Đắng ngọt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xiao chậm rãi bước dọc theo dãy hành lang trắng phau của bệnh viện, trên tay anh là một bó hoa hồng đỏ rực, tay còn lại cầm một túi quà nhỏ.  Sắc đỏ kiêu diễm của hoa hồng trên tay Xiao nổi bật giữa dãy hành lang bệnh viện, xua bớt đi cái không khí ngột ngạt nơi đây. Xiao dừng lại ở cánh cửa xanh xám của phòng bệnh số 205, anh đặt bó hoa và túi giấy xuống hàng ghế chờ đối diện cửa phòng rồi nhẹ nhàng ngồi sang ghế bên cạnh, ánh mắt nhìn chăm chú cửa phòng bệnh không rời. Xiao sốt ruột nhíu mày nhìn xuống đồng hồ đeo tay màu bạc của mình, sắp hơn 7 giờ rồi, không phải bác sỹ đã nói ca phẫu thuật sẽ hoàn thành trước tối nay sao?

"Xiao... Anh đến rồi à?"

Xiao nhìn lên, thoáng chốc giật mình, trước mắt anh là một gương mặt vô cùng quen thuộc, không, phải nói là một gương mặt vô cùng giống với người mà anh quen thuộc. Xiao nhẹ thở dài một hơi, anh lại có thể lo lắng đến mức suýt nhận nhầm hai người họ ư?

"Ừm, Lumine... Có vẻ như ca phẫu thuật vẫn chưa xong."

Lumine hơi nhíu mày, em ngồi xuống cạnh Xiao, cố làm giọng an ủi nhưng cũng chẳng giấu được chút gì buồn so,

"Anh ấy sẽ ổn thôi mà..."

Cửa phòng bệnh nhẹ mở , y tá Barbara bước ra, chưa kịp nói gì đã thấy cả hai người ngồi trên hàng ghế đối diện đứng bật lên. Cô từ tốn:

"Xin người nhà bệnh nhân bình tĩnh, ca phẫu thuật đã thành công nhưng mà bệnh nhân vẫn cần nghỉ ngơi, mọi người có thể vào vào thăm rồi ạ."

"Ừm..." 

"Cảm ơn cậu đã chăm sóc anh tui nha." Lumine kéo tay Barbara nói nhỏ, để cho Xiao cầm bó hoa và gói quà đi vào trước.

"Cảm ơn gì chứ, việc của tui mà." Barbara mỉm cười với Lumine, "Mà hôm nay là lễ tình nhân ha, nhìn hoa hồng kia tui mới nhớ ra đó, mấy hôm nay phải trực trên viện suốt quên cả ngày tháng, anh cậu có người yêu ngọt ngào ghê ta."

"Ừm, còn tui là nạn nhân của đống cẩu lương ngọt ngào đó nè." Lumine thở dài.

"Vậy tui đi làm việc tiếp đây." Barbara che miệng phì cười, sau đó đi khỏi.

Lumine mở cửa đi vào phòng, cô không chút ngạc nhiên nhìn cảnh tượng Xiao ngồi bên cạnh nắm chặt lấy tay người vẫn còn đang mê man nằm trên giường, kính cửa sổ đằng sau anh vẫn còn mưa lâm tâm. Xung quanh hai người cứ như có cả chục cái trái tim màu hồng bắn ra cứ như đang trong phim tình cảm bi thương. Lumine kéo ghế ra ngồi sang bên cạnh giường, thấy anh trai hơi động đậy, cô nhỏ nhẹ gọi:

"Aether?"

"Ưm?" Aether nằm trên giường hơi mở mắt ra, thuốc mê làm cho cậu vẫn còn lơ mơ. Xiao ngồi bên cạnh cũng đứng hẳn dậy, cúi đầu dịu dàng nhìn xuống Aether.

"Ơ... Ai đây?" Aether mơ màng nhìn Xiao, giọng ngọng nghịu nói, sau đó đưa tay sờ mặt Xiao "Trông bạn này cứ lạ lạ làm sao ấy?"

Xiao lúc đầu hơi giật mình, nghe xong lại không nén được tiếng cười nơi cổ họng, cứ để mặc cho Aether mân mê mặt mình, tình cảm như tràn hết khỏi khóe mắt mà trao cho Aether.

"Nhưng mà cute" Aether hơi nhíu mày nói đầy trầm tư.

"Pff... Aether... anh chưa tỉnh thuốc mê đúng không?" Lumine phì cười nói với Aether, tự hỏi thuốc mê có thể làm cho một người trững chạc như anh trở nên vô tri đến nhường này sao?

"Ưm... hơ... mine... Bạn này cute thế?" Aether hướng ánh mắt mơ màng nhìn về Lumine rồi lại lấy ngón tay chọc chọc mặt Xiao. Xiao thường ngày có nghiêm túc đến mức nào cũng không nhịn được cười, đành quay mặt sang hướng khác bật cười thành tiếng.

"Sao bạn này cười thế?"

"Vì em đáng yêu đấy." Xiao nhìn lại Aether nói.

"Mình thích bạn này quá!" Aether nheo mắt nhìn Xiao, vẻ mặt như vừa tìm ra được kho báu quý giá nào đó. "Mình nghĩ là..."

"Em nghĩ gì?" Xiao mỉm cười dịu dàng với Aether.

Aether lấy đầu ngón tay chọt chọt vào môi Xiao rồi ấn lên trán anh, tròn mắt nói: "Bạn siêu cute luôn."

"Để anh cho em một bất ngờ nhé?"

"Hở?" Aether như nghe không hiểu, lơ mơ nhìn về phía Lumine. Sau đó chỉ nghe thấy "Chụt" một tiếng rõ to, nhân lúc cậu quay mặt sang chỗ em gái Xiao đã cúi xuống thơm lên má cậu. Aether tròn xoe hai mắt nhìn Xiao, tay cứ chỉ về phía anh, giọng đầy sự ngạc nhiên,

"Giời ơi, trai đẹp hun tuiii!"

Lúc Aether còn chưa hết ngỡ ngàng Xiao lại thơm nhanh lên môi cậu thêm cái nữa. Xiao vừa dời môi, Aether đã há hốc mồm tròn mắt nhìn Xiao, sau đó lại nhìn sang Lumine, nhìn quanh phòng rồi nhìn lại Xiao. Xiao nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Aether, không kìm được thơm thêm cái nữa, Aether cũng vô thức chu môi theo "chụt" một tiếng. Thơm xong cậu lại há mồm tròn mắt hệt như vừa ban nãy. Xiao không nhịn được cười nữa ngồi lại xuống ghế che miệng, Aether mở to hai mắt, tay chỉ chỉ vào người Xiao nói:

"Bạn này cute thế!"

"Và anh ấy thơm anh nha, anh may mắn quá!" Lumine ngồi cạnh bụm miệng cười nãy giờ khó khăn lên tiếng nói. Aether nhăn mặt khó hiểu quay sang phía cô, Lumine lại cười đùa nói tiếp, "Và tiếp theo á, ảnh sẽ mời anh đi hẹn hò đó."

"Anh đang bệnh mà" Aether nhăn mày hoang mang nhìn Lumine, ngập ngừng nói.

"Vậy sau khi khỏi bệnh anh mời em đi hẹn hò nhé?" Xiao mang bó hoa hồng đến trước mặt Aether. Cậu chậm chạp nhận lấy, ánh mắt long lanh nhìn bó hoa hồng rồi lại nhìn Xiao, nhanh miệng đáp:

"Đ... Được!"

"Cũng muộn rồi, em về trước nhé, Aether" Lumine gượng gạo đứng dậy, cô chưa muốn xa anh trai sớm như vậy đâu, nhưng mà bị đút cơm chó liên hồi như vậy thì ai chịu nổi chứ?! Lumine thở dài ngao ngán.

"Tạm biệt Lumine..." Aether vẫn hơi mơ màng, cậu quay đầu nhìn theo Lumine đã ra khỏi cửa.

"Em muốn ăn chocolate chứ?" Xiao dịu dàng nói với Aether.

"Muốn" Aether gật gật đầu thỏ thẻ.

Xiao lấy ra hộp chocolate từ gói quà, nhẹ nhàng mở nắp hộp ra lấy một viên kẹo. Viên kẹo được bọc trong giấy vàng óng ánh dưới ánh đèn của phòng bệnh, Xiao cẩn thận gỡ lớp giấy gói. Aether đưa đôi mắt mơ màng nhìn theo từng hành động của Xiao, khi anh đưa viên chocolate về phía mình mở miệng ra để anh đút vào.

"Cái này đắng thế?" Aether nhíu mày, nhai nhai một hồi lại nói tiếp, "Ơ ngọt quá!"

"Haha, em nghỉ ngơi đi" Xiao bật cười, lấy tay gạt đi chocolate bên khóe môi Aether.

"Ưm" Aether chớp chớp đôi mắt, ngây ngô nhìn anh người yêu mình vẫn chưa nhớ tên.

Xiao thơm trán Aether rồi cầm lấy bó hoa đặt lên bàn, lại thấy Aether kéo kéo áo mình, Xiao cúi xuống nhìn cậu.

"Có chuyện gì sao?"

"Thêm lần nữa đi..." Aether chạm ngón trỏ vào môi Xiao rồi lại đặt lên môi mình.

"Hừm... Vậy thì gọi tên anh đi" Xiao làm giọng suy ngẫm nói.

"Ưm... ờm... Xia... Xiao?" Aether ậm ờ mất nửa ngày, cuối cùng mới đào được từ trong kí ức mơ hồ ra một cái tên.

"Được rồi" Xiao mỉm cười, cúi xuống đặt lên môi Aether một chiếc hôn, vừa dời môi anh đã lại hôn thêm dăm ba chiếc nữa, mơn chớn lấy bờ môi mềm mại của Aether. Hai phiến môi Aether hơi mở ra, Xiao liền ngậm lấy môi dưới cậu cắn nhẹ rồi đưa đầu lưỡi ra thăm dò.

"Ưm..."

Xiao chỉ nếm lấy vị ngọt đăng đắng còn sót lại của chocolate trên phiến môi hồng hào của Aether rồi rời đi. Aether liếm liếm môi, rồi hai mí mắt mỏi mệt dần khép lại, trở về với giấc ngủ say nồng. Xiao ngồi lại xuống ghế, tay xoa xoa đầu Aether, ngồi trông cậu ngủ đến đêm muộn.

.
.
.
.
.
.
.
________________________

Tui phát si cu la ngọt lịm ngày valentines nè

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro