1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

14 tuổi- 

Giết bố mẹ ruột.

Khuôn mặt lạnh tanh nhìn 2 xác chết trong vũng máu.

______________________________

Xiao bừng tỉnh khỏi giấc mơ từ quá khứ,1 quá khứ tối tăm.Từ lúc anh giết người được cho là "Bố Mẹ ruột"của anh,hôm nào anh cũng không ngủ được 1 cách trọn vẹn.

Cũng đã 7 năm trôi qua rồi mà?sao cứ mãi bám lấy anh?

"Ting"

Lại có 1 nhiệm vụ mới

"Ám sát chủ tịch tập đoàn Phúc Minh"

Hôm nào cũng giết người,anh đã quen lắm rồi.

___________________________________________

Giết ông ta chỉ là 1 vấn đề về thời gian,vậy còn 2 đứa con nuôi của ông ta thì sao?Nghe nói ông ta cho 1 trong 2 đứa cầm dữ liệu quan trong kia.Xiao thực không muốn dẫn 2 đứa đi đâu đó,phiền chết mất.

____________________________

"K...Không...Ngài h...Hãy tha ch...Cho tôi...Tôi còn 2 đứa c...Con đó...Chúng nó cần được bảo vệ...!!!"

"Có rất nhiều bằng chứng cho thấy ông đã ngược đãi 2 đứa nhỏ đó"-Xiao nén một sấp giấy tờ trước mặt ông ta-"Ông có thể xem nếu ông muốn"

Ông ta run run cầm từng tờ giấy lên,có 1 số hình ảnh đính kèm.

"K...Không...Xin hãy tha cho tôi..."

"Đã quá muộn rồi."

"Đoàng!!!!!"

Người đàn ông nằm giữa vững máu đỏ,một cảnh tượng quá đỗi quen thuộc đỗi quen thuộc đối với anh...

___________________________

Thong thả đi trên hành lang rời khỏi cái công ty đó

"H...Hu hu...Hic..."

Hả?Có nghe nhầm không vậy?Tiếng khóc của trẻ con ư?Sao lại có ở một nơi thế này?Chẳng lẽ...

Có một cô bé tóc màu bạch kim với đôi mắt màu nắng tuyệt đẹp đang khóc,những giọt lệ còn đọng lại trên đôi mắt cô càng khiến chúng trở nên long lanh.Cô bé ngước lên nhìn anh,đòi hỏi sự cữu rỗi.

"A...Anh xin hãy cứu anh trai em với!Anh ấy bị cha đánh nhiều lắm,máu chảy cũng nhiều...Em chả biết làm gì cả...Hãy cứu anh ấy giúp em!Em không muốn anh ấy chết đâu!"

Xiao chẳng biết làm gì trong tình cảnh này cả,nói cũng chẳng biết nói gì,nhưng theo thông tin mới nhất từ Boss thì đây chắc chắn là 1 trong 2 đứa con của ông chủ tịch tập đoàn Phúc Minh.Mà nếu đúng là nó thì chắc anh phải nói với con bé rằng anh trai nó đã chết từ 2 ngày trước rồi.Anh cũng chẳng nhận nuôi nó được,mà 1 đứa chết rồi..Vậy đứa này chắc chắn là đứa cầm dự liệu quan trọng kia rồi!

"Bé con,cha em có đưa cho em 1 con USB nào không?"

"Ông ấy có..Nhưng...Nó bị 1 chú kính đen giẫm nát rồi."

"Cái gì?"

"Anh!Mau đi cứu anh trai em với!"
Cô bé vừa khóc vừa nắm lấy áo Xiao,trông rõ đáng thương.Vậy mà anh lại chẳng có tí gì gọi là thương xót.

"Anh trai em chết rồi."

Mắt cô bé tối sầm lại,cha nó thì bị anh giết rồi,anh trai nó cũng chẳng còn.Cô bé cũng chẳng thể quay về cô nhi viện,nó đã biết 1 số thông tin tuyệt mật,không thể để lộ ra ngoài được.Có lẽ anh phải nhận nuôi nó thôi...

"Em có muốn đi cùng anh không?" 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro