CHƯƠNG 25 - 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 25: TIỂU BẢO BẢO

“A… Vương gia……” Tiếng rên rỉ ái muội, nỉ non, yêu kiều uyển chuyển êm tai vang lên trong phòng.

Tát Hoàn ghé vào nữ nhân dưới thân, dùng sức tiến lên, hắn nhắm mắt lại, chỉ biết luật động, hơi thở gấp gáp.

Tập Nhi không phải lần đầu tiên thừa nhận sự cuồng dã của hắn, nhưng mỗi lần đều khiến nàng dục tiên dục tử, muốn ngừng mà không được. Nàng chỉ có thể điên cuồng la to, dũng mãnh phát tiết cảm giác thần hồn điên đảo trong thân thể.

“Ác, a……” Hắn cũng nhịn không được, gầm rú một tiếng, ở trong căn phòng trống trải nghe có vẻ hổn hển, càng thêm ái muội.

Trên chiếc giường to, một nam một nữ quấn lấy nhau, tựa như dây leo quấn lấy cổ thụ, ngươi quấn ta, ta ôm ngươi, đã muốn phân không ra.

Bên này Sương Tập Nhi và Tát Hoàn còn đang ra sức khai chiến, bên kia Lăng Nhược Nhược và nữ hầu Tiểu Tương đã lên kiệu đi gấp về nhà, hơn nữa vừa vặn tới Quý phủ.

Lúc trở lại trong phủ, bé vừa mới tắm xong, người thơm ngào ngạt, đang chuẩn bị đi chung quanh tìm kiếm nàng, vừa vặn nhìn thấy nàng trở về, lập tức cao hứng chạy về phía nàng.

“Mẹ, mẹ, ngươi rốt cục đã trở lại, cục cưng tìm ngươi cả một ngày.” Bé lắc lư chạy đến, trèo lên thân thể của nàng liền không chịu xuống dưới.

Nàng sủng nịch xoa cái đầu nhỏ của hắn, nhịn không được hôn khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn một cái, yêu thương cười nói: “Cục cưng ngoan, mẹ không có đi chơi, mà là đi làm việc.”

Bé hiểu biết, đầu gật gù, nãi thanh nãi khí nói: “Mẹ, cục cưng biết mẹ phải đi làm việc, không phải đi chơi.”

“Ha ha, cục cưng thực ngoan, vậy có nghe lời thái thái và tỷ tỷ không, có ngoan ngoãn ăn cơm, ngủ, đọc sách không?” Nàng vui vẻ hớn hở nói, trong lòng càng yêu thương hắn.

Bé vừa nghe nàng hỏi như vậy, có chút gấp gáp, ngọ nguậy muốn nhảy xuống, vội vã chứng minh bản thân: “Mẹ, mẹ, cục cưng ăn cơm ngoan, nghe lời thái thái và tỷ tỷ, có đi ngủ, còn có xem sách nữa.” Hắn sợ Lăng Nhược Nhược không tin, lại vội vàng quay đầu nói với tỳ nữ chiếu cố hắn đang đứng một bên: “Tỷ tỷ, tỷ tỷ, ngươi mau giúp cục cưng nói cho mẹ ngh, cục cưng hôm nay thật sự rất ngoan, không có nghịch ngợm, không có gây sự, không có cãi lời, cục cưng thật sự rất ngoan.”

Nghe hắn nói một hơi, ai nấy đều bật cười. Nhìn bộ tướng nho nhỏ nóng lòng chứng minh chính mình, mỗi người đều càng thêm yêu thích hắn, xem như bảo bối nâng niu trong lòng bàn tay.

“Hảo, hảo, hảo. Tỷ tỷ giúp tiểu bảo bảo chứng minh, tiểu bảo bảo hôm nay thực ngoan thực nghe lời, không có làm chuyện xấu.” Tỳ nữ Khấu Đậu vừa cười vừa nói. Tiết mục thế này đều trình diễn mỗi ngày, cực kì thú vị.

Tiểu bảo bảo hết sức cao hứng, cầm lấy quần áo nàng, vội vội vàng vàng kêu lên: “Mẹ, mẹ, ngươi nghe a, tỷ tỷ cho ta chứng minh rồi, cục cưng không có nói dối, cục cưng là đứa nhỏ ngoan.”

Lăng Nhược Nhược rất buồn cười, nàng lại nhịn không được hôn khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn một cái, gật gật đầu nói: “Mẹ hiện tại biết tiểu bảo bảo là đứa nhỏ ngoan, đến đây, mẹ kể chuyện xưa cho ngươi, sau đó tiểu bảo bảo ngoan ngoãn đi ngủ, được không?”

Vừa nghe có chuyện xưa để nghe, bé hưng phấn vô cùng, đây là nguyên nhân lớn nhất khiến hắn mỗi đêm đều phải tìm Lăng Nhược Nhược cho bằng được, bởi vì trước khi ngủ có chuyện xưa để nghe, hắn mỗi lần đều nghe không biết chán.

“Mẹ chúng ta đi ngủ, cục cưng muốn nghe kể chuyện xưa.” Hắn gấp gáp ôm lấy cổ nàng, nãi thanh nãi khí thúc giục nói.

Lăng Nhược Nhược cười hì hì ôm hắn lên chiếc giường nhỏ của riêng hắn cùng nằm xuống.


CHƯƠNG 26: KHÍ PHI CŨNG ĐIÊN CUỒNG (1)

Thật vất vả dỗ ngủ đứa nhỏ thích hỏi mười vạn câu vì sao, nàng thế này mới đã thở dài một hơi, mệt nhọc một ngày, giờ nàng phải đi xem sổ sách.

Ngồi ở thư phòng không bao lâu, Quý bác gái liền đi đến, nàng nhìn Lăng Nhược Nhược đang vùi đầu làm việc, không tự giác thở dài một hơi.

“Nhược Nhược, uống chút tổ yến đi.” Nàng cho tỳ nữ Phong Hoa đem chén tổ yến mới nấu xong đem đến bàn của nàng, quan tâm nói.

Lăng Nhược Nhược từ trong mớ sổ sách ngẩng đầu lên, hướng nàng mỉm cười, thanh thúy nói: “Cám ơn bác gái.” Nói xong, đem chén tổ yến lên uống.

Quý bác gái mỉm cười, thấy nàng uống hết, trong lòng thập phần vui mừng, không khỏi bật thốt lên hỏi: “Nhược Nhược, ngươi không nghĩ trở lại bên cạnh Vương gia sao?” Nói xong, nàng âm thầm hối hận.

Lăng Nhược Nhược nghe vậy sửng sốt, lập tức cười nói: “Bác gái, ngươi đừng suy nghĩ nhiều, ta vĩnh viễn cũng sẽ không trở lại cạnh tên ngựa đực kia đâu. Ta không thèm thứ chó má vương phủ của hắn, ngay cả Quý phủ này của ta còn không bằng đâu.” Nàng vẻ mặt khinh miệt, giọng điệu khinh thường, trước kia còn có thể để mắt tới Ninh Vương phủ, nhưng là hiện tại đã khác xưa, nàng cũng là người có tiền.

Ngựa đực? Quý bác gái không rõ nhìn nàng, không biết loại ngựa này là ý gì? Bất quá, nàng vẫn như cũ giận dữ nói: “Dù gì cũng là Vương phi a. Bây giờ, địa vị rất là quan trọng.”

“Bác gái, ta không thích làm thứ chó má Vương phi đó, làm Vương phi còn không bằng hiện tại, hiện tại thật tốt a, tự do tự tại, muốn làm gì thì làm, muốn thế nào được cái đó, làm Vương phi có thể tốt như thế này sao?” Nàng tuyệt không vừa ý đề nghị của Quý bác gái, thậm chí thập phần chán ghét.

Quý bác gái thấy mình không nói động được nàng, đành phải bỏ cuộc, thấy trời đã khuya, vì thế đứng lên nói: “Ta về ngủ trước, ngươi cũng nên đi ngủ sớm một chút, đừng quá mệt mỏi.”

Lăng Nhược Nhược vội vàng đứng lên tiễn nàng, thẳng đến đem nàng đưa đến ngoài cửa mới quay trở lại, tiếp tục xem sổ sách, kiểm kê tài sản của nàng.

Gần đây, nàng phát hiện tiền thu vào nhiều hơn, cung không đủ cầu, thậm chí có thương nhân khác tiến đến tìm kiếm hợp tác, điều này làm cho nàng không thể không một lần nữa tự hỏi, có phải nên mở thêm chi nhánh bên ngoài.

Nàng không ngừng kiếm tiền, tựa như một bộ máy chạy không biết mệt, chỉ biết kiếm tiền, kiếm tiền. Tất cả vì cuộc sống no đủ, vì nửa đời sau, vì bé, vì Quý bác gái. Cho nên nàng mới vận dụng hết thảy hiện đại thủ đoạn và kỹ thuật, dùng tốc độ nhanh nhất kiếm thật nhiều tiền.

Kỳ thật, nàng cũng rất mệt mỏi, không ngừng động não đàm phán, duy trì thu chi từ trên xuống dưới trong phủ, muốn thả lỏng một chút cũng khó.

Nghĩ đến việc thả lỏng, nàng đột nhiên đã nghĩ đến ở hiện đại có tiệm gội đầu, tiệm mát xa, còn có cả spa. Nàng càng nghĩ, tâm càng ngứa. Trước kia ở hiện đại, nàng cũng đi gội đầu tiệm vài lần, cũng là do bạn bè nói cửa tiệm tốt như thế nào, thoải mái ra sap, nàng cũng tò mò đi theo vài lần, bất quá nàng không có tự làm, mà là cùng bọn bạn đi hưởng thụ.

Không bằng chính mình cũng mở vài cửa tiệm như vậy, để đến hưởng thụ một chút, thuận tiện thu ít tiền lời đi, không chỉ có nửa đời sau không cần sầu, ngay cả bé cũng không cần sầu.

Cứ làm như vậy đi! Tâm động không bằng hành động, nàng hưng phấn không thôi, thiếu chút nữa muốn lập tức đi ra ngoài tìm người đi lo chuyện này cho nàng. Bất quá nàng biết hiện tại đã quá muộn, đành phải bất đắc dĩ đợi ngày mai.

Lăng Nhược Nhược lúc này trong lòng còn lo nghĩ nhiều chuyện, nào biết ngày sau chính mình sẽ gặp phải không ít chuyện rắc rối, làm cho nàng bị kẹt giữa mấy nam nhân dây dưa.


CHƯƠNG 27: KHÍ PHI CŨNG ĐIÊN CUỒNG (2)

Nghĩ đến là phải làm, Lăng Nhược Nhược là điển hình của phái hành động, tối hôm qua vừa mới tính toán xong, sáng hôm sau vừa thức dậy liền lập tức bắt tay làm.

Đầu tiên là vội vội vàng vàng chạy tới Hoa Tụ Lâu, dựng dậy Hoa mụ mụ chỉ vừa mới ngủ, sau đó kể lại ý tưởng của mình, chờ mong nhìn nàng.

Hoa mụ mụ ánh mắt như phát sáng, trong lòng bội phục nàng sát đất, lúc nào cũng nghĩ ra được cách kiếm tiền cổ quái, vừa mới mẻ độc đáo, quan trọng là tiền kiếm rất mau, được nhiệt liệt hoan nghênh.

“Tiểu thư, việc này cứ để ta bao. Nhưng là, tay nghề ở phương diện này, chúng ta cũng không biết a.” Hoa mụ mụ tuy rằng còn chưa ngủ tỉnh, bất quá nàng vẫn chỉ ra mấu chốt vấn đề.

Lăng Nhược Nhược sửng sốt một chút, ngẫm lại cũng phải, kỹ thuật mát xa là thập phần trọng yếu, dù vậy chuyện này cũng không làm khó được nàng, nàng kiếp trước thật sực rất thông minh, xem một lần là biết, hơn nữa nàng đã cùng bạn bè đi vài lần, chưa ăn thịt heo cũng biết heo mặt mũi thế nào.

“Được rồi, ngươi cứ chọn người cho ta, ta sẽ tự bồi dưỡng.” Nàng sảng khoái nói, càng lúc càng cảm thấy hứng thú với chuyện này.

Hoa mụ mụ gật gật đầu, ngáp dài một cái, vừa che miệng vừa nói: “Tiểu thư, bàn việc xong rồi, ta muốn đi ngủ, tối nay ta sẽ tìm người đưa qua cho ngươi.”

Lăng Nhược Nhược gật gật đầu, liền chạy lấy người. Nàng biết Hoa mụ mụ nhất định là đến tận sáng sớm mới ngủ, mà nàng vì đột nhiên ý tưởng này đến đánh thức, nếu Hoa mụ mụ không phải đối nàng rất tốt, không mắng chửi người mới là lạ a.

Quả nhiên, trời vừa chạng vạng, Hoa mụ mụ – người luôn luôn làm việc với hiệu suất cực cao – đã tìm được một nhóm ba mươi người, cùng với một gian phòng ở gần hoa phố. Hoa mụ mụ đưa người đến gian phòng kia, dựa theo nàng phân phó, mua thùng gỗ, khăn mặt. Xong xuôi, Lăng Nhược Nhược thế này mới vội vàng chạy tới. Lăng Nhược Nhược thực phi thường vừa lòng, lại cho Hoa mụ mụ đến hiệu thuốc Đông y mua về mấy chục vị thuốc Đông y.

Hoa mụ mụ vội vàng chạy ngược chạy xuôi, nàng như thế nào cũng không nghĩ tới, chủ ý này sở dĩ sinh ra là vì Lăng Nhược Nhược đột nhiên muốn được mát xa, hưởng thụ một phen. Nếu nàng biết, không chừng sẽ hộc máu mà chết, tươi sống tức chết.

Nếu nói thế giới này, ai là người làm việc hiệu quá nhất, thì chính là Lăng Nhược Nhược và Hoa mụ mụ, hai người quả thực chính là người cộng tác tốt nhất.

Hoa mụ mụ tìm người cho nàng, Lăng Nhược Nhược huấn luyện gần ba ngày, ngày hôm sau là nàng đã có thể hưởng thụ các nàng phục vụ và mát xa.

“Tiểu thư, quảng cáo tuyên truyền mà ngươi muốn ta làm đã làm xong toàn bộ, cửa tiệm mát xa – gội đầu – spa của ngài đã được truyền bá khắp nơi, hiện tại đã khiến nơi nơi náo động.” Hoa mụ mụ thí điên thí điên chạy tới báo tin tốt cho nàng, chính là nhờ phân phó nhiều nhóm người chuyên môn đi tuyên truyền quảng cáo.

“Ha ha, Hoa mụ mụ, cửa tiệm của chúng ta ngày mai có thể khai trương, các nàng rất lợi hại, học rất nhanh.” Lăng Nhược Nhược cũng vội vàng báo tin tốt cho nàng.

Hoa mụ mụ đương nhiên mừng rỡ cười toe tóe, nàng sớm đã đem bị mật tiết lộ cho các vương tôn quý tộc, các vị vương tôn quý tộc này vừa nghe đến, liền lập tức đặt trước ngày khai trương đầu tiên của cửa tiệm mới.

Ngày khai trương, Lăng Nhược Nhược cũng đến, nàng đi từ đầu tới đuôi, kiểm tra hết một lượt cửa tiệm mát xa đầu tiên vì chính bản thân hưởng thụ.

***

“Nhị ca, ta nghe nói Hoa mụ mụ của Hoa Tụ Lâu có mở một cửa tiệm rất kỳ lạ, chuyên môn gội đầu, mát xa, tẩy chân còn có tắm rửa cho người ta, rất mới mẻ độc đáo, nghe nói sẽ được hưởng thụ rất khác biệt. Vương huynh, cho chúng ta cùng đi thể nghiệm một chút đi.” Tát Nhãn nhàn nhã tự tại ngồi ở đại sảnh hoàng cung, nói với Tát Hoàn đang ngồi đối diện với mình.

Tát Hoàn không thèm nhìn tới hắn, chậm rì rì nói: “Đi a, ngươi trả tiền, ta đi.”

“Trời ạ, đại ca, ngươi xem xem, nhị ca rất keo kiệt, chút tiền ấy cũng muốn tiểu đệ trả, thật quá phận.” Tát Nhãn tức giận bất bình hét lên, vẻ mặt tức tối quay sang nói với đương kim hoàng đế Tát Phong.

Tát Phong nghiêm trang nói: “Đúng vậy.”

“Đúng vậy đúng vậy, vẫn là đại ca tốt nhất.” Tát Nhãn vừa nghe hắn nói một câu, liền cao hứng phụ họa.

Ai ngờ, ngay sau đó Tát Phong cư nhiên lật ngược, cười nói: “Ngươi ra tiền, chúng ta đi.”

“A……” Tiếng Tát Nhãn gào khóc thảm thiết vang lên trong hoàng cung, làm người trong cung ai nấy đều giật mình.


CHƯƠNG 28: KHÍ PHI CŨNG ĐIÊN CUỒNG (3)

Hoa phố đèn đuốc huy hoàng, ngợp trong vàng son và hương son phấn. Tiếng cười duyên của nữ nhân và tiếng ồm ồm của nam nhân vang lên không dứt. Đây là nơi có thể quên hết trần thế.

Mà nay được mọi người chú ý không còn là hoa phố, mà là cửa tiệm ở bên kia hoa phố, nơi có thể cho nam nhân cảm giác thoải mái – Câu Hồn Điếm.

Câu Hồn Điếm, cái tên làm người ta miên man bất định, làm người ta thật tò mò và muốn chen chân bước vào. Câu hồn, từ làm cho vô số nam nhân tâm động, bọn họ không biết trừ bỏ nữ nhân có thể làm cho bọn họ mất hồn, còn có cái gì cũng có thể khiến bọn họ cảm thấy mất hồn, cho nên đêm nay có rất nhiều người không hẹn mà cùng đến Câu Hồn Điếm, chờ mong được thể nghiệm cảm giác mất hồn trong lời đồn.

Câu Hồn Điếm, nếu nói ra ai chắc chẳng ai tin, cái tên đó vốn là vì sau một hồi nghĩ nát óc vẫn không ra, Lăng Nhược Nhược mới tùy tiện đặt bừa một cái. Vì thế, liền có cái tên này.

“Ôi, nhị vương gia, ai nha, tam Vương gia đến đây.” Hoa mụ mụ đêm nay trực chiến ở Câu Hồn Điếm, nàng thực cũng không ngờ đêm nay sẽ có nhiều người đến như thế, quả thực có thể dùng câu “người người tấp nập” để hình dung. Đến khi nàng vừa nhìn thấy hai vị đương kim Vương gia quyền khuynh thiên hạ cũng ghé tới, nàng vừa kinh ngạc vừa cười toe toét.

Tát Phong trêu tức liếc nhìn hai vị đệ đệ đã muốn xấu hổ vô cùng, cười nói: “Nguyên lai bọn họ thường xuyên đến nơi đây a, rất quen thuộc nha.”

“Ách, không phải, ách, chỉ là thỉnh thoảng đến mà thôi.” Tát Nhãn xấu hổ giải thích, lại phát hiện càng giải thích càng đen mặt, không bằng học nhị ca không nói lời nào đâu.

Tát Hoàn thông minh không nói lời nào, mặc cho ngu ngốc đệ đệ Tát Nhãn càng giải thích càng đen, còn mình vụng trộm đứng một bên liều mạng nhịn cười, nhịn thực vất vả.

“Nhị ca.” Tát Nhãn tức giận đến oa oa kêu to, vội vàng quay sang quát hắn.

“Ngươi kêu lớn tiếng như vậy làm gì, người phải sợ người khác không biết chúng ta đi ra a.” Tát Hoàn không nói chuyện, nhưng Tát Phong đã trừng mắt nhìn hắn một cái, quát.

Đến nước này, Tát Nhãn đã biết điều, hắn không dám nói tiếp nữa, ngoan ngoãn đứng qua một bên, ánh mắt chuyển động nhìn xung quanh.

Tát Phong cũng không nhìn hắn, vẻ mặt hòa nhã nói với Hoa mụ mụ: “Chúng ta là tới thử xem Câu Hồn Điếm này là như thế nào mất hồn.”

“Ai nha, hoan nghênh, hoan nghênh. Ba vị khách quý đến, chính là vinh hạnh của bổn điếm. Ta đã cố ý chừa lại chỗ trống cho ba vị khách quý, không biết các vị muốn gội đầu trước, tẩy chân trước hay là tắm spa trước?” Hoa mụ mụ thực lão luyện giới thiệu, quả nhiên người đã quen gặp tai to mặt lớn.

Ba người vừa nghe đều trợn tròn mắt, họ chưa từng nghe qua những thứ này bao giờ a, gội đầu, tẩy chân còn biết là chuyện gì, nhưng tắm spa là cái gì, bọn họ thật sự không biết gì cả.

“Vậy tắm spa trước đi.” Làm hoàng đế, lão đại Tát Phong nhanh chóng đưa ra quyết định, hắn quả thực tò mò muốn xem tắm spa là làm cái gì.

Kết quả, khi ba người cởi sạch trơn lần lượt vào ba cái thùng một lớn hơn cỡ bình thường rất nhiều, lập tức hiểu được là chuyện gì xảy ra.

Bọn họ vừa ngâm mình vào nước, liền có ba cô nương mê người, xinh như hoa như ngọc cô nương cũng bước vào, các nàng quấn áo nịt khố, đường cong linh lung, da thịt trắng như tuyết, dáng người thon dài ảo diệu, thực khiến ba người chảy nước miếng.

Ba cô nương kéo mang trong tay một cái giỏ hoa nhỏ, sau khi cho vào thùng gỗ, cư nhiên không phụ kỳ vọng, đều chen vào thùng gỗ cùng ba nam nhân.

“Gia, để ta hầu hạ ngài tắm đi.” Mấy cô nương mê người kia phao mị nhãn, nũng nịu nói.

Ba nam nhân xương cốt sớm đều đã chảy ra, chỉ biết liều mạng gật đầu.

Chốc lát sau, bọn họ đã nhắm mắt, thoải mái dựa vào thành thùng gỗ, tùy ý cô nương chà xát, mát xa trên người mình.

“Đại ca, nhị ca, thật thoải mái a, khó trách nơi này tên là Câu Hồn Điếm, so với mất hồn còn gấp trăm lần a.” Tát Nhãn thoải mái đến nhịn không được phải phát ra cảm thán như vậy.

Tát Phong và Tát Hoàn đều đồng ý, gật gật đầu, cho dù là phi tử hay đãi thiếp trong cung cũng không có loại công lực này, càng không bao giờ làm như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro