2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Màn hình chuyển sang màu đen trong giây lát, ngay sau đó chuyển sang ngày hôm sau.   

[ Gokudera Hayato đang ngồi ở bàn làm việc với chồng tài liệu trước mặt. Một lúc sau, có người gõ cửa phòng nhưng hắn vẫn không ngẩng đầu lên:"Mời vào." ]

"Đây là... Hayato?" Bianchi ngẩn người nhìn chằm chằm vào Gokudera Hayato đã trưởng thành rõ rệt trên màn hình.
  
Gokudera Hayato cũng đồng dạng sửng sốt trong giây lát, hắn không ngờ rằng mình lại xuất hiện sớm như vậy.   

[ Cửa bị đẩy ra, một cái đầu chậm rãi thò vào, Sawada Tsunayoshi nói: "Hayato, cậu bận sao?"  

Gokudera Hayato còn đang cau mày nhìn tài liệu do cấp dưới gửi đến, nhưng khi nghe thấy giọng nói của Tsunayoshi, hắn liền quên hết công việc.

Đột ngột đứng dậy, đi về phía Sawada Tsunayoshi: "Làm sao vậy?Juudaime, ngài tìm tôi có chuyện gì? Có phải Reborn đã giao cho ngài một số nhiệm vụ vô lý..."

Sawada Tsunayoshi đối với hắn cười cười, đem trong tay hộp quà nhỏ đưa tới trước mặt Hayato, lắc lắc nói:

"Không có, Reborn cho tớ kì nghỉ, tớ muốn tới xem cậu, đây là cho cậu phần bánh ngọt nhỏ."   

Tới thăm hắn..... Mang cho hắn bánh ngọt nhỏ.....

Gokudera Hayato trong đầu lặp đi lặp lại hai câu này, không ngờ Juudaime lại hy sinh thời gian nghỉ ngơi quý báu đến gặp hắn.

Hắn tiến lên một bước, nắm tay Sawada Tsunayoshi, dùng ánh mắt chăm chú nhìn: "Juudaime, ngài rất tốt với tôi..."  
 
Ah?   

Sawada Tsunayoshi cảm thấy Hayato nắm tay cậu có chút quá mức, cậu giãy giụa một chút, không có thoát liền buông ra, cậu nói: "Đây là tớ nên làm." ]  

Gokudera Hayato nhìn vào cảnh trên màn hình đối với Sawada Tsunayoshi bộ dáng ân cần.

Sawada Tsunayoshi này đến cùng là có cái mị lực gì có thể đem chính mình ở một cái thế giới khác mê mẩn đến thần hồn điên đảo..   

[ Tsunayoshi nghĩ tới mục đích cậu tới đây, chính là quan tâm tình hình gần đây của mọi người, vì vậy hỏi: "Hayato, gần đây có chuyện gì không vui sao?"

Gokudera Hayato tự nhiên có người hỏi tất nhiên đáp, hắn suy nghĩ về nó một cách nghiêm túc và nói: "Vâng."

Sawada Tsunayoshi vẻ mặt càng thêm nghiêm túc nhìn hắn: "Nếu như Hayato có cái gì không vui, nhất định phải nói cho tớ biết, hi vọng tớ có thể giúp đỡ cậu."

Gokudera Hayato vẻ mặt phẫn uất: "Tháng này, tôi chỉ có thể gặp Juudaime 18 ngày, so với tháng trước thiếu 5 ngày!!!"   

Sawada Tsunayoshi: ? ? ? ]

Màn hình bên ngoài một mực quan tâm lấy đệ đệ Bianchi: ? ? ?

Vốn hết sức tò mò sẽ vì cái gì phiền não Hayato: ? ? ?

[ Sawada Tsunayoshi khô khan mà nở nụ cười hai tiếng, nhất thời không biết nên nói cái gì, đem bánh ngọt nhỏ đưa cho Hayato.

Gokudera Hayato càng nghĩ càng thêm tức giận: “Đều bởi vì những cái kia gia tộc ngu xuẩn lãng phí tôi nhiều thời gian như vậy! Làm hại tôi thậm chí sẽ không thể gặp Juudaime!   

Tsunayoshi nhận ra rằng Hayato dường như thực sự cảm thấy việc không gặp cậu là một mất mát lớn.   

Cậu mím môi, vươn tay ôm Hayato, khi Hayato cảm nhận được động tác của cậu, cơ thể hắn cứng đờ, niềm vui sướng mãnh liệt đập vào não khiến hắn không thể nói rõ ràng: “Ju... Juudai... me..."  
 
Sawada Tsunayoshi nghiêng đầu nhìn hắn, con ngươi màu hổ phách như lấp lánh mật ong: "Xin lỗi Hayato, tớ không thể bù đắp thời gian đã mất, một cái ôm có đủ không?"   

Hayato sắc mặt đỏ bừng, tự nhiên là Tsunayoshi nói đủ cái gì, bị Tsunayoshi ôm giống như đang đạp mây, bay bổng lên làm cho hắn quên mất chính mình.

Chỉ nhớ rõ nhiệt độ khi Juudaime ôm và hương vị Tsunayoshi còn sót lại đọng trên chóp mũi của hắn, đến nỗi hắn thậm chí không nhớ Sawada Tsunayoshi đã rời đi khi nào. ]

Gokudera Hayato lấy tay che mắt, cái kia bản thân thật sự là...   

Hắn không thể biết nó như thế nào, nhưng Hayato nghĩ nên cảm thấy mất mặt.

Dù sao thì mọi người đều nhìn thấy vẻ ngu ngốc của hắn, nhưng thứ cảm xúc tựa như mãnh liệt hơn, ê ẩm chua chát lấp đầy trái tim hắn.

Tên gọi là ghen tuông.  
 
Hắn thực sự ghen tị với  bản thân ở một thế giới khác.   

Người khác có thể không biết nhưng Gokudera Hayato hiểu rất rõ, ít nhất trên màn ảnh hắn thực sự hạnh phúc, được ở bên người mình yêu và trong mắt Sawada Tsunayoshi luôn có thể nhìn thấy hình ảnh của hắn.

Hayato trông thấy những bức ảnh của mình ở thế giới khác được đặt trên bàn.

Một bức ảnh chụp với Bianch. Bức ảnh còn lại là hắn ôm Sawada Tsunayoshi. Trông thực sự  rất hạnh phúc.

Gokudera Hayato ở thế giới này không trở thành người bảo vệ Bão của Vongola Decimo, hắn lang thang trong giới Mafia, không muốn trở về với gia đình của mình.

Người chị gái duy nhất vì không muốn liên luỵ đến hắn nên hiếm khi gặp.

Gokudera Hayato cô độc, đầu óc rối bời, không thể tìm thấy mục tiêu của mình, sống được ngày nào hay ngày ấy, cứ qua loa cho xong chuyện.   

So sánh như vậy thật sự thảm với chính mình, Gokudera Hayato cười khổ ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt lo lắng của chị gái, không hiểu sao lần này không thấy đau bụng, cười với Bianchi, ra hiệu cho chị đừng lo lắng rồi hướng ánh mắt về phía màn hình.   

[ Sawada Tsunayoshi rời khỏi phòng làm việc của Gokudera Hayato, lấy từ trong túi ra một cuốn sổ nhỏ do Reborn yêu cầu và cậu ta yêu cầu viết ra đánh giá tâm lý của mọi người.   

Tsunayoshi viết vào sổ tay:

Gokudera Hayato

Đánh giá tâm lý: 4 sao (trên 5 sao)   

Nhận xét: Hayato trông tương đối khỏe mạnh, vì sự phát triển bền vững trong tương lai, có lẽ cậu có thể dành thời gian để gặp cậu ấy nhiều hơn.

Sau khi viết những điều này, Sawada Tsunayoshi đứng dậy và đi đến địa điểm tiếp theo

Sawada Tsunayoshi dự định tiếp theo sẽ gặp Yamamoto Takeshi.

Trước khi đến văn phòng của Yamamoto Takeshi, cậu đã gặp Takeshi ở hành lang, hắn đang nói chuyện điện thoại với vẻ mặt nghiêm túc, tay trái đưa điện thoại lên tai.

Cầm chiếc bật lửa trong tay phải, hắn đang nghịch chiếc bật lửa, tiếng đóng mở nắp đặc biệt rõ ràng, Sawada Tsunayoshi cũng không quấy rầy, yên lặng đợi một lát. ]
  
Yamamoto Takeshi nhướng mày, mặc dù chỉ có một bóng người từ phía sau đi tới, Yamamoto vẫn nhận ra đó là chính mình, hắn trầm ngâm:

"Lần này xuất hiện là tôi sao? Không nghĩ tới cái khác tôi vậy mà sẽ cùng Sawada Tsunayoshi có liên hệ."

Yamamoto Takeshi đối Sawada Tsunayoshi có ấn tượng, nhưng cũng là cực kỳ hời hợt, hắn chỉ nhớ rõ Sawada Tsunayoshi khi còn học cấp hai chính là phế vật.

Sau khi vào cấp ba, Yamamoto Takeshi chuyên tâm vào bóng chày và học tập, thỉnh thoảng nghe được tin tức về Sawada Tsunayoshi.

Người dường như đã thoát khỏi danh hiệu phế tài ở trường trung học và có một cuộc sống tốt đẹp, nhưng điều này không liên quan gì đến hắn, có chuyện gì vậy?   

Yamamoto Takeshi tiếp tục xem.  
 
[ Cúp điện thoại, Yamamoto Takeshi chú ý tới Sawada Tsunayoshi tồn tại, hắn thu hồi biểu tình trên mặt, cười nói: "Tsuna."
  
Sawada Tsunayoshi cũng đối với hắn cười cười, đưa cho hắn cái bánh ngọt nhỏ, nói với Yamamoto Takeshi lời nói lúc trước ở chỗ Gokudera Hayato.

Yamamoto Takeshi trong mắt có chút hâm mộ: "Thật sao? Reborn cho cậu đi nghỉ sao? Nếu tớ cũng vậy thì có lẽ chúng ta có thể đi chơi cùng nhau."]

Trứng màu một

Gokudera Hayato: Juudaime! ! ! (chạy vội) (đụng vào những con chó nhỏ khác) (đánh nhau với những con chó con khác) ( Mặt xưng phù mà chạy trốn ) (vẫy đuôi) (dính vào Sawada Tsunayoshi )

Trứng màu hai:

Yamamoto Takeshi, người bị Gokudera Hayato va vào, ngoài mặt mỉm cười và không quan tâm, nhưng bí mật leo lên giường của Tsunayoshi vào ban đêm.
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro