Xác Suất Tình Yêu - Au:theshower

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật - ảo

Thật - thật

Ảo - thật

Ảo - ảo

Xác suất để tôi yêu cậu là bao nhiêu?

***********

Tôi giật mình choàng tỉnh. Chẳng bởi tiếng đồng hồ báo thức. Nhập nhoạng trong giấc mơ tôi biểu tượng Yahoo với gương mặt cười toe toét nảy tưng lên một cái. Cái ý nghĩ biết đâu cậu vừa gõ vào khung chat một lời chào khiến tôi đạp tung chiếc chăn ấm mà lao vội tới bàn máy vi tính.

Cậu ám ảnh tôi mất rồi!

Chỉ là một giấc mơ thôi. Một giấc mơ mà mọi thứ đều là ảo giác.

Vì vốn dĩ, với tôi...cậu vẫn nằm đâu đó ngoài hiện thực.

1. Cậu là ai?

Cậu - một văn sĩ nghiệp dư trên diễn đàn.

Cậu- một cây bút táo bạo với những ý tưởng tình yêu kì quặc nhưng không quái đản.

Cậu - người tạo ra những sự sống, tạo ra những trái tim.

Cậu - kẻ vẽ lên những mê cung cuộc đời rồi cứ xoay vòng họ trong bóng tối. Đôi khi nhẫn tâm cho họ lạc lối. Đôi khi nhân từ thắp lên một đốm sáng le lói.

Cậu - kẻ sắp đặt những định mệnh đáng yêu nhưng có khi cũng lạnh lùng đẩy họ vào ván bài số phận rồi cố tình để họ rút phải những quân chẳng thể hoàn hảo.

Cậu - kẻ đôi lúc tôi liệt vào hàng "tàn nhẫn".

Nhưng cũng chính là người khiến tôi vụt chạy ra khỏi nhà và ngắm nhìn bầu trời trong xanh thật lâu, thật lâu chỉ vì một câu nói.

Có điều...

Tôi sẽ chẳng thể nhận ra cậu giữa hàng trăm ngàn người lướt qua mặt mình trên con đường đông đúc này. Bởi đơn giản, tôi không biết mặt cậu.

Cậu cao không? - Có thể (tôi mường tượng thế)

Cậu đẹp không? - Tôi tin vậy

Còn thiếu một thứ...

Một cái tên.

Phải rồi, một cái nickname "se se lạnh".

2. Tôi yêu những câu truyện của cậu.

Tôi ngóng những câu truyện của cậu viết còn hơn chờ kết quả thi.

Chuyện hài ư?

Cười vỡ bụng mất thôi. Đâu ra một con người hóm hỉnh thế nhỉ? Một người biết làm người khác cười lăn lộn thế này quả là một kẻ hài hước và thông minh.

Chuyện tình cảm ư?

Khi thì lãng mạn hạnh phúc, khi thì khổ đau dằng xé. Lúc nào cũng vậy, chẳng bao giờ tôi thoát ra khỏi dòng tâm trạng của nhân vật.

Nhưng cậu tạo ra chúng kia mà...

Thế thì cậu quả là kẻ tài ba, có thể thấu hiểu mọi loại cảm xúc.

3. Tôi yêu thứ tình yêu của họ.

Tôi chìm vào những câu truyện của cậu. Chỉ là giả tưởng thôi, nhưng cứ ngỡ là thật.

Tôi mỉm cười khi nghĩ mình là nhân vật Kwon Yul ngốc nghếch, đáng yêu (đôi khi hơi 35) ôm cô người yêu bé nhỏ nũng nịu như mèo con vào lòng

Tôi bật khóc nức nở khi cứ ngỡ mình là Sooyeon cam chịu một tình yêu không lối thoát.

Tôi mơ màng tưởng tượng ra mình là một nét trong bức tranh cuộc sống mà cậu tạo dựng. Thật lắm!

4. Tôi yêu một chút ở mỗi con người họ...

Một sự hóm hỉnh có thể khiến tôi bật cười như nắc nẻ.

Một sự sâu sắc khiến tôi giật thột khi bị nhìn thấu tâm can.

Một sự ngạo nghễ đôi khi khinh đời mà cuốn hút kì lạ.

Một sự lãng mạn khiến tôi vẩn vơ mơ mộng.

Một sự lạnh lùng thực tế khiến tôi luôn giữ mình tỉnh táo.

Nhiều quá, kể cũng chẳng hết.

Nhưng bọn họ đâu có thật, chỉ là ảo.

Ảo cũng do thực mà ra thôi.

5. Hình như đó là chân dung của cậu thì phải.

Thông minh.

Đa cảm.

Thấu hiểu.

Một kẻ đủ đặc biệt để thoát mình khỏi thực tại tầm thường, nhìn xuống thế gian và bật cười.

Một lãng khách khi thích sẽ tạt ngang vào dòng chảy hối hả của cuộc sống. Chơi đến mệt nhoài. Rồi lại yêu đến mệt nhoài.

Một người mà tâm hồn rộng lớn và cao vời vợi như cả bầu trời. Ôm sao cũng không hết. Yêu sao cũng không đủ.

Có đúng không nhỉ?

6. Nếu vậy thì tôi có câu trả lời rồi.

.

.

.

- Kwon Yuri, lại đọc fanfic à? Có xuống ăn cơm ngay không?

Sooyoung réo rồi, tôi phải tắt máy thôi. Câu truyện mới của cậu đang đọc dở dang.

- Jessica đâu?

Tôi hỏi khi thấy bàn ăn vắng một người.

- Cậu ấy đang ôm lì cái máy tính từ sang tới giờ, cứ gõ lạch cạch gì đó suốt.

- Vậy à?

Tôi bật cười.

Này trả lời đi!

Còn sao nữa!

Xác suất tôi yêu cậu là 100%

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro