Xin Chào!Ma kết,xữ nữ không hợp với bạn đâu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ước gì,chỉ là ước gì,một cốc nước giải nhiệt đúng lúc đúng nơi,mát lạnh trôi xuống ruột xuống gan,trôi cả những dĩ vãng.Có nhà văn từng nói,quá khứ tạo nên ta, ta sống cho ta hiện tại và vì ta của quá khứ để tạo nên ta ở tương lai.Hồi tôi còn nhỏ, trên cành cây bưởi,có kén bướm mới đẹp làm sao,nó chỉ chăm chăm vào hiện tại,một hiện tại vô lo,ăn và ngủ.Khi nó thành sâu,cuộc đời cũng quẩn quanh những việc chiếc là xanh nào ngon,nơi nào ngủ êm.Đến khi nó phá kén,chiếc cánh sặc sỡ hoa văn,sặc sỡ và huy hoàng,chỉ thêm mỗi việc thụ phấn và tìm bạn tình.Kết thành đôi rồi tung bay.Chuyện tình bươm bướm là chuyện tình rất thi vị nhưng cũng rất đỗi nao lòng.

Sao mối tình tan vỡ,tôi tan vỡ,không còn là chính tôi.Lao đầu vào thứ punk rock điên dại.Phóng xe máy như điên mặc kệ đời.Ừ,cái chết chỉ thế thôi.Thoáng chốc tôi chẳng còn là tôi,không còn suy nghĩ,thế chăng lại hay.

Thuở khi tôi còn nghe những bản nhạc như khiến người ta tự sát, tôi chẳng biết nên làm gì,mất đi mục tiêu,mất đi cái đích đến rồi.Hẵng mọi người sẽ chê cười,ừ,cười đi,tôi chấp hết đấy! Tôi chẳng sợ ai hết.Tôi chỉ muốn sống hết mình thôi,hết mình vì một điều gì đó,hết mình để được chết trong thanh thản.

Thanh âm holy night, silent night và vanglên,xin lỗi em một giáng sinh cô đơn như bao lần.Nhưng tôi thanh thản.Thanhthản trong âm nhạc.Một giáng sinh như bao năm nhưng yên ắn hơn, bớt nhăn nhítđi, trưởng thành hơn với tư tưởng lớn hơn.Tôi đi tìm thứ lý tưởng mới để lấpđầy lổ hổng xung quanh.Tôi quyết định đứng lên,sống vì bản thân mình,ăn,mặc,đi đứng,tóc tai,đêm đêm với những thứ đen tối hơn.Tôi muốn trở thành gì? Chẳng nhớnỗi nữa,chỉ cần thoát khỏi kiếp rùi nhặn lúc trước là được.Tôi năng đọc sáchhơn,tôi tích cực hơn.Tôi thấy được một chân trời rộng mở hơn bao giờ hết vớisách,nhạc,công việc. Một đam mê mà trước giờ vẫn còn đó,chờ tôi kéo lên,tôihát,trao chuốt từng note nhạc,từng cách nhã chữ,hát thâu đêm,nhiều khi thao thức mà chẳng hiểu vì sao.

Tôi viết lách lại.Và,mọi chuyện bắt đầu. Một câu chuyện ra đời,bạn chẳng bao giờ biết được thứ mìnhviết ra sao nếu không có đọc giả,bạn càng lắng nghe những lời phê bình và chấpnhận nó như khiếm khuyết trong bạn rồi bạn sẽ tốt lên từng ngày.Tôi cam đoanđấy.Viết,cứ viết cho nhiều vào, viết rồi sửa,sống trong nó,chạy trốn với nó.Vớichữ nghĩa,ông may bà mối đã dẫn lối tôi đến với một người mà tôi chưa bao giờgọi tên người ấy,chưa bao giờ nắm tay,cũng chưa từng được nói thẳng ra điều tôimuốn nói. Tôi quen cô từ lâu,tôi mua sách của cô và kết bạn với côqua facebook.Nhưng kể từ lần đó chúng tôi chẳng bao giờ nói nhiều,chỉ chào hỏi nhau thế thôi.

Đến hôm nay khi tôi tìm cách trốn chạy trong những con chữ,tôi đưa cô xem vì cô đọc rất nhiều."Mình thích thế giới quan của bạn.".Từ đó chúng tôi nóichuyện nhiều hơn."Bạn nên tham gia cuộc thi của Trẻ đi!".Bạn ơi,bạn là nguồn sống của mình từ đó.Bạn đã tiếp sức chomình,khiến mình tinh tưởng vào bản thân,vào con chữ mình viết ra có người đọc,có người biết được nó ra sao bập bẹ và cần bôi xóa chỗ nào.Vì bạn,mình viếtviết và viết mỗi ngày,mong được một độc giả như bạn từ lâu lắm,từ những lúcmình còn nằm nôi.Một người hiểu mình và ủng hộ mình.Bạn hỏi sao mình không viết một thể loại thôi."Chỉ cần đuọc viết và có người đọc là mình vui rồi".Mìnhhạnh phúc rồi.Mình chờ tin bạn,trống ngực mình đập điên cuồng,mình van nài bạn trong câm lặng rằng hãy trả lời mình,mình cần,muốn hiểu về bạn.Một con người ân cần đến thế.Mình chờ cuộc hẹn với bạn từng ngày,từng giờ."Thứ 7 này hẹn bạn tại đường sách nhé,gặp rồi nói chuyện sẽ khác hơn khi nt thế này.".Mình khắc khoải,mình mong manh,mình yếu đuối đến thếđấy,cái tính mình nó thế,bạn thông cảm cho."Mình ghét con trai xử nữ".Mình,dùng mọi ngôn từ từ bé đếngiờ,dùng mọi thứ tài cán quèn mà thanh minh.Bạn đâm chán.Um,mình hiểu,mình giàchuyện."Gặp nhau sẽ khác,mình tin vậy".Mình cũng tin vậy."Hẹn gặp bạn thứ 7".PP,chàobạn,chào cô bạn mới của tôi,chào những mầm xuân đang đâm chồi,chào những thángngày ảo mộng trôi qua.Chào những bắt đầu.Mỗi ngày chờ cho đến thứ bảy,tự nhủ lòng nhưng mình khôngkềm chế được,nhắn tin điều đặn mỗi khi thấy bạn,bằng tất cả niềm phấnkhích,không kìm nén được,tình yêu với bạn khiến mình như phát điên.Tối tối mìnhmở máy lên chỉ để chờ bạn,khi bạn nhắn tin chậm thì mình lao vào viết và viếtvà viết và đọc và hát.Một ngày,mình thích nhất là ban đêm.Đó là lúc mình làchính mình.Mình đã nói thế,mình là chính mình trên mạng.Không rào cản,không tựái,không bị cái sĩ nó đeo."Ngoài đời sẽ khác,mà mình nói chuyện vậy đó". Mình mỏng manh vì ngày xưa mình phải lựa lời mà nói,tronggia đình,trong họ hàng.Gia đình mình nghiêm khắc và,chẳng bao giờ khen nỗi mộtlời.Mình nhớ rõ khi anh trai mình đi hàng ba bị xe chẹt,xe kéo anh mình xuốnggầm xe,mẹ mình đến vào bảo "Cho đáng đời,ai kêu mày đi hàng ba".Mình lớn lêntrong gia đình như thế đấy.Mình không có tuổi nổi loạn.Mình chỉ buồn chán.Mìnhlao đầu vào game,không bạn bè,không trường học,không gia đình.Muốn đi thậtxa.Xa mãi khuất tầm mọi người.có lần hai anh em mình bị đuổi vì đi chơi vềkhuya.May mà ông anh có người bạn gần đó cho an hem mình ngủ nhờ một đêm. Bạn hỏi mình thiệt là có đi nghĩa vụ không à.Thiệt.Mộtngàng phần trăm luôn.Và,có lần mình làm mất điện thoại và anh mình biết,"tự làmtự chịu".Thế thôi.Anh mình do chính tay mẹ mình nuôi nấng,và mình muốn trốntrại.Trốn thoát khỏi mọi thứ.Giá như,giá như có ai đó thật sự hiểu được một conngười cô đơn này,không phải tốt hơn sao.Như bao người sống xa nhà,đất đá xungquanh,khói bụi mịt mùng khi xe tải chạy qua,buổi sáng chỉ có hai món và khôngđổi,lạc rang,cá cơm chiên.Thú vui của lính là kem,kem mát lạnh trong cái nóng40 độ và đứng gió.Trời tối khi mới tắm xong,8 giờ,mồ hôi đổ chảy khỏi ngực trần.Đêmxuống cái nóng vẫn bám riết dù có cái quạt máy,thứ phát không vĩ đại nhưngkhông thể sống thiếu nổi.Như nam cần nữ vậy.Hà nội mà,lại còn miền núi nữa,kiếmkhông ra sản phẩm khử mùi.Tiệm bánh mì cách 2 cây số.Thanh long 40 k một ký.Kemlà thứ diệu dàng nhất thế gian này.Những gì còn lại trên thiên đường đều tồntại trong thứ phát mình cũng vĩ đại không kém đèn điện và internet.Thiên đườngđâu xa,ngay trước mắt đấy thôi.

Giađoạn mới quen biết nhau,ai mà chẳng muốn biết thêm thông tin,bạn bè mà,càng hiểurõ càng tốt.Mỗi người có một quan niệm sống riêng,mỗi cuộc đời tạo cho mình nhữngkỹ năng riêng,sự đa dạng ở loài người đây mà.Khi gen hợp gặp nhau,ý thức được rằngchỉ cần kết hợp với nó là ta sẽ sinh ra đứa con khỏe mạnh nhất,ờ,tình yêu đơngiản thế thôi.Chỉ là Chúa đã viết lại trên loài người.Một thứ chỉnh sữa vĩ đại,độcđáo,và phức tạp.Ôi tình yêu.

Có người sến súa,có người đơn giản,có người lãng mạn.Ma kếtthì sao?Họ khi yêu có cuồng nhiệt như xữ nữ không?.Họ có lãng mạng như xữ nữkhông.Ừ,nói đi nói lại,mình sến đấy,nhưng không phải không sữa được.Không muốnbắt người khác làm những điều họ không thích?Ờ,nhưng đó là điều mình thíchmà.Tình cảm,nó hoang dại,nó phi lý trí,phi tuyến tính,chỉ là tình cảm thôi. Bạn không thể hình dung mình rung động đến thế nào,mình sợhãi,mình rung rẩy,mình phát điên lên. Mình có cái mông to đấy,bụng không bự,thế nào,đúng tiêuchuẩn của phụ nữ chứ?.Mình quan biết quan tâm chăm sóc,mình biết thế nào là làmđẹp cho phụ nữ.Sao,mình không thể trở thành người tình,người bạn chăm sóc bạnhay sao.Bạn mạnh mẽ?chẳng lẽ bạn mạnh mẽ suốt cuộc đời.Cái giới nó thế rồi,sẽcó lúc bạn yếu đuối,không ư,được thôi,vậy bảo vệ mình đi.Không ư,Ma Kết sẽ làmđiều đó thay mình à,miễn là Ma Kết là được chứ gì...Miễn không phải Xữ Nữ.Chòmsao của sự thanh khiết.Sự tận tụy. Mình viết tiếp câu chuyện để bạn đọc.Mình chỉ kèm thêm mộtcâu hỏi han bạn ăn cơm chưa.Bạn bận rồi.Um,khi nào rảnh nhắn tin mình,ùm,mìnhchẳng bao giờ rảnh đâu,vì bạn chẳng muốn nói chuyện với mình.Vì bạn cảm thấyđiều gì đó chăng,hay vì sự khó chiệu khi nói với một đứa chán chường đầy nữtính như mình.Mình xin xin xin khẳngđịnh,mình là boy,boy một tỉ ngàng phần trăm.Mạnh mẽ vì mình đã thay đổi,mìnhhọc mọi thứ cho tương lai,cho cuộc sống vợ chồng,cho con cái,mình sẽ nuôi dạynó thật tử tế,mình sẽ tốt,làm người chồng mà người vợ cần,bờ vai mình vữngchãi,mình tốt tính mà.Mình là Xữ Nữ nam. Bạn chỉ trả lời mình những chuyện mình hỏi liên quan đếnsách bạn thích.Mình đọc vì bạn,để hiểu bạn,để mình hoàn thiện mình hơn.Để mìnhtrở thành người bạn cần.Bạn mãnh mẽ,bạn không thay đổi,mình không giốngbạn,không có điểm chung,thì thay đổi thôi.Con người mà,chỉ cần tình cảm không thayđổi là được,chỉ cần mình là mình,bạn là bạn,mình là thứ bạn cần trong cuộc đờinày.Mình không sến,mình chỉ mong muốn được yêu thương.Mình mong manh,um,cólẽ,mình thay đổi được mà. Mình thích văn học pháp,nhật,mỹ.Bạn thích TrungQuốc,Anh.Hai chúng ta là hai thái cực.Văn học nhật có quá nhiều cái buồn làmbạn không thích,đúng,đúng,và cũng sai.Có nhiều truyện còn trẻ con hơn cả nhữngbức tranh của trẻ con vẻ.Trong sáng một cách lấp lánh.Mình muốn lần hẹn saumình sẽ đưa bạn cuốn sách mình quý nhất,tạo cho mình ước mơ mở một ngôi trườngcấp một.Tott chan bên cửa sổ.Mình muốn trao đổi sách với bạn.Người bạn tuyệtvời của tôi ơi. Mình viết chuyện tình,một chuyện buồn chỉ gồm những biai.Bạn bảo nó không phải ngôn tình,bạn đó nó quá nhiều rồi nên mất cảm giác.Nósến súa,như mình,phải không. Mình đọc thoại mãi thôi,mình nói về mình...bạn lại ăn cơmthôi.Mình biết mà,mình kém lắm.Chỉ là bạn không muốn nói,mình nhận ra chứ.Mìnhrất già chuyện,đến kém duyên nhỉ,chỉ là mình lựa chọn từ quá kĩ thôi,bạn thấykhông thật nên không thích,biết làm sao được.Mình cô độc quá lâu rồi,khát khaocháy bổng được nói chuyện,được bầu bạn làm mình khùng lên đây.MÌnh nói với bạnmọi thứ,mọi thứ bạn đều chán,mọi điều bạn chẳng muốn nghe. Rồi cái đêm ấy cũng đến.Bạn biết không,mình hạnh phúclắm,vui lắm,chạy như điên,hơn 60 cây ấy,nhưng công việc mà,mình cố gắng lắm,vềnhà tắm sơ cũng 5 giờ 10 rồi.5 giờ 20 mình mới đi được.Lúc ấy,mình chỉ nghĩ vềbạn thôi,chỉ bạn thôi,một trăm phần trăm não mình chỉ có bạn,mình gọi thầm tênbạn."Bạn thôi mà,có cần phải chạy nhanh bạc mạng thế không".Ngườimẹ mệt mỏi đang nằm trên đi-văng buồn bả hỏi đứa con đang dần trở nên như ngườianh,người làm mẹ mình thất vọng ghê gớm.Mình với mẹ không hợp nhau lắm,nhưngmình vẫn rất thương mẹ.Nhưng trong đầu mình chỉ có bạn thôi,bạn à.Rồi với tốcđộ tối đa mà chiếc wave mình có đạt tới,mình đi,đi trong một tâm thế đây là cuộchẹn đầu tiên.Điên cuồng.

Mìnhđể quên điện thoại chính,số lạ nên không bắt máy.Cũng may bạn còn nhớ mình lúcbán sách cho mình.Chiếc áo sơ mi mình mặc hợp không?Chắc bình thường thôi.Haiđưa vô Nhã nam,bạn chỉ mình cuốn Mộ Phần Tuổi Trẻ đã nói,nó hay,được một bạnbên khoa văn mà bạn của bạn quen nói hay.Bạn mua tặng mình ngay.Lạ nhỉ,tội mìnhchạy đến đây giờ này à.Mình ngại,lấy cuốn đắc nhân tâm tặng lại nhưng bạn khôngnhận.    

Hai người quanh quẩn chỉ trỏ thầm thì với nhau về nhữngcuốn sách đẹp trên giá,cuốn này hay nầy,mình thích cuốn này.Hai đứa ra quán búngần đó ăn.Bạn ăn rồi,no rồi,ngồi nhìn mình ăn.Bạn dễ gần thật,dễ thươngthật,bạn đẹp thật.Bạn hiểu rõ mình thật.Bạn lật mặt mình dễ dàng thật.Mình muốnđược nói hết ra mọi thứ.Bạn không uống nước vì no,hai đứa ăn xong,cực chậm vìmình lễ tiết ngoài đường,sĩ mà.Nhưng,mình có nói rõ mình không như thế ởnhà,mình có nhiều bộ mặt,nhưng mình thích bộ lộ ra cho người quen hay bạn,vìmình không thích sự giả dối.Quan niệm mỗi người lại trôi xa rồi,xa lắm.Bạnthích show điểm tốt,đánh bóng điểm tốt để dễ kết bạn,nhả từ từ cái xấu thôi,đểngười ta còn có thời gian thích nghi,đâu như mình một lúc ném hết vào mặt ngườita.Để rồi mất nhau ư...Ai ở lại phút chót là người hiểu ta nhất,chịu đựng đượctính bẳn của ta,là người bạn thân hay người ấy.Thế là ta xa nhau.Suy cho cùngcái đích là giống nhau,nhưng phương pháp là hai thái cực âm nhu.Mình là contrai mà,đâu thể sâu sắc và tinh tế như phụ nữ các bạn được,mình thật thà và dễtính,không cầu kì.Chỉ là ưa sạch sẽ vì bị ám ảnh bởi bệnh tật,đồ đạt không sạchnhưng không quá bẩn là được. Đi dạo xung quanh đường sách,chúng ta gần nhau đến vậymà,mình muốn nắm tay bạn cơ,nhưng,mình biết chưa đến lúc.Mình muốn thẳng thắnthừa nhận.Chưa đến lúc đâu."Đem sách đi dự thi đi,để người chuyên môn đánh giáchứ,mình đâu bằng được".Hai đứa đi ngang bưu điện thành phố,ánh đèn trông vuighê,ai đi cũng có đôi cả.Như hai ta thôi.Như ta tưởng thôi. Không khí sao mà dễ chịu,không căng thẳng,dễ chịu như ngườithương.Hai đưa đi một vòng lớn để về lại điểm xuất phát,mỏi chân rồi,ngồi xuốngbệ hoa trước bãi đổ xe.Mình chia sẻ quanniệm sống,phương châm sống của mình,nó khác xa với bạn.Thứ âm nhạc mình nghe từrock đến pop.Bạn không thích rock,nhạc việc thì thích mỗi Sơn Tùng.Vì sao,phỏngvấn hay,đối đáp hay,nhạc hay.Vâng,được rồi,mình chỉ bạn nhạc Phạm HồngPhước,nghe buồn quá,nghe tự sự thật đấy,nhưng có gì đó không thật.Bạn ơi,nhạycảm quá.Bạn kể cho mình nghe lý do thật sự bạn giọi mình đến.Mình nghe trongmột tâm thế chờ mong.Ừ,chờ,để ngụp trong bùn."Bạn thấy anh hồi nãy không,cái anh quản lý đó,mình thấyảnh thích thích mình nhưng mình không thích,mình thấy kì.Hồi đó cũng vậy,mìnhích nói chuyện với con trai lắm,mình đối xử với họ như với các bạn nữthôi.Nhiều bạn nói mình thích bạn ấy,nhưng không phải,mình không có ý gì hết.".Mìnhchỉ cho bản hiểu nha,cái tính của bạn nó thân thiện quá,nó gần quá mức khiếnngười ta hiểu lầm,không hề có rào cản giớ tính,rào cản nhân tình,hay rào cảnnhận thức.Thế quái nào tụi con trai không nhầm,nhầm to là khác.Như mình.Bạn quáđỗi chân thành,quá tốt,quá hiểu mình.Bạn nói,bạn không hiền như vậy là vì bạnđang giữ hình tượng,bạn thân với bạn thì bạn ít nói lắm,người ta nói bạn rấtmạnh mẽ."Không thể hình dung ra lúc bạn giận như thế nào".Chắctuyệt lắm,được làm người bạn mắng thật lòng,bằng lời lẽ thật lòng,bằng tình cảmthật lòng.Mình chỉ ước được chiêm ngưỡng giây phút ấy,dù chỉ là thoáng qua,cóquá mức không bạn thân của tôi ơi.Bạn thân của tôi ơi.Nước mắt tôi đang tuônđây này,bạn biết không.Ai hiểu tôi không. Có lẽ,sau hôm nay sẽ lại khai sinh ra một nhà văn chuyênviết chuyện buồn chăng. Khi có con,có nên phá thái không,với mình là nên.Ai chỉ vàomình "tại bạn là nam thôi bạn mới nghĩ vậy".Um,đúng.Theo mình cũng tùy hoàncảnh nữa.Nếu bạn không có khả năng nuôi con thì,thà đừng sinh ra chỉ khổ cả giađình.Phải chiệu trách nhiệm,ai biết sướng mà không...Gởi bạn!bạn thân của tôi.Nếu bạn đọc được dòng này.Tôi muốnnói là,với tư cách của một người đàn ông,tôi xin nhận trách nhiệm hoàn toànbằng mọi khả năng,mọi nỗi lực của người đàn ông,lời hưa này là hoàn toànthật,chân thành và không gian dối.Mình chưa bao giờ nói là mình trốn tránhtrách nhiệm. Bạn của bạn sống thử và muốn quan hệ với bạn trai,mà bạntrai không chịu.Mình cũng không chịu,vì mình không muốn hại đời người ta.Mìnhhiểu mình trong chuyện đó.Mình là người thành thật với bản thân.Phụ nữ luôn làngười thiệt thòi nhất nếu có chuyện xãy ra.Mình tin vậy.Mình là người cấptiến.Trong xã hội này vẫn còn nhiều phong kiến,cấp tiến của mình cũng phải phùhợp chứ.Mình dạy vợ."Đó",bạn chỉ vào mình mà thốt lên.Gia trưởng à.xin thưa làkhông.Mình chỉ muốn dùng lời nói để chỉ ra rằng điều gì đúng và không đúng.Mìnhghét nhất bạo lực,ghét nhất lấy nhau về chửi nhau.Mình chia tay với bạn gái cũmột phần là vì vậy. Hai chúng ta tranh cãi.Mình giống xữ nữ,ừ thì bạn thích makết.ừ thì mình thanh minh cho các xữ nữ,cho bản thân mình,cho cuộc tình này,nếukéo một cách vô vọng.Có lẽ điều bạn ghét nhất ở mình là hay hướng người kháctheo ý mình.Từ đầu mình đã nói mình là người như thế.Đúng,chỉ khi mình quan tâmđến ai đó đến vấn đề đó,phải là người quan trọng,phải là người thân quen mìnhmới nói,mình mới gây chú ý và lôi kéo.Bình thường thì biến nhé.Chào thân ái vàquyết thắng.Bạn ghét mình vì mình giống Xữ nữ hay vì bạn thích ma kết.Hay vìbạn hiểu vì sao mình đến đây,bạn ấy nấy,bạn rất ấy nấy.Nhưng làm ơn đừng thươnghại mình.Mình mạnh mẽ,mình đủ mạnh mẽ để vượt qua.Mình đã vỡ hơn thế này ngànglần,vợ chưa cưới của mình đã ra đi.Mình tan vỡ như thủy tinh,không thể vãnhồi.Mình sống bằng cảm tính,thích cái gì thì ráng hết sức để lấy nó.Cái gì cònlại cuối cùng là đam mê,là thú mình thích nhất.Như,viết lách,ca hát,và,bạn.Bạnbạn bạn và chỉ bạn thôi.Thảo ơi.Cho phép mình gọi tên bạn trong lòng.Rồi,sẽ cólần sau,mình có thể gọi tên bạn.Nhé.......Bạn thân tôi ơi.Xin đừng xa tôi,kẻ tộilỗi này làm sao tồn tại trên cõi đời cô độc đầy man rợ này. Bạn,Thảo ơi,lần đầu có người ủng hộ mình, có người hiểu rõmình,hiểu tường tận mình,mình chẳng thể hiểu được bản thân,mình chẳng là gì,làai cả,chỉ là một chàng trai mang cung Xữ nữ độc thân buồn chán cần tình yêu,cầnđộng lực,cần người phụ nữ ở sau ủng hộ mình. Hai đứa về cùng nhau trên hai chiếc xe.Bạn chỉ thấy buồnkhi làm đến tận 12 giờ ngày nghỉ,thấy người ta đi chơi.Bạn lên Sài gòn đươc 4,5năm rồi,có thích người sài gòn không?Có quen cuộc sống này chưa.Muốn hởi lắm màkhông hỏi được,trong cái cách bạn trả lời,mình biết bạn thấy phiền,bực dọctrong lòng.Mình ngậm ngùi mà nói về tương lai của bạn."Mẹ nói,làm con gái thì đi làm đủ nuôi thân là được"."Rồi sau này để chồng nui"."Chồng gì ở đây"."Hay nuôi chồng".Haizz....Mình chỉ là cô độc quá thôi,mình muốn được hiểu,muốn đượcnói muốn được nghe muốn được yêu.Hỡi ôi bạn,trái cấm trên môi kia,mình muốnnhìn ngắm nó,bằng thứ tình yêu thuần khiết nhất,không đụng chạm,chỉ xin chomình một lần nữa được gặp nhau.Để mình nói hết tấm lòng này,xin bạn,nước mắtmình đang rơi,mình mạnh mẽ,nhưng cái buồn này nó mạnh hơn,tình cảm mình mãnhliệt hơn,mình sống bắng con tim,mình sống vì cảm xúc.Mình sẽ sống thật với bảnthân.Mình hâm hộ bạn,mình ganh tị với bạn,được làm việc mình thích,gần gũi vớicon chữ,với tác giả,với đồng nghiệp.MÌnh chẳng là gì cả.Chẳng là ai cả.Hỡiôi,chỉ là một tay mơ mộng hay phô trương.Chẳng là ai cả.


Mình tưởng mình đủ mạnh để vượt qua,một lần nữa,một đêmnữa,một cảm xúc lần nữa lại chiến thắng mình.Thế mới biết mất bạn,mình đau đếnthế nào,mình thương bạn đến nhường nào.Mình,bạn,hai con người,hai suynghĩ,khác,xa,không thể chạm đến nhau,đến con tim này,nõi lòng này xin khắc ghilại,thôi thì chẳng làm gì.Mình ước mình là người theo chủ nghĩa tự nhiên.Cái gìđến thì đến,đến rồi cứ để nó trôi qua.Nhưng không,không thể.Không trôi đi đượcnhư cái hippi trong hiện sinh,trôi mãi đi trong quán cà phê ấy được.Mình,khôngsống như thế được. Mình rất nhạy cảm với mùi,mình hưởi được hương thơm khôngbiết tên cảu bạn,bạn nhạy cảm vuót tóc,hưởi đuôi tóc,dễ thương lắm,biết khôngThảo,biết không,bạn thân hỡi.Bạn,chỉ cận 1 bên mắt,chưa đến một độ,mình cận cảhai,gần hai độ.Mình,ở nơi nào,nhìn bạn thôi,nhìn cuộc sống của bạn,nhìn vẻ đẹptự nhiên không cầu kì,sức hút từ vẻ dịu dàng và sự ấm áp từ chính bạn,bạn thânthiện lắm,bạn dễ mến lắm,con tim này xin khắc ghi đêm nay.Cô bán sách nóiđúng,hôm nay bạn đẹp nhất,hơn hẵng mọi hôm.Dẫu ra sao chỉ xin đêm nay đừng tanđi. Bạn không thích suy nghĩ về tương lai chăng.Con người aichẳng cần tiến lên.Mình chia tay bạn ở đường Xô Viết Nghệ Tĩnh,ngay châncầu.Bạn chạy thẳng,mình rẽ trái.Mỗi người một ngã.Tối về chào nhau thế thôi.Chủ nhật mình chỉ đọc quyển sách được tặng đầu tiên trongcuộc đời.Lần đầu tiên sao mà mong manh,mình sẽ giữ gìn nó,cùng cuốn từ điểntiếng việt tuyệt vời.Mình chỉ hỏi han bạn ngày chủ nhật ra sau,bạn trả lời ítlắm,chắc là giữ kẽ,biết dựng khoảng cách theo lời khuyên của mình.Ừ,tốtthôi,bạn làm tốt lắm,mình tự hào khi có học trò như bạn.Bạn thân à. Tối,mình nhắn tin về bạn nhau,bạn của bạn của ít nói.Haingười nói chuyện thâu đêm à.Lại đi xa nữa rồi,quan niệm bạn bè khác thế cơ mà. Bạn nói bạn ko thích cho người khác mượn sách,thế nào lạiđồng ý ngay lúc đầu...Mình hỏi bạn đọc sách nào,bạn chỉ mình Eleanar &park,hay đấy,có thể hiểu bạn được không đây. Mình Share bạn mấy bài nhạc rock ballad nhật hay,x japanhuyền thoại.Không hợp,ít nghe rock,cái nhạc nhật cũng có thoáng buồn trong đónhư văn học,nó thành cái nét rồi.Mình ngủ không mơ."Bạn phản khoa học rồi".Um,công nhận mình mới biết,bạn hiểunhiều hơn mình rồi,dù mình quan tâm vấn đề này lắm.Càng nói mình càng khónói,vì bạn ít nói hơn,kiệm lời,coi mình là sự phiền phức giống nguòi bạn namkia,phải nói nặng lời mới chịu rời đi,không tán tỉnh bạn nữa.Bạn sắp nghĩ,chuyểnchỗ mới,không còn làm vậy thứ 7 có hen gặp nhau lần hai được không."Không biết nữa".Hay bạn biết rõ.Bạn à,có làm ở đâu đi nữamình cũng muốn bạn có được thứ tốt nhất thôi. Rồi cuối cùng bạn cũng để mình tự hiểu mình đã trở thànhmột nỗi phiền phức.Phải,ngay từ đầu.Khi bạn nói thích trai ma kết,bạn đã biếtrõ nhưng không chỉ ra.Um,mình chấp nhận.Giờ,mình đang nghe những bài giángsinh,yên lành,vui tươi,bên những giọt nước mắt lúc có lúc không.Nên mình đã rasức hướng bạn rằng trai nữ nữ cũng đầy tính tốt."Mình chỉ cần người tâm sự thôi".

"ok bạn cần người tâm sự thôi phải k

Um

vậy tâm sự chuyện sách vở thôi nhé

mấy chuyện khác mình k có hứng nói

Um

Cũng đỡ cô độc rồi

Đỡ cô độc rồi,đỡ rồi,cô độc hơn rồi,bởi chính cái lồng mìnhvừa tạo,bởi sự giả tạo của bản thận.Bởi sự them khác được hiểu,bạn thân à,mìnhlà bạn thân của nhau từ khi nào mình chẳng biết nữa.Chỉ là mình muốn thế. Nếu có ngày thứ bảy kia,mình,kéo bạn mặt đối mặt."Có lẽ mình thích bạn rồi,rất thích.Bạn đừng vội trảlời,hãy suy nghĩ đi,cho mình một cơ hội,từ từ tìm hiểu nhau,không hợp thìthôi,bây giờ chỉ thấy được bề mặt thôi.Đừng trả lời vội,Nhé.".Rồi mình nắm lấyđôi bàn tay gầy ấy,được hơi ấm lan tỏa ra sao mà hạnh phúc,mùa giáng sinh đã quarồi.Chào nhé,Bạn thân,Thảo,bạn,Người làm mình vui,hiểu mình,giúp mình viết ranhững con chữ,khan giả của riêng mình,độc giả của mình.Thảo à! Nghiệp_Chuyện tình của tôi,xin kết thúc,xin để đó những kỉniệm đẹp,tôi viết lại như hồi kí,một thứ tình cảm chân thành nhất khi vừa tanvỡ.

f;color:#222222�渪@�

       gi���͠�

      > ���

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro