Chương 25: song song mất đi ý thức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thước Lĩnh Sơn có Tuyệt Đề Điểu, đây là điều ai cũng biết. Tuyệt Đề Điểu ở Tu chân giới không được coi cái gì. Nếu dùng cấp bậc cấp để phân chia thì Tuyệt Đề Điểu còn chưa tới cấp một, nó chỉ có linh tính hơn những con chim bình thường.

Tuy nhiên Tuyệt Đề Điểu có một đặc tính, đó chính là sống theo bầy, mặc kệ đi đâu hay làm gì chúng đều phải ở cùng nhau.

Nói cách khác, nếu có xảy ra chuyện thì đều cùng nhau xảy ra chuyện. Nhưng vừa rồi bọn họ nghe được rõ ràng chỉ có một con Tuyệt Đề Điểu. Điều này không bình thường chút nào!

Bạch Cửu U tốc độ rất nhanh, Vân Hủy cũng không chậm. Cả hai rất mau đã đến nơi mà Tuyệt Đề Điểu phát ra tiếng kêu, cảnh tượng trước mắt khiến hai người đều cả kinh.

Chỉ thấy, giữa sân có một con Tuyệt Đề Điểu lớn cỡ bàn tay, màu không phải màu xám thông thường, mà là màu lục đậm, con Tuyệt Đề Điểu màu lục đậm này còn có thể thổi ra một lưỡi gió cực mạnh. Mà đối diện nó là một con Tam Giác Phi Lộc. Tu vi của con Tam Giác Phi Lộc này đã đạt tới cấp ba, tương đương với nhân loại Trúc Cơ kỳ!

Theo lý mà nói, con Tam Giác Phi Lộc trước mặt, Tuyệt Đề Điểu không thể so sánh được. Nhưng con Tuyệt Đề Điểu này lại có thể đấu ngang ngửa với Tam Giác Phi Lộc! Hình như sau lưng Tuyệt Đề Điểu còn có cái gì đó, con Tuyệt Đề Điểu cứ muốn dụ Tam Giác Phi Lộc đi nơi khác chiến đấu. Nhưng Tam Giác Phi Lộc không chịu, dùng toàn lực lao về phía trước, muốn xuyên thủng đòn công kích của Tuyệt Đề Điểu, mục tiêu cũng là đồ vật phía sau Tuyệt Đề Điểu.

Bạch Cửu U và Vân Hủy từ chỗ này không nhìn rõ vật đó là gì, chỉ nhìn thấy đó là một khối ở trong tổ chim.

Bạch Cửu U và Vân Hủy nhìn nhau một cái, sau đó, Bạch Cửu U ra hai cái thủ thế, Vân Hủy gật đầu.

Giây tiếp theo, cả hai người cùng di chuyển, Bạch Cửu U lao về phía sau tổ chim, còn Vân Hủy lại trực tiếp đối Tam Giác Phi Lộc phát động công kích!

Thực lực Vân Hủy đã là Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, không đột phá Trúc Cơ cũng là để đặt cơ sở tốt hơn.

Bọn họ sở dĩ lựa chọn đối Tam Giác Phi Lộc động thủ bởi vì Tam Giác Phi Lộc không phải là động vật sống theo bầy, chúng chỉ có một mình. Con Tam Giác Phi Lộc trước mắt này có tu vi tương đương Trúc Cơ tầng hai nên Vân Hủy một chút đều không sợ.

Còn Tuyệt Đề Điểu là sống theo bầy, tuy thực lực yếu đều nhưng con Tuyệt Đề Điểu màu lục đậm là ngoại lệ đã đánh vỡ quy luật. Nếu như có một bầy Tuyệt Đề Điểu đều như vậy thì sao?

Bạch Cửu U và Vân Hủy đối phó một con không thành vấn đề nhưng nếu một đám đến chi viện thì hai người bọn họ nói không chừng phải bỏ mạng ở chỗ này! Nên vừa rồi Bạch Cửu U đã ra hiệu Vân Hủy trợ giúp Tuyệt Đề Điểu giải quyết Tam Giác Phi Lộc. Sau đó hắn cấp tốc lấy thứ được Tuyệt Đề Điểu bảo vệ, nhìn xem là cái gì, có liên quan đến cơ duyên hay không. Mặt khác...Nếu là có rất nhiều Tuyệt Đề Điểu như vậy, cũng sẽ có Tuyệt Đề Điểu để ý thứ này, hắn và Vân Hủy cũng có thể gia tăng tư bản.

Kế hoạch tiến hành rất thuận lợi, có Vân Hủy gia nhập, Tam Giác Phi Lộc bắt đầu lép vế khi đối mặt sự công kích từ hai phía, vết thương trên người cũng ngày càng nhiều.

Cùng lúc đó, Vân Hủy cũng thấy đồ vật trong tổ chim rốt cuộc là cái gì, không phải ấu tể Tuyệt Đề Điểu, mà là một cục đá màu đen. Nhìn từ bên ngoài thật khó để nhìn ra đây là cái gì, nhưng tuyệt đối không phải là trứng. Bạch Cửu U đem cục đá đen kì dị vớt ra từ tổ chim.

Đúng lúc này, biến cố đột nhiên phát sinh.

Sau khi cục đá được vớt ra, bỗng nhiên, từ trong đó truyền đến một lực hút nồng đậm, cơ hồ lấy mắt thường có thể thấy được linh khí trong cơ thể Bạch Cửu U bị hút rất nhanh vào trong cục đá đen.

Bạch Cửu U muốn vứt cục đá đi, nhưng không được, hắn không thể vận chuyển linh lực để ngăn cản linh lực đang không ngừng thoát ra!

Lúc này, đất rung núi chuyển. Ở chỗ Bạch Cửu U hình thành một cơn lốc, rất nhiều đại thụ bị linh khí giảo thành từng mảnh nhỏ, một số bị thổi bay lên không trung.

Vân Hủy không quan tâm việc đối phó với Tam Giác Phi Lộc nữa, vọt thẳng đến chỗ Bạch Cửu U. Bạch Cửu U lo lắng ngăn cản, nhưng lòng có dư mà lực không đủ. Lúc này, hắn không thể ngăn một lượng lớn linh khí khổng lồ bị thoát ra, chỉ cảm thấy sức sống của mình đều bị hút đi.

Cục đá này, đến cùng là cái gì quỷ dị đồ vật!

Vân Hủy cuối cùng cũng đi tới bên cạnh Bạch Cửu U, hắn không tùy tiện kéo Bạch Cửu U đi, mà công kích về phía Bạch Cửu U!

Công kích vào tay Bạch Cửu U làm lực hút khổng lồ kia dường như dừng lại trong chớp mắt. Tuy nhiên chỉ dừng lại trong thời gian rất ngắn ngủi.

Vân Hủy thấy làm vậy có hiệu quả, tiếp tục tiến hành công kích. Lúc này, Tam Giác Phi Lộc và Tuyệt Đề Điểu đều lao đến đây, hiển nhiên bọn chúng đều muốn cục đá đen!

Nhà dột còn gặp mưa, ngay khi Bạch Cửu U cảm giác sức sống của mình đều bị hút đi, mặt đất dưới chân đột nhiên nứt ra, sau đó cả người Bạch Cửu U rơi xuống.

"Đại thiếu gia!" Vân Hủy dưới tình thế cấp bách hô một tiếng, bất chấp những thứ khác cũng đi theo nhảy xuống.

Tuyệt Đề Điểu nóng nảy, cũng đi theo từ chỗ đó nhảy xuống. Sau đó, Tam Giác Phi Lộc cũng nóng nảy, cũng đi theo từ chỗ đó nhảy xuống.

Sau khi hai người, một chim một thú đều đi theo nhảy xuống khỏi mặt đất, cơn lốc cũng đình chỉ, nhìn không ra một vết tích gì khác. Những cái cây bay lên không trung đều bị dập nát khi chạm mặt đất.

Chỗ này của ngọn núi Thước Lĩnh Sơn đều lồi.

-----

Mặt đất phảng phất như không có điểm cuối cùng, bọn họ cứ tiếp tục rơi xuống. 

Bạch Cửu U bị rơi xuống nhưng tảng đá kia vẫn hấp thụ linh lực không còn nhiều lắm còn sót lại trong cơ thể hắn, linh lực không đủ liền lấy sức sống thay thế.

Vân Hủy rơi xuống còn nhanh hơn so với Bạch Cửu U, đây đương nhiên là do Vân Hủy cố ý. Hắn muốn đuổi kịp Bạch Cửu U nhưng không dám đụng vào đối phương. Không phải hắn sợ chết, mà là hắn phải vì Bạch Cửu U chế tạo cầu sinh cơ hội! Hy sinh vô ích chỉ có người ngu xuẩn nhất mới làm!

Vân Hủy không có tới gần Bạch Cửu U, nhưng lại dùng linh lực của mình tạo lực cản ở dưới thân Bạch Cửu U, như vậy tốc độ Bạch Cửu U rơi xuống sẽ chậm lại.

Tuyệt Đề Điểu và Tam Giác Phi Lộc cũng theo vào tới, tốc độ chúng nó rơi xuống so với hai người còn nhanh hơn nhiều. Tuy chúng nó nhảy sau, nhưng cũng rơi trước mặt Bạch Cửu U rồi!

Cuối cùng sau một lúc, tiếng kêu thê lương của Tuyệt Đề Điểu và tiếng gầm của Tam Giác Phi Lộc đồng thời truyền đến, như gặp phải cực đại đau đớn mới có thể phát ra tiếng như thế.

Bạch Cửu U lúc này cũng tới đáy, có linh lực Vân Hủy giảm xóc, Bạch Cửu U không bị ngã trên mặt đất, nhưng hắn lại đụng phải thứ khác. Trong lúc nhất thời, Bạch Cửu U chỉ cảm thấy phía sau lưng một trận đau nhức, cả người hắn trượt xuống.

"Đại thiếu gia!" Vân Hủy kinh hô một tiếng, tăng tốc độ rơi xuống ngay chỗ Bạch Cửu U, lập tức dùng linh lực đỡ lấy đối phương.

"Đừng chạm vào người ta." Bạch Cửu U miễn cưỡng nhắc nhở một câu, lập tức một ngụm máu tươi phun ra, máu tươi đều phun trên cục đá đen.

Cúc đá đen hiện lên huyết sắc hồng, nhưng chỉ thoáng qua liền mất đi. Cục đá đen tiếp tục hút sức sống của Bạch Cửu U, rất nhanh tóc Bạch Cửu U đã xuất hiện vài cọng tóc trắng.

Vân Hủy lập tức hướng Bạch Cửu U lại một lần phát động công kích, mà mỗi khi hắn phát động công kích, cục đá mới dừng hấp thụ linh lực trong chốc lát. Cho nên, Vân Hủy một chút cũng không dám dừng.

Vào lúc này, sau khi phát ra tiếng kêu thảm thiết, Tam Giác Phi Lộc và Tuyệt Đề Điểu bỗng nhiên đều phóng tới chỗ Bạch Cửu U, hơn nữa, bộ dáng kia rõ ràng là muốn tự bạo kéo Bạch Cửu U cùng đồng quy vu tận!

Đơn độc đối phó Tam Giác Phi Lộc hoặc Tuyệt Đề Điểu, Vân Hủy cũng không có vấn đề gì, đằng này hai cái đồng thời lao tới, linh lực lại tương đương bạo loạn. Vân Hủy đang công kích Bạch Cửu U, đành dừng lại điều động linh lực toàn thân công kích Tam Giác Phi Lộc cùng Tuyệt Đề Điểu nhằm ngăn chúng nó tới gần. Nhưng chỉ thành công trong chốc lát, bọn chúng vẫn lao tới trước mặt Bạch Cửu U!

Hai mắt Vân Hủy thoáng chốc đỏ lên, ngay khi chúng nó tới gần Bạch Cửu U muốn tự bạo, Vân Hủy phi thân trực tiếp dùng thân thể của mình cản ở trước người Bạch Cửu U, hai bàn tay duỗi ra, dùng linh lực chạm vào thân thể Tam Giác Phi Lộc và Tuyệt Đề Điểu, sau đó...Thôn phệ!

Công pháp thôn phệ của Vân Hủy có thể nói là cực kỳ khủng bố, đặc biệt khi đối phương dùng toàn lực!

Tam Giác Phi Lộc và Tuyệt Đề Điểu lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy được thân thể khô quắt lên. Uy lực tự bạo đã bị Vân Hủy hấp thu, nhưng Vân Hủy cũng không có quên Bạch Cửu U ở sau lưng. Hắn còn sử dụng năng lực thôn phệ hướng về sau phát động công kích.

Nhưng bởi vì vừa rồi trì hoãn vài giây, thời điểm lúc Vân Hủy nhìn sang, tóc Bạch Cửu U đã hoàn toàn trắng bệch, người cũng bắt đầu khô quắt. Vân Hủy cắn chặt răng, tiếp tục phát động công kích.

Bạch Cửu U vẫn luôn chống cự cái lực hút này, hoặc có thể do bị hút đến mức tận cùng, Bạch Cửu U vậy mà cảm thấy bên trong thân thể của mình bắt đầu nóng lên.

Cùng lúc đó, cục đá đen trong tay Bạch Cửu U bỗng nhiên nở rộ ra quang mang màu đen vô cùng chói mắt. Rõ ràng là màu đen, nhưng lại chói mắt làm người vô pháp mở to đôi mắt. Ngay sau đó, cục đá đen đột nhiên nổ tung, biến thành hai khối, sau đó xông vào trong hai mắt Bạch Cửu U!

"Ngô..." Không phải kêu thảm thiết, chỉ là một tiếng kêu rên. Nhưng nó vô cùng đau đớn, Bạch Cửu U phảng phất lại một lần cảm nhận được cái chết kiếp trước. Mỗi một lần hô hấp đều là dày vò, cũng không biết  trôi qua bao lâu, Bạch Cửu U rốt cuộc không chịu nổi mà mất đi ý thức.

Tình huống bên Vân Hủy cũng cực kỳ không tốt.  Lúc cục đá đen nổ mạnh, y bên này chịu xung kích cũng tuyệt đối không nhỏ, dường như có một mảnh vỡ nhỏ của cục đá tiến vào trong ngực y, hơn nữa là cắm thẳng vào vị trí trái tim!

Dưới cơn đau dữ dội, không bao lâu sau Vân Hủy cũng mất đi ý thức. Trước khi y mất đi ý thức, tay y đã chạm phải Bạch Cửu U...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro