chương 21-24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 21

Ngày hôm sau thời tiết rất đẹp, từ khi vào hạ tới nay, khó có khi nhiệt độ không cao không thấp, khoan khoái nhẹ nhàng.

Hôm nay, Công có hẹn với Thụ, cậu chuẩn bị trước khi đi rất lâu, mặc bé váy Thụ tặng lần trước, vì muốn phối cho đẹp cậu còn đeo mấy loại trang sức rất trang nhã, đội tóc giả, từ xa nhìn vào, đúng là một cô gái xinh đẹp hoàn mỹ.

Chỉ là, cô gái này hơi cao.

Đúng giờ cậu xuống lầu, xe Thụ đã chờ sẵn ở dưới.

Bé váy hồng nhạt làm Công trông như một cô búp bê, Thụ liếc nhìn một cái lập tức như bị đóng đinh vào.

Khoảng cách với Công chỉ đếm bằng vài bước chân nhưng hắn chỉ muốn lập tức xuống xe ôm Công về nhà, chỉ sợ doạ Công, đành phải mạnh mẽ dùng hết kiên nhẫn mà ngồi im.

Điều chỉnh nhịp thở và biểu cảm gương mặt, Thụ khôi phục chế độ bình thường trong ngày, hơi nhướng mày cười với Công: “Hôm nay vẫn đáng yêu như cũ.”

Trong mặt Công lập tức như bình nước sôi, màu hồng lan tận bên tai.

Cô bé búp bê đỏ mặt trong bộ váy hồng, giống như cho người ta một cây kẹo ngọt thiệt thơm, thiệt ngon, Thụ phải dùng hết sức bình sinh mới ngăn được bản thân muốn nhấm nháp cây kẹo này.

Mà cay đắng hơn là, người này còn không biết được sự hấp dẫn của bản thân, không biết sống chết mà nhìn hắn với cặp mắt sáng như sao, hồn nhiên hỏi: “Mình đi đâu vậy?”

Thụ thở dài trong lòng, người trước mặt không biết bao nhiêu tháng ngày sau này mới có thể ăn được đây.

Hắn nhìn cậu thật lâu, sau đó xoay người nhìn về phía trước: “Đưa cậu đi gặp một người bạn thú vị.”

Thụ chở cậu đi đến một nhà hàng, bước vào trong phục vụ liền như thói quen dẫn hai người vào phòng.

Công nhìn trong phòng có người lập tức khẩn trương, Thụ ôm nhẹ thắt lưng cậu, nhẹ giọng an ủi, không phải sợ.

Người bạn kia cũng là một người trông rất trưởng thành, chín chắn, không đợi Thụ lên tiếng đã tự báo tên báo nhà, sau đó soi Công từ trên xuống dưới, từ trái qua phải, đột nhiên vỗ tay.

Công vừa định giới thiệu, nghe người kia vỗ tay lập tức bị doạ một trận, Thụ cười mắng bạn một tiếng, kéo ghế cho Công, để cậu ngồi cạnh mình.

“Cậu kệ cậu ta đi. Chỉ là một tên thợ may thiểu năng thôi, thấy người đẹp là cậu ta lại lên cơn.” Thụ nói với Công.

Người đối diện có vẻ không vui đáp: “Cậu được đấy, qua cầu rút ván hả, lúc trước nhờ tôi mua váy cho sao không nói tôi thiểu năng? Ba hoa đủ điều nói rất thích thiết kế này, cho dù bao nhiêu tiền cũng phải mua cho bằng được, người vừa lừa tới tay lập tức trở mặt. Tôi rõ bộ mặt cậu rồi.”

Công: “…..”

Thụ chậm rãi phản bác: “Không có.”

Bạn Thụ: “Còn dám nói không.”

Thụ: “Tôi nói, còn chưa có lừa được.”

Công: “……”

Chương 22

Xâu chuỗi với lời nói lúc trước của bạn Thụ, Công nghe được ý tứ sâu xa nào đó, vấn đề tự hỏi bản thân mấy ngày nay giống như đã tìm được đáp án, đáp án còn đang sinh động trước mặt mình.

Nhưng mà Thụ cũng không giải thích nhiều, sau khi tung một quả boom vẫn bình tĩnh ngồi nói chuyện với bạn như thường, tiện tay rót cho Công ly nước chanh.

Bạn Thụ thấy thế không khỏi lắc đầu, cầm bình rượu đi tới: “Cậu chăm anh bạn nhỏ kỹ quá làm gì, rượu cũng không thể uống? “

Mặt Thụ không hề đổi sắc, chuyển hướng dòng rượu, để rượu rót vào chén mình: “Đã nói là nhỏ rồi, đương nhiên không thể uống rượu.”

Bạn Thụ: “……”

Thụ bổ sung: “Cậu thì có thể uống nhiều chút, dù sao tuổi cũng lớn rồi, không cần kiêng kỵ nhiều.”

Bạn Thụ: “……”

Công mém cười sặc.

Trong lúc bọn họ cà khịa nhau, phục vụ cũng đã lên món xong.

Lúc ăn, ba người không nói nhiều, Thụ và bạn chạm cốc với nhau, Công cũng dùng nước chanh cụng theo, không khí cũng coi như hoà hợp.

Đây giống như buổi ra mắt của Thụ, chủ ý là muốn giới thiệu Công với bạn mình, hắn cũng không nói rõ nguyên nhân, trước khi về còn số đo của Công cho bạn Thụ, bạn Thụ cười nói, đúng là lụm được của hời rồi.

Thụ tán một phát đẩy bạn ra, đứng bên cạnh Công nói: “Của tôi.”

Bạn Thụ: “Ờ, ờ, ờ, của cậu, của cậu tất.”

Bọn họ cùng ra ngoài, bạn Thụ mắng một tiếng có sắc quên bạn, sau đó thừa dịp hắn chưa phản ứng co giò bỏ chạy.

Thụ giơ ngón giữa với bóng lưng thằng bạn.

Lúc chỉ còn hai người, Công đỡ Thụ lên xe, mình thì ngồi ghế lái, cậu còn đang thắc mắc chuyện số đo, Thụ đã giải thích: “Cậu ta là nhà thiết kế.”

Công:”!”

Thụ cười, chờ cậu hết khiếp sợ, còn nói thêm: “Sau này cậu thích gì, có thể nói với tôi, cho dù trên kệ có bày bán hay không, cũng đều được.”

Công: “Thật hả?”

Thụ: “Đương nhiên, nhưng tôi muốn thu chút thù lao.”

Công: “Thù lao gì?”

Thụ bỗng dưng áp sát, mùi rượu thản nhiên phản phất, bao vây Công lại, cậu còn chưa kịp phản ứng, môi đã bị áp mất.

Thụ hơi nhích ra một chút, một tay phủ lên gáy cậu, ánh mắt tỉnh táo, khẽ nói: “Xin lỗi, tôi không nhịn được.”

Tiếp theo, lại hôn, lần này không chỉ áp.

Chương 23

Công bị Thụ doạ cho ngu người, trong lúc nhất thời không biết nên làm gì, cái này lại tạo điều kiện cho Thụ tiến vào.

Hắn cố định gáy cậu, dục vọng mạnh mẽ phủ lên môi cậu.

Ban đầu vì muốn hợp với bé váy, cậu dùng màu son không đậm lắm, sau khi ăn xong bữa cơm môi đã có phần nhợt nhạt, lúc này bị Thụ chà đạp, môi lại sưng đỏ lạ thường.

Hưởng thụ đôi môi căng mộng, đầu lưỡi lướt qua môi, cậu không phát giác bản thân đã há miệng, Công không phòng bị lập tức bị người ta xâm chiếm.

Miệng hắn còn thoảng mùi cồn, cậu thậm chí còn nếm được mùi vị của rượu.

Công bình thường không uống rượu, khi bạn bè tụ tập cậu chỉ toàn uống nước trái cây, dính một tí men vào liền mặt đỏ tai hồng, giờ này mùi rượu lại từ trong miệng toát ra, đầu cậu nhanh chóng trở thành đống keo dán, dính lại với nhau, theo bản năng hôn đáp lại.

Cảm nhận được Công phối hợp với mình, trong mắt hắn hiện lên ý cười, làm nụ hôn càng thêm sâu.

Công trong lúc hỗn loạn bị Thụ kéo ra ngoài, ngồi vào sau xe, nghe thấy hắn gọi điện thoại, cậu ngồi yên, không biết nên làm gì bây giờ, Thụ gọi tài xế đến, quay đầu lại thấy Công ngoan ngoãn ngồi đó nhìn mình, đôi mắt long lanh, môi hồng sưng đỏ, vẻ mặt tội nghiệp như một chú mèo.

Hắn có chút không khống chế được, cảm giác khô nóng từ dưới bốc lên không ngừng, cổ họng khô khốc.

Thụ kéo cà vạt ra, lại tiến tới hôn cậu, Công chủ động há miệng phối hợp, tiếng nước va chạm khi hôn nhau vang lên.

Tài xế thuê theo địa chỉ hắn đưa chở hai người tới cửa nhà hắn, người lái thuê rất có tinh thần chuyên nghiệp, trong lúc lái xe cũng không dòm ngó một cái.

Thụ ôm Công xuống xe, bước chân vững vàng, lúc lên lầu còn thường xuyên cuối đầu hôn nhẹ một cái, Công vùi đầu vào ngực hắn, mặt đỏ như trái gấc vì động tác của hắn.

Thụ trực tiếp ôm cậu về phòng, thả trên giường của mình.

Bé váy trải qua trận giày vò vừa rồi đã nhăn nhúm không chịu được, Thụ một bên hôn môi Công, một bên thò tay vào bên trong chiếc váy hờ nửa che nửa hở tính khí đang ngẩng đầu của Công.

Thân thể cậu cực kỳ mẫn cảm, chỉ một cái chạm nhẹ cũng khiến tính khí nảy lên, lại thêm kỹ xảo xoa nắn của người kia, chốc lát nơi đó đã hoàn toàn cứng rắn.

Thụ vứt phăng cà vạt ném qua một bên, áo ngoài cũng gấp gáp cởi ra, sau đó lại gấp gáp cởi quần áo đang không che đậy được gì của cậu.

Đầu tiên, cách lớp quần lót khẽ cắn một cái, như ý nghe được tiếng hít khí khó kiềm của Công, giống như được cổ vũ tinh thần, Thụ kéo lớp che chắn cuối cùng xuống, tính khí cứng rắn nóng bỏng đập vào mặt hắn.

Nước da cậu rất trắng, nơi đó màu sắc cũng không kém, dưới ánh đèn là một bé ‘gậy’ trắng trắng hồng hồng, cực kỳ đẹp mắt.

Khi hoàn toàn cứng lên, kích thước cũng hơi doạ người, một tay hắn cầm có chút cố sức.

Thụ nằm giữa hai chân Công, cầm bé Công hôn một cái thật vang, mặt Công như nhỏ ra máu, chân theo phản xạ hơi nhúc nhích, bởi vì ‘tử huyệt’ còn nằm trong tay người ta, cũng không dám động mạnh.

Thụ cúi đầu, liếm đầu bé Công một phen, sau đó lại từ đỉnh xuống gốc, há mồm nuốt vào, thân cây thon dài chạm sâu vào cổ họng.

Hắn lần đầu tiên làm chuyện này cho người ta, hoàn toàn không có kinh nghiệm gì, chỉ theo bản năng ngậm vào, khi cúi đầu không cẩn thận, vật kia liền đi thẳng vào, nghẹn tới ứa nước mắt, vội vàng lùi lại ho khan.

Quá trình thích nghi cũng không phải ngắn, Thụ không chịu được cũng không miễn cưỡng, tiến tới hôn đùi người kia, sau đó bắt đầu cời quần.

Thụ cởi mình sạch sẽ, lộ ra quần lót nửa che dưới áo sơ mi đã ướt đẫm, thân thể hắn bị kích thích đã lâu, nơi kia đã sớm cứng như đá, ngay cả sờ cũng chưa sờ một cái.

Vừa rồi trong lúc ý loạn tình mê, Công bứt rới vài cái cúc áo của hắn, hắn lại hồn nhiên cởi sạch chính mình, ngồi trên người Công tiếp tục hôn môi.

Anh bạn nhỏ thở không thông nằm dưới thân hắn, mặt đỏ gay, đuôi mắt ngấn nước, cổ họng tràn ra những tiếng nức nở nhỏ vụn, trên người mặc bé váy mà chính hắn mua cho.

Trong lòng Thụ như được người ta rót đầy thứ mang tên là thoã mãn, tình yêu trong mắt tràn ra ngoài.

Một tên đàn ông độc thân, ở nhà không phải lúc nào cũng có đầy đủ trang bị, hắn tuỳ tiện lấy ra một tuýt gel bôi trơn, không hề do dự bôi vào phía sau mình.

Đây là lần đầu tiên, cân nhắc một chút, hắn không muốn anh bạn nhỏ bị đau, cho nên mình ở dưới vẫn là lựa chọn tốt nhất.

Hai ngón tay ra vào, sau một hồi có vẻ thông thuận, hắn cúi người hôn xương quai xanh, nơi đó cũng một mảng hồng phới, tâm tình cực kỳ tốt, hắn lưu lại không ít dấu vết của mình trên người cậu.

Thụ tinh tế hôn liếm hầu kết, động tác phía sau vẫn không ngừng, tiếng nước do khuếch trương hoà cùng tiếng môi lưỡi va chạm, Công mơ mơ màng màng cảm thấy mặt cháy bỏng.

Có lẽ cảm thấy cũng tạm ổn rồi, Thụ nâng eo lên, tay cầm bé Công, chậm rãi ngồi xuống.

Đau, cảm giác duy nhất vẫn là đau. Ngón tay và vật kia không thể so sánh được, vừa mới vào phần đầu hắn liền đau không chịu nổi, thân thể như bị nứt ra làm hai, nhưng cho dù đau đớn, hắn vẫn cảm thấy may mắn, may mắn người chịu đau là mình.

Thụ hít sâu vài cái, sau đó nín thở đem bé Công thâm nhập hết vào người mình, tính khí to lớn nháp mắt bị nuốt trọn.

Bỏ mặc cảm giác khó chịu của mình, hắn bắt đầu đong đưa eo nhỏ, chịu đau cúi đầu hôn môi Công, đôi môi chạm nhau làm hắn cảm thấy thật thoã mản: “Cục cưng, em là của anh.”

Chương 24

“Ưm…”

Công chỉ cảm thấy bé Công của mình bị nhét vào một chỗ ấm áp nóng bỏng đến đáng sợ, nhưng người kia sau khi đưa vào cũng không cử động, không biết hắn muốn làm gì, hình như hắn có chút khó chịu, mới vào một chút đã hơi nhăn mày.

Thụ đang cố gắng thích nghi với vật ngoại xâm, tính từ từ mà làm, không ngờ lại không khống chế được tiết tấu, thằng nhỏ vừa rời khỏi một tí lại chui trở về, hắn nhẫn nhịn không thốt lên tiếng rên rỉ đâu đớn.

Tư thế cưỡi như này không thích hợp cho lần đầu, nhưng cũng chỉ có vậy quyền chủ động mới thuộc về hắn, có thể để bản thân nắm giữ tiết tấu một chút.

Phía sau hắn còn đau đớn, cảm giác sung sướng gì đó hiển nhiên là không có, trong chốc lát bỗng cảm thấy bản thân thật yếu ớt, nhưng thay vào đó là cảm giác người bên trong là người trong lòng, lồng ngực sớm bị hạnh phúc rót tràn, tình yêu quả là thứ kì diệu.

Có vẻ ý thức được nhiêu đây chưa thoã mãn được Công, hắn bắt đầu lắc lư với biên độ nhanh hơn, cái mông nâng lên hạ xuống, việc chăm chỉ đến phòng tập thể hình đã bộc lộ hiệu quả, phần eo của Thụ cũng coi như là linh hoạt, khống chế phun ra nuốt vào cực kì chuẩn xác.

“Ưm…” Thụ bỗng ngưỡng cổ, vật cứng rắn trong cơ thể vừa vô tình chạm vào một điểm nào đó, khoái cảm như con sóng thần ập đến, ngón chân cũng vì thứ cảm xúc to lớn đó mà cuộn chặt lại.

Thụ thay đổi góc độ, ý muốn tìm lại vị trí kia, muốn tìm lại cảm giác sung sướng tột cùng khi nãy, bỗng nhiên người dưới thân lại ngồi bật dậy.

“A….?!”

Hành động của Công khiến thằng nhỏ càng tiến sâu vào bên trong, Thụ cảm thấy mình dường như bị chọc thủng luôn rồi.

Hắn vội vàng ôm lấy cổ Công, há mồm thật to để hít thở nhằm giảm bớt cảm giác tắt nghẽn bên trong cơ thể.

Bỗng bên cạnh vang lên tiếng nức nở khiến năm giác quan trong người Thụ bật công tắt trở lại.

Công đang khóc.

lại tăng nhiệt, im lặng đẩy eo, cắn môi, trịnh trọng trả lời: “Đồng ý!”

Tình cảnh này làm Thụ sợ tới luống cuống tay chân, hắn vụng về hôn lên những giọt nước mắt kia, giọng run rẩy hỏi: “Cục cưng? Em sao thế?”

Vật kia của Công còn đang cứng ngắc trong cơ thể hắn, hắn lại không dám động đậy, nhìn thấy nước mắt Công, cả người đều hồn bay phách lạc.

“Anh làm em đau hả? Cục cưng đừng khóc, em vừa khóc anh liền muốn giết luôn chính mình…”

Đôi mắt Công hồng như mắt thỏ, bộ dạng sợ hãi cũng y chang, hốc mắt còn đong đầy nước chực chờ rơi xuống, giọng nói đầy uất ức.

“Anh gạt tôi!”

Giọng điệu chỉ trích thật khiến người ta đau đầu, Thụ hôn nhẹ lên mặt cậu, đang tự kiểm điểm xem bản thân mình đã làm gì có lỗi với cậu, nghĩ mãi không ra, đành hỏi: “Cục cưng, anh oan quá, anh lừa em cái gì đâu?”

Công khóc thút thít, lại đẩy thắt lưng một cái, Thụ bị đỉnh một phát muốn ná thở, Công nước mắt ngắn dài chất vấn: “Anh nói hôm nay đi ăn cơm rồi đưa tôi về nhà thôi… Hiện tại… anh xem anh làm cái gì?!”

Thụ lòng đau như cắt, vội lau nước mắt cho Công, giọng điệu đầy tội lỗi: “Xin lỗi, cục cưng, anh thực sự rất thích em, rất muốn em trở thành người của anh, anh không thể đợi được nữa.”

Công khóc càng dữ: “Anh thích tôi sao không nói cho tôi biết!”

Thụ: “……”

Thụ hôn nhẹ lên mặt cậu: “Là lỗi của anh, anh không tự tin, anh sợ em không thích anh.”

Công khóc nấc lên, thằng nhỏ trong cơ thể người kia cũng không chịu thua mà nhấc lên nhấc xuống, Thụ mặt trước mặt sau đều bị tra tấn đến chịu không đặng, vậy mà còn phải dỗ dành người nọ.

“Em thích anh mà.” Công chậm chạp bình tĩnh lại, ý thức được hai người đang làm gì lại đỏ mặt “Tại anh không hỏi em, cũng không nói với em, làm sao em biết được.”

Thụ nắm bắt trọng điểm đặc biệt nhạy, vừa kinh ngạc vừa vui mừng nói: “Cục cưng, em… là đang thổ lộ với anh sao?”

Công cúi đầu im lặng.

Thụ lại hôn cậu một cái: “Anh rất vui!”

Hắn quyết định dùng hành động để biểu hiện niềm vui sướng của bản thân, trực tiếp đẩy ngã Công, tiếp tục công việc bị gián đoạn ban nãy.

Công dùng tay che đi đôi mắt phiếm hồng của mình, bị Thụ tách ra, hắn nhìn thẳng vào đôi mắt thỏ của người nọ, phía sau bỗng buộc chặt, đăm đăm nhìn gương mặt Công vì dục vọng mà càng đỏ, sau đó nhẹ hôn Công, hỏi: “Cục cưng, bên trong anh có thoải mái không?”

Công mặt như nhỏ máu, nhìn Thụ vài giây, nhẹ nhàng gật đầu.

Trong mắt Thụ đầy ý cười mãn nguyện: “Cục cưng thiệt ngoan, hỏi gì cũng trả lời.”

Công quay đầu không dám nhìn hắn.

Thụ cúi người dính sát vào mặt Công, cười dài hôn nhẹ cậu, lại hỏi: “Nếu em không thích anh hỏi mấy vấn đề này, vậy anh hỏi cái khác vậy…”

Hắn thu lại biểu cảm trêu đùa, tại trường hợp không đứng đắn mà nghiêm túc hỏi: “Em có đồng ý làm người yêu anh không?”

Mặt Công lại tăng nhiệt, im lặng đẩy eo, cắn môi, trịnh trọng trả lời: “Đồng ý!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro