta đã tới và cười điên nói rằng:

- hhaaha đáng đời ông già lẩm cẩm

cái nụ cười của anh ta làm người dân đồn đoán rằng anh ta đã bị một con quỷ đen nhập. chính quốc đẹp như đôi điểu, anh ta như một con quỷ đen đột nhập cái thị trấn này vậy. xương xáu của anh rắn chắc, không mang một chút ốm yếu gì dù anh chả ăn cái gì cả. cứ hễ aube vợ anh đưa cho một ổ bánh mì thì chàng ta lại không ăn. chàng ta cứ ung dung sống qua ngày với từng cái xác đã chết trong thị trấn nhỏ.

như mọi hôm, gió đong đưa lấy cái tâm tình của cô vợ aube. chính quốc tới bên aube, đưa cho aube một cái dây chuyền vừa thân thuộc vừa lạ hoắc. aube như đang chìm vào giấc mộng đen hoặc. cô ta không biết rằng bản thân đã ngủ tự bao giờ. aube nhìn cái không gian mà chính quốc tạo ra. chính quốc đứng đó, anh ta trông thật khác với dáng vẻ luộm thuộm, hôi hám thường ngày. 

chính quốc cười , chính quốc nhìn aube

aube vội nhìn quốc, quốc trông thật mĩ miểu. aube chậm rãi tới bên chính quốc, miệng nở một nụ cười chua chát nhìn anh. aube không yêu chính quốc một tí nào cả. aube ghét chính quốc vì cái cách sỗ sàng của anh ta khi ba cô - cái ông già lẩm cẩm kia đã chết. nhưng chính quốc nào thế. chính quốc biết rõ cuộc đời của aube hơn cả cô ta biết bản thân ra sao. chính quốc biết cái cách mà cô ta bị ông lão già khằng đó cưỡng hiếp. chính quốc không biết tình yêu là gì, bởi vì anh ta là một quỷ đen chỉ thích trêu đùa linh hồn người khác.

chính quốc thật sự không yêu aube và quốc chỉ muốn trêu đùa cái linh hồn cô ta một chút. một con quỷ đen chỉ biết ăn linh hồn người khác nào biết yêu là gì. chính quốc nhìn aube, aube đưa ánh nhìn đau đớn vào quốc. quốc sẽ không nói rằng là quốc đang dần giết chết cô ta đâu. vẻ mặt đau đớn của aube làm quốc chỉ biết cười nhạt. quốc là quỷ, không thể có tình. 

chính quốc nói với aube rằng anh ta rất ghét ở thị trấn này. ghét cả aube nữa. aube ngây thơ nhìn quốc, miệng có phát ngôn vài điều:

- thế sao anh không giết em luôn đi ?

quốc không nói, không nhìn aube. chân mày hắn ta nhũn ra rồi lại nhăng nhíu lại. chính quốc còn không hiểu bản thân đang làm gì. giết aube thì ai chơi với quốc đây. niềm chán nản với sự hứng thú của con quỷ đen làm anh ta chợt sững sờ đôi chút. nhiều chút một tí. quốc không hiểu và không nói cho aube biết. aube ngu ngốc thì đang chợt tưởng nhìn quốc sẽ nổi điên mà giết mình không hay. aube sợ quốc đấy chứ nhưng lại không muốn bày ra cái dáng vẻ yếu đuối để con quỷ đen chướng mắt mà giết mình. cái mạng aube từ khi nào lại dễ đoán đến vậy. aube bẽn lẽn nở nụ cười chua chát về đời.

gió thu lấy tâm hồn aube, tháng mười hai đã sắp hết. và cô ta thì lại tự tại ngắm nhìn cái thực trời hiện tại. một mảng gam màu xanh đục, điểm trên nó là vài đám mây lúc nhúc kêu ca. bồng bềnh trôi trên cái gam trời làm cô ta chợt mỉm cười chút ít nhỏ nhoi. chính quốc tự khi nào nhìn em rồi lại ngồi sát bên aube. quốc đinh ninh bản thân rằng sẽ không quan tâm cái cô vợ aube này nữa. chính quốc đôi khi thì lại muốn đấm cho bản thân vài cái vì cái tội đáng trời này. aube đưa đôi mắt diều hâu, đầy niềm phiền phác, trống trãi đưa những tâm tư qua cái gam trời dần trở nên xám xịt, u buồn. aube không rõ về mọi thứ, gió đông lùa vào mai tóc cô ta. 

cái cây ở bên góc thị trấn làm cô chợt cảm thấy lạnh lẽo khi nhìn nó. nó chính là đỉnh đầu của mọi chuyện. chính quốc với em như hình với bóng. em đi đâu, quốc đi theo. aube ở cái thị trấn nhỏ này là người xinh đẹp nhất. aube không có một ngũ quan sắc sảo hay quyến rũ với cái body ngon nước gì đấy như cái cách tiểu thư đài cát. aube chính là aube thôi. và aube luôn hiểu chuyện trong mọi lúc. tuy rằng việc đó có thiệt thòi hay không. người cha - cái ông lão già khằn làm aube sợ hãi về mọi điều. aube luôn sợ người cha đã lấy đi trinh tiết đời gái của cô ta. chính quốc biết rõ. trong một đêm sương mai thấm đẩm do mưa ; quốc gián tiếp giết chết ông lão. người ở trấn thấy chính quốc cười điên trong cái ngày lão già chết. và họ biết quốc làm nhưng không ai dám lên tiếng. 

aube cùng với quốc nắm tay nhau khỏi cái thị trấn xơ xác với đầy rẫy những xác chết vây quanh. aube nhìn quốc, ánh nhìn chất chứa cả ngàn điều lạ lùng về quốc. chính quốc không nhìn em, nhìn lấy bản thân anh ta. máu tanh nồng sộc mũi khiến anh ta bừng tỉnh. người ở trấn chết thay nhau. hết người này đến người khác đều đầu lìa khỏi xác. tụ họp ở cái nơi góc cây nhỏ xinh ở thị trấn đầy hoài cổ này. gió lùa vào đôi đồng tử aube, gam màu trời hôm nay đục và nhiều sao. dường như làm tâm tình aube tốt hơn. cô ta mỉm cười sau những cái chết máu tanh tương dính lên người. aube nhìn cứ như một đứa trẻ với quốc vậy. quốc ngắm nhìn cái nụ cười đẩm tai ương của cô ta. quốc cảm thấy muốn giết aube ngay tức khắc. nhưng lại kịp thấy cái mỉm cười của aube giành cho quốc. quốc im bẫng đi cái dòng suy nghĩ giết aube. có ai mà lại đi giết người đẹp aube của chàng quốc. 

aube thích trở thành nông dân tâm tư với những đứa trẻ về đời, những cuộc chuyện nhạt nhẽo. aube muốn được sống yên bình với quốc ngay lúc này. sống với quốc ở cái nơi không có ai ; chỉ có đêm rừng, gam trời và đôi điểu mù lòa. aube ước về nhỏ nhoi của đời. bị quốc giết chết khi nào là điều mà aube không thể hiểu và biết được. aube biết ; aube luôn dễ thấu hiểu về mọi thứ. thế mà aube vẫn cứ mơ nhỏ nhoi của đời dành cho quốc. nửa đời dành cho trấn và bây giờ là dành cho chính quốc. aube ghét quốc mà bây giờ lại tự dành mạng cho quỷ đen. aube không hiểu bản thân và aube chỉ biết rằng ; cô ta chỉ là đang đóng lại một vở kịch xem quốc là cả đời tri kỉ. aube cứ mơ và chất vấn bản thân đủ điều. hoa kiều mạch luôn dễ làm aube chìm vào giấc ngủ thăng hoa. aube thích kiều mạch hơn bao giờ hết. niềm chút ít của cô ta là nằm trên một bãi kiều mạch thơm tho.

quốc phận việc chút ít thì lại quan tâm đáo để với aube. aube luôn dễ hiểu trong mắt anh ta. aube thích điều gì thì quốc đều sẽ chấp thuận hết. aube thích những cuốn sách dày cộm. anh ta liền giết thằng cha thủ thư mà lấy những chồng sách trong thư viện trấn cho aube. quốc thích aube mặc váy trắng lắm. mỗi khi mà aube thay đồ thì quốc chọt chọt cái tủ đồ của cô ta mà nói rằng:

- thử mặc bộ này đi ?

- hôm trước em mới mặc mà

chính quốc đưa ánh nhìn chằm chừng về aube. cô ta không nhanh không chậm liền cầm bộ váy chạy tót đi. quốc cười về sự ngu ngốc của aube hơn bao giờ hết. 

hôm nay không có gì đáng lo cho aube. nàng ta cầm tay chính quốc đến gốc cây ở trấn. đôi nhủ thì lại nở nụ cười ranh ma chết dẫm. tay quốc thô ráp đã thế còn to làm nàng ta phải luôn dùng lực để nắm giữ chàng quỷ đen lại. quốc sờ lấy lọn tóc mai của aube. aube luôn xinh xắn trong bộ váy trắng với những lọn tóc ngây ngốc. tóc aube mềm, dịu nhẹ với hoa kiều mạch làm quốc ngơ ngác một hồi. mùi xác chết làm aube lạ lẫm ; aube quay sang nhìn quốc. 

quốc đã giết aube

aube nhìn quốc, aube cười. nụ cười aube chứa chan cả nỗi niềm phiền phác. lệ tuôn ra thành hai hàng sáo rỗng tâm aube. aube vừa cười vừa khóc với chút hơi thở cuối cùng. gió hiu hiu trông có vẻ lạnh nhưng lại ấm áp tâm aube. quốc ôm lấy aube, sờ lấy mái tóc đen tuyền của nàng ta. chàng ra sức ôm chặt lấy đi tiểu hi vọng của quốc. một cái ôm lấy đi tâm hồn aube. mùi kiều mạch vang vảng đâu đây làm aube ngủ thiu thỉu từ khi nào. quốc khóc ; quốc thật đã khóc. quốc ôm lấy aube, miệng lẩm bẩm :

- đừng đi mà

- làm ơn đừng đi..

một con quỷ đen kêu gào lên rằng chàng ta đã lỡ yêu nàng aube. chính chàng đã giết đi aube. giết đi thiên thần của quỷ đen. quốc bần thần ; quốc nhớ aube. quốc muốn chết nhưng quỷ đen nào có chết được. quốc lấy xác aube để nàng ta trong tủ kính đầy hoa kiều mạch. aube thích kiều mạch và chàng biết điều đó. aube rất thích nghe chàng quốc cười. quốc nhìn vào tấm gương vỡ tương cũ kĩ trước mặt. chàng ta cố tỏ ra vui vẻ nhất có thể. nhưng làm sao đây, aube đi thì ai nghe được tiếng cười của chàng quốc. chàng quốc lại tiếp tục bần thần ; đưa mắt nhìn xa gam trời tăm tối ngoài kia. chàng lại lặng lẽ khóc nữa rồi. đôi ương ươn ướt khi nhớ về nàng ta. 

- aube ơi 

quốc nhớ cái mùi vị kiều mạch của nàng ; nhớ cái đôi mắt biết cười ; thương nàng mỗi khi nàng hay bị dằn vò bởi ông già khằn kia - cái kẻ đã cướp đi hồn đứa trẻ. nàng hay khóc thầm lắm. nàng hay thích nhẫn nhịn mọi điều. 

gam trời nay trống rỗng như tâm tình quốc. quốc ngủ mê man bên cái xác aube. aube cười, quốc cười. 





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro