Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

06.

Thực chiến mang tới rung động hơn rất nhiều so với cốt truyện miêu tả.

Lâu Nguyên Quân từ nhỏ đã luyện tập cách lái cơ giáp, nhưng khi đối đầu với tuyển thủ mang thiên phú như Tiêu Vọng vẫn là cố hết sức.

Cuối cùng, tôi phải lấy kinh nghiệm nhiều năm để kéo dài trận đấu cho đến khi cơ giáp của Tiêu Vọng cạn kiệt nhiên liệu, thắng hiểm hắn nửa điểm.

Khi hắn bước ra khỏi buồng lái, cả người đều bị ướt đẫm mồ hôi.

Sau khi bị nguyên chủ đạp mạnh một cước ngày hôm qua, hắn vẫn có thể cùng tôi đánh đến gần như hòa.

Thiên phú của Tiêu Vọng mạnh đến đáng sợ.

"Tạp chủng chính là tạp chủng, thua thật là thảm, nhìn hắn mệt đến đứng không vững kìa."

"Cuối cùng sẽ không bị phân hóa thành Omega cấp thấp rồi nghỉ học đi ha ha ha!"

"Vậy thì chúng ta có thể đến trại thu dụng rồi thoải mái một trận rồi!"

Ở hành tinh biên giới, nơi trú ngụ của Omega cấp bậc thấp chính là trại thu dụng, sau khi Omega bước vào thì không thể nào rời đi, nhưng bất kỳ Alpha nào cũng có thể đến nơi đó vượt qua kỳ phát tình.

Khi tôi chuẩn bị xuống cơ giáp, đột nhiên nghe được những lời này, lại ngồi trở về buồng lái.

Tôi vung ra thanh kiếm xích, trực tiếp chỉ vào những học sinh vừa lên tiếng giễu cợt kia.

Năm người họ tạo thành một nhóm nhỏ.

Tôi điều khiển cơ giáp nghiêng đầu cười nói: "Năm người các cậu cùng lên đi, đến so một trận."

Ba phút sau, năm chiếc cơ giáp bị đập nát thảm hại nằm trong sân huấn luyện.

Năm học sinh trong buồng lái không rõ sống chết.

Tôi nhảy xuống khỏi buồng lái, ôn hòa nói với huấn luyện viên ngoài sân: "Chi phí bồi thường hỏng hóc chiến đấu xin hãy ghi vào sổ Lâu gia, không cần để ý số tiền."

Tôi nâng cao giọng hướng về phía năm chiếc cơ giáp đã biến thành phế liệu đó.

"Năm người cộng lại không bằng thứ đồ chơi Omega cấp bậc thấp, không đáng tiền."

Giờ phút này Tiêu Vọng vẫn ngồi ở bên sân nghỉ ngơi, trận đấu vừa rồi với tôi đã tốn quá nhiều thể lực của hắn.

Tôi chạy về phía đó, ngồi xuống bên cạnh Tiêu Vọng.

Tiêu Vọng nhìn tôi một cái, nhẹ nhàng nói: "Tôi nhìn thấy cậu sử dụng động tác của tôi."

Đúng mười chữ.

Quen biết với nam chính không đến hai ngày, cộng với "Cút" ngày hôm qua, nam chính lại nói với tôi mười một chữ.

Tôi cười: "Sao vậy? Cậu muốn tôi trả tiền bản quyền sao? Tôi sử dụng còn giỏi hơn cậu đấy."

"... Cậu rất lợi hại."

Tiêu Vọng yên lặng hồi lâu mới nói thêm: "Còn có... Cám ơn cậu."

Nghe hắn nói như vậy, tảng đá trong lòng tôi rốt cuộc cũng rơi xuống.

Một cước mở đầu kia đã đạp tương lai của Lâu Nguyên Quân thành mảnh vụn, may mà Tiêu Vọng vẫn chưa phải là Alpha khôn khéo cường đại trong tương lai.

Rất dễ lừa.

Tôi giơ tay với hắn: "Tôi quả thật rất lợi hại, cậu cũng không tồi. Đói rồi, đi căng tin không?"


"Bộ truyện chỉ được đăng tải duy nhất trên ỨNG DỤNG FUNHUB/FUHU hoặc truy cập: tinyurl.com/fuhux. Mọi WEBSITE KHÁC đều là ĂN CẮP và GIẢ MẠO. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro