Đặc Công Tà Phi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       Xuyên không 5


Giới thiệu:

Nàng —— thủ lĩnh nhóm đặc công, thân thủ nhanh nhẹn, vô cùng thông minh. Chưa một lần ám sát thất bại, là truyền thuyết của giới đặc công.

Nàng —— con gái một của đại tướng quân Long Diệu vương triều, không chỉ có tướng mạo xấu xí, mà còn ngu dại ám người như sao chổi.

Một cuộc xuyên qua ngoạn mục, cô gái lạnh lùng không chỉ thay thế nữ nhân vô năng, còn làm ra một truyền thuyết kinh hãi thế tục.

Khi sự ngu dại không còn tồn tại, thay vào đó là sự cuồng vọng phách lối thì người đời kinh sợ.

Khi nàng cởi bỏ nhan sắc xấu xí, lộ ra dung nhan hoa nhường nguyệt thẹn, khuôn mặt mỹ nhân tuyệt sắc làm người đời rung động.

Khi nàng thay đổi chóng mặt, làm mưa làm gió. Phật tới giết phật, ma tới diệt ma, nắm thiên hạ trong tay chỉ cần một cái búng tay cũng làm thiên hạ đại loạn!

Đối mặt với uy hiếp của hắn, nàng chỉ nhíu mày cười một tiếng: "Không nên phách lối trước mặt ta, các ngươi còn chưa đủ tư cách. Nếu các ngươi cố ý chạm đến ranh giới cuối cùng của ta, ta không ngại phá hủy giang sơn của các ngươi."

Đối mặt với sự khiêu khích của gia tộc thần bí, nàng ngửa đầu cười một tiếng: "Trêu chọc ta cũng có thể, điều kiện tiên quyết là . . Các ngươi đã chuẩn bị xong cái chết rồi sao?"

Nàng nói: không cần khen ta hung ác, đây là việc ta phải làm. Người không phạm ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta, ắt phải giết người!

Đoạn ngắn một:

Oanh —— tiếng vang như sấm vang vọng cả Thụy Vương phủ.

"Vương gia!" Hai thị vệ tóc rối bù, chật vật không chịu nổi chạy vào.

"Bên ngoài xảy ra chuyện gì?" Một nam tử phong thái tuyệt sắc sau khi nhấp một ngụm nước trà, ngẩng đầu không chút để ý hỏi.

"Bẩm Vương gia, là kiệt tác của Vương phi, người vừa mới ném một viên đen thui trong đình nghỉ mát ở hoa viên, kết quả không chỉ làm sụp cái đình, mà còn đem hai nô tài nổ thành như vậy." Bọn thị vệ khóe miệng co giật trả lời.

"A, thì ra là Vương phi đang tiến hành thí nghiệm a! Vậy các ngươi hỏi Vương phi, hoa viên có đủ cho nàng nổ không? Nếu không đủ cứ nói, Bổn Vương lập tức cho người sửa sang lại một vườn cho nàng nổ." Mỗ nam cưng chiều nói.

"Vương gia, Vương phi đã khỏi hoa viên rồi. Người nói nếu phá hủy vườn hoa nhà mình, về sau sửa sang lại sẽ lãng phí rất nhiều bạc, cho nên người vác một bao tải đen thui gì đó, chạy đến Tuyên Vương phủ làm thí nghiệm rồi."

"Cái gì? Vậy các ngươi còn không mau đuổi theo Vương phi."

"Dạ, bọn thuộc hạ đi ngăn trở Vương phi ngay."

"Ai cho các ngươi ngăn trở nàng? Vương phi nhu nhược thế kia, các ngươi lại để nàng cực khổ vác bao tải? Lập tức đuổi theo vác bao tải cho Vương phi, sau đó trợ giúp Vương phi làm thí nghiệm."

". . ."

Đoạn ngắn hai:

"Vương Gia, không xong rồi!" Một thị vệ vội vã xông vào thư phòng.

"Lại xảy ra chuyện gì?" Nam nhân bỏ sách trong tay xuống, không để ý hỏi.

"Vương phi vừa mang theo trường tiên lao ra khỏi Vương phủ, người nói muốn đi dạy dỗ người của phủ Tả thừa tướng." Thị vệ lau mồ hôi lạnh trên trán nói.

"Cái gì?" Mỗ nam tức giận từ trên ghế nhảy dựng lên.

"Vương gia xin thứ tội, bọn thuộc hạ biết nên ngăn cản Vương phi, nhưng tính khí của Vương phi ngài cũng biết. . ." Thị vệ thận trọng nói.

"Đáng chết, sắp tới thời gian dùng cơm trưa, nàng lại không đợi ăn xong hãy đi, đói bụng như vậy mà đi dạy dỗ người, thật là muốn ăn đòn a! Xem ra Bổn Vương phải đuổi theo, chuẩn bị đồ ăn, sau đó cho người đưa đến phủ thừa tướng." Mỗ nam không để ý lời nói của thị vệ, siết chặt quả đấm vọt ra khỏi thư phòng.

Đoạn ngắn ba:

"Nguyệt nhi, nàng biết dùng độc?"

"Biết sơ!"

"Nguyệt nhi, nàng còn biết chế tạo ám khí?"

"Biết sơ!"

"Nguyệt nhi, nàng lại biết kêu thú?"

"Biết sơ."

"Khụ. . . Cõi đời này, còn có cái gì nàng không biết sơ sao?"

"Có a!"

"Là cái gì?"

"Làm sao để nam nhân các người sinh con thay nữ nhân!"

". . ." Mỗ nam đầu đầy hắc tuyến.

Hắn nói: "Nguyệt, người nào chọc giận nàng, ta sẽ làm cho họ thi cốt cũng không còn."

Hắn nói: "Nguyệt, người nào chọc giận nàng, ta sẽ làm cho họ thi cốt cũng không còn."

Nàng nói: "Diễm, người nào chọc giận chàng, ta sẽ không giết bọn họ, ta chỉ làm cho bọn họ sống không bằng chết."

Hắn nói: "Nguyệt, vì nàng, dù có phá hủy trời đất này thì có làm sao?"

Nàng nói: "Diễm, chỉ cần có chàng làm bạn, dù có xuống địa ngục thì như thế nào? Cứ cho là du lịch đi!""

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro