Chương 6 : Chuẩn bị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Máy bay từ Pháp đến thành phố D vừa hạ cánh, bước xuống là một anh chàng có một nét đậm chất phương Đông.
"Tôi đã trở về, tôi sẽ bắt các người trả đủ những thứ mà các người đã làm với mẹ tôi và cô ấy."
Trong mắt anh lúc này chứa đầy sự hận thù.
An gia
"Nhanh lên! Tiểu Khuynh."Tiếng người quản gia vang lên
"Bà cứ kệ nó, để tôi lên xem như thế nào."Nói rồi, An phu nhân bước lên phòng con gái cưng.Đúng như dự đoán của bà, Tử Khuynh đang tự mình lựa chọn quần áo say sưa đến mức còn không biết có người vào phòng mình.
"Bộ này? Không được, quá rực rỡ. Bộ này?Không được, quá trầm..."
Lâm Thư Ân cầm bộ quần áo mình mang lên nhìn con gái cười trìu mến
"Cô ơi chỉ là đi gặp mặt thôi mà, cô có cần phải làm như vậy không?" 
"Mẹ ~ mẹ vào lúc nào vậy?"Tử Khuynh ngạc nhiên nhìn mẹ trong phòng mình
"Chỉ vừa mới thôi. Con xem mặc bộ này có được không?Nó được mẹ đặt may riêng cho con đấy."
Tử Khuynh nhìn bộ đồ trước mặt, hét toáng lên rồi nhìn mẹ:
" Woa chỉ có mẹ là hiểu con nhất thôi."
"Được rồi! Không phải nịnh tôi." An phu nhân cưng chiều véo mũi cô. Bỗng nhiên, tiếng ba cô vang lên:
"Hai mẹ con nhanh lên đi."
"Chuyện gì vậy ạ?" Tuy là một câu nói rất lễ phép nhưng lại cực kì lạnh lẽo.
"Tử Khuynh sao con..."
"Ân Tử! Không sao đâu! Nhà bên đó muốn gặp con đó Tử Khuynh. "
"Gặp con ? Không phải Dư Ngạo mới về sao?"
"Đúng! Thấy nhà bên đó bảo nó vừa về đã đòi gặp con ngay."
Tử Khuynh mặt mày rạng rỡ nói:
" Thật chứ?"
"Con không tin? Được vậy bây giờ đi với ba. " An Quân nhìn đứa con gái yêu quý.
"Mẹ đi ra ngoài nhanh lên cho con thay đồ." Tử Khuynh tay cầm bộ đồ mẹ đưa nói.
"Vâng thưa cô!  Cứ nhắc đến người trong lòng là quýnh cả lên."
Kết quả là cả nhà phải đợi mất 30'.
"Ba! con xong rồi đi thôi. "
"Được vậy mà ta cứ tưởng con phải chuẩn bị đến ngày mai chứ."
"Ba mẹ có thấy đẹp không ạ?"
"Đẹp."
"Thật không ạ?"
"Thật. Haizz" Trăm miệng một lời.
Ngồi vào trong xe trống ngực Tử Khuynh đập thình thịnh. Mẹ cô nhìn thấy cảnh đó thì khẽ day trán. Năm xưa khi gặp gia đình nhà họ An bà cũng đã như vậy nhưng kết quả thì chồng bà... Chỉ mong đứa con gái duy nhất này sẽ hạnh phúc hơn bà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro