66

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 66: Hương vị cơm nước của nhà nông

Edit: Cửu Trùng Cát

Cúc Hoa mỉm cười nói:

- "Đừng nữa ăn. Ta còn muốn nấu thứ khác. Các ngươi chờ ở bên cạnh đi, bằng không đến lúc ăn cơm lại ăn không vô."

Vừa nói chuyện, nàng vừa lấy một khối đậu hủ cắt thành từng khối vuông nhỏ, từ trong nồi lớn múc ra ít nước để làm nước canh, bỏ thêm gừng, tương ớt, đem lá tỏi cắt nhỏ thành từng đoạn, đồng loạt bỏ vào trong nồi bắt đầu nấu. Lại lấy khối đầu heo đã cắt, chọn khối ít thịt một chút, tinh tế thái sợi, bỏ vào trong nồi nấu chung cho thấm gia vị. Đậu hủ này dễ dàng ngon miệng, một lát sau, liền rắc lên chút hành lá lên mặt trên là hoàn thành.

Nhìn một nồi lớn đậu hủ màu đỏ sậm, bên trong hỗn tạp lá tỏi xanh biếc cùng hành cắt khúc, trong sương khói nóng hôi hổi, phiêu đãng hương vị của tương ớt cùng mùi vị thơm tho của thịt heo.

Lúc này, không đợi Mơ nhi động thủ trước, Lưu Tiểu muội trước gắp chút đậu hủ để vào trong chén của mình, tinh tế nhâm nhi một hồi. Nàng ta cảm thấy đậu hủ này ăn vào rất sảng khoái vừa mềm lại thơm, hương vị của hạt tiêu đã thấm vào bên trong đậu hủ, trong miệng tràn đầy mùi thơm này; nuốt vào đậu hủ, trong miệng toàn là vị cay nồng của hạt tiêu, cùng hành lá và lá tỏi thơm ngát. Nàng ta không khỏi mặt mày hớn hở nhìn Cúc Hoa nói:

- "Ăn ngon, vừa ngọt lại cay!"

Những người khác sớm không đợi cho nàng ta nói xong đã ào ào động thủ.

Mơ nhi ăn hạt tiêu thì khịt khịt cái mũi, cười muốn chảy cả nước mắt; chỉ có La nhi là ổn trọng một chút, nhưng cũng ăn đến tươi cười đầy mặt.

Tiếp đến, Cúc Hoa lấy khối thịt đầu heo đã để nguội, thêm gia vị, cùng trộn chung với rau làm đồ ăn, lại nấu thêm một nồi rau xanh cùng đậu hủ giống như buổi tối hôm nàng nấu cho cha mẹ và ca ca; đem ruột heo vớt lên cắt khúc kho tàu; cuối cùng chính là xào rau chân vịt cùng cải trắng.

Dương thị bán đồ ăn trở về, nghe thấy từ trong phòng bếp từng đợt tiếng cười truyền ra, thanh thúy dễ nghe. Bà hồ nghi nhìn Trịnh Trường Hà – ông đang ngồi ở trong sân cười hớn hở a, cũng chưa đi đến phòng bếp giúp Cúc Hoa nhóm lửa.

Trịnh Trường Hà nói với bà việc vài tiểu nữ oa đến tìm Cúc Hoa chơi đùa. Tiểu nữ oa các nàng ở trong phòng bếp, đương nhiên là ông không thể nhúng tay vào. Mà cũng không cần ông nhúng tay, đã có nhiều người hỗ trợ rồi.

Dương thị nghe xong quả nhiên vui mừng không thôi —— Cúc Hoa mỗi ngày đều đứng ở trong nhà bận việc, trừ bỏ ca ca cùng cha mẹ, nàng cũng không nói chuyện với ai, cái này thì tốt rồi, có người đến tìm nàng chơi đùa, bà làm nương hiển nhiên là cao hứng.

Nghe trong phòng bếp truyền ra thanh âm, chắc là vài người đang thỉnh giáo cách Cúc Hoa chế biến thức ăn. Bà sợ đi vào sẽ khiến cho nhóm nữ oa không được tự nhiên, cho nên cũng không tiến vào phòng bếp, đem sọt đựng dụng cụ buôn bán của bà đi vào nhà chính cất đi, rồi cùng Trịnh Trường Hà đồng loạt ngồi ở trong viện nhỏ giọng nói chuyện.

Thanh Mộc học xong về nhà, nhìn thấy cha mẹ đều ngồi ở trong sân, trong phòng bếp vang lên tiếng cười không ngừng. Hắn sửng sốt, nhưng nhìn lại cha cùng nương đều là tươi cười đầy mặt , nghĩ rằng chắc không có chuyện gì. Nhưng đây là có ai tới, sao lại náo nhiệt như vậy?

Dương thị vội vàng xua tay, không cho hắn đi vào phòng bếp, lôi kéo hắn cùng hắn tinh tế nói mấy người Mơ nhi đang ở bên trong. Thanh Mộc nghe xong, cũng cao hứng nở nụ cười.

Từ nhỏ hắn luôn mang theo muội muội chơi đùa, người muội muội quen thuộc nhất chính là hai huynh đệ Hòe Tử, trừ bỏ bọn họ, trong thôn không có người nào khác cùng Cúc Hoa lui tới, hiện tại có nhóm tiểu nữ oa này đến tìm muội muội chơi đùa, hắn tất nhiên là vạn phần vui vẻ.

Kết quả, Cúc Hoa nấu cơm xong rồi, thầm nghĩ không biết sao nương cùng ca ca còn chưa có về nhà ăn cơm vậy? Nàng chạy ra bên ngoài nhìn, mới thấy cha mẹ đang ngồi ở trong sân nói chuyện. Nàng oán trách nhìn Dương thị nói:

- "Nương, sao ngươi trở về cũng không nói một tiếng? Cơm đều đã nấu tốt lắm rồi. Ca ca đâu? Trễ như vầy còn chưa học xong sao?"

Thanh Mộc vội vàng ở nhà chính lên tiếng đáp ứng.

Lúc này Cúc Hoa mới hiểu rõ, là cha cùng nương thấy khó có khi nhóm nữ oa nhi đến tìm nàng chơi đùa, không muốn quấy rầy nhóm các nàng, cho nên không tiến vào phòng bếp. Nàng nhịn không được cảm thấy có chút xót xa!

La nhi và các hài tử khác thấy cha mẹ nhà Cúc Hoa đã sớm trở về, nhóm các nàng vẫn còn ở trong phòng bếp vừa ăn vừa đại náo, không khỏi đỏ mặt ngượng ngùng.

Dương thị vội cười nói:

- "Ai nha! Hôm nay các ngươi đến thế này, ta muốn còn không được a. Các ngươi đến chơi, thím thật là cao hứng! Ta nghe các ngươi nói cười vui vẻ, ta đi vào thì các ngươi lại mất hứng. Khi ta còn trẻ, lúc ấy cũng thích đùa giỡn, những khi như vậy không thích làm trò ở trước mặt cha mẹ. Nhanh đến đây ăn cơm đi! Mơ nhi, ngươi tới đây cũng đã 2 – 3 lần rồi, đừng khách khí như vậy, nhóm các ngươi cũng không cần câu nệ — nhà chúng ta không chú ý nhiều lễ nghi vậy đâu."

Mơ nhi vội vàng tươi cười đáp ứng.

Bữa cơm này, quả thật là náo nhiệt vô cùng. Vốn những người này không thể nào ngồi cùng bàn , nhưng mà lại không thể để cho Trịnh Trường Hà cùng Thanh Mộc đi vào phòng bếp ăn cơm, nông dân mà thôi, không cần chú ý quy cũ nhiều như vậy.

Lúc bắt đầu nhóm các nàng còn có chút câu nệ, nhưng khi thấy được Dương thị cùng Trịnh Trường Hà đều ôn hòa nhiệt tình, họ cũng buông lỏng tâm tình, dần dần tiếng cười nói không ngừng tăng cao. Duy chỉ có Thanh Mộc là chưa từng cùng nhiều nữ oa ngồi cùng bàn ăn cơm như vậy, hắn có chút không được tự nhiên, mặt mày đều đỏ. Nhưng hắn nghĩ đây chính là bằng hữu của muội muội, bản thân hắn không thể chậm trễ, bởi vậy, phá lệ còn nói thêm, để cho các nàng ăn nhiều đồ ăn, đừng nên khách khí.

Lí Kim Hương thấy hắn làm ra vẻ chủ nhà rộng rãi đãi khách, nhịn không được muốn bật cười, nàng nói thầm: "Tự ngươi cũng chỉ dám động đũa ở 2 chén đồ ăn trước mặt, đồ ăn khác để xa một chút gắp cũng không dám gắp, còn dám mạnh miệng cái gì?"

Các nàng làm sao còn muốn theo ý hắn đây?

Mơ nhi ăn thật là cao hứng, dứt khoát dùng hai tay ôm một cái giò heo còn nóng mà cắn, cắn đến môi bóng loáng, đỏ au. Lúc nào nàng ta cũng ngây thơ như vậy, bởi vì ngại dùng đũa không thể giữ được móng heo mà ăn, rất là trơn trượt, nàng ta cũng không phải loại nữ oa nhi thục nữ điệu đà, cho nên rõ ràng dùng tay cầm lấy mà ăn, cũng không có ai cười nàng.

Dương thị cùng Trịnh Trường Hà từ ái xem xét Mơ nhi, còn gắp thêm nhiều đồ ăn thả vào trong chén của nàng, Dương thị để cho Trịnh Trường Hà đi đến phòng bếp cầm mấy miếng khăn lau sạch sẽ, đợi một lát ăn xong để cho nàng ta lau tay. Khiến cho Mơ nhi miệng ô ô vừa gặm thức ăn vừa hàm hồ nói lời cảm tạ, hai mắt đều cười thành hình trăng khuyết.

Lưu tiểu muội ăn đầy một miệng ruột heo, nàng rất là hoan hỉ. Mặt nàng vốn đầy đặn như thịt viên, lúc này nhìn hai bên quai hàm cứ phồng lên rồi lại phồng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn có vẻ tròn vo; mắt to còn quay tròn xem xét bát rau trộn thịt đầu heo kia, chuẩn bị tiếp theo là gắp nó bỏ vào miệng.

Ngay cả ổn trọng như La nhi cũng ăn đến trên mặt nổi lên một mảng đỏ ửng, trong mắt cũng hàm chứa một tầng hơi nước, không ngờ nhờ vậy mà làm cho nhan sắc của nàng ta gia tăng không ít.

Bản thân Kim Hương cũng là người sẽ không khách khí với rất nhiều đồ ăn ngon như thế này, gia cảnh nhà nàng quả thật không sai, qua ngày rất tốt, nhưng thịt thì một năm cũng không được ăn qua vài lần. Còn chưa có ngon bằng Cúc Hoa làm nữa! Lại nói, Trịnh thúc Trịnh thẩm đều là người tốt, có gì cần phải thẹn thùng đâu? Đại bá Canh Điền của nàng không phải đã nói sao, nữ oa nhi phải hào phóng một chút mới tốt, mắc cỡ ngại ngùng cũng chẳng ra hình dáng gì. Bởi vậy, nàng cũng không ngừng dùng đũa gắp đồ ăn bỏ vào trong miệng, nhưng mà có điểm so với Mơ nhi thì nhã nhặn hơn thôi.

Bởi vì Mơ nhi nhớ tới mấy lời cùng nương nàng nói chuyện hôm qua, khi vừa mới bắt đầu nhìn thấy Thanh Mộc, nàng cũng có chút đỏ mặt tim đập. Nhưng mà, nàng là một cô nương vô cùng đỉnh đạc, đầy một bàn thức ăn mĩ vị như vầy, rất nhanh liền đem việc này quên sạch hết. Trước mắt, Thanh Mộc còn chưa có bằng được với một nồi thịt đầu heo đang hấp dẫn nàng đâu. (^0^)

Nàng gắp lên một khối củ cải rồi nhìn Cúc Hoa nói:

- "Ngươi trước tiên đem củ cải dùng nước nấu qua một lần, khi ăn đúng là không còn vị cay độc của củ cải nữa. Ai nha! Xem cái này đi, có thể nấu được chín nhừ như vậy, vừa ngọt lại mềm, còn thơm nữa. Không được rồi, ta không thể chống đỡ được rồi!"

Lưu tiểu muội cười nói:

- "Ai kêu vừa rồi ngươi ăn mấy thứ kia nhiều làm chi? Thím, cải trắng đậu hủ này ăn ngon thật, sao có thể ngon như vậy chứ? Mà ta thấy Cúc Hoa chỉ bỏ vào chút mỡ heo cùng tóp mỡ khô quắt thôi, ngay cả thịt cũng chưa thả vào."

Dương thị cười nói:

- "Sau khi thắng mỡ heo còn dư lại xác tóp mỡ này, đây là thứ tốt. Nhà của ngươi năm nay giết heo luyện mỡ heo, cặn bã này đừng tùy tiện ăn, thời điểm xào rau bỏ vào một chút, rất thơm nha! Tiểu muội, nghe nói Nhị ca ngươi đã đính hôn phải không?"

Lưu Tiểu muội xoay tròn mắt to, cười đến ngọt ngào, đáp:

- "Không phải đúng vậy sao? Còn phải thiếu nợ nữa đó! Đều là cha mẹ ta, nói khuê nữ nhà kia là tốt như thế nào gì đó, là cha mẹ nàng không tốt mới muốn nhiều lễ hỏi như vậy. Ta coi đến lúc đó cưới về, nếu không tốt như lời nói thì có thể làm sao?"

Kim Hương gắp chút đậu hủ kho tàu thả vào trong chén, một bên cười nói:

- "Làm thế nào là làm thế nào? Dù sao cũng không phải việc của ngươi, rồi ngươi cũng phải xuất giá thôi."

Dương thị cũng cười nói:

- "Nhà của ngươi huynh đệ cũng có đến vài người, cưới thê tử rồi còn không phải là muốn ở riêng sao? Đến lúc đó dù sao mọi người cũng không chạm mặt, còn sợ cái gì?"

Nhà Lưu Hoái có bốn nhi tử cùng một khuê nữ, là một gia đình lớn vô cùng nhốn nháo còn rất đông người nữa, trừ bỏ lão đại sau khi thành thân đã tách ra, 3 nhi tử khác vẫn còn chưa cưới vợ.

Đại khái là vì một nhóm toàn nữ tử, âm thịnh dương suy, Mơ nhi các nàng lại càng ngày càng tự tại, ăn uống vô cùng vui vẻ; Thanh Mộc nghe cả phòng toàn là tiếng nói cường vang lên không ngừng nghỉ, hắn cười duyên liên tục, nhưng càng ngày càng không được tự nhiên. Trong tiếng nói tiếng cười, hắn cấp tốc ăn hai chén cơm, cùng các nàng nói một qua một tiếng, rồi mang theo đồ ăn Cúc Hoa đã chuẩn bị tốt cho Chu phu tử, chạy như ma đuổi trốn ra khỏi nhà.

Cúc Hoa thấy như vậy, nhịn không được cười khẽ, nàng thầm nghĩ, ca ca của nàng quả thực ít có cơ hội tiếp xúc cùng nữ hài tử cho nên mới như vậy. Dương thị cùng Trịnh Trường Hà nhìn nhóm nữ oa nhi này ăn uống cực kỳ vui vẻ, trên mặt đôi phu thê họ ý cười không đứt đoạn, bọn họ chưa từng được cao hứng như vậy.

Bởi vì ăn thức ăn cay nóng, trên người liền trở nên nóng hổi, trên mặt nhóm nữ oa đều nổi lên màu hồng hồng, vô cùng xinh đẹp, chính xác là người so với hoa thì yêu kiều hơn, nhìn liền cảm thấy thoải mái.

Trong nồi đất, nhiệt khí bốc hơi đều đều, thịt đầu heo cùng củ cải đều rất nhanh bị tiêu diệt sạch sẽ. Thứ này càng nấu thì mùi vị càng thơm nồng, khắp phòng đều là mùi vị này phiêu đãng, Trịnh Trường Hà vội tắt đi bếp lò; Dương thị dùng khối vải bố bưng nồi đất xuống, rồi hỏi mấy người:

- "Còn thừa lại cũng không bao nhiêu, ta phân nó ra cho các ngươi được chứ?"

Cúc Hoa vừa định ngăn cản nương nàng —— nào có ai lại đi cưỡng bức người ta ăn thứ còn thừa lại bao giờ? Nàng chán ghét nhất là quá đáng như vậy. Thế nhưng làm cho Cúc Hoa hoảng sợ rớt cằm là: Mơ nhi các nàng phản ứng hết sức nhiệt tình, nhóm các nàng đồng loạt vươn tay đưa bát lên, Dương thị liền đem thịt đầu heo cùng củ cải còn thừa lại, múc cho mỗi người một môi lớn. Đến phiên Cúc Hoa, nàng vội vã xua tay, nói là nàng đã ăn no rồi.

La nhi một bên gắp một mảnh thịt đầu heo bỏ vào trong miệng, một bên nhìn Cúc Hoa nói:

- "Trách không được ngươi gầy như vậy, ăn quá ít!"

Mơ nhi liên tục gật đầu, nói:

- "Ngươi ăn còn chưa bằng một nửa của ta, làm sao mà lớn được? Ngươi nghe ta đi, sau này mỗi ngày đều phải ăn hai chén cơm lớn, ta bảo đảm ngươi nhất định mau lớn." Nàng ta cũng đem thịt cùng củ cải bỏ vào trong miệng mình.

Cúc Hoa không dám nhìn tiếp nữa. Tuy rằng thịt đầu heo cùng tóp mỡ đều bị nấu cho nát nhừ, nhưng toàn bộ đã hấp thu vào trong củ cải, rốt cuộc vẫn toàn là chất béo. Xem xét nhóm nha đầu ăn vô cùng vui vẻ, nàng nghĩ thầm, thì ra khỏe mạnh là được dưỡng thành như vậy. Dương thị cả giận nói:

- "Ngươi nói nàng không muốn ăn sao? Muốn ăn cũng phải nuốt trôi mới được. Thân thể nàng hư nhược, khẩu vị cũng không tốt như vậy. Nhìn xem, một đám các ngươi sắc mặt đều hồng hào oánh nhuận, nhìn thấy thật khiến cho người yêu thích. Khẩu vị tốt chính là có phúc khí!"

Nhóm nữ oa nghe xong thì vui mừng đến mặt mày hớn hở!

Bởi vì Mơ nhi mang đến gừng ngâm cùng hạt tiêu ngâm, Cúc Hoa vội vàng đi phòng bếp gắp ra một chút. Sau khi Dương thị ăn thì liên thanh nói ăn ngon, rất giòn còn có mùi vị nữa.

Cúc Hoa nhìn hạt tiêu sắc màu hồng hồng rạng rỡ kia (Cát: đây là hạt tiêu màu đỏ hồng, ai không biết có thể tra GG ca ca nhé!), cùng màu vàng nộn của gừng tươi, cảm thấy quai hàm đều ứa ra nước miếng, nàng nhịn không được cũng gắp mỗi thứ một đũa, kinh ngạc hỏi Mơ nhi:

- "Không phải ngươi nói là đồ ngươi ngâm không thể ăn sao, mùi vị của thứ này không phải là rất tốt ư? Thứ này mùi vị tốt thật nha!" Nàng rất muốn ăn thêm một chút, nhưng lại không dám ăn nhiều.

Những người khác cũng đều gắp ăn thử -— vừa ăn một bụng đầy chất béo, vừa vặn lấy nó đến để giảm bớt vị béo ngậy trong miệng. Lí Kim Hương ăn mấy đũa hạt tiêu ngâm, liền tươi cười sảng khoái nhìn Mơ nhi. Mơ nhi cười ngọt ngào, lộ ra hai lúm đồng tiền nho nhỏ, bộ dáng vui mừng đối với Cúc Hoa nói:

- "Ngươi thích ăn sao? Chờ ngươi ăn xong rồi ta lại mang đến cho ngươi. Đây là nãi nãi của ta ngâm. Ngươi nói ta có nên tức giận hay không chứ, ta cùng nãi nãi cùng ngâm một lượt, của ta ngâm chính là không thể ăn, còn bị nát nhừ, căn bản không được giòn. Ngươi dạy ta làm lạt cải trắng cũng vậy, ta chính là học không được."

Cúc Hoa cười nhìn nàng ta nói:

- "Nấu cơm cũng tốt, yêm đồ ăn cũng tốt, tất cả đều phải dụng tâm! Có nhiều người không phải là nấu không tốt, mà là quá bận. Người nhà nông chúng ta, vô cùng bận rộn, làm sao quản được nhiều như vậy, chỉ cần nấu hai ba món ăn, nấu cơm chín là được, tự nhiên cũng mặc kệ chúng có mùi vị gì. Nãi nãi ngươi tuổi tác chắc cũng cao, là lão nhân gia, có tính nhẫn nại, bà đã cân nhắc tinh tế mới ngâm thứ đồ ăn này, hiển nhiên hương vị phải tốt rồi. Cách làm lạt cải trắng, ngươi cứ đi theo tinh tế mà nói cho nãi nãi ngươi biết. Ta bảo đảm bà ngâm xong ăn sẽ ngon."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro