Chương 37: Con sâu trăm đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đảm bảo với Vân Hủy, Y Y liền bay về phía Bạch Cửu U. Lúc này, dù Bạch Cửu U đang đối mặt với con sâu có tu vi Trúc Cơ kỳ, nhưng Bạch Cửu U căn bản không sợ, nên lúc ứng đối cũng không khó khăn.

Nhưng những con tiểu trùng vây quanh khá là phiền toái, Bạch Cửu U đảo kiếm qua, từng con tiểu trùng ngã xuống thành từng mảnh từng mảnh, nhưng số lượng tiểu trùng thật sự quá nhiều. Mà sau khi có Y Y gia nhập, những con tiểu trùng giống như gặp cái gì đó rất đáng sợ, chúng sôi nổi tránh thoát Y Y.

Y Y không khỏi kinh ngạc, "Gì vậy? Sao con cảm thấy sâu nhỏ rất sợ con?"

Bạch Cửu U chỉ nhìn tình huống bên kia của đứa trẻ, lúc này tự nhiên không có thời gian trả lời.

Y Y thấy nhiều sâu nhỏ đều sợ hãi nó như vậy tự nhiên càng thêm đắc ý, càng thừa cơ quay chung quanh bên người Bạch Cửu U. Cứ như vậy, tất cả những gì Bạch Cửu U phải đối phó là con sâu khổng lồ kia.

Không có tiểu trùng làm phiền, Bạch Cửu U liên tục bức con sâu khổng lồ, chẳng bao lâu sau con sâu khổng lồ bị ép đến cùng phải tự bạo. Khi nó tự bạo, cũng là lúc Vân Hủy xông lên, sau đó thả ra vòng phòng hộ bao phủ toàn thân y và Bạch Cửu U.

Kết quả là, uy lực tự bạo của con sâu khổng lồ tất cả đều xung kích trên vòng phòng hộ. Đợi cho đến khi con sâu khổng lồ tự bạo xong, linh khí đã tản ra hết thì Vân Hủy mới thu vòng phòng hộ. Bạch Cửu U nắm cánh tay Vân Hủy, "Ngươi không sao chứ?"

Vân Hủy lắc lắc đầu, "Ta không sao." Vòng phòng hộ cũng cần linh khí chống đỡ, Vân Hủy biết Bạch Cửu U đang hỏi cái gì.

"Không sao là tốt rồi." Bạch Cửu U chuyển ánh mắt, nhìn về phía sau con sâu khổng lồ, ở nơi đó ẩn ẩn ánh sáng mờ nhạt. Mặc dù không thể nhìn rõ, nhưng Bạch Cửu U cũng dần có cảm giác.

Lực hút khiến bọn họ suýt nữa phải lao tới đó ngay lập tức. Cũng may, ý chí Bạch Cửu U kiên định, tuy rằng cảm giác được lực hút thật lớn nhưng hắn không có lập tức đi đến đó. Hắn nhìn về phía Vân Hủy, "Ngươi có cảm giác được không?"

Vân Hủy gật đầu.

Bạch Cửu U im lặng một lúc rồi nói: "Chúng ta cùng nhau qua đi, phải chú ý cẩn thận."

Vân Hủy gật đầu.

Đứa trẻ chỉ vào phía trước nói: "Bố, mẹ, chính là nơi đó, lần trước Y Y ăn ở chỗ đó. Nhưng thật kì lạ, chúng ta chỉ mới gặp một con sâu khổng lồ, lần trước con tới đây có rất nhiều con sâu khổng lồ, con thiếu chút nữa đã bị ăn thịt rồi!"

Bạch Cửu U nghe vậy, hơi híp mắt.

Vân Hủy tiến lên một bước, "Ta đi trước." Nói xong, y liền đi trước nhưng lại bị Bạch Cửu U giữ chặt một phen. Vân Hủy xoay đầu lại, Bạch Cửu U mỉm cười. "Không được, ta ở phía trước, ngươi ở phía sau."

Vân Hủy hơi hơi nhấp miệng, Bạch Cửu U nhéo nhéo bàn tay y một cái, vẫn là dẫn đầu đi ở phía trước.

Vân Hủy thật sâu nhìn Bạch Cửu U, trong mắt lưu quang hơi lóe.

Bạch Cửu U thực mau đã tới nơi phát ra ánh sáng, càng tới gần, Bạch Cửu U càng thận trọng.

Vào lúc này, bên dưới nơi phát ra ánh sáng đột nhiên xuất hiện một con sâu vụt ra đến tận chân trời. Con sâu này còn to gấp đôi con sâu vừa rồi, nhưng quan trọng hơn chính là trên thân con sâu này thế nhưng có rất nhiều đầu! Vừa nhìn đã biết con sâu này đã ăn rất nhiều con sâu khác nên mới có bộ dáng như hiện tại.

Sắc mặt Bạch Cửu U và Vân Hủy chân chính thay đổi, bởi khí tức trên con sâu lúc này cho bọn hắn cảm giác nó ít nhất đã tới Kim Đan kỳ rồi! Tuy bọn họ không sợ đấu với Trúc Cơ kỳ nhưng nếu là Kim Đan kỳ...

Vân Hủy trước tiên đi tới bên cạnh Bạch Cửu U, rõ ràng tỏ vẻ sẽ không để Bạch Cửu U một mình ứng đối. Bạch Cửu U hơi nghiêng đầu nói, "Vân Hủy, nguowi đi tìm tổ phụ và phụ thân đi."

Vân Hủy trực tiếp lắc đầu, "Để Tuyệt Đề Điểu đi đi."

Bạch Cửu U do dự một lát liền đáp ứng, lập tức hạ lệnh cho Tuyệt Đề Điểu. "Ngươi đi tìm ta phụ thân và tổ phụ đi, bọn họ chắc là cũng đã vào đây, đi nhanh về nhanh!"

Tuyệt Đề Điểu cắn răng một cái, "Công tử, ta đây liền đi!"

"Bố, mẹ, con không đi, con ở lại bảo vệ hai người!" Đứa trẻ kêu lên.

Bạch Cửu U không nói chuyện, Vân Hủy nhàn nhạt nói: "Không cần ngươi bảo hộ, ngươi và Tuyệt Đề Điểu cùng đi."

"Không!" Tiểu hài tử kêu lớn lên, "Mẹ, con không muốn lại rời đi người! Con không muốn!"

Vân Hủy đáy lòng khẽ run lên, vừa rồi đứa trẻ kêu to đừng rời khỏi y, không biết vì sao y có thể cảm giác được một tia xác thật tồn tại y và đứa nhỏ này ở giữa ràng buộc.

Đây là cớ gì?

Vân Hủy khó hiểu, nhưng hiện tại cũng không có thời gian để y xác thực, đứa trẻ nhảy xuống từ trên người Tuyệt Đề Điểu, mà Tuyệt Đề Điểu thấy vậy liền tranh thủ bay đi. Cùng lúc đó, Bạch Cửu U cũng đón nhận con sâu biết bay...Còn Vân Hủy cũng theo sát cùng Bạch Cửu U hình thành tình thế tiền hậu giáp kích.

Y Y không cam lòng bị bỏ lại phía sau, nó cũng đi theo phi thân lên. Thân là linh thể, nó phi hành so với Bạch Cửu U và Vân Hủy còn lợi hại hơn, bởi vì Bạch Cửu U và Vân Hủy vừa phi hành vừa đánh nhau đòi hỏi linh lực chống đỡ. Nhưng Y Y lại không cần, bản thân nó chính là linh thể, cho nên căn bản không cần tốn nhiều linh lực!

Con sâu có rất nhiều đầu, mà mỗi đầu đều có lực công kích có thuộc tính khác nhau, tổ hợp lên uy lực khiến Bạch Cửu U và Vân Hủy vừa mới đánh đã cảm giác được áp lực cực lớn.

Không bao lâu, Bạch Cửu U liền phun ra một ngụm máu tươi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro